Nguyên Tố Đại Lục

Chương 110: Chương 110: Ta cũng biết dùng kiếm




Khói bụi xua tan, để lộ hình ảnh Ngũ Kiếm nửa quỳ tay chống kiếm dưới mặt đất.

Ánh mắt hắn có chút không dám tin nhìn vào đối thủ đứng ngạo nghễ trước mắt.

Hắn chỉ nhớ ngay khi màn chắn ma lực bao phủ toàn võ đài, một quả cầu tràn ngập Quang chi lực lao thẳng về phía hắn. Chỉ trong cái chớp mắt, Quang chi cầu đã áp sát hắn và nổ tung.

Nếu như hắn không phản ứng nhanh có lẽ... đã bị thương luôn rồi.

''Ngươi quá bất cẩn rồi!''

Đối diện, Linh Lung nhìn Ngũ Kiếm lắc lắc cái đầu nhỏ tỏ rõ vẻ không hài lòng.

''Ngay khi tiếng nói bắt đầu được vang lên... thì trận đấu giữa chúng ta...'' Linh Lung vừa nói hai tay vừa tập trung Quang chi lực tạo lên hai quả cầu ánh sáng chớp vàng.

''...đã điểm!''

''Ầm...'' Vừa dứt lời thân ảnh nàng như quả cầu vàng biết bay lao thẳng lên phía trước.

''Nhận thua đi...''

Ngũ Kiếm đứng lên, ánh mắt trở lên sắc bén dị thường nhìn vào Linh Lung đang tiến đánh nói: ''Ta sẽ không thua ngươi.''

''Xoeng...'' Ngũ Kiếm rút ra thanh kiếm thứ hai, cả người ma lực theo đó bạo phát.

''Ầm...''

Hắn hai tay chém mạnh về phía trước, chặn ngang Linh Lung lại.

''Keng.. roẹt...'' Kiếm và Quang cầu chạm vào nhau. Ma lực thuần tuý đọ sức với Quang chi lực.

Những ánh sang chớp giật không ngừng được hiện lên chung quanh hai người.

''Đỡ lấy...'' Linh Lung một tay đỡ hai kiếm, tay còn lại đánh thẳng quang cầu vào mặt Ngũ Kiếm.

''Vù...''

Ngũ Kiếm thấy vậy vội nghiêng người ra sau, quang cầu lướt qua mặt hắn bắn thẳng đến vách màn chắn võ đài.

''A a a...'' Đám người đứng đối diện Linh Lung không khỏi sợ hãi kêu lên.

''Ầm.... bùm...'' Quang cầu đánh vào màn chắn chỉ để lại một vụ nổ nhỏ rồi tan biến.

May mắn có màn chắn ảo hộ mà đám người đứng ở dưới không sao.

''Phù...'' Nhiều người khẽ thở phào một hơi nhưng trái tim trong ngực vẫn còn đập rất mạnh.

''Thật kích thích à!'' Có người run rẩy thét lớn.

''Ta chờ... chờ nhưng trận như này... này đã lâu.'' Cũng có người ở gần hắn lên tiếng...

''Tuệ đại nhân có cần phải gia tăng uy lực ma trận.'' Ở phía đối diện lối đi ra ngoài, một nhân viên Diệt Ma Hội vội khom mình nói với vị mỹ nhân vừa nãy đi ra chủ trì trận đấu kia.

Nhìn thấy uy lực phát ra từ hai người trên đài khi giao phong, hắn không khỏi lo lắng về vấn đề an toàn của đám người cổ vũ dưới đài.

Đám người đó mà bị gì, danh tiếng của hội cũng sợ không tốt.

Tuệ đại nhân trong lời hắn nói, nhíu mày trầm tư một lúc liền lên tiếng: ''Không cần thiết. Ma trận phòng ngự trên đài tương đương với thực lực của Cao cấp Ma giả.''

''Hai người kia... còn chưa đạt đến mức độ đó.''

''Nhưng mà...''

''Lời của Tuệ Hàn Uyên ta nói ngươi dám không nghe.'' Thấy đối phương vẫn còn dám lên tiếng, Tuệ đại nhân lạnh lùng khẽ liếc.

Cái nhìn này làm đối phương run sợ vội cúi đầu: ''Thuộc hạ không dám.''

......

''Xem kiếm...'' Ngũ Kiếm hét lớn.

Hắn một kiếm chém ngang không gian, một đạo kiếm khí sắc lạnh theo đó bắn ra. Chưa hết, thanh kiếm còn lại trong tay hắn xoay tròn, hắn nhắm thẳng Linh Lung phía trước mà ném.

''Tam Diệp Sát...'' Kiếm xoay tròn xé gió lao lên, hai hư ảnh cũng vô thanh vô tức xuất hiện.

Ba đường kiếm và một đạo kiếm khí mãnh liệt tấn công Linh Lung...

''Tên Ngũ Kiếm kia từng dùng chiêu này đánh chết một Trung cấp Ma thú nhỉ?'' Dưới võ đài trong một góc tối, một thân ảnh khẽ nói với người bên cạnh.

''Hắc Ảnh Ma Báo chính là chết dưới chiêu này. Cũng từ đó mà Ngũ Kiếm nổi danh... điệp sát điệp kiếm... nữ hài kia không cẩn thận sẽ chịu thiệt đó.'' Người bên cạnh nhìn vào một tập danh sách trong tay khẽ lên tiếng.

''Thật là một hạt giống tốt...''

......

''Cẩn thận...'' Lân Diễm ở trên lầu hai thầm hô.

''Hai người này ra tay cũng...'' Tứ Du có chút khó khăn nói ra.

Linh Lung và Ngũ Kiếm vừa ra tay là đã muốn hạ gục luôn đối phương. Họ không kiêng nể gì cả mà lao vào đánh nhau tàn nhẫn, dù là người ngồi ngoài nhìn xem như hắn cũng cảm thấy hơi quá.

Khả Nhi đứng đằng sau cũng gật gật đầu đồng ý.

''Không chết được đâu.''

Dạ Trần đột nhiên lên tiếng phán cho một câu xanh rờn.

''...'' Đám người nghe vậy mí mắt khẽ giật.

''Để xem ngươi đỡ ra làm sao...'' Ngũ Kiếm ở dưới đài khí thế hừng hực.

Hắn để kiếm dọc theo thân, mũi kiếm hướng lên trời. Hai ngón tay vuốt theo thân kiếm, ma lực theo đó truyền vào thân kiếm, khiến không gian xung quanh khẽ biến dạng.

''Bá Khí Trảm.'' Ngũ Kiếm hét lớn.

Hắn mạnh mẽ bổ một kiếm về phía trước.

''Ầm... xeng...'' Một đạo kiếm khí to lớn hơn trước đó gấp nhiều lần lại một lần nữa giết thẳng tới chỗ Linh Lung đang đứng.

''Hai người này... cùng một đội à.'' Tiếng sợ hãi dưới đài vang lên.

''Như vậy càng hay.'' Người xung quanh để ý nói.

Bọn hắn đến đây là để kiếm cảm giác hưng phấn, kích thích khi xem Ma giả chiến. Mặc kệ các ngươi có quan hệ gì, đáp ứng đủ cho chúng ta là được...

Nhìn thế công dồn dập của Ngũ Kiếm.

''Hừ...'' Linh Lung khẽ hừ nhẹ một tiếng.

Nàng một ngón tay đưa lên, Quang chi lực theo đó hội tụ vào đầu ngón tay.

Ánh sáng theo đó chớp nhoáng hiện lên.

''Chiu... chiu... chiu...''

Bốn tia sáng chớp mắt được bắn ra xuyên thẳng vào ba hư ảnh xoay tròn và một đạo kiếm khí nhỏ bé trong mắt nàng.

''Keng... Phập...'' Kiếm của Ngũ Kiếm bị đánh bay, nó cắm mạnh xuống sàn một cách dễ dàng như đâm vào đậu hũ.

Còn đạo kiếm khí kia thì trực tiếp bị đánh nát.

''Một chút hoa chiêu... cũng dám đấu với ta.'' Linh Lung có chút tức giận.

Quang chi lực chớp mắt bao phủ bàn tay nàng. Nàng như mãnh hổ rời núi lao lên phía trước.

Đạo kiếm khí kinh thiên Ngũ Kiếm đánh ra sau cùng cũng tiến lại gần nàng.

Trước sự chứng kiến của mọi người và ánh mắt sắc bén của Ngũ Kiếm. Linh Lung trực tiếp đưa bàn tay ra đón đỡ.

''CÁI GÌ..!!'' Mọi người thấy vậy kinh hô.

Thân thể con người và đao kiếm mà đối diện trực tiếp. Không cần nghĩ cũng biết cái trước sự bị chặt đứt. Trừ khi, bản thân mình thực lực siêu việt hơn đối phương thì mới có thể làm được điều này mà thôi. Nhưng Ngũ Kiếm và Linh Lung thực lực theo họ biết là ngang hàng nhau à.

Nhiều người ở trên lầu hai không khỏi khẩn trương mở to mắt nhìn.

''Cẩn thận...'' Ngũ Kiếm, Tứ Du và Lân Diễm vội thét tiếng.

Dạ Trần khoé miệng nở nụ cười.

''Rắc...'' Tiếng nứt vỡ vang lên trong sự ngỡ ngàng của một người.

Linh Lung nghiến răng, bàn tay ra thêm sức bóp chặt đạo kiếm khí vừa đến.

''Cạch.. choang...'' Trước ánh mắt ngây ngốc của Ngũ Kiếm, Linh Lung bóp nát đạo của khí mà hắn luôn tự hào.

''Quá yếu..!!'' Linh Lung mắt nhìn Ngũ Kiếm cao ngạo nói.

Nàng giơ tay ra, một thanh kiếm màu vàng nhanh chóng hình thành trong tay nàng.

''Khả năng lĩnh hội nguyên tố không tệ...'' Người đứng ở dưới góc khán đài nhìn Linh Lung bằng ánh mắt tán thưởng.

''Không chỉ ngươi biết dùng kiếm, TA CŨNG VẬY!''

''Quanh Ảnh Chi Kiếm''

Linh Lung vừa tiến sát Ngũ kiếm vừa ra chiêu.

Ảo ảnh kiếm điệp điệp lẫn nhau, làm hoa mắt người xem lần lượt xuất hiện theo đường kiếm uyển chuyển của nàng.

''Nhất Kiếm Phá Thiên Khung''

Linh Lung bật cao lên không trung, kiếm ảnh như lũ hiển hiện bao phủ cả võ đài làm đám người nhìn vào tê cả da đầu.

''Đón lấy...''

Linh Lung kiếm giơ quá đầu chém xuống, hư ảnh quang kiếm lần lượt lũ lũ bắn thẳng về phía Ngũ kiếm tạo thành một đạo trường kiếm sáng lóng lánh.

''Này này, tiểu tổ tông à...'' Một thân ảnh tóc bạc trắng ngồi trên lầu hai đang chăm chú nhâm nhi chén trà trong tay, lão khẽ nhìn kiếm chiêu của Linh Lung, bờ môi không khỏi run run.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.