Nguyên Thủy Thời Đại

Chương 137: Chương 137: Đêm trăng máu




Nữa đêm, khi trăng non vừa lên đĩnh đầu, cũng là lúc bầy sói trở nên náo động nhất, trên một mõm núi xa xa cách hẻm cốc nhỏ chừng vài trăm mét, một con sói lớn đứng trên đó hú dài một tiếng.

Tiếp theo đó là khắp bốn phương tám hướng tiếng sói hú dài vang lên, lúc này bầy chuột đang loạn chiến với nhau cũng dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Cả khu rừng dường như im ắn trở lại, nghe cả những tiếng thở dốc của có thể nghe thấy mồng một.

Đám người Klu có một chút run rẫy với áu uy của hung thú. Chỉ có Klu là vẫn bình tĩnh, hắn đã từng trải qua cái cảm giác này, trận thế lần trước còn kinh khủng hơn thế nữa.

Klu siết chặc thanh cung ánh mắt lăm lăm quan sát xung quanh.

“ Rào! Rào! Rào!!!” bất chợt bầy chuột dị động, bọn chúng phân bủa ra bốn phương tám hướng mà tẩu thoát.

“ Rống!” một tiếng rống dài, bầy sói lúc này cũng hành động.

Bọn chuột cảm giác được nguy hiểm cận kề, thế nên bỏ chạy càng nhanh, thân hình to ú của bọn chúng không khác gì những con heo, thế nhưng tốc độ của bọn chúng không thầm thường tý nào.

Giống như bản năng của loài chuột, rất nhanh bãi chiến trường chỉ còn những cái xác máu me mà thôi.

Bên trong khu rừng tối vang lên những tiếng hét thảm, tiếng vật lộn, tiếng cắn nhau, tiếng tru của bầy sói.

Mùi máu tương ngày càng nặng, gió không ngừng thổi qua hẻm núi nhỏ, làm cho thân thể mọi người ám phải mùi tinh huyết nồng nặc.

Hai Đống lửa lớn không ngừng cháy, ánh lửa lập lóe lúc ẩn lúc hiện, ra những hình ảnh cắn giết nhau trong đêm tối.

Chừng nửa giờ sau, nhưng âm thanh kia tắt hẳn, chỉ còn lại tiếng gió gào thét. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, bầy sói vẫn chưa no bụng bụng, mùi máu vẫn còn, thịt vẫn còn.

Tình thế càng lúc càng căn thẳng, âm thanh cây lay cỏ động không ngừng xào xoạt khắp bốn phương tám hướng.

Mấy tên thợ săn trẻ tuổi bắt đầu lo sợ, ngay cả Chok chiến binh đến từ vùng đồng cỏ hoang dại và khát màu giờ phút này chân cũng phải run cầm cập. Có tên trong đũng khố cũng đã chảy ra nước tiểu.

Klu vẫn lặng im tại đó, đôi mắt nheo lại nhìn vào cửa khe hẹp, ánh mắt đó dường như muốn xuyên thấu những con quái vật khát máu ẩn nấp trong đó.

Tình thế căng thẳng như trên dây đàn, Klu tin chắc rằng chỉ cần con sói lớn đầu đàn kia phát ra hiệu một tiếng, bầy sói kia sẽ bất chấp tất cả xông vào tấn công bọn họ.

Klu biết sói là động vật thù rất dai, nhất là những kẽ đã giết động loại của chúng, hắn không biết mấy tên tân binh này như thế nào, có giết sói hay chưa, thế nhưng lúc này khoát trên lưng “ Bé Cưng” của hắn là một tấm da sói lớn làm từ da Sói Nanh Kiếm.

Thế nhưng Klu không hề biết rằng, chính tấm da sói nanh kiếm trên lưng “ Bé Cưng” kia chính là tầm bùa cứu mạng của mọi người trong lúc này.

Đơn giản bầy sói đang bao vây mọi người là một loài sói lớn, có một mộ lông màu xám trắng. Sói Xám, một chủng loại sói nhỏ sinh sống theo từng bầy lớn, ít thì vài chục con, lớn thì đến cả trăm con.

Sói tuy hung hẳng, thù dai, có tính kỹ luật bầy đàn cao, đồng thời cấp bậc phân chia bọn chúng vô cùng tuân thủ.

Sói Xám thân hình khá nhỏ, chúng cũng không lớn hơn mấy con chuột kia là bao, mỗi con nặng chỉ khoảng 20 – 30 kg, nhưng dựa vào móng vuốc sắc bén và hàm răng bén như dao cạo chính là thứ vũ khí lợi hại nhất của chúng. Nhưng soi với nhưng coi Sói Xanh, Sói Nanh Kiếm thì vẫn còn cách xa một đoạn.

Con sói đầu đàn cảm nhận được khí tức của Sói Nanh Kiếm, điều đó là cho nó úy kỵ rất nhiều, phải nói Sói Nanh Kiêm chính là vua trong loài sói.

Thế nhưng rời đi những con mồi beo bỡ kia, chúng cũng không cam lòng. Thế nên bọn chúng cố gắng thịt hết những cái xác chuột còn lại, đồng thời quan sát thêm tình hình.

Cả hai giằng co thêm một quảng thời gia khá dài, lúc này hướng đông, bầu trời có dấu hiệu phát sáng. Nhưng tia sáng đầu tiên bắt đầu xuất hiện.

Nhưng sương sớm trong khu rừng già cũng bắt đầu buôn xuống, khí hậu nơi đây cực kỳ khó chịu và không có bất kỳ quy luật chính xác nào cả.

Sương sớm xuống, mang theo một hương vị khét nghẹt. Đặc biệt là bên trong hẻm cốc lúc này, sương mù càng dày đặc hơn, khó mà nhìn được xa quá 5 mét.

Dường như con sói đầu đan kia bắt được thời cơ lý tưởng, bên trong bầy đàn bắt đầu có những tiếng gầm nhẹ, giống như bọn chúng đang nói chuyện với nhau, tình thế cực kỳ quỷ dị.

Klu nét mặt xa sầm,từ trước tới giờ hắn chưa gặp vấn đề nào như thế này,.

Bất chợt từ bên trong màn sương dày đặc kia, một cái bóng lớn bay vọt vào

“ Oảng!” một tiếng hát thảm vang lên.

Một con sói đã bị một mũi tên xuyên thủng sọ, nó trợn mắt thật to dường như muốn biết tại sao mình chết.

“ Không Xong! Lên trâu! Vọt ra ra!” Klu ngay lập tức ra lệnh.

Mấy tên nai tơ không biết phải làm sao cho đúng, chân không ngừng run cầm cập.

“ Ầm!” Klu ngay lập tức tát một cái thật đau lên một tên thợ săn đang ngáo ngơ.

“ mau lên! Bọn chúng muốn xông lên!”

“ nhưng! Bên ngoài nhiều sói!” tên kia cố gắng cự cãi.

“ Trâu chạy rất nhanh, rất mạnh, khó bị bắt!” Klu trấn an bọn họ. Rồi bản thân cũng trèo lên lưng bé cưng.

Hắn đã chuyển đổi vũ khí, từ cung tên sang một cây giáo dài có mũi được bọc đồng. Ánh mắt hắn lăm lăm nhìn vào bên trong sưng mù vô tận.

Ngay sau đó lấy tên kia cũng đã leo lên trâu của mình, trên tay mổi người đều có một thanh giáo dài. Mũi nhọn phát ra một hàn quang nhàn nhạt.

“ Ấu” lại một con sói lớn nhảy vọt vào bên trong, mục tiêu của nó là cổ một con trâu đứng gần bức tường nhất.

“ Pốc!” âm thanh đâm xuyên vang lên.

Đó chính là Chok! Chok đã ra tay trước, một mũi giáo đoạt mệnh, nhất thời tước đi sinh mạng con sói xấu số kia.

“ Nhanh!” Klu quát lên một tiếng, sau đó tự mình xông ra trước. Ngay lập tức 9 thợ săn bộ lạc cưỡi tr6u hung hăng vọt ra thẳng tiếng bờ suối.

Ngày hôm qua Klu đã đi khắp vu vực này quan sát địa hình, thế nên hắn ta đã có mục tiêu để chạy trốn. Đa phần sói đều sợ nước, đó chính là thiên địch tự nhiên. Klu đã nắm bắt điểm này, nơi mà bọn họ bỏ chạy chính mà dòng suối có lưu lượng nước khá là nhiều, nên bọn họ thủ vững dưới dòng nước, thì hẵn sẽ an toàn.

Dòng suối cách hẻm núi không xa, chừng tầm 1 km đường trừng núi, tuy địa hình khá kho đi, nhưng mấy con con cong đuôi co giò mà chạy thì cũng khoảng 10 – 15 phút sẽ tới.

Klu cưỡi Hưu Sừng Tấm dẫn đầu đoàn người, một tay giữ dây cương, một tay cầm mũi giáo, không ngừng múa may.

Bất ngờ, một cái miệng đỏ ngòn xông từ bên hông Klu bắn tới, mục tiêu chính là cái chân sau “ Bé Cưng!”

Klu nào để cho những con sói ghê tởm kia làm hại Bé Cưng của hắn. Mũi giáo nhọn hoắc đã hường cuống họng con sói kia mà đi.

“ Pốt!” Mũi giáo đã xuyên phá cuống họng, máu tươi chảy ra, những giọng máu tươi lăn dài trên cán giáo, vung lên một cầu vồng tuyệt đẹp nhưng đầy chết chốc.

Không dừng lại bất kỳ giây phút nào, Klu rút mũi giáo ra thuận thế vung ngọn giáo sang bên, quét ngang lên phía trước. Nhất thời có một coi sói bị đập bay vang bên.

Thế nhưng Klu chưa kịp đắc ỳ, đằng sau lưng hắn một con sói đã phóng mình lên, hướng cái cổ hắn định cắn xuống.

“ Klu!” Chok hét thật lớn.

Một mũi tên đã xuyên bụng con sói kia, nhưng dư lực con sái vẫn còn, cả thân hình nó đụng lên lưng Klu. Móc vuốc sắc bén đã cào một phát thật sâu sau lưng hắn.

Nhưng lúc này Klu làm gì còn biết cảm giác đau, máu nóng đã lên, dường như vết thương trên lưng kia không hề có ý nghĩa với hắn.

Bé Cưng không ngừng tăng tốc thẳng tiếng bờ suối. Dọc đường đi có không ít con sói tấn công, thế nhưng không thể ngăn cản bước tiếng của đám người.

“ Rống!” một tiếng hét thảm vang lên.

Cổ một con trâu đã bị cắn trúng, con sói lớn cứng đầu lấy thân hình ôm chặt lấy thông thả, bộ móng vuốc sắc bén dường như có gai bám cực chắc vào cổ con trâu lớn kia.

Trâu đã cưa sừng hầu như không có tác dụng tấn công. Bọn chúng chỉ lấy thân hình đồ sộ của mình húc văng những con sói cản đường mà thôi

Tên thợ săn trên lưng con trâu kia nhất thời hoảng hốt, không làm chủ được thân hình, liền ngã xuống đất. Ngay sau đó hai con sói từ hai bên xông tới, một hướng cổ, một hướng hông mà đánh tới.

Bị mất thế, tên thợ săn non trẻ liền rút dao đồng bên hông, nhấ quyết liều mạng, một đao hướng đầu con sói lớn mà chặt tới, có ý định ăn miếng trả miếng.

“ Gro!” tiếng rống vang lên, con sói tập kích hông tên thợ săn kia bị húc văng, đó chính là Ex’cer, một tên thợ săn khác, hắn đã chỉ huy con trâu của mình vọt tới cưu đồng bạn.

Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương

bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.

Thân!!!

https://www.facebook.com/Nguy%C3%AAn-Th%E1%BB%A7y-Th%E1%BB%9Di-%C4%90%E1%BA%A1i-108535490628950/?modal=admin_todo_tou

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.