Nguyệt Long Thiên

Chương 43: Chương 43: Đế Viện Khảo Hạch Hồi 3




Sau khi vào phòng đóng cửa lại hắn vương vai rồi tiến đến bến giường của chình mình trèo lên và bắt đầu tu luyện hiện tại hắn đang ở Linh Thể Kỳ tầng ba đỉnh phong hắn dự định trước khi đến được khảo hạch của Đế Viện thì phải đột phá lên tầng bốn nên bây giờ hắn bắt đầu tu luyện để đột phá nếu có thời gian dư thừa hắn sẽ dùng để ổn định căn cơ cùng cảnh giới.

Qua hơn nữa canh giờ hắn bắt đầu tiến vào quá trình đột phá cảnh giới hiện tại bên trong căn phòng ba người ở cùng phòng với hắn đã trở về sau chuyến đi dạo của mình cả ba đột nhiên cảm thấy linh khí ba động sau đó lại cảnh thấy có một nguồn áp lực nhẹ đè lên trên người thì bắt đầu dùng thần thức kiểm tra xung quanh sao khi kiểm tra một hồi bọn hắn điều kinh ngạc nhìn về tên bạn cùng phòng đang tu luyện kia.

Phùng Hổ nói:

- Vị huynh đệ này đột phá cũng thật kinh người a, ta chưa bao giờ thấy ai đột phá lại có linh khí ba động và gây ra áp lực xung quanh như vậy, Hoàng Yến muội có từng gặp qua ai đột phá như vậy chưa?.

Nữ tử mặc hồng y tên Hoàng Yến trả lời:

- Ta chưa bao giờ thấy có ai đột phá lại có động tỉnh lớn như thế, Tuyết Hà tỷ thì sao?.

Nữ tử mặc kim y Tên Tuyết Hà nói:

- Ta cùng chưa bao giờ thấy kẻ nào đột phá lại có thể tạo ra được áp lực cả và cũng không có ai nói có kẻ tu vi Linh Thể Kỳ đột phá mà tạo ra áp lực cả trong sử sách hình như cũng không nói có người đột phá cấp thấp lại gây ra áp lực như thế cả chỉ có những người từ Thoát Tục Cảnh trở đi mới có thể gây ra áp lực xung quanh mình khi đột phá mà thôi.

Còn về phần Nguyệt Long Thiên hắn vẫn đang tiếp tục đột phá mặc kẹ ba người đang bàn tán hiện tại hắn đang cố mở rộng kinh mạch toàn thân và rót linh khí vào trong những kinh mạch này và nếu hắn mất tập trung dù chỉ một chút cũng sẽ gây ra hậu quả thảm khóc cho bản thân bời vì hiện tại hắn đang dùng linh khí dẫn đi như thế để đả thông phần linh căn thư hai của mình Tiên Thiên Quỷ linh căn vì sát khí của linh căn này quá nặng nên mới có chuyện áp lực phóng xuất ra xung quanh như hiện tại.

Sau hai canh giờ đã thông cuối cùng hắn cũng hoàn thành được mục tiêu của mình đồng thời đột phá thành công nhưng mà hiện tại vì sao hắn gấp gáp dẫn linh khí tu luyện cho linh căn thứ hai như vậy là vì một khi tu luyện lên tầng càn cao áp lực của linh căn này sẽ khiến cho kinh mạch hẹp lại và thậm chí nếu cố dân linh khí có thể sẽ dẫn đến kinh mạch đứt đoạn nhẹ thì tàn phế nặng thì sẽ tử vong cho nên hắn mới phải gấp rút dẫn linh khí bồi dưỡng cho nơi đó như vậy sau khi xong hết hắn thở ra một hơi rồi mở mắt ra.

Phùng Hổ thấy hắn mở mắt ra thì chúc mừng:

- Chúc mừng huynh đệ đã đột phá thành công a ta thật sự mừng thay cho ngươi a, lúc nãy ta thấy ngươi đột phá khổ sở như vậy thật làm ta lo lắng a.

Hăn nhàn nhạt cười nói:

- Hảo ý của huynh ta nhận, nhưng hình như chúng ta không có thân thiết đến mức huynh đài đây thay ta lo lắng đi?.

Phùng Hổ gãi đầu nói nói:

- Ấy ấy huynh đừng nói vậy bây giờ chúng ta không thân nhưng biết đâu chừng sao này sẽ như huynh đệ thì sao có đúng không?.

Phùng Hổ hắn không biết rằng chính câu nói này ngày hôm nay đã khiến cho số mệnh của hắn cùng Nguyệt Long Thiên biến thành một cặp quân thần đáng sợ nhật tam giới chư thiên quân chủ vô tình thần tử lãnh khốc là những câu nói mà trăm nghàn năm sau cũng có kẻ vì nó mà rùng minh cũng vì nó mà rơi lệ nhưng mà đó lại là chuyện của mai sau này thì sau này hãy nói còn bây giờ bọn hắn chỉ là đệ tử đi tham gia khảo hạch của Đế Viện mà thôi.

Hắn lắc đầu không nói hắn bó tay với cái tên cố chấp này rồi sau đó hắn lấy trong giới chỉ ra một ít lương khô thuộc trong biên chế của quân đội để ăn kèm theo một bình anh đào tửu để dễ nuốt xuống thứ đồ ăn khô khan này.

Phùng Hổ thấy hắn ăn lương khô của quân đội hành quân thấy lạ nên hỏi:

- Nguyệt huynh là người trong quân ngũ hay sao mà lại có thứ lương khô này?.

Hắn đang ăn thì nghe câu hỏi của Phùng Hổ thấy hơi lạ nên ngẩn mặt lên nói:

- Ta đến từ Quang Nhật Thành có chút quen biết vơi mấy cái quan quân nên mua lại thứ này từ tay bọn hắn còn người cũng là người trong quân ngũ sao?.

Phùng Hổ trả lời:

- Không dấu gì Nguyệt huynh phụ thân ta vốn là phó soái đang cùng đại nguyên soái Lâm Minh Tín dẫn quân trấn thủ biên cương nên từ nhỏ ta được phụ thân cho tiếp xúc với quân nhân để rèn luyện tính kỷ luật cho ta nên ta biết thứ này cũng không có gì là lạ cả.

Hắn nhéc mép cười:

- Thì ra là cái nhi tử cưng của Phùng Thiếu Vĩ đại nhân chẳng trách nghe tên ngươi có có cảm giác quen quen thật không ngờ ngươi đủ tuổi khảo hạch đấy, còn vị cô nương mặc kim bào đây chắc là biểu tỷ Phùng Tuyết Hà của ngươi nhỉ, còn người còn lại là...ưm để xem có phải là trưởng nữ của Hoàng Tôn đại nhân thành chủ Thành Thanh Hải nơi mà phụ thân ngươi đặc từ đường Phùng Gia, Hoàng Yến cô nương nhỉ.

Phùng Hổ kinh ngạc cả hai nữ nhân bên cạnh hắn cũng đồng loạt đứng lên cảnh giác nhìn về phía Nguyệt Long Thiên dám gọi cả họ lẫn tên của phó soái đồng thời biết rõ lai lịch xuất thân của bọn hắn như vậy chỉ có hai loại người thứ nhất là cấp trên còn lại chính là kẻ thù của bọn hắn nên các nàng cảnh giác đó cũng là chuyện hiển nhiên.

Hắn cười nói:

- Đừng cảnh giác như thế ta và các ngươi chênh lệch như thế nào các ngươi cũng minh bạch mà đúng không nếu muốn đối phó với các ngươi lúc nãy ta đã âm thầm ép chết các ngươi khi biết thanh thế của các ngươi rồi, còn về chuyện ta là ai làm sao ta biết được các ngươi thì khi đến Đế Viện các ngươi sẽ minh bạch thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.