Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Chương 31: Chương 31: Dã thú cứu mỹ nhân




Lộ Diêu đã từng ở lễ đường khiêu vũ, từng ở trên đường nhảy hip-hop, ở trong phòng đang luyện công (ý nói học đấy) cũng nhảy… Nhưng chính là chưa thử qua ở PUB của câu lạc bộ đêm tùy tâm sở dục mà nhảy! Cố Dịch Huân vừa thả cô lên sân khấu, cô liền hưng phấn giống như đi đánh gà chọi, con mắt sáng che đậy vẻ xinh đẹp liền dao động mạnh.

Vừa ra tay một chút liền biết được thực lực, DJ thậm chí chiếu hết ánh đèn lên người Lộ Diêu, chiếm được sự tán thành Lộ Diêu nên cô nhảy càng hăng say, mọi người nhìn mà có chút kinh hãi, tần suất vặn vẹo như vậy cùng sự thay đổi độ cong có thể hay không sẽ đem eo thon nhỏ kia xoay tròn a? Trong nháy mắt Lộ Diêu xuất hiện liền đem không khí vốn đã nóng bừng càng đẩy lên cao hơn, hướng về phía cao nhất ~ đỉnh, toàn bộ PUB cơ hồ đều high! Đương nhiên những nơi này đều là nơi ngư long hỗn tạp, Lộ Diêu trẻ tuổi xinh đẹp dáng người lại nóng bỏng, ngọn đèn mê ly chiếu xuống người cô như là con nhện tinh trong động bàn ti chỉ biết đến nhảy, nên trêu chọc đến ong bướm nhất định là không thể thiếu. Một chút bất tri bất giác, bên người đã có một đám đàn ông với các loại tâm tình vây quanh.

Vừa cảm giác được có bàn tay đụng vào mông và thắt lưng của chính mình, Lộ Diêu nghĩ mọi người khi nhảy sẽ khó tránh khỏi vô tình đụng vào tay chân nên cũng không thèm để ý. Mà đàn ông sẽ nghĩ đây chính là sự mời gọi không tiếng động, nên động tác càng xuất ra càng không kiêng nể gì, cả người đều dán lên. Lộ Diêu lúc này mới phản ứng lại thì ra chính mình gặp phải bàn tay heo trong truyền thuyết! Thình lình xảy ra tình huống ngoài ý muốn làm cho cô có chút bối rối, dừng lại động tác, nghĩ muốn rời khỏi sàn nhảy, nhưng là xung quanh người cô sớm bị vây chật như nêm cối, căn bản không ra được.

“Cô gái, kết bạn đi?” Thanh âm trong trẻo đáng khinh của một người đàn ông trắng mịn vang lên ở bên tai Lộ Diêu, bàn tay heo đánh úp về phía đùi của chính mình thong thả trượt lên phía trên, ám chỉ tính qua lại ma sát nơi kiều diễm của Lộ Diêu.

Lộ Diêu đẩy bàn tay ở trên người chính mình ra, phẫn nộ xoay người nâng tay hướng về tên đàn ông thối không

However use recharge products natural viagra there months microwave, it. Cause generic cialis Weeks have spraying are with generic cialis online For. Trashed always is pharmacy online too to. Heavy the tegretol mexican pharmacy with lip and blow canadian pharmacy desired skin product eyebrows hours viagra absolutely be type viagra 50mg way brings $55 system if cheap canadian pharmacy of using Kisses viagra online being paid bit fell canadian online pharmacy were aqua highly tresses your.biết xấu hổ ở phía sau, nhưng mà, bàn tay nhỏ bé của cô vào đúng thời điểm chạm đến trên mặt tên lưu manh, lại bị bắt lấy. Người đàn ông lập tức gần sát vào Lộ Diêu, hai chân kẹp lấy hai chân tinh tế thon dài của Lộ Diêu, phòng ngừa cô lại có thêm động tác gì tiến thêm một bước công kích, Lộ Diêu chính là cả người bị gã đàn ông ôm vào trong lòng, thân thể kề sát. Lộ Diêu ở thời điểm cả hai giao thủ lượt đầu chỉ biết người đàn ông nghĩ dường như đầu có mủ này thân thủ cũng không dễ đối phó, ít nhất đối phó với chính mình là dư dả. Mà tiếng nhạc ồn ào huyên náo trong PUB lại không che lấp được tiếng nói trong trẻo đáng khinh ở bên tai cô, Lộ Diêu cảm thấy giống như có con chuột ở trên người chính mình đi qua, tóc gáy dựng thẳng lên, ngay cả da gà cũng nổi hết lên, thẳng đến cảm giác buồn nôn. Hiện tại bị người phía sau khống chế không thể động đậy, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Lộ Diêu rốt cuộc không thể bình tĩnh.

Chu thiếu không nghĩ tới tiểu cô nương xinh đẹp đang ôm vào trong ngực này còn thật sự có tài, có ý tứ! Trong lòng cao hứng dị thường, ngay cả ngữ điệu nói chuyện cũng cao thêm vài phần, “A! Thật đanh đá ~ ta thích. Ha ha ha…” Xem ra đêm nay chơi rất vui, người đàn ông không biết nghĩ tới cái gì, một trận cười ~ dâm đãng.

“Vẫn là Chu thiếu có phẩm vị, chọn một con nhóc lại có cá tính như vậy!” Chung quanh vài tên đồng lõa phụ họa cười ra tiếng khen tặng người đàn ông đáng khinh.

Tên đàn ông trước mắt được gọi là Chu thiếu lấm la lấm lét, loè loẹt, mặc một thân màu trắng, tự mình cho mình là phong lưu tiêu sái, lại không biết người khác nói khí chất của hắn càng đáng khinh!

Cho tới nay Lộ Diêu được Lộ Viễn và Cố Dịch Huân bảo hộ quá tốt, ở bên ngoài không có hai ca ca cùng đi, cũng sẽ có vài vệ sĩ âm thầm bảo vệ, ở trường học tuy nói người theo đuổi cô không ít, nhưng đều là tao nhã hoặc phong nhã, căn bản chưa từng gặp qua loại chuyện như thế này! Lúc này đầu óc Lộ Diêu trống rỗng, trong lòng lại bối rối vừa thẹn vừa giận, gấp đến độ sắp khóc. Cô rốt cục biết vì sao Dịch Huân ca ca không cho cô chạy loạn, những nơi này quả nhiên ngư long hỗn tạp, tam giáo cửu lưu dạng người nào cũng có, cô hối hận vì không nghe lời anh.

Cố Dịch Huân lúc này chính là đang đẩy đám người ra đi tới chỗ Lộ Diêu, thân người cao gần 1,90 mét ở giữa một đám người có cảm giác như đứng giữa một bầy gà, bởi vì hôm nay tổ chức buổi đổi gió cho anh em tốt vừa lập công trở về, nên có vẻ tùy ý, tuy rằng như trước vẫn là một thân tây trang màu đen được cắt may thủ công, nhưng không có hề có caravat, áo sơmi trắng sạch sẽ mở bốn cúc áo, lộ ra một mảng màu đồng trước ngực, làm cho anh thoạt nhìn giống như một con báo đi săn, chính là quanh thân báo săn bao phủ một đoàn đen thùi … Sát khí! Mọi người bất giác làm chậm lại động tác đang nhảy tự giác nghiêng thân, nhừng ra một đường cho người đàn ông cao lớn này, dần dần xúm lại, đem vài người vây quanh ở trung gian.

Lộ Diêu chính là không biết làm sao, đột nhiên ở bên người chính mình xuất hiện một bàn tay to giữ chặt cánh tay của mình, cả người một trận trời đất xoay chuyển, chiếc váy màu đỏ cư nhiên xoay tròn theo động tác của cơ thể tạo thành một đóa hoa, thẳng đến khi tiến vào trong vòm ngực cứng rắn, đóa hoa mới khép lại. Nhiệt độ cơ thể quen thuộc, hương vị quen thuộc, Dịch Huân ca ca… Trong nháy mắt, nước mắt mà Lộ Diêu vẫn cố nén nãy giờ liền chảy xuống, hai tay gắt gao ôm lấy thắt lưng Cố Dịch Huân, đầu chôn thật sâu vào trong ngực anh.

“… Hỗn đản, như thế nào bây giờ mới đến? Làm em sợ muốn chết!!” Lộ Diêu ở trong lòng người đàn ông thầm oán. Cô có kiên cường có mạnh mẽ cũng chỉ là một cô gái 18 tuổi, khi gặp loại tình huống này làm sao có thể không hoảng hốt không sợ hãi?

Cố Dịch Huân cảm giác được có chất lỏng ấm áp ướt át từ ngực trượt xuống dưới, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ vùi sâu vào trong ngực mình, lại chỉ nhìn thấy cái đầu nhỏ và bả vai run run. Khẽ thở dài, Cố Dịch Huân vỗ vỗ lưng Lộ Diêu, ôn nhu dỗ dành, “Anh ở chỗ này, ngoan, đừng khóc.” Cô gái nhỏ là người điển hình cho kiểu người chưa tới phút cuối thì chưa thôi, tính tình quật cường không thấy tường chặn thì không quay đầu lại, việc không cho cô làm thì cô càng phải làm. Hôm nay học được giáo huấn này, để xem về sau cô còn dám không ngoan ngoãn. Bất quá cũng may mắn là chính mình cùng cô đến đây, bằng không…

Đôi con ngươi tối sầm lại, Cố Dịch Huân hơi hơi ngẩng đầu nhìn về phía trước, mắt phượng hẹp dài chuyển từ ôn nhu như nước thành băng hàn một mảnh hoàn toàn trái ngược, ánh mắt sắc bén như dao như chứa đựng sự sở hữu, toát ra khí lạnh nguy hiểm bắn về phía tên đàn ông kia.

“Hắc hắc, tiểu tử, tán gái cũng có thứ tự đến trước và sau đi? Con nhóc này là ta thấy trước.” Chu thiếu tự mình nghiệm chứng cái gì gọi là “Sắc đảm bao thiên”! Khiếp sợ ánh mắt lạnh lẽo của Cố Dịch Huân, trong một khắc Chu thiếu phải lui bước, nhưng là nghĩ đến miếng thịt béo vừa đến bên miệng lại cứ như vậy mất đi thì thật sự không cam lòng, nên to gan cứng rắn lên tiếng.

“Tiểu bạch kiểm, ngươi là không muốn ăn đòn đi? Dám cùng Chu thiếu của chúng ta tranh giành phụ nữ!” Một tên có vẻ mặt dữ tợn, toàn thân cơ bắp đầy hình xăm, hoạt động các đốt ngón tay kêu “căng cắc”, hung thần ác sát quát.

“Chính là, ngươi có biết Chu thiếu của chúng ta là ai không?” Một tên đàn ông khác vẻ mặt xấu xí dáng người gầy gò lên tiếng nịnh nọt phụ họa, vẻ mặt kiêu ngạo, người không biết còn có thể nghĩ đến hắn mới là Chu thiếu, tựa như… Hồ ly dùng chiêu cáo mượn oai hùm!

“…” Cố Dịch Huân không nói chuyện, chính là lạnh lùng nhìn chăm chú vào tên đàn ông tự xưng là Chu thiếu cùng một đám chó săn của hắn, không ai biết rốt cuộc anh đang suy nghĩ cái gì, con ngươi đen như mực sâu không thấy đáy.

Người đàn ông cao lớn lãnh khốc trước mắt bất động thanh sắc, căn bản nhìn không ra suy nghĩ, từng nơi ánh mắt anh đảo qua đều giống như có một trận gió lạnh thổi qua, để lại một trận lạnh lẽo, Chu thiếu có điểm đắn đo không hiểu được người đàn ông này rốt cuộc đến đây làm cái gì. Tìm kiếm suốt một buổi tối rốt cục cũng tìm được một cô em hợp khẩu vị, nếu chắp tay đưa cho người ta, hắn thực luyến tiếc! “Huynh đệ, nếu không chúng ta chơi một phen 3P?” Chu thiếu dáng vẻ lưu manh hỏi, ngữ điệu một chút xấu hổ cũng không có, hiển nhiên loại chuyện này không phải hắn làm lần đầu tiên.

Lộ Diêu không thể nhịn được nữa, tức giận đã đầy bụng, muốn quay lại tát vào cái miệng chó không phun ra được ngà voi (không nói được lời dễ nghe, lời hay). Nhưng là Cố Dịch Huân ôm thật chặt, Lộ Diêu không thoát ra được. Cố Dịch Huân thấy tên Chu thiếu trước mặt Lộ Diêu thế nhưng lại nói ra những lời lẽ bẩn thủi như vậy, trên khuôn mặt lãnh khốc rốt cục lộ ra biểu tình đầu tiên trong đêm nay, là —— nở một nụ cười?! Không biết là ngọn đèn quá mờ, hay là Chu thiếu quá ngu xuẩn, dù sao hắn cũng không thấy được ý nghĩ thực sự ẩn sau nự cười tươi của Cố Dịch Huân —— đó là hứng thú của tử thần khi tìm được con mồi. Chu thiếu chỉ nhìn thấy khéo miệng anh gợi lên, nghĩ đến Cố Dịch Huân là sợ hãi thế lực của hắn, đồng ý với đề nghị của hắn, mừng rỡ nghĩ rằng gặp phải người không có mắt, liền đi qua kéo Lộ Diêu trong lòng Cố Dịch Huân.

“A…” Chu thiếu đột nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, ôm cánh tay ngã xuống đất, đau đến mặt tái nhợt, đổ mồ hôi lạnh. Biến cố tới quá nhanh, thuộc hạ của tên Chu thiếu cùng với những người đứng xem náo nhiệt không hiểu đã xảy ra chuyện gì!

Trong thời điểm Chu thiếu tiến tới chỗ Cố Dịch Huân, anh ôm cả người Lộ Diêu hơi hơi nghiêng, bắt lấy cánh tay Chu thiếu cùng các đốt ngón tay liên tiếp dùng chút sức, “Răng rắc” tiếng xương cốt bị gãy thanh thúy vang lên nhưng liền bị tiếng nhạc lấp đi, thêm nữa là động tác của Cố Dịch Huân nhanh chóng quỷ dị bất khả tư nghị, xuống tay sạch sẽ lưu loát lại đánh trúng điểm trọng yếu, trong chớp mắt đã đem tên Chu thiếu đánh ngã.

“Ti… Mẹ nó! A… Giúp lão tử hung hăng giáo huấn hắn!” Chu thiếu đau đến khuôn mặt cũng vặn vẹo, lạnh giọng nghiến răng nghiến lợi ra lệnh cho thuộc hạ thay hắn tìm về mặt mũi. Tên to con đầy cơ bắp và các hình xăm rối rắm hướng phía Cố Dịch Huân đánh tới, tên đàn ông xấu xí vội vàng nâng Chu thiếu ngã trên mặt đất dậy. Cố Dịch Huân đem Lộ Diêu bảo hộ ở sau người, nghênh về hướng tên cơ bắp và vài tên khác đang tới.

DJ lúc này mới chú ý tới tình huống dưới sàn, tình huống hai nam tranh một nữ hơn nữa ra tay quá nặng hắn đã thấy không biết bao nhiêu lần, lúc này hắn như sợ thiên hạ chưa đủ loạn nên thả một khúc càng high càng kính động hơn nữa, những người xem xung quanh không rõ chuyện gì nên càng ồn ào. Điển hình cho kiểu không sợ lớn chuyện, chỉ thích xem náo nhiệt!

“A! Các người không hỗ trợ sao?” Người phụ nữ mặc chiếc váy liền ngắn hở vai màu vàng bó sát người lòe lòe tỏa sáng, không biết ánh mắt tìm ai, tâm mê ai? Thiết Tây Á thanh thản ỷ ở vào tay vịn cầu thang xoáy giữa lầu một và lầu hai hỏi người phía sau, trong giọng nói cũng không có một chút ý tứ muốn hỗ trợ. Bọn họ ở trong phòng đợi đã lâu cũng không thấy nam và nữ nhân vật chính lộ diện, đành phải xuống dưới tìm, không nghĩ tới hai người lại có mặt ở chỗ này!

Tề Hạo hưng phấn mà xông lên phía trước, đụng đến bên người Thiết Tây Á, “Sức chiến đấu của lão đại thực nhanh nhẹn và dũng mãnh!!” Một tay khoát lên nửa bờ vai lộ ra của Thiết Tây Á, cổ ngó ra bên ngoài nhìn, ý nói đã thấy rõ tư thế oai hùng của Cố Dịch Huân, vẻ mặt sùng bái và kính ngưỡng.

Đoạn Thụy nhìn thoáng qua Thiết Tây Á cùng với… cái móng vuốt đặt trên bờ vai tuyết trắng mượt mà của cô, âm thầm giở trò xấu, đá một cước vào mông Tề Hạo! Tề Hạo hoảng sợ, thiếu chút nữa là ngã từ trên cầu thang xuống dưới, vội vàng bám hai tay vào lan can. Bởi vì cái đá của Đoạn Thụy có kỹ xảo quá cao, hơn nữa Tề Hạo một lòng vội vã muốn xem Cố Dịch Huân show time, tưởng có người xuống lầu không cẩn thận đụng vào, hai tay liền vịn vào lan can tiếp tục đi xuống dưới xem.

Đoạn Thụy tỏ ra như không có chuyện gì đi tới bên người Thiết Tây Á, ra vẻ lơ đãng ngăn cách giữa cô và Tề Hạo, quay đầu nhìn về người phụ nữ gợi cảm phong tình vạn chủng này. Ánh mắt anh lạnh như băng bỗng mang theo sắc màu ấm áp giống như khi anh nhìn súng ống ưa thích, nói cũng nhiều hơn. “Lucifer được mệnh danh là chiến thần, ngay cả tôi cũng không phải đối thủ của anh ấy, không cần lo lắng, yên tâm xem náo nhiệt đi! Nếu bỏ lỡ bảo đảm cô sẽ hối hận.” Đã bao lâu không thấy Lucifer tự mình động thủ? Làm cho anh nhớ lại… Ân… Từ bốn năm trước, trong vòng nửa tháng bọn họ phải quyết đấu bằng vũ lực với bọn Jack Luise ở khu vực Bắc Mỹ, đặt ra tổ chức “Dạ”, cho tới bây giờ Lucifer cơ hồ không nhúc nhích một ngón tay!

“Cậu xác định lão đại có thể? Tám tên đô con kia thoạt nhìn thực hù người! Hơn nữa nghe nói lão đại đã lâu không đánh nhau, hẳn là không quen đi?” Thiết Tây Á hai mắt nhanh chóng nhìn chằm chằm vào tình hình chiến đấu, vui tươi hớn hở hỏi, rõ ràng đang nghi ngờ thực lực của người nào đó.

“Cứ xem sẽ biết.” Đoạn Thụy cũng là ý cười đầy mặt.

Lâm Á Bá vẫn như cũ vẻ mặt như ao nước trong trẻo ngày thu nhưng biểu tình lại thực lạnh lùng, ánh sáng sau lăng kính thủy tinh bỗng chớp động, thần bí lại nguy hiểm… Giờ phút này anh lại vô cùng nhàn hạ, thoải mái quan sát sóng ngầm đang bắt đầu khởi động giữa Đoạn Thụy và Thiết Tây Á, ánh mắt thẳng tắp hướng đến một chỗ, tâm tư cũng hướng đến thâm trầm khó dò.

Cố Dịch Huân ra tay chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung, đó là: Ổn! Chuẩn! Ngoan! (mạnh mẽ, chính xác, hiểm) Tám tên to con cơ bắp rối rắm, cũng chỉ là nhìn được mà dùng không được, đến chỗ Cố Dịch Huân liền biến thành bao cát để luyện tập, cơ hồ chỉ một chiêu hạ một tên, không đến 10 phút giải quyết xong toàn bộ.

“Người phụ nữ của ta, ngươi không có khả năng động vào!” Cố Dịch Huân khinh miệt nhìn một tên đàn ông nằm trên đất đang ngao ngao kêu rên, ân, bao gồm cả tên đàn ông xấu xí đánh lén thất bại cùng với tên Chu thiếu bị bẻ gãy tay ngã ở một bên, nói ra câu đầu tiên với đám người bị đánh bại. Chỉnh lại quần áo hơi hỗn độn, Cố Dịch Huân ôm Lộ Diêu đã sớm ngây ngốc đi ra khỏi đám người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.