Nguyên Tố Khao Thống Sư

Chương 36: Chương 36: Ông lão tinh linh




Mang theo chìa khóa Xương Khô quay trở lại tầng hai, MM đồng học tùy ý chọn căn phòng gần nhất rồi bước vào. Theo lời giải thích của cô bé, thì thực ra, căn phòng bí mật được che giấu ở đằng sau những bảy mươi hai căn phòng này, cho nên dù có đi vào bất cứ căn phòng nào cũng đều có thể tìm thấy nơi tra chìa khóa Xương Khô vào cả. Hệ thống này phức tạp ở chỗ nếu lúc bắt đầu đã đi tìm căn phòng bí mật, nó sẽ khiến người ta tiêu tốn rất nhiều công sức, nhưng nếu lấy chìa khóa trước sau đó mới dựa vào ký hiệu trên đó để vào phòng tìm lỗ tra, sẽ dễ hơn nhiều.

Thời may MM đồng học tinh thông thuật Máy Móc đến cấp cao, loại thiết kế này cũng đã từng gặp qua, cho nên không tốn bao nhiêu thời gian là đã tìm được rồi, không đi lòng vòng gì lắm.

Trước khi mở cửa, theo quy tắc an toàn làm đầu, Tần Nhược vẫn đứng ở phía trước nhất với màng nước, lá chắn nước và tường nước. Công việc chuẩn bị được hắn thực hiện rất đầy đủ, dù sao thì đây cũng là không gian khác, mà trong nhiệm vụ lại chưa hề nói rằng trong căn phòng bí mật chỉ có một mình người nguyên tố sư già ấy...

Mặt khác, món quà trước khi chết của Frand đến giờ Tần Nhược vẫn còn nhớ rõ, có quỷ mới biết trong này còn ẩn giấu cái bẫy nào hay không.

Hắn ngừng hơi thở lại, sau đó vặn chìa khóa.

“Ùng!”

Một cánh cửa nho nhỏ bằng đá chợt xuất hiện ở trên vách tường, sau đó mạnh mẽ chìm xuống. Theo sau một thanh âm hoạt động của máy móc, cánh cửa đá này mở vào bên trong, lộ ra một căn phòng hẹp, dài và tối đen.

“Khoan đã!”

Mèo Nhỏ gọi Tần Nhược dừng lại, sau đó lấy tinh thạch chiếu sáng ra, quăng vào bên trong. Tiếng tinh thạch chạm đất thanh thúy vang vọng bên trong căn phòng, tình hình bên trong cũng dưới ánh sáng của nó dần dần hiện rõ ra.

“Người đâu?”

Quả thật là bên trong không thấy ai cả. Tần Nhược nghi hoặc bước vào trong phòng.

“Vù!”

Trong phòng vang lên những thanh âm gần như không thể nghe thấy, sau đó hai bên vách tường có những ngọn lửa cháy lên, chúng sắp hàng chỉnh tề từ đầu này tới đầu kia phòng, tựa như đang nghênh đón ba người tới vậy...

Mấy giây sau, ánh mắt của bọn Tần Nhược đều dồn về phía một ông lão với tinh thần uể oải đang ngồi xếp bằng cách họ hơn trăm mét. Ba người nhìn nhau, sau đó dưới sự canh chừng của Mèo Nhỏ cùng chậm rãi tới gần ông lão.

Nếu không nhờ chiếc áo choàng đã rách nát tới cùng cực trên người ông lão này còn lờ mờ phản xạ lại loại ánh sáng chỉ có ở những thứ kim loại phép thuật, Tần Nhược đã không dám chắc rằng ông lão có đôi vành tai dài kia chính là người nguyên tố sư già mà mình cần phải cứu nữa.

Trong bảng nhiệm vụ không có nói ông ta thuộc tộc Tinh Linh...

Có điều có thể thấy được rằng tình trạng của ông lão bây giờ rất tệ, bên dưới mái tóc dài dơ bẩn là một khuôn mặt tràn đầy những nếp nhăn, mà dưới tình trạng bị xích bởi một đôi còng tay quái dị và một cặp xiềng chân, trông ông lão lại càng tang thương, cô tịch hơn nữa, khiến người ta không nhịn được phải nguyền rủa tên ác ma Frand không có nhân tính ấy một lần - hắn lại nỡ đối xử với một ông lão tinh linh không biết đã bao nhiêu tuổi rồi như thế...

MM Thối Tiền nhìn tới bộ còng tay, xiềng chân mà ánh mắt sáng lên, sau đó không chờ Tần Nhược dặn dò, cô bé đã lấy từ trong ba lô ra một cây kim bằng kim loại vừa dài vừa nhỏ, trên thân có điêu khắc những đường vân quái dị, rồi ngồi xổm xuống bên cạnh ông lão tinh linh hí hoáy cái gì đấy.

“Đây là cái gì thế?”

Tần Nhược hiếu kỳ nhìn cây kim trong tay MM Thối Tiền, cây kim này đang tỏa ra ánh sáng màu đen và chậm rãi biến hình - đây là lần đầu tiên Tần Nhược trông thấy kỹ năng của đạo tặc máy móc.

Nhưng lúc này MM đồng học dường như không thể phân tâm được, nên vẫn im lặng cẩn thận đưa cây kim trên tay vào một chiếc lỗ nhỏ ở trên bộ còng...

Mèo Nhỏ nhẹ giọng giải thích:

“Đây là kỹ năng mở khóa của đạo tặc máy móc, đối tượng là các loại khóa phép thuật, lúc thường không dùng để làm gì cả.”

“À.”

Tần Nhược giật mình, chẳng trách gì MM Thối Tiền cứ nôn nóng không thể chờ để thử như vậy đấy. Có điều hắn nghĩ sâu hơn một chút rồi run sợ, nếu kỹ năng mở khóa của MM Thối Tiền quá thấp, vậy có phải sẽ không thể mở được bộ còng tay này đúng không?

Nhất thời, hắn lại trở nên khẩn trương trong lòng.

Vẫn may, MM Thối Tiền đồng học không khiến cả bọn thất vọng, chưa đến nửa phút, bộ còng vẫn luôn khóa chặt đôi cổ tay của ông lão tinh linh kia đã vang lên một tiếng “cạch” rồi mở ra...

Không biết là do thanh âm mở khóa khiến bừng tỉnh, hay là do sức mạnh bị kiềm chế nay được thả ra, mà ông lão tinh linh kia chợt mở bừng mắt ra, vẻ uể oải yếu ớt như chỉ còn một hơi tàn vừa rồi không còn nữa, đôi mắt ông lão bừng lên ánh sáng mạnh mẽ, nhìn chăm chú vào ba người bọn Tần Nhược.

Ba người đồng thời giật mình!

Sự biến đổi của ông lão tinh linh này đã khiến ba người phải giật nảy mình, đây cũng giống như là họ vừa gặp một ông lão cơ khổ thoi thóp hơi tàn, kết quả khi mới cho ông ta uống vào một ít nước, ông ta mở mắt ra, khí thế đột nhiên biến thành vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi có thể tiện tay bóp chết mình vậy. Biến đổi bất thình lình này khiến ba người không biết nên làm sao cho phải nữa.

Có điều MM Thối Tiền đồng học vẫn cứ vô ý thức cất bộ còng tay vào trong ba lô, bộ dạng cô bé trông rất là vô tội, mắt vẫn cứ nhìn vào ông lão trước mặt.

Hành động này dĩ nhiên cũng bị Tần Nhược chú ý tới...

Hắn kinh ngạc vô cùng. Cái thứ ấy lấy để làm gì chứ? Lẽ nào đạo tặc máy móc còn có cách để sử dụng còng tay à?

Tần Nhược còn chưa hồi phục lại được tinh thần thì bỗng cảm thấy ánh mắt chói rực của ông lão tinh linh đang nhìn mình dần dần nhu hòa hơn. Hai bờ môi khô héo của ông lão hé ra, thốt lên câu đầu tiên: “Frand... Hắn... Chết rồi à?”

“Đúng vậy.”

“Cậu là... Do thầy của cậu phái tới sao?”

“Đúng vậy.”

Tần Nhược sững sờ, ông lão này thật biết không ít đấy. Có điều câu nói tiếp theo của ông lão tinh linh này lại khiến hắn phải mê mang: “Xem ra ánh mắt tên đồ tôn ấy của ta cũng không tệ đâu, đã nhiều năm như thế rồi, cuối cùng trước khi ta chết già cũng tìm được một tên đồ đệ ra ngô ra khoai đấy.”

Ạch... Người thầy thăng bậc của mình là đồ tôn của ông ta sao? Tần Nhược hé hé miệng nhưng không biết phải nói gì cả, không phải bởi vì cảm thấy có gì đó không ổn, mà là hắn đang thắc mắc không biết nên dùng nhân xưng gì để xưng hô với ông ta đây. Sư gia? Hay là sư tổ?

Thật là choáng váng quá rồi!

“Tiểu nha đầu, đừng phí công nữa, thứ này do thuật sĩ luyện kim cấp tông sư chọn dùng loại bí ngân có chứa lực từ phép thuật , cộng với kim tinh và huyền đồng luyện chế thành đấy, nó kèm theo loại trận pháp tăng gấp mười lần lực từ, lại luôn luôn biến đổi quỹ tích vận hành để đối phó với kỹ năng mở khóa của đạo tặc. Trừ khi kỹ năng mở khóa của cô đã đến cấp tông sư, nếu không thì đừng lãng phí thời gian nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.