Nguyệt Lượng Vì Người Mất Ngủ

Chương 9: Chương 9




Lâm Ỷ Miên nhìn Hứa Nguyệt Lương, không nói chuyện một lúc.

Cô không hiểu cô gái nhỏ này đang nghĩ gì, là nhất thiết phải vạch trần hảo tâm phục vụ đưa nàng lên xe, hay là muốn mượn cơ hội xem bác sĩ Lâm xinh đẹp thiện tâm rốt cuộc trông như thế nào?

Hoặc có thể là cả hai người đều có, dù sao Hứa Nguyệt Lượng phấn khích đều bộc lộ ra ngoài, chỉ kém là trực tiếp đưa tay lau lau nước dãi ở trước mặt cô mà thôi.

“Xem ra vẫn chưa đau.” Lâm Ỷ Miên kết luận một câu.

“A?” Hứa Nguyệt Lượng chưa phản ứng lại.

Rốt cục từ xa có một chiếc xe chạy tới, Lâm Ỷ Miên giơ tay bắt xe.

Taxi dừng trước mặt họ, Lâm Ỷ Miên mở cửa sau: “Về đến nhà gửi tin nhắn cho tôi.”

“Vâng, được.” Hứa Nguyệt Lượng vui vẻ lên xe.

Xe chạy ra ngoài, Hứa Nguyệt Lượng còn nỗ lực vẫy tay với cô qua cửa kính xe.

Lâm Ỷ Miên không làm loại tương tác ngớ ngẩn nhàm chán này với nàng, cô liếc mắt nhìn biển số xe, âm thầm ghi nhớ.

Xoay người đi bộ vào bệnh viện, đương nhiên là cởi bộ đồ này mới về nhà.

Đi vào bệnh viện, Bành Tiểu Soái vẫn ở vị trí cũ.

Chỉ là mũ bảo hiểm treo ở đầu xe, người kia ngẩn người đứng ở nơi đó, có chút tức giận, hoàn toàn mất đi kích động vừa rồi.

Lâm Ỷ Miên vẫn không có tính toán để ý đến hắn, nhưng Bành Tiểu Soái đã bắt kịp, gọi cô, “Lâm lão sư, chờ một chút.”

Lâm Ỷ Miên tiếp tục đi đường của mình: “Có chuyện gì sao?”

Bành Tiểu Soái theo sau cô: “Tôi có chuyện muốn nói với ngài, Lâm lão sư.”

Lâm Ỷ Miên: “Nói.”

Bành Tiểu Soái nhìn xung quanh: “Ở đây không tiện, tôi có thể mời ngài một cốc cà phê...”

“Không.” Lâm Ỷ Miên dứt khoát lưu loát từ chối lời mời của hắn, cũng dừng bước chân.

Cô nhìn Bành Tiểu Soái, trong ngữ khí không có chút cảm xúc: “Chúng ta là quan hệ đồng nghiệp, đề tài giữa đồng nghiệp chỉ có thể nói ở bệnh viện.”

Vẻ mặt Bành Tiểu Soái rối rắm, nhưng thấy Lâm Ỷ Miên nói xong chuẩn bị rời đi liền đơn giản nói ra những thứ trong lòng mình để ý nhất: “Lâm lão sư, có phải ngài có ý kiến ​​gì với tôi không?”

Lâm Ỷ Miên: “...”

Lâm Ỷ Miên: “Cậu nghĩ nhiều rồi.”

Bành Tiểu Soái hít sâu một hơi: “Nếu ngài không có ý kiến ​​với tôi, vậy đó chính là ngài có ý kiến với Tiểu Nguyệt Lượng.”

Lâm Ỷ Miên: “????”

Bành Tiểu Soái: “Ngài đã đồng ý đối xử bình đẳng với cô ấy, nhưng hiện tại lại đối xử khác với cô ấy. Lúc làm phẫu thuật không cho tôi xem, hiện tại nửa đêm cô ấy tới bệnh viện ngài cũng không cho tôi tiếp xúc. Tôi không biết rốt cuộc cô ấy có vấn đề gì, nhưng tôi muốn nhắc nhở lão sư ngài một chút, tốt xấu gì cô ấy cũng là nữ streamer có mấy vạn fans, rất có sức ảnh hưởng. Nếu lần nhổ răng này có bất cứ vấn đề gì, đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến uy tín của toàn bộ bệnh viện chúng ta.”

Lâm Ỷ Miên: “...”

Lúc này Lâm Ỷ Miên không biết nên nói cái gì, lời nói của Bành Tiểu Soái làm cô không nói nên lời.

Hơn nữa lăn lộn một chuyến này làm cô có chút mệt mỏi, tuy thân thể tốt cũng không có động tác vất vả gì, nhưng ở chung với Hứa Nguyệt Lượng làm tim cô giống như bị xoa bóp, tâm đều mệt.

Cho nên cô trả lời Bành Tiểu Soái một chữ: “Ừm.”

Là biểu đạt cô đã nghe đã biết.

Bành Tiểu Soái: “???”

Lâm Ỷ Miên xoay người tiếp tục đi đường của mình, Bành Tiểu Soái phát ngốc tại chỗ, quyền chí mạng đánh ở không khí làm hắn kinh ngạc không biết phải làm sao.

Một lúc lâu sau, không thấy thân ảnh của Lâm Ỷ Miên nữa, Bành Tiểu Soái một chân đá vào cây cột cẩm thạch bên cạnh.

Sau đó chịu đựng chân đau gửi cho bằng hữu một tin nhắn: [Rốt cuộc Lâm Ỷ Miên có bối cảnh gì? Cô ta dựa vào cái gì?]

Bằng hữu hắn trả lời: [Không biết cụ thể, bối cảnh không thể trêu vào, tới Hữu Hải Khẩu liền tốc hành bò lên, viện trưởng thấy cô ấy mặt mày đều hớn hở]

Bành Tiểu Soái tsk một tiếng, [Viện trưởng thấy mỹ mữ mặt mày liền hớn hở thì có]

Bằng hữu hỏi hắn: [Chờ nữ thần của cậu sao rồi]

Bành Tiểu Soái lại đá một chân xuống mặt đất: [Chuyện này còn chưa xong đâu, tôi tuyệt đối muốn đào ra chuyện của cô ta]

Lâm Ỷ Miên không để ý đến việc bị người khác uất hận, dù sao cô cũng đã lớn lên như vậy, chưa bao giờ được người yêu thích.

Tính cách lạnh lùng cứng rắn, tính tình lại kỳ quái nhạt nhẽo. Hiện tại cô muốn trở thành một người xã hội thỉnh thoảng ngụy trang một chút, cho nên mới có thể thay đổi đánh giá một câu “Bác sĩ Lâm, chị thật sự là người tốt.”

Lâm Ỷ Miên nghĩ đến biểu tình khi nói lời này của Hứa Nguyệt Lượng liền muốn cười.

Chính xác mà nói, trên đường lái xe về nhà, cô nghĩ đến bộ dáng Hứa Nguyệt Lượng hôm nay đều muốn cười.

Sao Hứa Nguyệt Lượng lại làm người muốn cười như vậy? Tuổi cũng không nhỏ mà lại giống như chú nai con ngốc nghếch, lúc kinh ngạc lúc thì sợ hãi, tâm tư gì cũng đều viết ở trên mặt.

Cho dù có cất giấu một phần cũng sẽ nói cho người biết, này, ta có lời muốn nói, ta có bí mật, ta muốn lừa ngươi, ta rất lợi hại!

Thay vì là streamer khiêu vũ, nàng nên làm diễn viên hài mới đúng.

Lâm Ỷ Miên nhất định sẽ vận động mọi người trên khắp thế giới bình chọn cho nàng, dù gì hôm nay cũng là ngày Lâm Ỷ Miên vui vẻ nhất trong những năm qua.

Khi xe vào ga ra, Lâm Ỷ Miên lấy điện thoại ra xem.

Không có lời nhắc tin nhắn mới, cô nhấp vào WeChat thì thấy mình quên chuyển đổi tài khoản.

Cô cau mày đổi tài khoản, tin nhắn từ “Trăng Sáng” đã gửi hai phút trước: [Bác sĩ Lâm, tôi tới rồi, hôm nay chị vất vả rồi, cảm ơn]

Trong vòng kết nối bạn bè cũng có một chấm đỏ, Lâm Ỷ Miên bấm vào, đó là bài đăng mới của Hứa Nguyệt Lượng.

Lần này không có thức ăn, chỉ chụp ảnh bóng mình dưới ánh đèn đường, đăng dòng chữ: [Vui vẻ!]

Lâm Ỷ Miên: “...”

Cũng không biết một người bị nhổ răng, thiếu chút nữa sứt chỉ nửa đêm chạy đến bệnh viện lại có cái gì vui vẻ.

Vì tránh cho Hứa Nguyệt Lượng hiểu lầm, Lâm Ỷ Miên mở trang trò chuyện, trả lời: [Con gái đi đêm một mình phải chú ý an toàn]

Ẩn ý nói: Tôi đã đưa em lên xe là xuất phát từ lý do an toàn, tôi yêu cầu em về tới nhà gửi tin nhắn cho tôi cũng là xuất phát từ lý do an toàn. Tôi là đại bác sĩ Lâm rất thận trọng chú ý đến an toàn khi đi ra ngoài.

Hứa Nguyệt Lượng nhanh chóng trả lời: [Hu hu hu Bác sĩ Lâm chị thật quá tốt a, chăm sóc bệnh nhân, đã xinh đẹp lại còn tốt bụng.]

[Mèo hôn hôn.gif]

Lâm Ỷ Miên: “...”

Tốt nhất là không trả lời.

Ném điện thoại vào túi, Lâm Ỷ Miên bước ra khỏi xe.

Chính xác mà nói, hôm nay cô mới tắm được phân nửa, nhưng hiện tại cô không có tâm tình tiếp tục tắm.

Cô sợ khi vừa vào trong nước, Hứa Nguyệt Lượng lại ngáp, té ngã, nửa đêm phát sốt... làm cô trở tay không kịp.

Tùy tiện ăn chút gì đó, Lâm Ỷ Miên nép mình trên ghế sofa.

Vì giám sát bệnh nhân có tuân theo chỉ định của bác sĩ hay không, cô nhấp vào phòng live của Hứa Nguyệt Lượng.

Rất tốt, lần live gần đây nhất là lần trước, ngừng trong cơn bình luận hoảng loạn.

Ai đó đã để lại lời nhắn dưới động thái của Tiểu Nguyệt Lượng, hỏi nàng thế nào rồi.

Hứa Nguyệt Lượng không trực tiếp trả lời, nhưng người có chức vụ quản lý đáp lại: Không có việc gì, Nguyệt Lượng đến bệnh viện, đã nghỉ ngơi.

Lâm Ỷ Miên rất hài lòng, từ những thông tin cô có thể thấy về Hứa Nguyệt Lượng, thoạt nhìn nàng đang nghỉ ngơi.

Điều duy nhất khiến cô có chút không hài lòng chính là logo vương miện vàng của người quản lý, thể hiện thân phận riêng cùng gần gũi của hắn với Hứa Nguyệt Lượng.

Nếu rất thân cận, tại sao lại không cùng Hứa Nguyệt Lượng đến bệnh viện.

Lâm Ỷ Miên uống một ngụm trà, thiết lập hệ thống phụ trên điện thoại để hai tài khoản WeChat có thể online cùng lúc.

Vì thêm nhiệm vụ giám sát, đêm đó Lâm Ỷ Miên ngủ không ngon.

Hai ngày tiếp theo thực sự không tốt lắm.

Cô không phải là người phụ thuộc vào điện thoại, ngày thường đi làm và học tập thì ném điện thoại ra xa, khi không cần thiết sẽ không để người quấy rầy.

Hiện tại, cô cần nhìn vào điện thoại mọi lúc mọi nơi.

Xem streamer Tiểu Nguyệt Lượng đã bắt đầu live chưa, quản trị viên streamer Tiểu Nguyệt Lượng đã công bố tin tức mới nhất về nàng chưa, xem có thông tin gì từ “Trăng Sáng” trên WeChat không, xem “Trăng Sáng” có chụp ảnh cơm canh không, có than thở thống khổ phải nhịn ăn của chính mình không...

Nói chung, bệnh nhân trẻ tuổi dễ dàng thể hiện những cảm xúc trên phần mềm xã hội.

Đặc biệt là một bệnh nhân trẻ tuổi coi thức ăn là của trời cho như Hứa Nguyệt Lượng.

Nhưng không có tin tức gì.

Hứa Nguyệt Lượng cũng quá nghe lời, nghỉ ngơi giống như đã biến mất.

Khi không có bệnh nhân trong phòng tư vấn, Lâm Ỷ Miên đặt điện thoại xuống bàn, ngã ra sau.

Trăn Trăn tức giận đi vào, ngồi xuống ghế đối diện, nàng tức giận một hồi mới nói với Lâm Ỷ Miên, “Lâm lão sư, Bành Tiểu Soái thật quá đáng!”

Tầm mắt Lâm Ỷ Miên không có dời đi, vẫn cứ hư không đáp xuống tủ hồ sơ bên cạnh: “Làm sao vậy?”

Trăn Trăn nằm bò trên bàn, nhỏ giọng nói: “Bác sĩ Phương đi họp, hai ngày qua chúng ta đã chữa trị cho tất cả bệnh nhân của bọn họ, hôm nay bác sĩ Phương trở lại, nhân gia cũng chưa nói gì mà Bành Tiểu Soái đã kêu tôi đi kiểm tra hồ sơ bệnh án! Nói muốn đưa cho lão sư xem, đề phòng xảy ra vấn đề gì, thế nhưng cậu ta không giải thích rõ ràng.”

“Sau đó liền chỉ vào hồ sơ bệnh án của nữ streamer kia, hỏi tôi liều lượng lidocain là bao nhiêu, hỏi tôi xử lý răng như thế nào, hỏi tôi bệnh nhân có phản ứng nào sau khi phẫu thuật hay không...”

“Cậu ta có ý gì a! Cậu ta chính là nghĩ ngài không dùng cậu ta trong ca phẫu thuật đó! Không để cậu ta thể hiện trước mặt nữ thần của cậu ta a!”

Trăn Trăn tức giận tổng kết nói: “Thể hiện người ta cũng chướng mắt.”

Lâm Ỷ Miên dừng động tác trên tay, nhìn Trăn Trăn nói: “Bệnh nhân có tên.”

“A, tôi xin lỗi.” Mặt Trăn Trăn đột nhiên đỏ lên, “Là Nguyệt Lượng, Hứa Nguyệt Lượng...”

Lâm Ỷ Miên: “Cậu ta còn nói gì nữa?”

Trăn Trăn: “Còn hỏi tôi lịch làm việc gần đây của ngài.”

Lâm Ỷ Miên: “...”

Trăn Trăn nhăn mặt: “Đúng rồi, cậu ta còn ở trong nhóm hỏi dịch vụ khách hàng việc bệnh nhân đến khám lại...”

Đầu quả tim Lâm Ỷ Miên nhảy lên.

Thật như vậy, hỏi việc bệnh nhân khám lại là một cái cớ rất tốt.

Bành Tiểu Soái có thể dễ dàng lấy số điện thoại của Hứa Nguyệt Lượng, sau đó gọi cho nàng để quan tâm đến tình trạng hậu phẫu của nàng.

Trăn Trăn do dự nói: “Lâm lão sư, ngài nói có phải cậu ta đang mang thù, sau đó muốn tìm ra vấn đề gì đó từ những bệnh nhân mà chúng ta đã tiếp nhận, sau đó khiếu nại chúng ta hay không?”

“Ừm, có khả năng là như vậy.” Lâm Ỷ Miên cầm lấy điện thoại, bước ra ngoài, “Nhưng hoạt động của chúng ta vẫn luôn đạt tiêu chuẩn, cho nên chúng ta phải tự tin.”

Khi đi ngang phòng tư vấn đối diện, cô vừa vặn chạm mắt với Bành Tiểu Soái.

Bành Tiểu Soái lập tức nhắm mắt lại, giống như một tên trộm có tật giật mình.

Kỳ thực, Lâm Ỷ Miên biết chính xác Bành Tiểu Soái đang nghĩ gì.

Ngay từ đầu, hắn đã muốn thân cận với Hứa Nguyệt Lượng, xuất hiện bên cạnh Hứa Nguyệt Lượng để lấy hảo cảm của nàng, thậm chí giúp đỡ nàng cũng để nâng cao yêu thích của nàng.

Giống như chính mình thích một streamer, sau khi xem live của nàng, liền có đủ tư cách can thiệp vào cuộc sống của người khác.

Kết quả là bị Lâm Ỷ Miên ngăn chặn.

Lâm Ỷ Miên không thích Bành Tiểu Soái bàn luận về bộ dáng của Hứa Nguyệt Lượng với nhiều người, cũng không thích ánh mắt nhiệt liệt cùng tham lam của hắn đối với nàng.

Cô đã ngăn chặn cơ hội tiếp xúc với Hứa Nguyệt Lượng của Bành Tiểu Soái, thậm chí còn bỏ ra thời gian riêng tư của cô vì Hứa Nguyệt Lượng tới tái khám, việc này khiến Bành Tiểu Soái rất tức giận.

Hắn không thể hiểu được ưu đãi của cô dành cho Hứa Nguyệt Lượng, cho nên hắn chỉ có thể suy đoán theo hướng xấu.

Ví dụ như, bác sĩ Lâm thực sự xem thường nghề nghiệp của nữ streamer, hoặc ghen ghét nàng trẻ đẹp nên không nghiêm túc tiến hành phẫu thuật, dẫn đến sai sót sau ca phẫu thuật, cho nên chỉ dám lén lút gặp nàng lúc nửa đêm.

Ha, đáy lòng Lâm Ỷ Miên tự giễu.

Cô không cảm thấy người có tâm tư là sai, cô chỉ cảm thấy tiểu nam hài quá ít hiểu biết, tính cách thật quá nhỏ mọn.

Thế đấy, không thể thích nữ nhân cũng thích nữ nhân mỹ mạo, nữ nhân cũng có thể hưởng thụ nữ nhân đáng yêu, với một người cảm thấy hứng thú với nữ nhân như Lâm Ỷ Miên cô cũng có thể hao tổn tâm cơ lấy việc công làm việc tư mà?

Lâm Ỷ Miên đi thang máy lên sân thượng.

Trời nóng đến mức có thể tưới một lớp lửa trên đường nhựa, trên sân thượng không có ai, Lâm Ỷ Miên chọn một vị trí bí mật, bấm số điện thoại của Hứa Nguyệt Lượng để lại trong bệnh viện.

Sau một vài hồi chuông, điện thoại đã được nhấc máy.

Lâm Ỷ Miên dùng ngữ khí bình tĩnh nói: “Xin chào, tôi là bác sĩ Lâm từ bệnh viện Hữu Hải Khẩu. Vào ngày 17 ngài đã nhổ răng khôn bên khoa ngoại răng hàm mặt của bệnh viện chúng tôi, vì đảm bảo phục hồi sau phẫu thuật của ngài, chúng tôi cần phải làm một chuyến thăm khám của bệnh nhân.”

Lâm Ỷ Miên dừng một chút, cho mình một khoảng thời gian giả vờ như đang đọc tài liệu: “Xin lỗi Hứa tiểu thư, hai ngày nay ngài cảm thấy thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.