Tô Trầm khoanh tay nói: “Trước khi chiến đấu không quan sát động hướng của đối thủ, khi ra tay không thêm vào phòng hộ cho bản thân, khi tiến công không để lại dư lực làm chuẩn bị ứng biến. Đã nói với ngươi chuẩn bị đại lễ cho ngươi, còn không quan sát bốn phía đề phòng có trá... Chỉ ngươi như vậy, thực lực mạnh nữa cũng chỉ là phế vật.”
Khi tỉnh lại, Lâm Nghiệp Mậu phát hiện mình đang ở trong một hang núi.
Tô Trầm ngồi ngay đối diện mình, mặt đang đầy hứng thú nhìn mình.
“Tô Trầm, ngươi dám chơi kế!” Lâm Nghiệp Mậu ngồi bật dậy, hướng Tô Trầm chộp tới.
Thân thể cao lớn của Cương Nham xuất hiện, thuận tay đẩy, đem hắn đẩy trở về.
Lực lượng cú đẩy này không lớn, Lâm Nghiệp Mậu lại không cách nào chống cự. Hắn lúc này mới phát hiện, mình thế mà không có cách nào thuyên chuyển nguyên lực.
“Sao lại thế? Sao ta không thể sử dụng nguyên năng?” Lâm Nghiệp Mậu giật mình kêu to.
Tô Trầm thở dài: “Kính nhờ ngươi lần sau trước khi ra tay xem tình thế trước được không? Ngươi không cảm thấy dưới loại tình huống này ngươi không thể sử dụng nguyên năng mới gọi là bình thường, có thể sử dụng mới gọi là không bình thường sao?”
Lâm Nghiệp Mậu ngẩn ngơ, há miệng nhất thời nói không ra lời.
Hồi lâu sau mới phản ứng lại, cả giận nói: “Tô Trầm, là nam nhân thì chiến một trận công bằng với ta, mai phục đánh lén tính là hảo hán gì?”
Bốp!
Một cái tát vang dội được đánh vào trên mặt Lâm Nghiệp Mậu, trực tiếp tát Lâm Nghiệp Mậu quay một vòng tại chỗ.
Thu tay, Tô Trầm thản nhiên nói: “Ta nghĩ một cái tát này hẳn là trợ giúp ngươi hiểu biết tình trạng của mình bây giờ.”
Một cái tát này hoàn toàn đem Lâm Nghiệp Mậu đánh dại ra.
Hắn xuất thân đại tộc, từ nhỏ cẩm y ngọc thực nuông chiều từ bé, đừng nói đánh chửi, ngay cả khiển trách cũng khó gặp một lần, cũng bởi vậy dưỡng thành tính tình ngang ngược tự cho là đúng.
Sau khi tới Cố gia, hắn đạt được Đằng Xà huyết mạch, thực lực đột ngột tăng, tâm khí càng cao, có thể nói thiên hạ to lớn, có thể khiến hắn đặt vào mắt chỉ sợ cũng không có mấy ai.
Không ngờ một chuyến này đi ra tìm Tô Trầm gây sự, đầu tiên là một trận đấu võ mồm thảm bại, tiếp theo bị Tô Trầm bắt sống, bây giờ lại ăn tát của Tô Trầm.
Hắn sao có thể? Sao dám làm như thế?
Nhưng Tô Trầm chỉ nhìn hắn như vậy, rất có trạng thái ngươi dám không thành thật ta đánh ngươi tiếp.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau.
Lâm Nghiệp Mậu có lẽ còn đang giày vò, giãy dụa, trong lòng có lẽ còn đang tranh đấu, mâu thuẫn, suy nghĩ.
Tô Trầm lại không tính cho hắn nhiều thời gian đấu tranh nội tâm như vậy.
Nhìn hắn không cúi đầu nhìn chằm chằm mình, Tô Trầm nhìn về phía Cương Nham: “Hắn còn có chút chưa rõ tình trạng, để hắn rõ ràng một chút.”
“Vâng chủ nhân.” Cương Nham túm chặt Lâm Nghiệp Mậu, quăng xuống mặt đất.
“A!” Tiếng rú thảm vang vọng hang núi.
Một lát sau, Cương Nham dừng tay.
Tô Trầm dùng chân đá đá mặt Lâm Nghiệp Mậu: “Bây giờ rõ chưa?”
“Rõ... Rõ rồi.” Lâm Nghiệp Mậu khóc rống trả lời.
“Vậy được, ta hỏi, ngươi đáp.” Tô Trầm dứt khoát lưu loát nói: “Ngươi biết mấy môn nguyên kỹ?”
“A?” Lâm Nghiệp Mậu không ngờ Tô Trầm sẽ hỏi hắn cái này.
“Trả lời sai lầm.” Tô Trầm hướng Cương Nham làm cái động tác tay.
Phành!
Cú đấm mạnh của Cương Nham đã đánh vào bụng Lâm Nghiệp Mậu.
“Ta... Chưa nói không trả lời mà.” Lâm Nghiệp Mậu đau đến mức đầu đầy mồ hôi.
“Vậy bớt nói nhảm.”
“Ta nói, ta nói, ta học hai môn nguyên kỹ. Đằng Vân Kiếm cùng Huyền Băng Tráo.”
“Nói dối.”
Cương Nham tiến lên đấm một cái nữa.
Lâm Nghiệp Mậu thống khổ khóc thét: “Ta không nói dối!”
“Vậy Yên Xà Bộ đâu? Ngươi dám nói ngươi không biết?”
Lâm Nghiệp Mậu run rẩy một chút, nói: “Đó là huyết mạch nguyên kỹ, ta cho rằng ngươi hỏi là nguyên kỹ bình thường.”
“Huyết mạch nguyên kỹ nắm giữ mấy cái?”
“Hai cái, Yên Xà Bộ cùng Phi Hoa Thủ.”
“Cố gia tam tuyệt học được hai tuyệt, cũng coi như không tệ rồi.”
Tô Trầm đối với cái này cũng không kỳ quái chút nào.
Dựa theo bình thường phát triển, nếu muốn từ Dẫn Khí cảnh tu luyện đến Phí Huyết cảnh, cần mười năm thời gian.
Mà Tiềm Long viện chiêu sinh lại ở nửa năm sau sẽ bắt đầu.
Người Lâm gia chỉ cần không phải kẻ ngốc, khẳng định sẽ để bốn hạt giống của Lâm gia toàn lực tu hành nguyên kỹ, tăng chiến lực.
Đem giấy và bút ném tới trước mặt Lâm Nghiệp Mậu, Tô Trầm nói: “Đem toàn bộ nguyên kỹ viết ra.”
“Cái gì?” Lâm Nghiệp Mậu cả kinh: “Ngươi đừng mơ gạt ta pháp môn.”
“Trả lời sai lầm!”
Huỵch!
Lại là một cú đấm mạnh vào bụng Lâm Nghiệp Mậu.
Giọng điệu Tô Trầm lạnh như băng: “Còn có, đây không phải gạt, là cướp!”
Lâm Nghiệp Mậu ngơ ngác nhìn Tô Trầm.
Ở sau một chuỗi tra tấn cùng đả kích này, đầu óc cuồng vọng kia của hắn rốt cuộc bắt đầu nhận rõ sự thật, hiểu tình cảnh của mình.
Không phản kháng nữa, Lâm Nghiệp Mậu cầm lấy bút bắt đầu viết nguyên kỹ hắn từng tu luyện.
Đến sau khi bốn môn nguyên kỹ viết xong toàn bộ, Tô Trầm nhìn lướt qua, lại cầm lấy mấy tờ giấy nói: “Viết một lần nữa. Có một chỗ nào không giống, thì chặt một ngón tay.”
Lâm Nghiệp Mậu bị dọa hỏng rồi, kêu to: “Không, không, ta biết sai rồi. Ta nhất định viết ra toàn bộ!”
Nguyên kỹ vừa rồi, Lâm Nghiệp Mậu quả thực làm giả không ít, lại không ngờ một câu viết lại của Tô Trầm đã đem hắn đánh về nguyên hình.
Lần thứ hai viết lại, Lâm Nghiệp Mậu nghiêm túc hơn rất nhiều.
Sau khi viết xong Tô Trầm cũng không nhìn, chỉ nói với Lâm Nghiệp Mậu: “Hỏi ngươi một lần cuối cùng, có muốn sửa chữa hay không. Nếu có, bây giờ sửa còn kịp. Ngươi biết thứ này nếu có vấn đề, ta sớm muộn gì sẽ phát hiện... Đến lúc đó ta sẽ không cho ngươi cơ hội nữa.”
Lâm Nghiệp Mậu giật mình, cầm giấy sửa lại mấy chỗ, thành thành thật thật đưa trả cho Tô Trầm: “Lần này thật sự không còn nữa.”
Tô Trầm tiếp nhận, bắt đầu xem bộ phận về Yên Xà Bộ.
Tô Trầm cũng biết Yên Xà Bộ, chỉ cần lấy thứ mình biết cùng Lâm Nghiệp Mậu viết đối chiếu là biết thật giả.
Sau khi kiểm tra một lần, phát hiện không sai, Tô Trầm lúc này mới hài lòng đem toàn bộ nguyên kỹ thu hồi.
Hắn sở dĩ muốn bảo Lâm Nghiệp Mậu viết nguyên kỹ, tuyệt không đơn thuần là mơ ước nguyên kỹ, càng nhiều vẫn là nghĩ cho Cố Khinh La. Cố Khinh La truyền hắn Yên Xà Bộ dù sao cũng là phạm huý kiêng kị, một khi truyền ra đối với nàng có nhiều sự bất lợi. Mà bây giờ có Lâm Nghiệp Mậu, về sau Yên Xà Bộ của Tô Trầm có thể đẩy cho nói là từ chỗ Lâm Nghiệp Mậu bắt chẹt được.
Kỳ diệu nhất là, ngay cả bản thân Lâm Nghiệp Mậu cũng sẽ cho rằng là hắn tiết lộ Yên Xà Bộ, mà không ngờ được sớm ở trước đó Tô Trầm đã nắm giữ.
“Đem quan hệ của Lâm gia và Cố gia nói một phen, vì sao Cố Khinh La sẽ đến Lâm Bắc, vì sao các ngươi cùng Cố gia quan hệ tốt như vậy? Có thể làm bọn họ cho các ngươi huyết mạch dược tề, truyền cho các ngươi công pháp.”
Làm tương tự, Tô Trầm tiếp tục hỏi vòng vèo những chuyện hắn sớm biết đáp án. Thứ nhất có thể yểm hộ Cố Khinh La, thứ hai cũng tiếp tục tạo áp lực cho Lâm Nghiệp Mậu. Một khi Lâm Nghiệp Mậu dám nói dối, Tô Trầm sẽ lập tức biết, cho trừng phạt nặng.