Nguyệt Lâm Cửu Thiên: Tuyệt Thế Chí Tôn Khuynh Thiên Hạ

Chương 1: Chương 1: Phản Bội




~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hoa Hạ Thế kỉ XXII

Thành phố A....

Đêm... Yên tĩnh, màn đêm dày đặc bao trùm cả thành phố.

Gió... Nhẹ nhàng thổi, khuấy động màn đêm.

Trong bóng đêm, lay động 1 thân ảnh màu đen, một thiếu nữ có thân hình mảnh khảnh, bà ngàn tóc đen tùy ý bay múa trong gió, thoáng lộ ra làn da trắng nõn, mịn màng, lam đồng ( mắt màu xanh) xinh đẹp, tựa như u đầm bình lặng, khiến người nhìn không tự chủ mà bị hãm sâu vào, cô gái khẽ rũ mi, che đi cảm xúc nơi đáy mắt, đôi môi đỏ mọng hơi mím lại, nhưng rất nhanh lại biến mất, khoé môi khẽ cong lên, giống như thích thú, giống như tự giễu, cô nâng gương mặt lên, nhìn hàng trăm tên hắc y xung quanh cô. FMG-9, Corner Shot, Kriss Vector...

Đủ loại súng hiện đại hàng đầu thế giới. Dời đi ánh mắt, Lam Nguyệt nhìn thiếu nữ dẫn đầu đội ngũ hoành tráng này, thiếu nữ một đầu xinh đẹp hoa lệ màu đỏ tóc ngắn, trong đêm đen tối có vẻ rực rỡ chói mắt, dáng vẻ mảnh mai, mị hoặc, môi đỏ khẽ liếm, ánh mắt trêu tức nhìn về phía cô (LN), không khỏi làm ánh mắt Lam Nguyệt tối sầm.

Đó là Giai Nhược Đồng, đồng đội của cô, cũng là người lớn lên với cô từ nhỏ. Lúc cô tròn 10 tuổi, chỉ trong một đêm, cuộc đời cô hoàn toàn thay đổi.

Gia đình bị sát hại, cô bị 1 tổ chức bí mật bắt đi 1 đảo hoang huấn luyện, lúc đầu có hàng trăm đứa trẻ bước vào, nhưng lúc trở ra chỉ có 2 người.

Có thể thấy đó là cuộc huấn luyện địa ngục đáng sợ đến nhường nào, Giai Nhược Đồng cũng cùng cô huấn luyện trong lần đó. Giai Nhược Đồng có thể nói là người đồng sinh cộng tử với cô, còn hơn cả chị em ruột, các cô cùng sát cánh chiến đấu, hoàn thành nhiệm vụ, cùng rời đi đảo huấn luyện cùng trở thành những sát thủ đứng đầu tổ chức nhất.

Đến 10 năm sau, cô biết được tổ chức mà cô đang phục vụ lại chính là kẻ đứng sau giết hại cả gia đình cô, bởi vì cha mẹ là đặc công, phá hoại không ít chuyện tốt của tổ chức nên bị xử lí. Còn cô lại được đưa đi huấn luyện trở thành một sát thủ.

Thực trớ trêu!

Cô cưỡng ép rời khỏi tổ chức, bí mật trả thù. Với kinh nghiệm nhiều năm làm việc cho tổ chức, cô nhiều lần phá hủy việc làm ăn của tổ chức. Còn lần này cô đặc biệt chuẩn bị diệt căn cứ tổng bộ của tổ chức. Có lẽ cô sẽ thành công nếu cô không nói với cô ta, người mà cô cho rằng là thân thiết nhất, tin tưởng nhất - Giai Nhược Đồng!

Ha...Lam Nguyệt nhắm lại mắt, nhưng đến giờ lại như thế nào!? Người cô cho là tin tưởng nhất, người cô cho là sẽ ủng hộ cô lại phản bội cô! À không, mọi thứ vốn chỉ là một vở kịch, cô đã lầm!!!

“Tại sao... “

Lam Nguyệt thiều thào hỏi, cô biết câu hỏi thật ngu ngốc, cô nhếch môi cười, 20 năm là sát thủ, cô biết với tình hình hiện tại bản thân có lẽ khó thoát được, nhưng...

Lam Nguyệt mở mắt lần nữa, đáy mắt một mảnh bình tĩnh, không hề gợn sóng, con ngươi xanh thẳm u sắc, khó mà biết cô đang nghĩ gì.

“Xuy...”

Giai Nhược Đồng che miệng cười, giống như khinh thường nhìn vào cô.

“Lam Nguyệt a Lam Nguyệt! Không ngờ những lúc như này ngươi lại hỏi như vậy a! Tại sao? Ha hả! Ta hận ngươi cực kì hận ngươi! Cùng là sát thủ! Nhưng ngươi lúc nào cũng xuất sắc hơn ta! Mọi người luôn hướng vào ngươi! Cái gì mà Ám Dạ Song Sát, rõ ràng mọi thứ đều hướng về ngươi, họ chỉ biết đến Nguyệt Ảnh! Hoàn toàn không ai để ý đến Dạ Mị ta!”

Hơn nữa, ta là người của tổ chức! Ta tất nhiên giúp tổ chức trừ khử những kẻ phản bội! Hừ! Chỉ cần ngươi chết đệ nhất sát thủ sẽ là ta! Trên đời sẽ không còn kim bài sát thủ Ám Dạ Song Sát - Nguyệt Ảnh nữa! Haha....”

Giai Nhược Đồng điên cuồng cười ánh mắt ngập tràn lửa hận, gương mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo xấu xí.

Lam Nguyệt con ngươi lạnh lẽo nhìn chằm chằm Giai Nhược Đồng, Cô hơi cong lên khoé môi, Giai Nhược Đồng hơi rùng mình, đã nhiều năm như vậy, cô vẫn không chịu nổi sát khí của Lam Nguyệt. Đột nhiên cảm thấy bất an, Giai Nhược Đồng chưa kịp suy xét, vẫn im lặng Lam Nguyệt bỗng mở miệng.

“ Giai Nhược Đồng, kiếp này Lam Nguyệt ta nhìn lầm ngươi! Dù đã nghi ngờ nhưng ta vẫn nguyện tin ngươi 1 lần! Ngươi muốn giết ta!? Ngươi còn chưa có tư cách đó đâu “

Lam Nguyệt mị hoặc cười, dung nhan xinh đẹp càng thêm rực rỡ chói mắt, Giai Nhược Đồng nghiến răng nghiến lợi nhìn nữ nhân trước mặt, hận không thể một đao hủy đi gương mặt kia!

Giai Nhược Đồng mở miệng.

“Hừ! Ngươi tưởng trốn? Ngươi cũng đánh giá quá thấp tổ chức đi! Nể mặt nhiều năm đồng bạn ta vẫn nên tiễn ngươi một đoạn đi!?”

“Nhược Đồng, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn ngu ngốc như ngày nào a...”

Lam Nguyệt lại nói tiếp.

“Đồng bạn vẫn là sinh tử có nhau đi, phải không!? “

Bất an dâng lên, Giai Nhược Đồng chưa kịp phản ứng. Lam Nguyệt đưa tay vào túi, nắm trong tay chiếc công tắc nhỏ, Giai Nhược Đồng biến sắc.

Bom!!!!

“Ngăn nàng lại!!!”

Nàng nhanh chóng ra lệnh nổ súng, nhưng Lam Nguyệt vẫn nhanh tay hơn.

“Ầm ầm ầm..”

Cả ngọn núi nổ tung, sáng rực cả bầu trời đêm, Giai Nhược Đồng chỉ kịp nghe thấy câu nói của Lam Nguyệt

“Haha.. muốn giết ta!? Nói cho ngươi biết mạng của Lam Nguyệt ta chỉ có ta mới có thể lấy, kẻ muốn đến nhất định trả giá đắc!!”

Tiếng nói biến mất sau tiếng nổ lớn nàng (GNĐ) đã không nghe được gì nữa...

Đêm kinh hoàng nhất của ngoại ô thành phố A, bầu trời đêm như nhuộm một màu đỏ rực, không ai biết nó xảy ra như thế nào, vì người nhìn thấy đều đã xuống địa ngục với trận nổ khổng lồ đó! Nó đã hủy diệt cả ngọn núi, người trong thành phố chỉ thấy phía xa rực rỡ ánh sáng của lửa, tựa như một con phượng hoàng thôn tính toàn bộ ngọn núi, không ai nhìn thấy trong trận lửa rực rỡ kia, trên bầu trời xuất hiện 1 hố đen, sấm chớp rầm rợn đến đáng sợ, một luồng ánh sáng màu lam bay thẳng vào trong, hố đen từ từ biến mất, bầu trời vẫn đầy tinh quang, ánh sáng màu lam kia vô tung vô ảnh, giống như nó chưa từng tồn tại.

- --------------

Có ai đoán đc chap sau nữ chính sẽ xuất hiện ntn ko nè!

~~~~

Rồi đọc xong rồi thì để lại nhận xét + ⭐ cho Chii nhé! ⭐ Nhìu ra chương sẽ nhanh hihi... Đừng đọc chùa nha !!

Cho 1 ⭐ ko tốn t/g đâu hehe nói z thui đừg giận ad. Ahôhô...

Nguyệt Nhi của ta có dị năng đặc biệt a! Ai đoán thử xem là j nha??

Đoán đi đoán đi

Buổi chiều vui vẻ ~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.