Bộ còng Lửa Đen do MM Thối Tiền lấy được từ chỗ ông lão tinh linh đã được giám định ra, là một dụng cụ phép thuật chữ vàng, và bởi vì là dụng cụ đặc thù, cho nên chỉ có thể xử lý ở trong nội bộ công hội Đạo Tặc. Nghe MM Thối Tiền nói, loại dụng cụ ở cấp bậc này hẳn có thể đổi được một ít kim loại hiếm có như kim tinh, bí ngân, hơn nữa còn có thể nhờ nó để tăng lên một ít độ thuần thục mở khóa nữa. Nha đầu này nói chuyện với một vẻ đắc ý lộ liễu hoàn toàn.
Sau khi biết được thuộc tính của hai món đồ vàng lẫn thanh kiếm Hắc Hoàng Phá Ma nọ, hai cô gái đều kinh ngạc tán thán. Cho dù là Mèo Nhỏ, cũng biết rõ tổng giá trị của ba món đồ này hẳn phải vượt qua 10.000 đồng vàng...
Đương nhiên, sẽ không ai không thức thời nhắc đến chuyện chia của vào thời điểm này.
Tần Nhược không dám là bởi vì mọi người dù sao cũng có quan hệ là bạn bè và đồng sự, nếu đề cập đến vấn đề này sẽ không tránh khỏi tổn thương tình cảm; hai cô gái thì lại càng không dám hơn. Thành ra, đề tài nhất thời lại quay trở lại với thuật Hóa Nước.
Đối với phép thuật này, Tần Nhược cũng chỉ biết nhiều hơn hơn hai cô gái một chút. Có điều bây giờ có bắt đầu nghiên cứu cũng không còn bao nhiêu thời gian nữa rồi, vì trời đã hoàn toàn tối! Tính cho cẩn thận thì từ hai giờ chiều bắt đầu làm nhiệm vụ cho đến bây giờ, cũng sắp qua bốn tiếng đồng hồ rồi... Mà mình thì ăn trưa lúc mười hai giờ... Bây giờ bụng đang sôi sục.
Thêm hảo hữu với nhau xong, Tần Nhược mới chia tay trong vẻ lưu luyến của hai chị em nhà Mèo Nhỏ, sau đó logout.
Bây giờ là sáu giờ chiều.
Thường thì vào thời điểm này, Tần Nhược đều đang ở chỗ Hân Vũ, có điều vì chiều hôm nay được nghỉ, vả lại cũng sắp đến thời gian hẹn với bọn Trái Tim Giết Chóc rồi, chỉ có một tiếng đồng hồ sẽ không kịp đi về, cho nên Tần Nhược chỉ có thể bỏ qua, ăn uống qua loa rồi online.
* * * * * *
Khi Tần Nhược một lần nữa đến thị trấn Savis, thời gian cũng sắp 7 giờ rồi, rất sát với thời gian hẹn, cho nên Tần Nhược cũng không rảnh rỗi đi tìm nơi hẻo lánh để nghiên cứu thuật Hóa Nước được.
Nhớ lời Vương Đạt nói với mình lúc sáng, Tần Nhược vô ý thức nhìn chung quanh, chỉ thấy các người chơi vẫn đang qua lại vội vàng như ngày thường, không thể nhìn ra chút dấu vết gì là có sóng ngầm đang cuộn dâng cả.
Đây la điều khác biệt nhất giữa trò chơi với thế giới hiện thực. Trong một trò chơi có đến trăm triệu người, dù là bây giờ có nói một hai câu không hợp dẫn đến ra tay đánh nhau, khiến máu chảy thành sông, thì ngày hôm sau cũng sẽ là gió yên sóng lặng, cho dù kẻ thù có gặp lại nhau cũng chưa chắc sẽ sống mái với nhau nữa là, phần lớn đều nên luyện cấp thì đi luyện cấp, mà nên làm nhiệm vụ thì đi làm nhiệm vụ...
Cho dù có xảy ra tràng cảnh chiến đấu giữa hàng vạn người, thậm chí mấy vạn người đi nữa, cũng sẽ không thể thay đổi được lề lối trong thế giới này, và cũng sẽ không thể khiến cho hàng tỉ người chơi chậm đi bước chân.
Nhưng cũng có khi, một hành động nhỏ bé không đáng kể của một nhân vật có sức nặng, như một ngày không online, rớt khỏi top bảng xếp hạng, v.v... lại có thể khiến cho cái thế giới này phải chấn động thật mạnh!
Một món đồ cấp truyền thuyết được khai quật, một con BOSS mạnh mẽ ngã xuống, cũng đều có thể khiến cho cái thế giới này phải biến sắc!
Đây chính là một thế giới trò chơi tràn đầy những chuyện không lường trước.
* * * * * *
Đúng bảy giờ tối, Trái Tim Giết Chóc, Hoa Hồng Lửa, tiểu Thanh, Ngả Tiểu Tiễn đúng hẹn tới, xuất hiện ở cửa thị trấn Savis.
Nhìn thấy Tần Nhược đang chờ ở đấy, bốn người đều cười nhẹ:
“Online lâu rồi phải không?”
“Buổi chiều nghỉ nên từ hai giờ đã online làm một nhiệm vụ rồi. Mọi người tham mưu giúp tôi xem, mấy món đồ này có thể bán được hay không?” Từ khi biết bảy chiến minh thu mua trang bị cực phẩm trong nội bộ với giá cao hơn bên ngoài rất nhiều, Tần Nhược đã không còn hứng thú treo bán đồ của mình ở ngoài chợ nữa, cho nên hắn bèn đưa ba món đồ ra, cho mọi người xem thử.
Bốn người kia nhìn nhau một cái, sau đó Hoa Hồng Lửa mở miệng cười: “Mới chỉ có nửa ngày, mà đã kiếm được hai món màu vàng rồi đấy, thuộc tính cũng không tệ nữa... Phỏng chừng mỗi món ít nhất cũng có thể bán được 15.000 cho đến 20.000 đó nha.”
“Cả ba món đều vậy cả sao?”
Trái tim Tần Nhược không kìm được mà đập nhanh hơn!
“Thanh kiếm Hắc Hoàng Phá Ma này tôi muốn, 25.000 đồng vàng!”
Tiểu Thanh chợt quăng ra một câu, rồi sau đó cầm lấy thanh Hắc Hoàng Phá Ma ngay, khiến bốn người còn lại đều giật mình. Có điều cô nàng lại hoàn toàn không để ý gì, chỉ một tay nâng kiếm, một tay vuốt ve: “Kỹ năng Phá Ma ít gặp lắm!”
“Vậy... Đội trưởng, anh giúp Nhược Nhược treo hỏi cây Lửa Đen trong chiến minh nhé, hẳn sẽ có nhiều người khống bóng tối cần đấy. Còn phần bao cổ tay Lửa Quỷ này, tôi ra giá 25.000 đồng vàng, thế nào?” Thuộc tính của bao cổ tay Lửa Quỷ quả thật rất hợp với Hoa Hồng Lửa, hơn nữa nó cũng tốt hơn bao tay mà cô đang mang một ít.
“A...”
Tần Nhược một lần nữa ngạc nhiên. Chuyện này thật không biết nên nói sao cho phải nữa, bởi vì không ngờ ba món đồ của mình lại bán được ngay hai món rồi, hơn nữa lại còn bán cho Hoa Hồng Lửa và tiểu Thanh bằng một cái giá cao là 25.000 đồng vàng nữa...
Nếu đổi lại là lúc thường, chắc chắn Tần Nhược đã mừng rơn một phen rồi, nhưng bây giờ bởi vì đối tượng bán là tiểu Thanh và Hoa Hồng Lửa, nên hắn ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng. Mọi người đều trong một đội, mình còn phải ăn chực điểm kinh nghiệm của người ta nữa, sao không biết xấu hổ mà đi lấy giá cao như vậy?
Chú ý đến nét xấu hổ trên mặt Tần Nhược, Trái Tim Giết Chóc cười cười vỗ vai hắn, sau đó ung dung gửi yêu cầu giao dịch qua, nói:
“Ài... Ai bảo mấy thứ này là do cậu một mình kiếm được chứ. Nếu là cả bọn kiếm được, tôi thèm vào mà cho cậu nửa xu ấy. Tiền này cậu cứ nhận lấy đi, mấy cô nàng này có thể mua được trang bị hợp ý thì còn đáng giá hơn 25.000 đồng vàng nhiều.”
Tần Nhược chần chờ một thoáng, rồi cũng nhận lấy 50.000 đồng vàng do Trái Tim Giết Chóc gửi đến. Thực ra ý định ban đầu của hắn là đổi ba món kia lấy trang bị cho khống nước, có điều mọi người đã muốn mua, vậy bán luôn cũng không sao, 50.000 đồng vàng mình cũng không chịu thiệt gì.
Gậy phép Lửa Đen và ủng Vua sói Bão Táp treo đổi trong chiến minh hẳn cũng có thể đổi được vài món đồ không tệ... Dù sao thì hiện giờ mình cũng không gấp gấp, đợi đến bậc bốn rồi mới đổi trang bị cũng không trễ mà.
Chỉ là...
Cái số tiền lớn như thế này mà để ở trên người, cứ thấy không an toàn cho lắm.
Nghĩ thế, Tần Nhược bèn quay trở lại ngân hàng một chuyến, đặt tiền trong người vào kho rồi mới quay trở lại cửa thị trấn. Lúc này trong đội đã có thêm một thành viên - một đại mỹ nhân ngang cấp với bọn Hoa Hồng Lửa. Đây là một mục sư cả người dào dạt ánh sáng thánh thiện, trông cực kỳ thanh tú. Không cần phải đoán, đây chắc chắn là người mà mấy cô nàng Hoa Hồng Lửa gọi là ‘chị Lan’ rồi.
“Chú chính là đội viên mới của chúng ta, Tần Nhược phải không? Tự giới thiệu nhé, chị là mục sư ánh sáng cấp 43, Hoa Lan Tím, chú cứ gọi là ‘chị Lan’ như mấy cô nàng này là được.”
Nghe lời giới thiệu rất là ‘nữ nhi giang hồ’ của ‘chị Lan’ này, Tần Nhược bật cười, rồi sau đó gật đầu gọi ‘chị Lan’ một tiếng. Vẫn may là quanh mình luôn có nhiều mỹ nữ, cho nên sức miễn dịch đối với mỹ nữ đã lên đến mức cực cao, chứ nếu không bị bốn đại mỹ nữ như thế này vây quanh, hẳn mình đã phải choáng váng cả đầu óc rồi ấy chứ.
“Chị sớm nghe bọn Hoa Hồng và tiểu Thanh nói rằng chú rất lợi hại rồi, há há, đợi đến khi vào di chỉ rồi chị nhất định phải xem xem bản lĩnh của chú thế nào, mà mấy con bé ngày thường nhìn con trai cứ mắt cao hơn đầu này phải khen không ngớt như thế.”
Tần Nhược chỉ cười cười mà không nói gì. Nếu nói ở lần đầu tiên luyện cấp với tiểu đội này hắn hoàn toàn chỉ là một con gà con, thì sau khi bước ra khỏi lâu đài vong linh, hắn đã có lòng tin rằng với năng lực khống chế nguyên tố nước của mình, phối hợp với môi trường có lợi cho việc khống chế nguyên tố nước như ở di chỉ Alex, thì cho dù có chiến đấu với một kẻ điều khiển nguyên tố bậc bốn, đối phương cũng không dễ ăn hắn chút nào. Mà bây giờ hắn lại đã có thuật Hóa Nước nữa, khi ở trong di chỉ, lại càng thuận buồm xuôi gió hơn!
Hành động ‘coi như chấp nhận’ này của Tần Nhược nhất thời khiến Hoa Lan Tím đang nửa tin nửa ngờ phải lộ ra một chút kinh ngạc. Cậu chàng khống nước bậc ba này, ở trước mặt nghề nghiệp bậc bốn thật không chút khiêm tốn đấy nhỉ?