''Không hổ là ma giả đánh trọng thương hai nha đầu kia!'' Hiên lão mắt sắc bình tĩnh quan sát xung quanh.
Mặc dù không nhìn thấy được thân ảnh đối phương đâu nhưng bà ta vẫn cảm nhận được có một sự tồn tại ở đâu đó quanh đây đang nhìn chằm chằm vào bản thân mình.
''Ngươi sẽ sớm phải hiện thân thôi!'' Hiên lão cười nhẹ một tiếng ung dung đi về phía trước.
Giai Kì và Giai Lộ mới bước vào hàng ngũ cao cấp không lâu, thực lực trong mắt bà ta vẫn còn yếu kém lắm. Mặc dù đối phương có thể dễ dàng đánh bại được hai người thật nhưng... bà ta cũng không đặt nặng vấn đề này ở trong lòng, vì chính bà ta cũng có thể làm được điều tương tự! Theo đó, xét cùng về một phương diện thực lực thì hai bên được cho là ngang bằng nhau nhưng bản thân lại là Xà Nhân Tộc tinh thần lực lại vượt trội hơn đối phương, ưu thế đã có cho nên... kẻ cần phải lo lắng lúc này đây phải là người thần bí đó mới đúng!
Trước mắt, điều quan trọng nhất vẫn là phải đi cứu những tộc nhân vô tri còn đang hoảng loạn kia trước đã. Sau đó sẽ ra tay trừng phạt thích đáng ba thân ảnh dám ra tay với tộc nhân xà tộc, người thần bí kia... khí tức còn sót lại vô cùng thanh thuần không chút tà niệm, nhất định không phải là loại người vô tình đứng nhìn thuộc hạ chịu tội mà không chịu xuất thủ ứng cứu. Việc còn lại cũng chỉ cần giải quyết nốt đối phương là xong hết mọi chuyện phiền phức đang xảy ra trên địa bàn Xà Nhân Tộc của bọn họ!
Hiên lão không ngừng sắp xếp lại suy nghĩ hiện trong đầu.
Thiên Y ẩn trong màn đêm, đôi mắt xinh đẹp không ngừng đánh giá thân ảnh xà nhân đang đi về phía ba người Dạ Trần ở khá xa.
''Mạnh hơn hai kẻ trước đó không ít, lại mang theo sát khí mà đến... là một mối nguy hiểm đối với Thiên Chủ, kẻ này nhất định phải chết!'' Cảm nhận uy thế ẩn hiện trên người đối phương cùng với luồng khí tức khó chịu như ma hỏa vô hình rực cháy, Thiên Y liền đưa ra quyết định.
''Ngươi... chiến với ta là được rồi, bỏ bà lão đó sang một bên đi!'' Ngay khi Thiên Y định thúc dục ma lực xuất thủ chiếm lấy tiên cơ, một thanh âm bén nhọn từ sau lưng nàng truyền đến.
''...'' Thiên Y nghe mà thất kinh.
Trong vòng trăm bước, không gian xung quanh luôn được ma lực của nàng bao trùm, mọi thứ xuất hiện bên trong nàng đều có thể nhanh chóng phát giác ra được, cho dù là cao cấp cực hạn 9999 ma lực mạnh nhất trong đây cũng không thể tránh thoát. Vậy mà giờ đây vẫn có người có thể xuất hiện trong vòng mười bước mà nàng vẫn không hề phát hiện ra, thực lực người đến phải mạnh đến mức nào à?
''Soạt!'' Không dám chậm trễ, Thiên Y phản ứng cực nhanh, thân hình khẽ động liền biến mất khỏi vị trí cũ như bốc hơi khỏi trên đời.
''Trò trẻ con cũng dám dùng trước mắt ta!'' Thanh âm khinh thường của đối phương vang lên.
Một thân ảnh mặc huyết bào xuất hiện cách vị trí cũ của Thiên Y không quá năm bước chân, đối phương không chút chần chừ xuất chưởng đánh mạnh về phía trước.
''ẦM!'' Không gian như bị kích phá, huyết khí điên cuồng vũ động trước lòng bàn tay huyết y nhân.
''Vù!'' Một thân ảnh mặc áo choàng từ trong không gian rung động bắn thẳng ra ngoài.
''Bịch!'' Thiên Y chưa đi được vài bước đã lảo đảo ngã quỵ xuống mặt tuyết trắng xóa.
''BỤP!'' Khung cảnh trước mắt dần trở lên mờ ảo, Thiên Y biết thời khắc này không thể như vậy ngủ được, nàng nhẫn tâm cắn chặt môi hồng dùng nỗi đau và nhan sắc để đổi lại sự thanh tỉnh, lòng bàn tay cũng đập thật mạnh xuống mặt tuyết vừa ổn định lại thân hình đang lung lay cũng như lấy lại tinh thần đã đánh mất sau một chiêu nhìn nhẹ mà không hề nhẹ của kẻ vừa mới đến.
Không hiểu tại sao lúc này đây, nàng chỉ cảm nhận được, bên trong cơ thể đã là một mảnh hỗn loạn. Máu tươi, khí tức, ma lực trộn lại với nhau tạo thành một bãi chiến trường không ngừng tàn phá. Đặc biệt còn có một luồng khí tức tà ác đè nặng lên cơ thể, khiến cho mọi thứ dần trở lên điên cuồng mất kiểm soát, không còn chịu sự khống chế của bản thân.
''Phụt!'' Chưa được bao lâu, Thiên Y không kìm được mà phun ra một ngụm máu tươi, mũi và mắt cũng không ngoại lệ mà không ngừng chảy ra dòng huyết sắc.
''Bản tọa Huyết Thiên, một ma giả như bao huyết giả khác của Huyết Ma Tông!'' Mặc kệ Thiên Y đang đau khổ chèo trống, huyết y nhân lạnh lùng tuyên bố.
''Một chiêu Ám Huyết Cuồng đã làm ngươi gục ngã rồi sao? Kẻ đã giết tứ đệ của ta, Huyết Huyền!'' Huyết Thiên khuôn mặt vô tình, giọng nói phát ra không chút cảm xúc.
''Huyết Ma Tông?'' Nghe thấy ba chữ này, ánh mắt mệt mỏi của Thiên Y chớp mắt liền trở lên thanh tỉnh đến lạ thường, ''ẦM!'' một nguồn ma lực bàng bạc bạo phát quét sạch mọi tà ma còn ẩn chứa bên trong cơ thể.
''Huyết Tà Lực vậy mà bị nó đánh tan!'' Nhìn nguồn ma lực mang lại cảm giác bức bối và khó chịu, Huyết Thiên kinh ngạc lên tiếng.
Ám Huyết Cuồng là một chiêu thức do hắn tạo ra, đẩy huyết lực chứa tà khí của mình vào bên trong cơ thể đối phương, làm cho mọi thứ dần trở lên mất kiểm soát, còn kích phát được hung tính ẩn sâu trong con người biến đối phương thành một khôi lỗi chỉ biết giết chóc. Không nghĩ đến, nó lại bị nguồn ma lực bạc trắng kia chớp mắt đánh không đúng... phải là xua tan mới đúng, tan không còn một tia để lại!
''Đây có lẽ là thứ ngươi dựa vào để giết Huyết Huyền đi!'' Nhìn vào thân ảnh yếu đuối đột nhiên trở lên mạnh mẽ, Huyết Thiên lạnh lùng lên tiếng.
Huyết Huyền cũng không phải là hạng tầm thường, cao cấp ma giả chết trong tay hắn cũng không phải số ít. Một vạn ma giả đi vào trong này có thể đánh bại hắn ta cũng có đấy nhưng muốn giết y thì chẳng có mấy người có thể làm được điều vinh hạnh đó đâu, là đồng môn Huyết Thiên hắn biết rõ điều này. Nhìn lại kẻ trước mắt xem, yếu đuối đến phát chán, khí tức phát ra cũng không mấy là mạnh, tính ra cũng chỉ bình thường như bao kẻ tầm thường khác. Như vậy, đối phương có thể đánh bại được Huyết Huyền, xem ra chỉ có thể là dựa vào nguồn sức mạnh thần bí đang tỏa ra kia thôi!
''Ngươi cũng sẽ giống như hắn ta ngay thôi!'' Thiên Y chầm chậm đứng dậy, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào đối phương cười nhạt một tiếng khẽ nói.
''Huyết Thiên sao? Tên hay đó. Ta sẽ lấy đầu của ngươi để tế Thiên!'' Nàng cười khẩy, cao ngạo nhìn xuống đối phương.
Trước mặt Huyết Ma Tông nhân, Thiên Y không cho phép bản thân tỏ ra yếu kém chỉ có thể ngạo hơn thôi!
''Ngươi đồng ý chứ?'' Thiên Y chắp tay ra sau lưng, bình thản hỏi mệnh người ta.
''Ta đồng ý nhưng... thứ để tế Thiên phải là đầu của ngươi!'' Huyết Thiên lạnh lùng đáp lại.
''Ám Huyết Thuật - Du Nhiên Ảnh Sát!'' Một huyết ảnh từ trong cơ thể Huyết Thiên lao ra chớp mắt liền tới gần Thiên Y.
''Vô Thiên Pháp - Long Xích Đại Tôn!'' Thiên Y không hoảng vội lùi ra đằng sau tránh thoát khỏi ma trảo của huyết ảnh vung đến.
''ẦM!'' Vô số xích bạc xuất hiện xung quanh nàng, chúng nó mau chóng hợp lại với nhau tạo thành một xích long một thân bạc trắng nhìn vô cùng cứng cáp.
''Thú vị đó!'' Mắt thấy xích long màu bạc giương vuốt sắc về phía mình, Huyết Thiên lạnh giọng nói.
''Vù'' Ngay khi long trảo xé gió se tuyết đập tới, ''Chuyển Vị!'' Huyết Thiên thầm nói, thân ảnh hắn liền biến mất tại chỗ thay thế vào đó chính là huyết ảnh vừa tấn công Thiên Y ở đằng trước.