Nguyên Tố Đại Lục

Chương 217: Chương 217: Viêm Y Nhất Bước




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

''Ầm!'' Bạch Liên uy áp lan tỏa khiến cho tuyết cũng phải sợ hãi mà cách xa.

Huyết Huyền cũng từ trong cơ giận giữ tỉnh lại, hắn ánh mắt rung động liếc nhìn Bạch Liên Hoa đang tích tụ uy lực nhắm thẳng đến hướng mình.

Một ý niệm đột nhiên hiện lên trong đầu hắn: ''Chạy!”

Đúng vậy... là chạy!

Càng là ác nhân khi phải đối diện trước cái chết càng run sợ hơn người bình thường gấp nhiều lần. Với lại hắn cũng là con người, mặc dù mang trên mình một thân thối uy danh nhưng cũng muốn sống tiếp để tận hưởng cuộc đời còn lại, hắn thực lực cũng vừa mới tinh tiến, tương lai sau này rộng mở. Chỉ cần trở về Huyết Ma Tông là có thể học được Ám Huyết Bí Điển tầng thứ tư, rồi dựa vào đó lấy đà đột phá lên Siêu cấp trở thành cường giả hàng đầu của Đại Lục, đến lúc đó cho dù hắn là kẻ ác thì người khác cũng phải kính sợ hắn mà cúi thấp đầu!

Trước mắt tương lai đẹp đẽ như vậy, hắn không thể chết ở nơi buồn thiu mấy năm trời mới mở ra một lần này được!

''A a a..!!'' Huyết dịch trong người theo suy nghĩ mà cuộn trào lên, sự kích thích và hưng phấn làm cho Huyết Huyền phải ngửa mặt lên trời gào thét để phát tiết sự vui sướng còn dư thừa!

''Xoẹt!'' Hào quang trên người hắn cũng theo tiếng hét mà chớp hiện rồi nhanh chóng được thu lại vào trong cơ thể đã chi chít vết thướng lớn nhỏ.

''Hắn định chạy!'' Lân Diễm luôn chăm chú quan sát hành động của Huyết Huyền, thấy hắn ta có hành động kì lạ nàng liền nhíu mày kết hợp với nguồn sức mạnh chỉ được thôi động mà không phát ra ngoài còn được tập trung lại dưới chân, nàng liền hiểu thấu dụng ý của đối phương.

''Vù!'' Đã rõ ý đồ của đối phương, Lân Diễm liền không chần chừ lao lên ngăn cản.

Linh Lung cũng không chậm trễ, Quang ảnh chớp nhoáng tiếp cận đối phương.

''Muốn ngăn cản ta... hai ngươi còn kém lắm!'' Liếc nhìn tình cảnh xung quanh liền thấy hai chấm nhỏ lấy tốc độ cực nhanh tiến về phía mình, Huyết Huyền cười lạnh khinh thường ra tiếng.

Nếu như không phải người tên Thiên Y kia mang trong người khắc tinh đối với Huyết Sắc Chi Khí của hắn thì đối phương còn chưa phải là đối thủ của hắn đâu, đừng có nghĩ đến chuyện giữ hắn lại như lúc này!

''Ám Huyết Phong Bạo!'' Huyết Huyền vận dụng huyết khí dung hợp thêm một lượng nhỏ tà khí hờ hững đánh ra một chưởng.

''Kịch!!'' Không gian trước mặt đối phương khẽ rung động.

''XOẸT!”' Nguồn sức mạnh phóng xuất của Huyết Huyền hình thành lên những lưỡi đao mỏng xếp lại với nhau tạo thành một cơn cuồng phong rời rạc xen lẫn hai màu đen đỏ vô cùng sắc bén cày nát lớp tuyết bên dưới ra làm hai mảnh trên quãng đường nó đi qua.

Trước mắt Lân Diễm và Linh Lung, cơn cuồng phong sắc tối như con mãnh thú há ra miệng máu dữ tợn muốn nuốt chửng hai người vào bên trong để những lưỡi đao mỏng đang không ngừng xoay tròn kia tiếp đãi họ chu đáo đến mức tận tình khi xương tan thành vụn mới thôi!

''Để ta... Linh Lung ngươi mau đi chặn hắn ta lại!'' Lân Diễm quay sang nói với thân ảnh đang muốn dùng quang cầu tỏa ra khí tức bàng bạc có thể ảnh hưởng đến cả không gian để chặn lại chiêu thức tiện tay đánh ra của ác nhân Huyết Ma Tông kia.

''Được!'' Linh Lung cũng không nhiều lời liền vòng sang một bên.

Nàng tin tưởng Lân Diễm sẽ không có chuyện gì trước chiêu thức chỉ là tấm bình phong để trốn chạy của đối phương.

Đó chỉ là suy nghĩ cá nhân của Linh Lung mà thôi!

Bất cứ Trung cấp ma giả nào đối mặt với Ám Huyết Phong Bạo trước mắt đều phải e dè có khi là sợ hãi không dám đối mặt. Mặc dù đúng như những gì Linh Lung vừa nói, đó chỉ là tùy ý chiêu nhưng dù sao Huyết Huyền cũng là Cao cấp ma giả, lực lượng hắn phát ra hởn hẳn nhiều so với Trung cấp kém hơn một tầng thứ!

''Thuật Pháp của ta không nhiều, đã vậy liền lấy ngươi làm đá mài dao đi!'' Nhìn Ám Huyết Phong Bạo chém tan mọi thứ nó đi qua, Lân Diễm cười nhạt thầm nói.

''VÙ!'' Hỏa diễm đột nhiên bốc lên rực cháy trên thân kiếm Thiên Phạt.

Lân Diễm ánh mắt trở lên sắc bén, ''Soạt!'' chân trái chậm rãi dịch chuyển lên phía trước, hai tay nắm chặt chuôi kiếm ra sức vung kiếm sang một bên, thân người thuận theo thân kiếm dễ dàng tập trung toàn bộ sức mạnh tinh thần và ma lực vào một điểm.

Một luồng uy áp vô hình từ Lân Diễm lan tỏa ra xung quanh.

''Viêm Y Toàn Phong Trảm!'' Ngay khi sát chiêu Huyết Huyền đánh đến, Lân Diễm thầm nói.

''Vù!'' Thân kiêm vung lên quá đầu, kiếm ý đề minh luân chuyển không gian thành hai màu trắng đen.

''Soạt!'' Lân Diễm cắn chặt răng chém mạnh xuống một kiếm.

Cũng giống như Ám Huyết Phong Bạo nhưng phong bạo của Lân Diễm chém ra thể hiện uy lực rõ ràng hơn rất nhiều so với sự rời rạc của hắc đao và huyết đao kết hợp lại. Kiếm ý cùng với Hỏa chi lực kết hợp tạo thành bạo hỏa nung nấu không gian làm biến chuyển đất trời đốt tan sự lạnh giá đã đông cứng không biết bao nhiêu năm qua mà không ai hay biết.

Ngọn lửa đó như hỏa thú điên cuồng gào thét thể hiện ý trí mãnh liệt của chủ nhân của nó.

''ẦM!'' Phong Bạo đấu phong bạo.

''Xoẹt xoẹt..!!'' Ám Huyết thể hiện sự sắc bén của nó không ngừng chém tan đi hỏa khí cản đường nhưng trước sự điên rồ ma sát giữa hai bên cùng với độ nóng của hỏa phong, những lưỡi đao mỏng chém tới không ngừng đỏ lên rồi tan biến vào không gian lạnh lẽo.

Linh Lung ở đằng trước không ngừng âm thầm quan sát lấy động tĩnh bên này, thấy Thuật Pháp hai bên không ngừng triệt tiêu lẫn nhau nàng liền mỉm cười nơi khóe miệng.

''Ta cũng không thể để cho Diễm Nhi thất vọng được!''

Trước mắt nàng không xa, Huyết Huyền đã ba chân bốn cẳng lắc người chạy đi thật xa.

Với tốc độ của Trung cấp ma giả với khoảng cách trước mắt cùng với thực lực vượt trội của đối phương thì muốn đuổi kịp... đó là một điều quá xa vời!

Nhưng mọi chuyện đều có ngoại lệ và còn phải nhìn vào người phía sau lưng là ai nữa!

Mặc dù đối phương đã đi xa nhưng Linh Lung vẫn mỉm cười. Chỉ cần đối phương vẫn trong tầm mắt của nàng thì chạy đi đâu cũng không thoát được!

''Xoẹt!'' Quanh thân Linh Lung nổi lên ánh sáng bạc có điểm giống như Thiên Y lúc sử dụng Thuật Pháp nhưng cảm giác mang lại thì vô cùng khác biệt!

''Không Gian Ma Pháp - Nhất Bước Tận Nhãn!'' Linh Lung nhẹ bước ra một bước, ánh sáng bạc lóe lên thân hình liền biến ảo vô thanh vô tức xuất hiện ngay sau lưng Huyết Huyền.

''Cái gì!'' Cảm nhận sau lưng có ai đó đột nhiên xuất hiện, Huyết Huyền thất kinh vội ngoảnh đầu quay lại nhìn.

''Cực Quang Cầu - Quang Không Vô Cực!'' Không cho đối phương thời gian phản ứng lại, lòng bàn tay Linh Lung nhanh chóng tụ lực đánh ra một chưởng.

''Kịch!'' Không gian rung động dữ đội, một quang cầu lấp lánh ánh sáng bạc đánh thẳng vào ngực Huyết Huyền xông phá màn chắn ma lực y nhất thời tạo ra rồi hất văng hắn ta ra xa.

''Hự!'' Huyết Huyền không kịp đề phòng liền trúng chiêu, hắn chỉ cảm giác lục phủ ngũ tạng rung động kịch liệt, huyết dịch thì không ngừng cuộn trào như biển gầm dậy sóng xông thẳng lên cuống họng.

''Phụt!'' Hắn phun ra một ngụm máu tươi nhưng Thuật Pháp của Linh Lung vẫn không ngừng in vào lồng ngực hắn như muốn xuyên thủng ra đằng sau.

''Thứ... đáng chết này!'' Liếc nhìn quang cầu xen lẫn hào quang có chút chói mắt, Huyết Huyền tức giận muốn dùng ma lực chấn tan nó đi nhưng lại bị không gian của chiêu thức ảnh hưởng không thể tập trung vào một điểm.

''Cạch!'' Huyết Huyền bàn tay căng cứng nổi gân cuồn cuộn, hắn nhẫn tâm dùng chính da thịt của mình chạm mạnh vào quang cầu rồi nghiến răng ra sức bóp chặt lại.

''A a a...'' Đối phương gầm lên, không gian trên bề mặt quang cầu như có linh tính biết mình sắp tàn liền tự bạo nổ tung làm cho không gian quanh đó nứt vỡ như gương.

''Tiện nhân!'' Liếc nhìn bàn tay như đồ gốm sứ nứt vỡ do ảnh hưởng bởi không gian sụp đổ, Huyết Huyền ánh mắt tràn ngập hàn quang nhắm vào thân ảnh đang cười khúc khích ở trước mắt cách hắn không quá xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.