Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 121: Chương 121: Chế tạo cày




Cày chính là một loại nông cụ có từ thơi xa xưa gắn liền với lịch sử văn minh phát triển nhân loại. cho dù là phương hay phương tây, dù châu mỹ hai châu phi mỗi vùng miền trên thế giới luôn gắn liền với chiếc cày.

Cày là xáo trộn lớp mặt đất ở độ sâu từ 20–30 cm, dùng nông cụ gọi là cây cày canh tác để xới đất chuẩn bị bước đầu cho gieo sạ hoặc trồng cây. Mục đích chính của cày là để lật trở lớp đất bên trên, mang chất dinh dưỡng mới lên bề mặt, đồng thời chôn cỏ dại hoặc những gì còn sót lại từ mùa vụ trước khiến chúng bị phân huỷ. Nó cũng làm thông khí đất, giúp đất giữ ẩm tốt hơn. Thông thường cánh đồng được cày lên và để khô, sau đó nó được bừa trước khi dùng để trồng trọt.

Cày có thể dùng sức kéo của các loại động vật khác như trâu, bò, ngựa,… mà cày có thể làm được bằng sắt gỗ, hoặc một khung cố định rồi gắn lưỡi cày ở phía dưới.

Với tình hình của bộ lạc hiện tại, tuy đã có một lượng nhỏ đồng trong tay, nhưng đồng khá mà mềm, khó là làm một lưỡi cày cứng rắn để có thể xới đất phía dưới lên.

Vì thế Minh Vũ đã nghĩ ra một cách tạm thời để giải quyết vần nạn này, đó chính là lưỡi cày được làm bằng gỗ, sau đó lại bọc đồng bên ngoài, như thế lõi gỗ bên trong sẽ làm kiên cố có lưỡi cày, đồng thời lớp đồng bên ngoài tạo độ sắc bén cho lưỡi cày.

Hơn nữa, Minh Vũ lại thiết kế lưỡi cày theo một cách thức riên theo kiểu đông tây kết hợp. đó chính là lưỡi cày có cấu tạo như một hình tam giác, mũi phía dưới là mấu chốt nhất, được mài dũi nhẵn,nhọn và sắc bén.

Lưỡi cày được gắn trực tiếp vào một khúc gỗ to bắng bắp chân dài khoảng 2m, đầu còn lại được thiết kế để có thể gắn lên cổ của hai con trâu, tất cả được gia cố bằng gỗ và dây thừng.

Kiều cày này, mang theo phong cách của miền nam, đó là Cày Bắp, dùng 2 con trâu để kéo cày, loại cày này khá thích hợp với các loại đất cứng, lâu năm không được canh tác.

Cấu tạo chiếc cày khác đơn gian, nhưng mang lại hiệu quả khá cao, phần khó nhất chỉ là lưỡi cày mà thôi, ngay trong ngày đầu tiên, cả đám người cặm cụi cũng đã thành phẩm một chiếc lưỡi cày.

Mà phía bên kia, nhóm người khai hoang dọn cỏ cũng đã trở vền, A’Khim theo lời hướng dẩn của Minh Vũ đã cho dọn sạch sẽ một hành lang trống bao quanh khu đồng cỏ rồi, lúc này chỉ cần một mồi lửa là có thề dọn sạch đám cỏ dày đặt kia.

Thế nhưng Minh Vũ không có vội đi đốt liền, hắn cần phải tự mình kiểm tra, vì đây là một chuyện khá là nghiêm trong, chỉ cần một chút sơ sẩy có thể gây thảm họa cho cả bộ lạc.

Ban đêm, bên trong bức tường, cả bộ lạc đang phân thành từng nhóm người, bủa vây lấy từng đống lửa lớn, vì bộ lạc lúc náy quá nhiều người, không đủ chỗ để cho tất cả mọi người cùng ăn một chỗ.

Vì thế cách thức mọi người ăn cùng nhau đã thay đỗi. trên mõm núi đá chìa ra, đó chính là nơi để cho Minh Vũ cùng cách thành viên chủ chố của bộ lạc ngồi ăn, khi ngồi trên đó bọn họ có thể quan sát được tất cả tộc nhân.

Phía dưới có khoảng 15 đống lửa lớn, xung quanh những đống lửa này chính là các tộc nhân đang vây quần bên nhay cùng nhau chia sẽ bữa ăn tối cuối ngày.

Vì trong những ngày qua làm việc thật là vất vã, thế nên thức ăn được cải thiện và tốt hơn rất nhiều.

Mà để chuần bị thức ăn cho hơn 1000 người ở đây, thỉ nhóm người nấu thức ăn cũng cần phải có một nguồn nhân lực hùng hậu. nhóm người này có tất cả 40 người, tất cả đều là người trưởng thành và có sức khẻo lớn.

Rất nhanh thức ăn đã được dọn đầy đủ xung quanh đống lửa, mọi người cũng không có đội thủ lĩnh phân phát thức ăn như lúc trước nữa, mà từng nhóm người bước lên lấy thức ăn về chổ ngồi của mình mà ăn.

Trên tay mỗi người là cầm một chiếc tô và một chiếc muỗn, muốn ăn cái gì thì tự mà múc lấy, khi ăn xong phải tự rửa sạch vật dụng của mình.

Đây chính là điều lệnh của Minh Vũ mới đưa ra từ tháng trước, điều lệnh này đưa ra không chỉ giúp cho tộc nhân một đặc tính là sạch sẽ mà có có nhiều tính chất đi theo như tính kỹ luật, phòng tránh được một số bệnh không đáng có. Đồng thời cũng phải phóng công việc cho nhóm người nấu thức ăn.

Nếu không nhóm người kia rửa hết đống chén bát của hơn 1000 người kia thì hẳn là tới sáng mới xong.

Minh Vũ khi ăn cũng không khác gì mọi người, cho dù hắn la thủ lĩnh, nhưng hắn vẫn có một bộ tô muỗn, khi ăn xong hắn cũng tự mình dọn rửa. làm như thế hắn chứng tỏ, mình cũng không khác gì tộc nhân, ăn cùng tộc nhân, uống cùng tộc nhân.

Thức ăn hôm nay cũng khá là phong phú, bao gồm một nồi cháo bộ khoai, đây là thức ăn chình không thể thiếu trong mỗi bữa. ngoài ra có có thịt chim khô đã được tẩm ướp gia vị tuy không có ngon xuất như của Minh Vũ làm, nhưng ăn vẫn tốt và lạ miệng, khi dùng chung với cháo lại có thêm một hương mới.

Ngoài ra còn có một ít rau diếp vừa hái ngoài vườn rau về, cá nướng cũng không thể thiếu, tại mỗi đống lửa đều có 6 con cá nướng, tuy to nhỏ có khác nhau, nhưng tình trung bình mỗi con cũng nặng gần 3 kg.

Nhưng trên bàn ăn của Minh Vũ cùng mọi người thì lại có thêm một chút thức ăn khác lạ hơn, ví như còn có 3 con gà nướng cùng một ít bánh khoai nướng.

………………………………………………………………….

Đêm tối tại thời đại nguyên thủy, hầu như chẳng có một cái hoạt động giải trí nào ngoài việc “ Kia” ra.sau khi ăn tối xong, các tộc nhân trở về nơi cư trú của mình, một số thì còn ở lại xung quanh đống lửa lợi dụng ành sáng ma tiếp tục làm việc ví như đam giỏ, gùi, hay se sơi đan dây.

Còn đa phần những người khác tìm một nơi tôi tối bắt đầu ba ba ba chuyện đại sự, không khí đêm tối thật tĩnh mịch và cũng đầy dục vọng à.

Mất cân bằng giới tính chính là nỗi đau của bộ lạc lúc này, số nữ giới gần như gấp 3 nam giới, nhưng cũng nay, có 1/3 phụ nữ trong bộ lạc đã mang thai, một số bụng cũng khá là to,chắc hẳn cũng được 4 5 tháng rồi, dự tính mà mùa sinh sản sẽ bắt đầu vào mùa thu, như thế vào thời gian ất bộ lạc sẽ có thêm nhiều mầm non mới. nếu không suy tính ngay từ bây giờ. Thì lúc đó cả bộ lạc sẽ thành một đống bòng bong khó mà kiểm soát được.

Thai phụ từ tháng thứ 6 trở đi sẽ bắt đầu ì ạch khó mà làm việc được, vì bụng lúc này khá lớn, đi đứng sẽ rất là bất tiện, như thế trong vòng 1 tháng tới sẽ có khoảng 100 người lao động sẽ chuyển đổi sang các công việc khác nhẹ nhàng hơn.

Mặc cho những tiếng thở dốc từ bên dười truyền lên, Minh Vũ đi vào hang đá chìm vao giấc ngủ, ngày mai hắn sẽ có một ngày cực kỳ bận rộn.

Tờ mờ sáng, các tộc nhân đã dậy bắt đầu cộng việc đầu tiên của mình, đó chính là vệ sinh cá nhân. Cái này cũng bắt đầu không lâu, cũng bởi vì xảy ra sự kiện kia.

Trong bộ lạc có một người bị đau răng, miệng của hắn ta sưng to, nứu lợi đều bị chảy máu. Mà nguyên nhân chính là do răng bị hư, thức ăn còn thừa dính vào trong gây ra viêm nhiễm, cái tên này ngày đêm không ngừng la ó thảm thiết không người.

Cuối cùng tên kia bị thủ lĩnh chữa trị đồng thời thủ lĩnh còn chỉ ra nguyên nhân dẫn đến cái bệnh đau răng kia. Đó chính là sâu răng, răng bị hư.

Một khi răng hư sẽ như tên kia, miệng sẽ không ngừng chảy máu, sau đó sẽ bị chết, không phải la do mất máu mà chết mà là đói mà chết.

Tộc nhân nghe thủ lĩnh nói như thế thì ngay lập tức sợ mất mật, mặt tái xanh té xuống mặt đất.

Minh Vũ đây là cố ý hù dọa bọn họ thôi, mục đích chính của hắn là cho đám người kia học cách đánh răng.

Bàn chải đánh răng chính được làm bằng một khúc cây nhỏ có vỏ dày, sau khi bản thân tự nhai cho dập vỏ cây ra, rồi chấm vào một hỗn hợp màu đen rối không ngừng cọ sát vào trong răng.

Mà hỗn hợp bộ đánh răng đó chính là muối và than nghiền thành bộ mịn. muối có khả năng sát trùng còn than có khả năng làm trắng răng. Cái hỗn hợp này về bản chất còn tốt hơn cả các loại kem đánh răng có mặt trên thị trường hiện nay.

Bộ lạc cũng bán tinh bán nghi, nhưng sau khi cái tên đen đủi kia dùng cái vật kia thì qua ngày sau cũng đã hết kêu la, miệng cũng bớt sưng, nhưng răn vẫn còn khá đau, chỉ có thể ăn cháo mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.