Thiết Thần giờ phút này tương đương giật mình. Bởi vì hắn nhìn qua liền thấy được Tử Nghiên phát sinh biến hóa to lớn vô cùng to lớn.
Chỉ riêng về tu vi. Mặc dù do công pháp Tử Nghiên tu luyện mà tu vi sẽ không hiển lộ ra ngoài. Nhưng là Thiết Thần vẫn là nhìn thấu tu vi của nàng.
Lúc trước tại thời điểm gặp nạn trên thần hạm kia, Tử Nghiên tu vi bất quá chỉ là Linh Vương đỉnh phong mà thôi. Nhưng là hiện tại cũng đã là Linh Đế. Mặc dù chỉ là sơ kỳ, nhưng tuyệt đối có thể cùng Linh Đế hậu kỳ đối cứng.
Nhìn một chút càng khiến Thiết Thần thêm khiếp sợ. Hắn nhìn ra được bên trong Tử Nghiên ẩn chứa một đầu vô thượng đại đạo. Cho dù là hắn đều nhìn không ra một chút huyền ảo.
Đầu đại đạo kia là do tự tay Doanh Thiên ban cho nàng. Đừng nói dạng chân thần như Thiết Thần. Liền xem như những cái kia Thần Đế cũng đừng mong hiểu ra cái gì.
Mặc dù nói tại Doanh Thiên truyền cho nàng công pháp cùng một đầu đại đạo liền không có chỉ điểm cho nàng cái gì. Nhưng là đầy đủ để cho nàng hưởng lợi cực lớn. Ngắn ngủi thời gian liền để cho tu vi của nàng tăng tiến nhanh chóng vô cùng.
Thiết Thần chậm rãi mở miệng:“Việc này trước tạm thời khép lại, Thánh Nữ vấn đề đích thân 2 vị Giáo chủ mới có quyền xử lý, chờ 2 vị giáo chủ xuất quan ta sẽ bẩm báo lại sau, giải tán đi“.
Tại dưới một tôn thần linh mệnh lệnh. Bên dưới cũng không có ai dám nói gì. Rất nhanh chóng liền lui đi ra hết.
Lúc này bên trong đại điện chỉ còn lại 3 tôn thần linh. trong đó một vị ngồi bên trái Thiết Thần nói ra:“Tử Nghiên này. Rất lạ“.
Nghe được vị thần này nói vậy. Bên kia một vị thần nữa cũng gật đầu nói ra:“Đúng vậy, rất lạ. Đầu đại đạo kia... “.
Nói đến đây, hắn chập chừng. Bởi vì hắn nhìn rất rõ trên người Tử Nghiên đầu đại đạo pháp tắc kia. Vô cùng bí ẩn. Cái này khiến hắn phải trầm tư.
“Không có gì lạ, đó là đương nhiên“. Thiết Thần bất chợt lên tiếng. Trên miệng còn treo nụ cười bí ẩn.
“Đại ca tựa hồ biết được chuyện gì sao“. Một vị thần lên tiếng. Sở dĩ, hắn gọi Thiết Thần là đại ca. Bởi vì bọn hắn 3 người chính là huynh đệ kết nghĩa.
Thiết Thần mở miệng nói ra:“Các đệ còn nhớ chuyện ta đã kể sao“.
Nghe được như vậy. 2 người còn lại đều giật mình nói:“Chẳng lẽ nói, người kia đến chúng ta thần giáo sao“.
“Có thể, cũng không, ta không cảm nhận được người kia ở đây, có lẽ nên đi xác nhận một phen“. Thiết Thần chậm rãi nói ra.
Nghe được “Người kia” 2 chữ. Đủ để làm nhị thần đều giật mình.
Bởi vì quan hệ rất thân thiết cùng Thiết Thần. Cho nên Thiết Thần không có giấu giếm bọn hắn. Đều đem chuyện kể lại.
Đối với nhị thần mà nói, Người kia là kinh khủng vô cùng. Mặc dù nói chỉ là nghe kể lại. Nhưng là “Thiên Địa Thất Sắc” kia. Không phải bọn hắn dạng này Chân Thần có thể làm tới. Cho dù là Thần Vương hay Thần Tôn cũng không thể.
Ngay trong ngày. Tin tức 2 vị Thánh Nữ tại trên đại điện đối chọi gay gắt lan tỏa trong giáo. Làm dấy lên vô số lời đồn đoán.
Có người cho rằng, Tử Nghiên là bị vu khống. Cát Ngân vu oan cho nàng. Lại cũng có người thật cho rằng, Tử Nghiên tiết lộ bí mật Thần Giáo cần phải nghiêm trị.
Rất nhanh, trong giáo nổi lên 2 phe đối lập, một phe đứng về Tử Nghiên. 1 phe đứng về Cát Ngân. Đa số đều là câc đệ tử trẻ tuổi ngưỡng mộ 2 vị Thánh Nữ.
Một buổi sáng sớm. Tại lúc mọi người vẫn còn đang ngủ. Tử Nghiên thức dậy. Nàng muốn thu thập một chút Linh Sương để pha trà cho Doanh Thiên.
Linh Sương. Chính là sương sớm buổi sáng vương trên lá của Lam Tinh Thảo. Đặc biệt là sương sớm này chính là Lam Tinh Thảo tiết ra kết hợp với thiên địa linh khí mà tạo thành.
Đối với phàm nhân hoặc thấp kém tu sĩ mà nói. Dạng này Linh Sương là trân quý không gì sánh được.
Lam Tinh Thảo sinh trưởng cực kỳ đặc thù. Chỉ có những môn phái thế lực có Thần tồn tại mới có thể trồng lấy Lam Tinh Thảo.
Nước trà được pha từ Linh Sương có tác dụng an thần. Thanh lọc cơ thể. Hỗ trợ tu luyện. Được các môn phái sử dụng cho đệ tử tu luyện.
Tất nhiên cái dạng này Linh Sương đối với Doanh Thiên chính là bình thường mà thôi. Nhưng là do Tử Nghiên tự mình tuyển chọn từng giọt. Cho nên hương vị có thể nói là tuyệt phẩm.
Chỉ là thời điểm nàng bước ra khỏi phòng liền nhìn thấy Doanh Thiên đang ở bên bờ hồ cho cá ăn.
Nàng thấy vậy liền tiến lại gần nói nhỏ:“Công tử, dậy sớm như vậy?? “.
Doanh Thiên không có ngoảnh đầu lại nhìn nàng. Hắn vẫn là cho cá ăn. âm thanh vang lên:“Ở đây cũng không có người ngoài tại. Gọi ta thiếu gia đi“.
“Vâng, Thiếu Gia“. Tử Nghiên nhỏ nhẹ đáp.
“Ta tại nghe nói, ngươi là gặp phiền phức sao“. Bỗng nhiên Doanh Thiên cất lời hỏi.
Nghe vậy. Tử Nghiên rất là ngạc nhiên. Bởi vì từ lúc tiến vào thần giáo. Doanh Thiên là không có đi ra ngoài biệt viện này. Cho dù là nàng cũng không có mấy lần nhìn thấy mặt hắn.
Nàng vốn cho rằng Doanh Thiên là sẽ không để ý một chút cỏn con chuyện như vậy. Không nghĩ tới Doanh Thiên vậy mà hỏi tới.
Giống như là thấu được trong lòng nàng suy nghĩ. Doanh Thiên mỉm cười tạm dừng cho cá ăn. Hắn quay lại nhìn nàng nói:“Làm sao, rất ngạc nhiên sao“.
Tại dưới ánh mắt của Doanh Thiên. Không hiểu vì sao Tử Nghiên là giật mình. Nàng ấp úng đáp lời:“Không có, ta tại cho rằng, Thiếu Gia sẽ không để ý chuyện như vậy“.
“Ngươi là ta bên người, ta tất nhiên sẽ để ý“. Doanh Thiên cười cười nói ra. Dừng một chút lại nói tiếp:“Thế nào, cần ta ra tay sao“.
“Không cần, một chút việc nhỏ, không cần Thiếu Gia phải bận tâm. Ta tự có thể giải quyết ổn thỏa“. Tử Nghiên vội vàng nói.
Nàng căn bản là không dám để Doanh Thiên ra mặt. Ai biết được một khi Doanh Thiên xuất thủ sẽ gây nên dạng gì hậu quả. Dù sao Nhật Nguyệt Thần Giáo là nơi nàng lớn lên. Ở đây có rất nhiều người quen của nàng.
Nàng tin tưởng một khi Doanh Thiên ra tay, mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết. Nhưng là ai biết sẽ có bao nhiêu máu đổ đây.
Tất nhiên cái này suy nghĩ của nàng đều bị Doanh Thiên nhìn thấu, hắn cũng không có để ý gì, chỉ chậm rãi nói:“Ngươi không tìm phiền phức, nhưng là phiền phức sẽ chủ động tìm đến ngươi. Ngươi càng nhượng bộ, phiền phức sẽ càng nhiều. Chỉ khi ngươi lộ ra nanh vuốt của mình, triệt để đem nó giải quyết. Có như vậy phiền phức mới sẽ dừng lại“. Nói xong hắn liền tiếp tục cho cá ăn.
Nghe Doanh Thiên câu nói này. Để Tử Nghiên tương đương ngạc nhiên. Nàng đây là hiểu Doanh Thiên muốn nàng làm gì. Nhưng là cái này để nàng có chút khó giải quyết.
“Có ta tại. Hết thảy đều dễ dàng“. Doanh Thiên tiếp tục bồi thêm một câu.
“Tạ thiếu gia“. Dứt lời nàng liền muốn đi thu Linh Sương.
Nhưng là thời điểm nàng chuẩn bị quay đầu đi. Doanh Thiên lại bất chợt lên tiếng.
“Đã như vậy, liền truyền cho ngươi 1 chiêu này“.
Tử Nghiên lần này vô cùng ngạc nhiên. Nàng không nghĩ tới Doanh Thiên bỗng nhiên nổi hứng truyền thụ cho nàng. Nàng không biết mình sắp được truyền thụ món đồ gì. Nhưng là nàng biết. Nhất định là kinh thiên.
“Tập trung quan sát đi“. Doanh Thiên nói xong. Sau đó liền cho cá ăn.
Ban đầu Tử Nghiên là không rõ ràng Doanh Thiên định làm gì. Nhưng là nàng vẫn là tập trung chăm chú quan sát.
Tại lúc đầu, nàng là cái gì đều không nhìn ra. Chỉ cho đến một lúc sau nàng nhìn xuống đàn cá kia liền phát hiện.
Đàn cá mà Doanh Thiên đang cho ăn đang bơi lượn theo một cái vô cùng huyền ảo quỹ tích.
Đàn cá này tuy nói đủ các loại cá. Nhưng là tại thời điểm bọn nó bơi lượn để lấy thức ăn thì lại giống như là một cái cao thâm trận pháp. Nhưng là nhìn càng kỹ ngươi lại thấy nó vô cùng tự nhiên. Tựa hồ như đàn cá này tự nhiên bơi lội mà thôi.
Trong chốc lát, trong đầu Tử Nghiên hiện lên một cái sơ đồ vận chuyển kinh mạch. Sau đó bất tri bất giác nàng rơi vào ngộ đạo trạng thái.
Một lúc lâu sau. Khi nàng mở mắt ra. Tại trong con mắt của nàng lóe lên thất thải quang mang. Nàng thì thào:“Ngư Long Bách Biến“.
Đến khi nàng hoàn toàn tỉnh táo trở lại thì Doanh Thiên không biết đã đi nơi nào.
Cũng lúc đó. Tại trên đỉnh một ngọn sơn phong. Nơi này chỉ có một cái đình đài đơn sơ.
Trong đình đài đơn sơ này ngồi lấy 2 người.
Chính là Doanh Thiên cùng Thiết Thần.
Tại từ trên đại điện trở về sau đó. Thiết Thần liền chuẩn bị tới bái phỏng Doanh Thiên. Chỉ là hắn cũng không có chắc chắn Doanh Thiên có thật ở cùng Tử Nghiên hay không mà thôi.
Cho đến khi hắn tự mình đến liền thật nhìn thấy Doanh Thiên. Hắn liền mời Doanh Thiên tới.
“Đại nhân, không nghĩ tới đại nhân vậy mà đích thân đi tới nơi này“. Thiết Thần thận trọng nói ra.
“Thế nào, ngạc nhiên lắm sao. Hoặc là nói, không chào đón ta“. Doanh Thiên chậm rãi cười cười nói.
Thiết Thần vội đáp:“Không phải, chỉ là không rõ đại nhân tới là có đại sự gì đâu“.
“Không cần thiết phải thăm dò ta, việc ta làm. Không tính là cái gì đại sự. Chỉ là giải quyết chút vấn đề mà thôi“.
Thiết Thần giật mình. Hắn trong lòng lúc này quả thật là nhảy lên. Bởi vì lúc trước sự tình. Hắn thật muốn biết Doanh Thiên định làm gì. Có lẽ là đánh chủ ý Nhật Nguyệt Thần Giáo đồ vật kia.
Tất nhiên suy nghĩ này của hắn làm sao qua mắt được Doanh Thiên. Hắn cười nói:“Sợ ta cuỗm mất đồ chơi của các ngươi sao“.
“Không dám. Đại nhân vô song, món đồ kia làm sao vào được đại nhân pháp nhãn đâu“.
Doanh Thiên lắc đầu cười nói ra:“Làm sao lại trở nên như vậy nhút nhát, ta nhớ lúc trước gặp ngươi liền rất cứng rắn mà“.
Nghe được Doanh Thiên châm chọc. Thiết Thần cũng là cười khổ. Tại lúc trước ở trên Thần Hạm. Hắn thật đúng là không sợ chết. Nhưng là sau khi nhặt trở về một mạng. Càng nghĩ hắn liền càng cảm thấy Doanh Thiên khủng bố. Thêm vào đó, Doanh Thiên đã biết được bọn hắn bí mật. Lại đích thân tới nơi đây. Thử hỏi làm sao hắn không thận trọng đây.
“Ngươi yên tâm. Ta sẽ không làm gì. Chỉ là. Nếu có kẻ không có mắt tìm tới, ta liền không chắc“. Doanh Thiên lạnh nhạt nói.
Nghe vậy, Thiết Thần thở dài một hơi. Hắn tin tưởng Doanh Thiên lời nói.
Cho đến lúc Doanh Thiên trở về biệt viện. Hắn liền nhìn thây nơi này tập trung rất nhiều đệ tử thần giáo. Đang ầm ĩ chuyện gì đó.
Đi lại gần liền nhìn thấy 2 nhóm người đang đối chọi gay gắt.
Một bên chính là cái kia tiểu cô nương Tiểu Hằng cùng mấy vị tỉ muội của Tử Nghiên. Một bên khác lại là mấy cái nữ tử. Nhìn thế nào liền giống mấy cái nha hoàn.
“Na Ngọc, ngươi khinh người quá đáng, dựa vào đâu liền bắt chúng ta dời đi“. Tiểu Hằng tức giật quát lên.
Nữ tử tên là Na Ngọc kia khinh thường nói ra:“Cát Ngân Thánh nữ có lệnh. Gần đây Thần Giáo có rất nhiều đệ tử gia nhập. Muốn dẹp tòa biệt viện này để xây dựng khu nhà ở cho các đệ tử“.
“Hừ, nơi này là Tử Nghiên Thánh Nữ ở. Nàng ta lấy tư cách gì muốn dẹp đây, lại nói Thần Giáo 8 vạn tòa đại sơn. Thiếu gì chỗ ở, đây là định lừa trẻ con sao“. Tiểu Hằng cười lạnh nói ra.
“Tử Nghiên Thánh nữ sao. Nàng ta sắp tới chính bản thân mình liền giữ không nổi. Còn lo nơi này được sao“. Na Ngọc cao ngạo cười nói.
Nghe được lời này. Ở đây mấy cái tỉ muội của Tử Nghiên vô cùng tức giận quát lên:“Cút đi, nơi này không chào đón các ngươi“.
Na Ngọc ánh mắt trầm xuống lạnh lẽo nói ra:“Để cho các ngươi dọn đi, các ngươi liền không nghe sao“.
“Không, đây là nơi Tử Nghiên tỉ tỉ tự mình thiết kế. Bọn ta sẽ bảo vệ nơi này“. Tiểu Hằng kiên quyết nói ra.
Chỉ là, Na Ngọc chậm rãi lấy ra một cuộn giấy. Nói:“Đừng nói các ngươi, liền là Tử Nghiên cũng giữ không nổi nơi này, đây là Đại Thái Thượng Trưởng Lão ban lệnh“.
Nhìn thấy cuộn giấy này cùng với “Đại Thái Thượng Trưởng Lão” danh tự. Lập tức khiến cho Tiểu Hằng sắc mặt biến đổi.
Bởi vì ai nấy đều biết. Cát Ngân chỗ dựa. Chính là vị Đại Thái Thượng Trưởng Lão này.
Vị này bên trong giáo quyền lực chỉ thua kém 2 vị giáo chủ. Lại nói 2 vị giáo chủ rất ít khi quản việc trong giáo. Cho nên đa số mọi sự việc đều do vị Đại Thái Thượng Trưởng Lão này làm chủ. Vị này chính là một tôn vô cùng cường đại thần linh. Tại bên trong giáo cũng chỉ thua kém 2 vị giáo chủ mà thôi.
“Thế nào, hiện tại các ngươi có thể cuốn gói đi rồi chứ“. Na Ngọc khinh bỉ nói.
Về phần mấy người Tiểu Hằng thì rất tức giận. Nhưng là lại không thể làm gì. Dù sao Đại Thái Thượng Trưởng Lão quyền lực quá lớn. Khiến cho nàng không chút nào dám cãi.
Đúng lúc này. Một cái lười biếng thanh âm vang lên:“Ở đâu đến ồn ào như vậy. Không cho người khác nghỉ ngơi hay sao“.