Nguyên Soái Ngài Bình Tĩnh Đã!

Chương 48: Chương 48: Đối mặt thú biến dị - NHỆN TARANTULA




“Tình hình bên phía tinh cầu Nguyên Thủy như thế nào rồi?“. Nam Cung Hàn Dương dừng lại bàn tay đang điều khiển màn hình giả lập hỏi Đoàn Tuấn vừa mới từ bên ngoài bước vào.

“Tình hình không ổn lắm thưa nguyên soái, bên phía hiệu trưởng vừa gửi bản báo cáo xét nghiệm của Vương Uyển đến.” Đoàn Tuấn đưa bản báo cáo qua cho Nam Cung Hàn Dương xem.

Xem xong bản báo cáo sắc mặt Nam Cung Hàn Dương lập tức trở nên vô cùng âm trầm: “Lúc đầu là các thí sinh sử dụng nguồn nước có một lượng nhỏ bệnh độc mà trở nên cuồng hóa, tiếp theo là màn kết giới xuất hiện ngăn cản cứu viện, hiện tại lại còn có sự xuất hiện của thú biến dị cao giai sớm đã bị trường quân đội liên bang bên kia giải quyết sạch, chuyện này chắc chắn không đơn giản chỉ là sự cố ngoài ý muốn.”

“Bên phía giám thị trong coi cuộc thi cũng gửi báo cáo tới nói lớp kết giới rất đặc biệt, dường như không thể tấn công nó được. Những công kích đến nó hầu như đều sẽ trở thành năng lượng của nó, đây là một loại kết giới mà trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy qua.” Đoàn Tuấn nói.

“Trước hết cho một đội nhỏ trở về Mẫu tinh lấy một lô thuốc vaccine bệnh độc về đây, cũng may trong nước chỉ là một lượng nhỏ chất độc, vaccine có thể sẽ có tác dụng nếu không chúng ta chỉ có thể đưa bọn họ đến tinh cầu bỏ hoang mà thôi.” Nam Cung Hàn Dương đau đầu nói.

“Lại nói, đưa đến một đội kĩ thuật, kết giới kia dị năng không làm gì được thì chúng ta chỉ có thể dùng kĩ thuật phá giải.” Nam Cung Hàn Dương trầm giọng phân phó.

Lại nhìn qua màng hình giám sát ở bên cạnh, Diệp Thanh An đang đi ở phía trước ba người An Tử Thiên đi ở phía sau, sau cùng nữa chính là sáu người Tề Duật khi nãy bị Diệp Thanh An bắt tới.

Theo tốc độ của mấy người thì hẳn hơn bảy giờ tối mới có thể đến bên kia, nếu đặt trong tinh trạng bình thường thì không có hì phải lo, nhưng hiện tại thú biến dị thực sự đang rất điên cuồng, đặc tính của bọn chúng hiện tại ít nhiều gì cũng không khác thây ma xuất hiện mấy trăm năm trước, không chỉ thèm khát máu thịt người mà chúng còn không biết mệt mỏi, đặc biệt hơn cả là chúng hoạt động rất mạnh mẽ về ban đêm. Nếu như giữa đường lại gặp phải thú biến dị cuồng hóa bình thường thì có lẽ không đến nỗi, nhưng lỡ là thú biến dị cao giai cuồng hóa thì làm sao?

Nam Cung Hàn Dương không biết tại sao bản thân lại mất đi trầm ổn thường ngày mà trở nên đa nghi lo lắng như vậy, nhưng hắn biết chuyện này trước hết phải được giải quyết đã.

Phi thuyền ở giữa vũ trụ dưới sự thúc giục của nguyên soái miễn cưỡng tăng thêm tốc độ.

**

“Hửm? Hình như ở phía trước có người đúng không?“. Quân Minh đi ở phía trước đội ngũ nhìn thấy cách đó không xa có bóng người liền hào hứng xác nhận với Tần Ngôn đi bên cạnh.

“Có người thì sao chứ? Cậu làm gì mà hào hứng như vậy?“. Tần Ngôn tuy là bạn thân nhưng lâu lâu thật sự không thể chạy kịp mạch não của Quân Minh.

“Ôi, dịch dinh dưỡng của tớ hết rồi, nếu ở trên ấy thật sự có người thì tớ thật muốn đến mượn nhờ một túi dịch dinh dưỡng vậy.” Quân Minh ngả ngớn nói.

“Cướp thì nói cướp, cậu vòng vo như vậy cho ai xem?“. Tần Ngôn chán ghét lùi sang bên cạnh.

“Được rồi đừng tỏ vẻ chán ghét tôi như thế chứ? Tôi thật sự rất đau lòng đó.” Quân Minh bị bạn mình nói thẳng ra cũng không tức giận, khi thầy Tần Ngôn không dấu vết lùi sang bên cạnh liền ngay lập tức sáp tới.

Ở phía trước bốn người của Diệp Thanh An cũng không rãnh rỗi lắm, họ hiện tại đang bị chặn bở một đàn nhện Tarantula, loài nhện ở thời hiện đại hơn tám trăm năm trước là một loài nhện với một vết cắn có thể hạ gục một con chó lớn trong vòng ba mươi phút, nhưng với loài người thì không gây tử vong nhưng cũng khiến nạn nhân đau nhức đến không ngủ được. Tuy nhiên qua quá trình biến dị bởi các nguyên tố trong vũ trụ loài nhện này không chỉ tiến hóa về kích thước mà còn tiến hóa về nọc đọc. Một vết cắn của nó có thể giết chết một người trong nháy mắt.

Nhưng cũng xem như may mắn, nó không thích cắn người, nó thích phun tơ bắt người lại rồi một ngụm ăn sạch mà thôi, dù sao đi nữa một người với thân hình 1m50 đối với nó vẫn là chưa đủ nhét kẻ răng.

Mặc dù nhìn qua loài nhện này rất nguy hiểm, nhưng với thực lực của An Tử Thiên, Diệp Thanh An nghĩ bọn họ có thể giải quyết được, vì thế cậu liền nhảy lên cành cây gần đó ngồi xuống: “Cuộc khảo hạch này mục đích cũng là để rèn luyện thực chiến cho các cậu, tôi mà ra tay thì cũng nhàm chán quá, các cậu từ từ mà chơi đi.”

Nhạc Dương Vũ nghe lời Diệp Thanh An nói mà trực tiếp muốn quỳ xuống.

Hai người An Tử Thiên và Lam Phương Lâm còn có thể chống chọi, nhưng cậu ta thì sao a? Cậu ta chỉ là một người bình thường yêu thiên nhiên và ghét bạo lực mà thôi có được không.

Không thể không nói, với những gì Diệp Thanh An thể hiện ra từ hôm qua tới giờ khiến Nhạc Dương Vũ không thể không bội phục Diệp Thanh An, có cậu ngồi ở đó nhìn bọn họ thật sự cũng không sợ mất mạng.

Nhạc Dương Vũ tự mình tiếp thêm động lực cho mình. Mắt nhìn ba con nhện Tarantula trước mắt cùng hừng hực ý chí chiến đấu.

Ba con nhện Tarantula hướng mặt lên trời đồng loạt rống to một tiếng, sau đó chia ra hướng về ba con người nhỏ bé trước mặt.

_ _ _ _ _ _ _ _

Hôm qua lười quá nên hôm nay đăng nhiều chương một chút, còn bao nhiêu chương thì chưa xác định như hẳn là sẽ lớn hơn hoặc bằng 3 chương.

H tui mới ngồi viết thôi nên có thể có mấy chương 1, 2 giờ đêm mới duyệt xong. Mọi người đợi không được thì đi ngủ sáng dậy hóng tiếp đừng thức khuya quá.

Sẵn mới đọc một bộ truyện linh dị nhưng mà hài quá trời quá đất nên share cho mọi người nè.

Tên: Đến cả người què cũng bị tôi lừa đứng dậy.

Ulatr không tin được đến một ngày một đứa sợ ma như tui lại bị bộ này cuốn hút. Nhiệt liệt đề cử á.

Trích một đoạn nè kkk

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.