Cao Hoan vốn đang cởi dây thừng cho các đội viên khảo sát, bị tiếng súng dọa đến ngồi xổm trên mặt đất, không dám nhúc nhích nhìn về phía minh vụ.
Đùng! Đùng!
Một loạt tiếng bước chân từ xa truyền đến.
Trong minh vụ, sáu người của phòng thí nghiệm 705 dần dần trở nên rõ ràng.
Hàn Tần, nam tử khôi ngô cao gần hai mét đi ở phía trước nhất, lần nữa lên đạn, nhắm vào phương hướng lều y tế. Chỉ cần Lý Duy Nhất lộ đầu, nhất định sẽ bị bắn chết.
Mọi người từ trong kinh hãi, dần bình tĩnh lại.
Một đội viên khảo sát không hiểu hỏi:
- Dương chủ nhiệm, các ngươi muốn làm gì? Là Lý tiểu ca cứu chúng ta!
Dương chủ nhiệm mặc áo Tôn Trung Sơn, giọng điệu bình thản:
- Các ngươi nghĩ vì sao hắn lợi hại như vậy? Thương nặng mấy trăm cân, tiện tay là có thể nhấc lên. Tốc độ nhanh chóng, hoàn toàn không giống người thường. Hắn tất nhiên là nuốt Phật Tổ Xá Lợi, là lực lượng của Phật Tổ Xá Lợi, khiến thân thể hắn siêu phàm nhập thánh.
Một đám đội viên khảo sát bị trói chặt hai tay, lập tức lộ ra thần sắc bừng tỉnh đại ngộ.
Trong phòng thí nghiệm 705, người phụ nữ trung niên đeo kính nói:
- Hắn vẫn luôn lừa gạt mọi người, nói Phật Tổ Xá Lợi không có trên người hắn, người như vậy có thể tin tưởng sao?
Dương chủ nhiệm lại nói:
- Chỉ có lấy lại Phật Tổ Xá Lợi, chúng ta mới có thể để cho chiến hạm thanh đồng quay đầu, trở về Địa Cầu. Chẳng lẽ các ngươi không muốn trở về?
Giọng nói của Lý Duy Nhất từ phía sau lều y tế truyền ra:
- Không sai, Phật Tổ Xá Lợi đúng là ở trong tay ta, nhưng nó căn bản không thể điều khiển chiến hạm thanh đồng. Dương chủ nhiệm, chẳng phải ngươi muốn tự mình nuốt Xá Lợi, thu được sức mạnh siêu phàm sao? Ta nói cho các ngươi biết, sức mạnh của ta, căn bản không phải đến từ nó.
Dương chủ nhiệm không muốn đôi co với Lý Duy Nhất, nói:
- Ta đếm ba tiếng, nếu ngươi chủ động giao Phật Tổ Xá Lợi ra, lão phu lấy nhân cách đảm bảo, coi như trước kia chưa từng xảy ra chuyện gì, chúng ta cùng nhau nghĩ cách sinh tồn ở thế giới quỷ quái xa lạ này.
- Nếu ngươi nhất ý cô hành, vậy thì chỉ có thể tự gánh lấy hậu quả.
Kỳ San San có chút lo lắng Lý Duy Nhất còn quá trẻ, bị Dương chủ nhiệm lừa gạt, vì thế cười nói:
- Nếu hắn không hiện thân, e là chủ nhiệm cũng không làm gì được hắn.
Dương chủ nhiệm liếc nhìn Kỳ San San đang đứng một mình bên mạn thuyền cách đó không xa, thật sự không hiểu vị Kỳ bác sĩ này lấy đâu ra lá gan, dám ở trong tình cảnh hung hiểm như vậy đối nghịch với bọn họ?
Dương chủ nhiệm nhìn chằm chằm Kỳ San San, lạnh lùng nói:
- Dù sao bọn họ cũng là sư huynh đệ tình thâm, hắn không hiện thân, nhưng sư huynh của hắn đang nằm đó.
Hàn Tần chĩa họng súng vào Triệu Mãnh đang nằm trên mặt đất.
- Một!
- Hai!
Dương chủ nhiệm không cho Lý Duy Nhất quá nhiều thời gian suy nghĩ, con số hô lên rất nhanh:
- Ba...
Trong nháy mắt hô lên chữ “Ba”.
Hai mắt Kỳ San San ngưng tụ, quả quyết kéo vòng cổ chữ thập đeo trên cổ xuống, ném ra ngoài.
Đây là vật bất hủ lấy được từ trên một bộ xương người!
Đinh… vòng cổ chữ thập rơi xuống dưới chân Hàn Tần, bên trong dường như có một loại năng lực bí ẩn nào đó bị kích hoạt, vòng cổ bộc phát ra ánh sáng trắng chói mắt, minh vụ xung quanh bị xua tan hết.
Kỳ San San đoán, lấy tính cách của Lý Duy Nhất, sau khi Dương chủ nhiệm hô lên ba con số, hoặc là sẽ ra tay, hoặc sẽ hiện thân đầu hàng.
Nàng tuyệt đối không cho phép, Lý Duy Nhất thua sáu người của phòng thí nghiệm 705, cho nên mới mạo hiểm trợ giúp.
Đồng thời cũng bởi vì, vừa rồi Kỳ San San đã chứng kiến thực lực của Lý Duy Nhất, không chỉ thực lực võ công, còn có năng lực quan sát nhạy bén và phán đoán của Lý Duy Nhất khi nắm bắt cơ hội.
Hắn nhất định có thể nắm bắt cơ hội này!
Quả nhiên như Kỳ San San dự đoán, cùng lúc Dương chủ nhiệm hô lên chữ “ba”, giọng nói của Lý Duy Nhất vang lên:
- Không phải là muốn Phật Tổ Xá Lợi sao, ta cho ngươi.
Lý Duy Nhất như quỷ mị nhảy lên nóc lều y tế, khí nóng cuồn cuộn trong cơ thể dồn về phía cánh tay.
Giống như ném phi đao, ném Đạo Tổ Thái Cực Ngư ra, mang theo tiếng xé gió, thẳng hướng Hàn Tần cách đó hơn ba mươi mét.
Hàn Tần đang muốn nổ súng, dưới chân lại bộc phát ra ánh sáng trắng, hai mắt căn bản không mở ra được. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi này, Đạo Tổ Thái Cực Ngư đánh trúng đầu hắn.
Sức mạnh của Lý Duy Nhất lớn bao nhiêu, cho dù chỉ là ném ra một viên đá vụn, cũng có thể đập chết người.
Xương sọ trên trán Hàn Tần vỡ nát, hai mắt tối đen, đầu nặng chân nhẹ ngã xuống.
Xoẹt!
Lý Duy Nhất nhảy xuống lều y tế, hai chân nhanh như tuấn mã, muốn cướp thời cơ trước khi mấy người phòng thí nghiệm 705 lần nữa cầm súng giết tới.
Ngoại trừ người phụ nữ trung niên đeo kính kia, bốn người còn lại tuổi tác không nhỏ, nhưng tốc độ phản ứng lại cực nhanh. Trong đó có một tên, nhanh chóng nhặt súng săn lên.
Mà lúc này, Lý Duy Nhất còn cách hơn mười mét.
- Phập!
Lý Duy Nhất sớm đã có dự đoán, Hoàng Long Kiếm rời tay bay ra, xuyên qua ngực tên kia.
Tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng súng săn rơi xuống đất lần nữa vang lên cùng một lúc.
- Để ta ngăn hắn lại!
Dương chủ nhiệm rất bình tĩnh, vẻ mặt già nua trở nên có chút u ám, giơ cánh tay lên, lộ ra vòng tay Tam Đầu Xà trên cổ tay.
Hình dạng là một con rắn kim loại có ba cái đầu, quấn quanh chiếc vòng tay giống như huyết ngọc.
Lại một vật bất hủ!
Dương chủ nhiệm dùng dao nhỏ cắt cổ tay mình.
Sau khi máu chảy ra, cũng không nhỏ xuống đất, mà chui vào trong vòng tay giống như huyết ngọc. Theo đó, vòng tay bộc phát ra huyết quang, con rắn kim loại vậy mà “sống” lại.
Mà Dương chủ nhiệm thì bởi vì mất máu quá nhiều, thân thể dần dần khô héo, giống như trong nháy mắt già đi mười tuổi.
- Cần nhiều máu như vậy sao?
Trước đó thử nghiệm, chỉ cần một lượng nhỏ máu, vòng tay sẽ có phản ứng.
Hiện tại hối hận đã không còn kịp nữa rồi.