Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 120: Chương 120: Vượt Khu (4)




Tô Trầm tiếp tục nói: “Đã như thế, vậy vì sao chúng ta còn cần tự tranh đấu nhau chứ? Vận mệnh an bài chúng ta ở đây gặp nhau, có lẽ chính là muốn cho chúng ta biết, chúng ta không cần thiết tự giết lẫn nhau. Không sai, chúng ta cần cạnh tranh danh ngạch đi thông Tiềm Long viện, nhưng danh ngạch không cần thông qua đánh bại đối thủ để đạt được. Chúng ta là ở trên giải đấu của toàn bộ Tam Sơn quận, chúng ta đối mặt là vô số đối thủ. Chúng ta hoàn toàn có thể thi đấu một số thứ khác.”

Lý Thanh Vân hừ một tiếng: “Ngươi là nói đấu xem ai đạt được nhiều điểm hơn? Không có gì mới mẻ.”

“Không, ta là nói đấu xem ai xâm nhập khu vực sâu hơn, xa hơn.” Trên mặt Tô Trầm lộ ra ý cười thần bí, hắn chỉ con đường phía trước, nói: “Dọc theo con đường này, đi mãi, là nam nhân thì đả thông toàn bộ sân đấu!”

Là nam nhân thì đả thông toàn bộ sân đấu!

Câu này hoàn toàn chấn trụ Lý Thanh Vân cùng Bạch Cách.

Hai người cùng nhìn Tô Trầm, giống như đang nhìn quái vật.

Cần là người thế nào mới có thể nói ra lời như vậy?

Cần hào khí can vân như thế nào mới có thể làm ra quyết định như vậy?

Cái này tương đương với từ khu mười ba giết mãi đến khu thứ nhất đó!

Ai cũng biết tồn tại trong khu thứ nhất là những kẻ thế nào, đó là một đám hạt giống mạnh nhất toàn bộ Tam Sơn quận. Ở nơi đó, thiên tài gia tộc tính cái rắm, huyết mạch quý tộc cũng có cả đống người tồn tại, tùy tiện ra một người cũng là cao thủ truyền thừa huyết mạch, tạp huyết mạch cũng phải đứng sang bên.

Như cái gọi là nở mày nở mặt một phen cho khu cấp thấp của Lý Thanh Vân, Bạch Cách, cũng chỉ là chạy đến khu mười hai chiến đấu một chút, cho chút lá gan thì đến khu mười một, dù sao khu gần, thực lực chênh lệch cũng không lớn.

Đả thông toàn bộ sân đấu, căn bản chưa từng nghĩ tới.

Nhìn thấy bọn họ như vậy, Tô Trầm cười lạnh: “Sao? Không dám?”

“Không phải không dám, mà là căn bản không làm được.” Lý Thanh Vân hừ nói. Hắn tuy xưa nay tự phụ, ở trên loại sự tình này lại cũng không muốn nói ngoa.

“Không thử chút làm sao biết không làm được?” Tô Trầm hỏi ngược lại: “Hơn nữa, người ta chỉ cần cố gắng, cho dù thất bại trong lòng cũng không tiếc nuối. Cho nên mặc kệ các ngươi có đi hay không, ta dù sao đã quyết định, muốn một đường đánh tiếp như vậy. Hoặc là ngã trên đường tiến lên, hoặc một đường đi đến cùng. Cho nên, xin lỗi, ta không muốn đánh với các ngươi.”

Nói xong quay đầu rời đi.

Nói hồi lâu, một câu cuối cùng mới là tiếng lòng.

Đùa cái gì, dọc đường đánh tới đây đã mệt lắm rồi, còn phải chiến với hai người các ngươi?

Đối mặt hai tên cứng, cho dù đánh thắng khẳng định cũng trả giá thê thảm nặng nề, không chừng con bài chưa lật cũng phải dùng bảy tám phần.

Tô Trầm không muốn đem con bài chưa lật quý giá dùng hết sớm như vậy, cho nên có thể sử dụng miệng giải quyết thì không dùng tay.

Nếu là đối đầu đối thủ xa lạ, Tô Trầm không biết đối phương, nói ba hoa chích choè cũng vô dụng. Nhưng hai người này cũng đã chạy đến khu mười hai, vậy Tô Trầm mới rồi nói không thể nghi ngờ có ý nghĩa nhất định.

Chỉ cần có thể khơi mào ý nghĩ cùng chung mối thù của hai người, không phải không thể thành công.

Nếu vận khí tốt, chẳng những không cần đánh một trận, còn có thể thêm hai trợ thủ giúp hắn chia sẻ áp lực.

Quả nhiên thời khắc này hai người nhìn nhau, vẫn là Lý Thanh Vân cười hê hê nói: “Có ý tứ, Quỷ Kiểm Nhi này trái lại cũng là kẻ có quyết đoán. Thế nào, Bạch Cách? Có hứng thú hay không?”

Bạch Cách nhìn nhìn Tô Trầm, đột nhiên hô: “Này, nếu ta tham gia, có thể tháo mặt nạ để ta xem xem ngươi là ai hay không?”

Tô Trầm quay đầu, nhìn nhìn Bạch Cách, lại nhìn nhìn Lý Thanh Vân.

Trên mặt Lý Thanh Vân cũng tràn ngập chờ mong.

Nghĩ chút, hắn gật gật đầu nói: “Chỉ cần ácc ngươi có thể đuổi kịp bước chân của ta, lần sau gặp lại, ta sẽ tháo mặt nạ của ta.”

Nói xong xoay người rời đi.

“Chỉ cần có thể đuổi kịp bước chân của ta... Khẩu khí thật lớn.” Nhìn bóng lưng Tô Trầm rời khỏi, Lý Thanh Vân hừ một tiếng.

Nhưng không thể phủ nhận, thằng cha này ít nhất ở trên lý tưởng hào hùng, đã cao hơn mình một đoạn.

Đã như vậy, Lý Thanh Vân tâm cao khí ngạo cũng không nguyện cúi đầu, nhìn Bạch Cách nói: “Vậy thì đi thôi, xem xem ai đi được xa hơn.”

Bạch Cách cười hì hì: “Ta đi bên này, chúng ta gặp lại sau.”

Lộn một cái đã biến mất không thấy nữa ở trong bụi cỏ.

——————————

Tránh được chiến đấu với Lý Thanh Vân Bạch Cách, làm Tô Trầm tránh đi một cuộc ác chiến có thể có, tiết kiệm cho hắn không ít sức.

Nhưng càng quan trọng hơn là, có hai bọn họ chia sẻ áp lực, con đường tiến lên lập tức trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Rất nhanh Tô Trầm đã đi ra khỏi khu mười hai, tiến vào khu mười một.

Khu mười trở xuống, bởi vì đều thuộc về khu cấp thấp, không có khác biệt gì trên bản chất, bởi vậy ở khu mười một Tô Trầm cũng chưa đụng phải đối thủ nào ra dáng, ngẫu nhiên có chiến đấu cũng đều là trực tiếp lấy Hỏa Cầu Thuật kết hợp xúc tu không khí nhanh chóng sắc bén giải quyết đối thủ.

Hắn giờ đây nắm giữ bảy loại nguyên kỹ, chỉ luận số lượng ở trong nguyên sĩ cấp bậc Dẫn Khí đã không tính là ít, chỉ là ở trên chất lượng còn có khiếm khuyết, khuyết sát chiêu mạnh mẽ một kích định Càn Khôn.

Nhưng đại bộ phận thí sinh tới tham gia khảo hạch đều vẫn là Đoán Thể kỳ, cho dù thí sinh xuất sắc nhất ở trên bản chất cũng là người mới Dẫn Khí, bởi vậy thực lực phổ biến không cao. Một thí sinh có thể có được hai ba loại nguyên kỹ đã không tệ rồi.

Ngoài ra Tô Trầm còn có một chỗ cường đại nhất, mức độ tu vi của hắn đã đạt tới Dẫn Khí tầng năm.

Tuy mức độ tu vi không đại biểu sức chiến đấu, nhưng mức độ tăng lên mang đến sự tăng lên về mọi phương vị vẫn tồn tại như cũ, cái khác không nói, riêng nguyên lực đã mạnh hơn người bình thường rất nhiều.

Dẫn Khí tầng một mười hoàng tinh, Dẫn Khí tầng năm chính là năm mươi hoàng tinh.

Nói cách khác, nguyên lực Tô Trầm gấp năm lần thí sinh tầng một, phóng mắt toàn bộ địa điểm thi, hẳn là không có ai có thể ở phương diện này mạnh hơn hắn.

Dựa vào điểm ấy, Tô Trầm ở khu cấp thấp chỉ cần không đụng phải mấy tuyển thủ hạt giống kia của các khu, cơ bản là một đường quét ngang.

Vận khí hắn xác thực cũng không tồi, tuyển thủ hạt giống khu mười một khu mười hai đều chưa đụng tới, hai gã hạt giống khu mình lại bị lừa dối một phen sau đó theo hắn cùng hướng khu cao xuất phát, cho nên dễ dàng bước qua khu mười một.

Nhưng ở sau khi tới khu thứ mười, Tô Trầm rốt cuộc gặp phiền toái.

Đó là một thiếu niên làn da ngăm đen.

Gã đánh như một con linh cẩu hung mãnh, quyền đấm cước đá thậm chí răng cắn tất cả đều dùng tới, cách đánh cực kỳ vô lại.

Nhưng chiêu số đánh nhau đầu đường này lại khá hữu dụng, mỗi một chiêu đều cực kỳ nham hiểm, lại cực hiệu lực. Cho dù dùng ám khí cũng con mẹ nó là túi vôi——Tiềm Long viện chết tiệt, thế mà cho phép mang vào loại vật này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.