Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Chương 7: Chương 7: Rốt cuộc là ai điên rồ 2




Thật lâu sau, cảm giác được cô gái nhỏ trong lòng mềm nhũn run rẩy, Cố Dịch Huân hôn rồi lại hôn, lưu luyến buông hai phiến môi ngọt ngào, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong lòng.

Lộ Diêu hô hấp dồn dập, sắc mặt hồng rực, hai tròng mắt mờ sương, bị một màn thình lình vừa xảy ra làm kinh ngạc, ánh mắt có điểm trì độn trống rỗng, rõ ràng là còn chưa lấy lại tinh thần.

“Diêu Diêu, anh làm lão công của em thì thế nào, ân?” Hơi thở ái muội thổi phất quá vành tai Lộ Diêu, âm cuối cùng là một âm cố ý đè thấp rồi mới nói ra, thanh âm so với bình thường càng trầm thấp hơn, mang theo hương vị dụ dỗ.

Lộ Diêu cảm thấy chỉ trong nháy mắt, linh hồn của mình dường như không ở trong cơ thể, bởi vì trong thời gian ngắn ngủn kia toàn bộ thế giới của cô đều trống rỗng. Cảm giác được nhiệt khí cùng thanh âm nói chuyện bên tai, Lộ Diêu co rúm lại một chút rồi mới phục hồi lại tinh thần. Từ trong lồng ngực rộng lớn hơi hơi ngẩng đầu lên, hai mắt sương mù nhìn về phía người đàn ông đang ôm mình.

Lúc ăn cơm không phải rất tốt sao? Người đàn ông đối diện là Dịch Huân ca ca trước nay luôn sủng nịch chiếu cố mình, vì sao sau khi ăn cơm một chút, ca ca chẳng những hóa thành dã thú cường hôn mình, còn muốn làm… Ách… Lão công của mình? Ca ca biến thành lão công?!

Vẻ mặt Lộ Diêu thực rối rắm thực nghi hoặc, có một chút khó tin, nhưng là… Dịch Huân ca ca làm bạn trai của mình? Ân… Tưởng tượng cảnh tượng này một chút… Cảm giác cũng không tệ lắm, một điểm bài xích cũng không có!

Cố Dịch Huân không hề chớp mắt nhìn chăm chú vào từng biểu tình của Lộ Diêu, rõ ràng nhận thấy được thần sắc cô gái nhỏ có chút dao động, dựa vào tính tình của Diêu Diêu, nếu như không thích tuyệt đối sẽ thẳng mặt gọn gàng dứt khoát cự tuyệt, khẳng định sẽ không xuất hiện loại thần thái do dự này. Do dự chỉ có thể chứng minh một điều, cô đối với anh cũng có cảm giác, chính là không thể nhận thức người ca ca suốt mười mấy năm biến thành bạn trai của mình nhanh như vậy! Xem ra phải thể hiện mạnh hơn một chút.

Rèn sắt phải rèn lúc nóng, để tránh đêm dài lắm mộng, nhất định phải sớm một chút cấp cho cô gái nhỏ không biết lo này cái nhãn “hoa đã có chủ”, giảm đi lo lắng sau này cho chính mình.

Cố Dịch Huân lại một lần nữa cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng của Lộ Diêu. Lúc này cũng không giống một lần chạm nhẹ hay cắn xé kịch liệt cùng đoạt lấy, mà là hết sức triền miên, như con bướm đánh dấu địa bàn khẽ hôn khéo môi Lộ Diêu, hai má, vành tai, cuối cùng trở lại trên môi chậm rãi liếm, giữ lấy môi dưới hồng nhuận nhẹ nhàng mà liếm cắn, giống như vị kẹo liếm thế nào cũng không đủ.

Lúc anh buông ra, Lộ Diêu xụi lơ thành một vũng nước mùa xuân, ỷ lại trên cách tay của Cố Dịch Huân, lồng ngực phập phồng kịch liệt, giống cá được thả xuống nước, từng ngụm từng ngụm hô hấp không khí mới mẻ, mặt đỏ cơ hồ như sắp lấy máu.

“Thích anh đối với em như vậy sao?” Sau khi nụ hôn dài qua đi, hơi thở của Cố Dịch Huân cũng gần như không xong, anh thở gấp hỏi, nhưng trong giọng nói lại mang theo ý cười khó có được.

Tuy rằng Lộ Diêu ở nước ngoài ba năm, nhưng trong cuộc sống cởi mở đó cô vẫn là một cô gái nhỏ không hiểu nhiều chuyện, nghe thấy lời nói thẳng thừng như thế, mà ngượng ngùng cúi đầu, trầm mặc như kim! Nhưng là da thịt non mịn trắng nõn ở cổ lại nhiễm một màu phấn hồng mê người.

“Không nói lời nào chính là chấp nhận?”

Hai người im lặng một lát, Cố Dịch Huân lại một lần nữa mở miệng: “Em không cự tuyệt, kia… Anh coi như em đồng ý!”

Lộ Diêu hành động như rối gỗ, cứng ngắc gật gật đầu.

Cố Dịch Huân thay cô cởi dây an toàn, mở cửa xe, một tay cầm túi xách của Lộ Diêu, một tay lôi kéo tay cô đi hướng ký túc xá.

“Nghỉ ngơi thật tốt, ngủ ngon!” Cố Dịch Huân nói xong hôn hôn lên trán Lộ Diêu, vẫy tay tạm biệt.

Lộ Diêu vẫn là có điểm ngây ngốc, phản xạ có điều kiện tính đi theo Cố Dịch Huân lúc anh khởi động xe, hệ thống đầu óc gần như đã hỏng, trên cơ bản bị trạng thái tê liệt vây quanh, không thể phản ứng. Vẫn duy trì loại trạng thái như thế trở lại phòng ngủ trong ký túc xá, cũng không có tâm tình cùng Sở gia hay người khác nói chuyện, nằm trên giường nhìn chằm chằm một hồi, dùng chăn bọc kín chính mình từ đầu đến chân, cô hiện tại cần ngăn cách với xung quanh để bình tĩnh một chút.

Nghĩ đến hai nụ hôn nồng nhiệt như lửa vừa rồi…”Ai…” Lộ Diêu lại một lần nữa thở dài, cuốn chăn lăn một vòng, thống khổ rên rỉ, “Trong gió hỗn độn … Rối loạn rối loạn, thế giới này đều rối loạn!!” Lộ Diêu cảm thấy trong lòng chính mình như có cái gì đang dần sụp đổ vậy, một đống hỗn độn rối tinh rối mù.

“Ngô… Muốn điên mất thôi…”

Tối nay, nhất định lại là một đêm khó ngủ… Ai đi vào giấc mơ của ai?

Chiếc Lamborghini màu đen giống như một đạo thiểm điện gào thét đi qua, như bị một trận gió lớn sắc bén bám theo. Cố Dịch Huân triển khai phía sau cánh cửa màu đen, đi qua bóng đêm.

Từ khi gặp lại cô gái nhỏ, ân… Không đúng, hẳn là từ khi bắt đầu quen biết cô mới đúng, trong cuộc sống của Cố Dịch Huân có rất nhiều cái anh nghĩ không có khả năng phát sinh, có rất nhiều cái chính anh cho rằng không có khả năng sẽ có lần đầu tiên. Lần đầu tiên ăn đường, lần đầu tiên nói chuyện lại dùng lời ôn nhu nhỏ nhẹ, lần đầu tiên ăn vặt bên hè đường, lần đầu tiên an ủi con gái khóc, lần đầu tiên cho phép người khác tiến vào không gian cuộc sống của chính mình, lần đầu tiên vì phụ nữ mà tâm thần không yên suy xét cân não… Thật nhiều, thật nhiều cái lần đầu tiên. Chính mình thay đổi nhanh đến mức sắp không nhận ra bản thân, cô gái nhỏ này chính là thượng đế tạo ra để thay đổi chính anh!

Sáng sớm Lộ Diêu vừa mở mắt liền bị kinh hách thật lớn. Mặc cho là ai vừa mới tỉnh lại, nhìn đến bên giường bị ba người vây quanh, sáu con mắt đen mở to lúng liếng nhìn chằm chằm mình, trái tim cũng phải có ít nhất một cái chớp mắt đình trệ lại.

“Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị xử nghiêm! Nói! Tối hôm qua xảy ra chuyện gì, rốt cuộc sao lại thành thế này?” Sở gia làm đại biểu đưa ra ý kiến, nghĩa chính cất lời bắt đầu thẩm vấn Lộ Diêu.

“… Cái này là tình huống gì chứ?” Lộ Diêu tối hôm qua ép buộc thật lâu, thẳng đến khi trời tờ mờ sáng thật sự quá mệt mỏi mới mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.

“Không cần giả bộ với bọn tớ! Tối hôm qua bạn như u hồn bay về đây, hơn nữa hoa đào đầy mặt (mặt đỏ) đôi môi lại sưng đỏ, vừa thấy biết ngay là bộ dáng bị người ta hung hăng yêu thương, đến đến đến, nói cho mọi người biết, ai lại lợi hại như vậy? Mới khai giảng không đến hai tháng liền thu phục song kiêu số một của chúng ta?”

Trong ký túc xá của đại học có một quy định bất thành văn, nếu như trong cùng một phòng có người yêu đương, nhất định phải nói cho mọi người hơn nữa phải mời ăn cơm. Lộ Diêu biết không thể gạt được cô gái tinh quái này, cũng không tính gạt, vì thế liền đỏ mặt đem sự tình giản lược một chút mới kể ra.

“Chậc chậc chậc chậc… Không sai a ~ mơ xứng ngựa tre! Vẫn là ngựa tre cũng cường thế bá đạo, rất tốt rất tốt ~” Sở gia viên viên quả táo, khuôn mặt tinh quái bởi vì hưng phấn mà nhiễm một phần suy tư.

“Thanh mai trúc mã là nói bạn cùng lứa tuổi đi? Cố Dịch Huân lớn hơn Diêu Diêu tám tuổi cũng có thể tính sao?” Y Đình nói.

“Cái này không phải trọng điểm! Chủ yếu Lộ tiểu thư của chúng ta là hoa đã có chủ nha! Tìm ngày nào đó dắt đến cho chúng ta nhìn đi? Phải nhìn xem là đại thần nào thu phục được tiểu yêu tinh như bạn!”

“Cũng không phải động vật, còn ‘dắt’?” Đại mỹ nhân vân đạm phong khinh như trước cũng cười cười xuất ra chiêu bài suy đoán.

“Nga! Là mời đến, mời đến. Rống rống ~ có người phải mời ăn cơm! Muốn ăn thịt, muốn ăn thịt, muốn ăn thịt.”

“Ai… Bạn không ăn thịt là không vui, chỉ có động vật mới thích ăn thịt như vậy, thật sự là không cứu nổi! Cẩn thận béo chết bạn nga ~” Y Đình lạnh lạnh nhìn Sở gia.

“Tớ chỉ có ăn no, mới có thể có khí lực giảm béo a!”

“Phi!” Mọi người cùng kêu lên, rốt cuộc bắt đầu tiến hành khinh bỉ!

Mọi người cười cười nháo nháo, còn gì vui hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.