Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 94: Chương 94: Đào Giếng




Bộ Lạc Đại Việt

Ngày hôm nay, Minh Vũ cùng 20 tộc nhân trai tráng mạnh khỏe bắt đầu thi công một công trình mới. Đào Giếng.

“ Giếng? ” ban đầu mọi người không hiểu khái niệm giếng là gì, thế nhưng Minh Vũ sau một hồi giản thích mọi người mới thông suốt.

Giếng là một cái hố sâu được đào lên có chức năng chính là lấy nước từ dưới mặt lòng đất.

Sau hai ngày quan sát địa hình, kết cấu và phân bố các loại cây sống xung quanh bộ lạc. Minh Vũ đã quyết định đào giếng cách bờ suối chừng 100, ngay giữa cánh đồng rau diếp.

Hắn chọn đào giếng nơi đấy dựa theo nhiều nguyên nhân khác nhau. Ví dụ như địa hình cùng sự thuận tiện trong việc lấy nước sau này.

Minh Vũ dự định la sẽ đào miệng giếng có đường kính khoảng 1.5m là vừa. thế nhưng ý định này ngay lập tức thay đổi bởi vì không gian làm việc rất nhỏ hẹp. đồi thời với các công cụ thô sơ khó là làm tốt được.

Vì thế hắn đã nâng lên gấp đôi từ 1.5m lên đến 3m. nếu làm như thế sẽ tăng gấp đôi khối lượng công việc lên đồng thời sẽ có khả năng rất cao là bị sạc lỡ miệng giếng.

Với các công cụ thô sơ thì khó có thể mà đào đất được nhanh. Nhưng Minh Vũ đã có cách, đó chính là nước, nước có thể làm mềm đất đá, như vật rất dễ dàng đào đất.

Đồng thời Minh Vũ còn kết hợp công cụ là búa đá và cọc gỗ, giúp đẫy nhanh công việc hơn nhiều lần.

Một ngày ròng rã, 20 người chỉ đào được xuống chừng 5m đất. đây là một kết quả cực kỳ không tệ chút nào. Nhưng càng đào xuống sâu thì công việc càng khó khăn hơn, đất bắt đầu cừng hơn rất nhiều, đồng thời vận chuyển đất lên trên cũng khá khó khăn.

Vì thế vào buổi chiều ngày hôm đó Minh Vũ đã thành công chế tạo tay quay đặt trên mặt giếng để thuận lợi mang đất đá lên, cũng như là mang người từ dưới giếng lên.

Vì phải tập trung vào công việc mới thê nên Minh Vũ không có thời gian chăm lo cho những công việc khác, điển hình như là rèn đúc đồ đồng, cũng như là thu tóm hai bộ lạc Nanh và Lửa.

Giếng nước là một thứ cực kỳ thứ yếu trọng sự phát triển tiếp theo của bộ lạc. không ai sống mà thiếu nước cả. người cũng thế động vật cũng thế, thực thì càng cần hơn.

Melly cùng đồng bọn đã rời bộ lạc Đại Việt từ sau khi buổi tế lễ. Melly lấy lý do nàng đã rời bộ lạc quá lâu cần phải trờ về. nàng rời đi mang theo nỗi lưu luyến không rồi, không biết là vì Minh Vũ hay là vì cái bụng tròn của nàng không còn có thức ăn ngon nữa.

Thế nhưng khi nàng rời đi cũng mang theo rất là nhiều vật dụng từ bộ lạc Đá Lớn như nồi sành, chảo, dầu, xà phòng. Thậm chí là muối và vỏ cây quế các nàng cũng mang theo.

Minh Vũ cũng khá là lưu luyến nàng, nhưng hiện tại điều kiện không hề cho phép hắn làm điều đó, bộ lạc đang trong giai đoạn phát triển quan trọng, hắn không thể phân tâm vào chuyện nam nữ. chưa tinh là sực khác biệt văn hóa giữa hai bộ lạc quá lớn, trong một giai đoạn nhất thời khó có thể dung hợp lại được.

Trước khi năng lực của bộ lạc đủ cường, Minh Vũ đành phải gác bỏ Melly ra một bên. Trước khi nàng rời đi Minh Vũ đã từng hứa với nàng, khi mọi việc tại bộ lạc ổn thỏa hắn sẽ đến bộ lạc Syk thăm các nàng.

Những chiến binh bộ lạc Syk rời đi, đồng thời trong số họ cũng có không ít người mang thai, mang theo mầm móng của bộ lạc Đại Việt.

Trở lại với chuyện chính, trong vong 7 ngày liên tiếp đám người đã đào len tới độ sâu 30m, đây là một độ sâu không thể nào tưởng tượng khi được đào trong thời đại nguyên thủy đồng thời với những công vụ sực kỳ thô sơ.

Khi mọi người đào tới độ sâu 20m, thì đã không cần phải đổ nước xuống nữa. mà nước đã theo những khe nhỏ chảy ra, nhưng số lượng khá là ít, trong một đêm, lượng nước tích tụ chỉ chừng hơn 30 lít mà thôi, số lượng không đáng kể.

Và thế là mọi người tiếp tục đào. Lúc này việc đào đất khó hơn nhiều lần. tay quay phía trên không ngừng hoạt động. bọn họ phải múc nước từ dưới lên để có thể đào được sâu hơn.

Đến ngày cuối cùng. Cũng đã đạt tới độ sâu 30m. Minh Vũ ước chừng như thế là có thể đủ nước sử dụng. nếu mùa khô có thiếu nước cũng có thể đào sâu hơn.

Công trình đã hoàn thành, như bãi chiến trường trên mặt đất vẫn còn, đất đá ngỗn ngang, một khoảng lớn rau diếp bị đạp bẹp dí.

Nhưng Minh Vũ không có ý định sẽ tiếp tục cải tạo vùng đất này để tiếp tục trồng rau. Mà hắn ta đã quyết định nơi đây xây dựng nơi đây thành một sân rộng có thể để mọi người thuận tiện đi lại để lấy nước.

Đồng thời gia cố lại chiếc tay quay đồng thời hướng dẫn mọi người cách sử dụng chúng nó.

Nói thì nhanh nhưng phải phải mất hết 3 ngày mới có thể hoàn thành tất cả các công trình trên. Lúc này Minh Vũ mới an ổn làm việc kế tiếp.

Trong những ngày này đã có 20 căn nhà được xây xong đồng thời cấp cho những cư dân mới bộ lạc. người có nhà thì càng vui, người chưa có thì càng phải nổ lực để làm việc. không khí bộ lạc cực kỳ vui tươi mà náo nhiệt.

50 người tù binh của bộ lạc Lửa lúc này cũng đã hòa nhập với bộ lạc, tuy bọn luôn có ngươi giám sát đồng thời không được tham gia những công việc quan trong như làm gạch, làm đồ sành. Nhưng những việc khác như tưới nước, vận chuyển vật liệu thì dùng luôn tốt.

Riêng chỉ có một mình Iru vẫn là bị giam trong lồng. mấy ngày trước khi hắn tận mắt nhìn thấy Simbva bị chém đầu, lòng hắn cực kỳ hoảng sợ tưởng chừng mĩnh sẹ giống như hao người kia. Thế nên hắn sợ vã ra quần. nhưng Minh Vũ lại không có làm như thế, vẩn cứ một mực nhốt hắn trong lồng, mỗi ngày cung cấp một ít thức ăn cùng nước uống.

Minh Vũ giữ hắn lại cũng có mục đích riêng, Minh Vũ rất con trọng đầu óc tính toán của Iru, tên này trong lĩnh vực trao đổi rất có thiên phú. Đồng thời có thể dùng tên này làm cầu nối khiến cho bộ lạc Lửa ít phản kháng khi bộ lạc Hắn thu tóm bộ lạc nhỏ này.

Nhưng cần phải cho tên Iru kia ăn chút ít nỗi khổ mới được. như thế tên kia mới không thể sinh ra ý đồ xấu được.

Khu vực lò rèn, nơi đây được cây dựng thêm vài bức tường cao để che khuất tầm nhìn đồng thơi nơi được bảo vệ rất cẩn mật. Minh Vũ thật lòng không muốn bí mật về trang bị kim loại bị sớm truyền ra ngoài. Đây là phương pháp quyết định sực sống còn của cả bộ lạc.

Hôm nay Minh Vũ cũng tiếp tục cải tạo lò nung đồng, với tình hình hiện tại của lò nung, Minh Vũ chưa cho là đạt hiệu quả tốt nhất. nguyên nhân chủ yếu là do kết cấu không giữ được nhiệt. đồng thời cũng có thể là lượng không khí vào lò không đủ thế nên nhiệt độ trong lò không được tối cao.

Minh Vũ đước định phải làm cho nhiệt độ thăng thêm ít nhất 50 độ nữa, như thế mới có thể làm nóng chảy được đồng. nhưng lúc này cho dù có cố nung đến mấy thì đồng vẫn không thể nung chảy được.

Nhưng cũng may số đồng mang về lần này là từng khối chứ không phải làm quặng thế nên việc chế tác vẫn tiếp tục.

Đầu tiên là dựa vào khối lược khối đồng mà sẽ quyết định vật nó làm ra. Ví như khối đồng có khối lượng khoảng 1kg. như trọng lượng như thế có thể chế tạo ra một con dao hay là một cây rìu đều được.

Có kinh nghiệm từ những lần trước, hơn nữa có Minh Vũ trực tiếp chỉ đạo công việc rèn đúc diễn ra khá là đơn giản.

Nhưng Minh Vũ không hề nghĩ tới những khoáng đồng này lấy được đây là một loại khác với loại đồng mà hắn cướp được trong tay Raid.

Loại đồng này mềm hơn rất nhiều, với nhiệt độ lò nung hiện tại cũng có thể nấu chảy chúng. Đây là một kết quả cực kỳ bất ngờ.

Thế nhưng Minh Vũ không có thời gian để chuẩn bị khuôn đúc thến nên vẫn tiếp tục rèn như cũ. Lần này rèn đó chính là một thanh dao mũi nhọn, có chiều dài 20 cm bản rộng chừng 6cm. con dao này cũng không trông là đẹp mắt cho lắm. sống dao uốn lượng gồ gề. lưỡi dao cụng không khá khẩm gì hơn, nhưng dưới bàn tay mò mẫm tỹ mĩ của Cas lươi dao được mài dực kỳ sắc bén. Đặc biệt là phần mũi dao nhọn nó có thể đâm xuyên thân thể một con heo.

Minh Vũ lần lượt làm ra thêm 5 con dao cùng 4 chiếc rìu nữa. ngoài ra hắn còn làm nhiều dao nhỏ dùng để cạo râu tóc. Quả thật một cái bộ lạc lên đến 750 dân nhưng chỉ có một con dao để cạo râu tóc. Thì cũng phải biết cái qui ước 7 ngày cạo một lần không thể thực hiện được.

Lần này Minh Vũ chế tạo thêm 10 cái dao cạo, làm cho mỗi người dân trong bộ lạc đặc biệt là đàn ông trở nên vô cùng vui mừng.

Thời tiết ngày càng nóng bức, thứ làm cho bọ nhọ khó chịu nhất đó chính la râu cùng tóc của mình. Ngứa ngáy, nóng nực cực kỳ khó chịu.

Hiện tại bộ lạc có một kiểu thời trang cực kỳ sốc đặc biệt là mấy tên đàn ông. Bọn họ nhờ những người phụ nữ của mình đan cho họ một sơi dây to bằng ngón chân cái, sau đó sợi dây lại tiếp tục ngâm trong dung dịch chất gây tê để nhuộm màu.

Sau khi thành phẩm bọn họ vô cùng tự hào cột sợi dây lên trên đầu mình, rồi chỉ chỉ về phía là cờ đang trung bay trên kia. Ý bảo ta là bộ lạc Đại Việt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.