Băng Ngọc ngạo nghễ xuống đài. Lỗ mũi hắn ngẩng cao lên trời lưng thẳng tắp từng bước chậm rãi đi xuống, khuôn mặt đắc trí cùng nụ cười đểu hiện ra không thèm che dấu.
Mọi người nhìn thấy chỉ có thể lắc đầu thở dài.
Đám trẻ cùng lứa bên Băng Ánh Nhi ánh mắt phun lửa nhìn Băng Ngọc. Còn Băng ánh Nhi thì nhìn khắp xung quanh một lần, đôi mắt thể hiện rõ sự lo lắng cho ai đó. Hết nàng thế nhưng là kết thúc cuộc kiểm trắc mười năm một lần này.
''Băng Ánh Nhi.'' Tiếng nhân viên kiểm trắc vang lên.
Mọi người ánh mặt đều đổ dồn vào nàng. Có người lắc đầu thở dài.
''Lấy tiểu thư Băng gia ra làm đuốc soi sáng cho Băng Ngọc thật là...'' Nhiều người nhanh chóng hiểu ra sự sắp xếp này thở dài nghĩ.
''Băng Ánh Nhi kết quả kém. Mọi người sẽ lấy nàng so với Băng Ngọc thiên tư mạnh mẽ. Ha ha sau này ngôi vị gia chủ tất thuộc Băng Ngọc. Sau này địa vị của ta sẽ cao nhất ở Băng gia.'' Nhị trưởng lão híp mắt nghĩ.
Cha mẹ của nàng cũng chỉ có thể mang theo thương tiếc nhìn nàng mà thôi.
''Đứng vào trung tâm vòng tròn đi.'' Đại trưởng lão hoà ái nói. Trong giọng nói cũng mang theo chút đượm buồn.
Băng Ánh Nhi nhanh chóng đi vào. Quang mang một lần nữa hiện lên nhanh chóng bao phủ nàng.
''Đoàng.'' Một tiếng sấm đột ngột vang lên làm cho mọi người thất sắc giật mình không nhẹ.
''Chẳng lẽ là trùng hợp.'' Nhiều người nhạy cảm nghĩ.
Trên đài quang mang càng ngày càng sáng lên bao phủ mọi thứ xung quanh làm cho mọi người chỉ có thể che mắt nhìn lại. Xung quanh phạm vi Băng Ánh Nhi những tia điện không ngừng nổi lên mà biến mất, nhiệt độ không ngừng giảm mạnh làm cho mặt đất xung quanh nàng xuất hiện những tấm băng mỏng.
''Là dị tượng sao?'' Nhiều người mạnh mẽ nhãn lực tốt nhìn ra không khỏi bật thốt.
Đặc biệt là Băng Vũ và đại trưởng lão bả vai không ngừng run run. Hai người họ nghĩ ra một đáp án mà họ không dám tin tưởng sẽ xảy ra ở ngay tại đây.
Dị tượng hiện lên càng ngày càng rõ ràng. Đám người ở dưới nhìn lên trên đài giật mình đứng phắt dậy vẻ mặt thay đổi không ngừng sợ hãi, lo lắng, vui vẻ hoà trộn lẫn hết lại vào nhau. Ngay cả Băng Ngọc khuôn mặt kiêu ngạo đã thay đổi bằng lo lắng.
''Nhất định là không có gì. Nhất định là vậy. Ta mới là mạnh nhất. Yên tâm yên tâm'' Hắn không ngừng lẩm bẩm để che đậy đi nội tâm đang run rẩy.
''Chuyện này là sao chẳng lẽ có biến cố gì đo?'' Nhị trưởng lão giật mình đứng dậy tự hỏi bản thân.
Dị tượng xảy ra không lâu nhanh chóng biến mất. Trận pháp cũng dần hiện lên dòng chữ:
Tính danh: Băng Ánh Nhi
Thiên sinh: Không
Hệ: Băng, Lôi
Ma lực: 76
Nhìn thấy những dòng chữ đó. Toàn tường hít vào ngụm khí lạnh. Nhiều người trợn mắt ra mà nhìn lên thật kĩ.
''Là thật?'' Tiếng ai đó vang lên.
''Thật.''
''Ha ha ha...'' Tiếng cười to không ngừng vang lên. Bọn họ thật sự vui mừng khi nhìn thấy những dòng chữ đó. Đặc biệt là đã xác nhận qua vài lần nhìn thật kĩ lại.
''Giỏi, giỏi lắm Ánh Nhi.'' Đại trưởng lão trên đài vui mừng nói to. Lỗi lo của ông về Băng Ngọc đã hoàn toàn biến mất. Thường ngày lão để ý Băng Ngọc nhiều lắm tự nhiên hiểu rõ hắn. Băng gia rơi vào tay hắn sợ không ổn. Nhưng nay đã có lựa chọn khác.
''Nha đầu Ánh Nhi này thế nhưng không tệ.'' Đại trưởng lão mỉm cười thầm nghĩ.
Người kinh ngạc nhất không ngoài Băng Vũ và Diệp Ngọc. Trong lòng họ lúc này thế nhưng trăm mối tơ vò. Vừa vui mừng lại vừa tiếc nuối.
''Không lẽ lựa chọn của chúng ta sai?'' Diệp Ngọc lẩm bẩm tự hỏi.
''Haiz. Có lẽ đây chính là thiên ý trêu ngươi.'' Băng Vũ thở dài nói.
Nhị trưởng lão đôi mắt trợn to nhìn vào những dòng chữ sáng lung linh kia. Tơ máu trong mắt lão cũng dần dần xuất hiện.
''Cái gì thế này. Không thể nào. Không thể nào.'' Nhị trưởng lão thất thần ngồi xuống suy nghĩ. Lão cũng tự mình đánh giá kĩ qua Băng Ánh Nhi. Nàng yếu kém như vậy lại còn nhu nhược. Sao bây giờ lại thay đổi khác đi như vậy.
''Còn không mau tuyên bố.'' Đại trưởng lão lên tiếng nhắc nhở mấy tên ngu ngơ kia.
Nhân viên kiểm trắc nghe thấy giọng nói kia biết ngay là ai liền sợ hãi cúi người.
''Băng Ánh Nhi qua. Thiên phú đạt cấp dị bẩm.'' Hắn vừa nói thế nhưng toàn thân cũng đều run lên thành nhịp. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy con số thức tỉnh như vậy. Bảo sao hắn không kinh ngạc và sợ hãi chứ. Toàn Thiên Phương có khi cũng chỉ có mình nàng đạt được thiên phú cỡ này. Lần này hắn được thưởng lớn.
Nghe nhân viên kiểm trắc công bố kết quả, nhiều người từ ngây ngất liền thức tỉnh. Tiếng hoan hô không ngừng vang lên, chẳng khác nào họ đang ăn mừng chiến thắng lớn nào đó.
Băng Ngọc nhìn chăm chăm con số 76 kia. Lo lăng, ghen ghét, không phục mọi sắc thái không ngừng xuất hiện từ khuôn mặt một đứa trẻ.
''Nhất định có liên quan đến tên khốn kia.'' Hắn nghiến răng nghiến lợi vẻ mặt không cam lòng rõ ràng nhưng giờ có ai thèm quan tâm hắn chứ?
Ánh Nhi nhìn những hàng chữ kia. Chính nàng cũng kinh ngạc không nhỏ.
''Tại sao mình lại đạt đến cấp độ này?'' Chính nàng cũng không tin mà tự hỏi.
''Chức mừng tiểu thư. Sau này Băng gia chắc chắn có thêm một siêu cấp cao thủ rồi...'' Mọi tiếng chúc mừng không ngừng đổ ập vào nàng. Băng Ánh Nhi cũng chỉ choáng ngập chỉ có thể mỉm cười đáp lại, đôi chân thì không ngừng nhanh chóng đi xuống.
''Ánh Nhi ngươi thật giỏi nha.'' Băng Tịnh mỉm cười khen tỷ muội tốt của nàng đạt kết quả cao. Còn vui hơn cả khi nàng đạt được nó.
Mọi đứa trẻ bên cạnh cũng sùng bái nhìn vào Băng Ánh Nhi ngoại trừ Băng Ngọc.
Đại trưởng lão giơ tay lên để mọi người im lặng. Mọi người thấy vậy cũng không dám làm quá rất nhanh phối hợp với lão.
''Lần này nghi thức diễn ra hết sức thành công. Đặc biệt còn xuất hiện nhân tài cấp dị bẩm. Gia tộc thế hệ này tương lai nhất định sáng lạng. Để khích lệ những đứa nhóc này. Gia tộc đã quyết định thưởng cho những đứa có thành tích tốt nhất. Mọi người không có ý kiến gì chứ?'' Đại trưởng lão tuyên bố nói.
''Ai dám có ý kiến chứ.'' Mọi người thầm mắng nghĩ.
Bọn trẻ ở dưới đài nghe vậy vui mừng khôn siết. bọn họ thích nhất là được thưởng. Nhiều đứa thành tích tốt không khỏi suy nghĩ xem được gia tộc thưởng gì nào.
Gia chủ và các trưởng lão tự nhiên gật đầu không ý kiến. Dù không ra một người thiên phú cấp dị bẩm bọn họ cũng có ý định thưởng coi như khích lên tinh thần cho bọn trẻ sau này càng thêm cố gắng.
Đại trưởng lão thấy không ai có ý kiến liền mỉm cười gật đầu. Hôm này tâm tình lão thế nhưng rất vui. Tự nhiên gia tộc lại có một người thiên phú cấp dị bẩm. Cao như vậy lão không vui mới là lạ. Vui thì tâm tình cũng sẽ thoải mái.
''Vậy liền thưởng cho...''
''Thưởng cho cái chết.'' Đại trưởng lão còn chưa nói xong một tiếng gầm vang từ xa vọng lại.
Toàn trường Băng gia nghe vậy biến sắc.
Băng Vũ không hổ siêu cấp cao thủ phản ứng rất nhanh. Từ lúc nghe rõ tiếng đó Băng Vũ đã phi thân lên cao nhìn phía tiếng gầm đó phát ra. Tinh thần lực mạnh mẽ của siêu cấp ma giả được thả ra không ngừng dò xét khắp mọi nơi.
''Mau khởi động trận pháp bảo vệ Băng gia.'' Băng Vũ hét lớn.
Người phía dưới rất nhanh khởi đổng trận pháp.
''Đã muộn.'' Tiếng đến ma pháp hoa lệ mạnh mẽ cũng đến. Một quả cầu rực lửa khủng lồ ầm ầm tiến đến va chạm với trận pháp mới khởi động của Băng gia.
''Ầm...'' Một tiếng nổ lớn vang lên làm náo loạn người Băng gia. Trấn tộc đại trận chưa kịp củng cố đã bị đập lát tan như thuỷ tinh vỡ vụn. Tinh quanh bay khắp bầu trời Băng gia.
''Là phi tinh hoả diệm cấp 6.'' Băng Vũ nhìn ma pháp đánh tới bật thốt ra.
''Huyền Kinh là ngươi.'' Băng Vũ nhận ra người đến là ai liền gầm thét. Hắn nhanh chóng bay ra ngoài cũng không quên truyền lại mệnh lệnh.
''Người Băng gia chuẩn bị chiến đấu cho ta.''
''Đại trưởng lão mau chóng khởi động lại trận pháp, ta ra ngoài ngăn cản một lúc.''
''Thông báo cho ba vị lão tổ mau chóng xuất quan.''