Editor: A Tĩnh
Beta: Loyal Pang
Phụng Thiên, mùa thu gần ba năm về trước.
Võ lâm Trung Nguyên có hai đại hội luận võ lớn nhất, một là “Đại Hội Anh Hùng Phùng Thiên” ba năm tổ chức một lần, hai là “Xếp hạng Thiếu Lâm binh khí phổ” mỗi năm một lần. Mà đêm trước đại
hội anh hùng ở Phụng Thiên năm nay vẫn náo nhiệt trước sau như một.
Khách điếm Phụng Thiên là khách điếm lớn nhất ở đây, lui tới trong khách điếm này đều là cao thủ của các đại môn phái.
Cho nên lúc này có một đám người ngồi ở gần song cửa cố gắng giữ vững
khiêm tốn lại vô cùng khiến người khác chú ý.
Có một cặp nam nữ trung niên, một đôi nam nữ trẻ và hai nha hoàn. Ai nấy đều biết, đó là người của Trọng Hỏa Cung.
Đổi lại là mười năm trước, nếu hỏi mọi người
Trọng Hỏa Cung là môn phái nào. Người bình thường sẽ tả sống động như
thật là: “Trọng Hỏa Cung là đệ nhất tà giáo giang hồ, có mấy trăm đệ tử, tứ đại trưởng lão, tứ đại hộ pháp, còn có hai cung chủ sáng lập. Hai
cung chủ đều có võ công cái thế, nhưng người bình thường đều chỉ biết
đến cung chủ Trọng Liên. Ngươi đừng nói với ta ngươi không biết Trọng
Liên là ai nhé?” Nếu trả lời là không biết, đối phương nhất định sẽ
nói:” Trời ơi, sống trong thế giới này mà còn có người nói không biết
Trọng Liên. Ngươi…. Nhất định là thế ngoại cao nhân phải không?”
Không ai có thể dùng một câu mà miêu tả được
Trọng Liên. Nhưng đứa trẻ ba tuổi cũng có thể dùng hai chữ để tả khái
quát về hắn. Đó là “Truyền kỳ”.
Trọng Liên thành danh tại đại hội anh hùng hai mươi bốn năm trước. Lúc đó, hắn ta mới chỉ mười lăm tuổi, lấy thân phận là thiếu cung chủ Trọng Hỏa Cung để tham gia đại hội, chỉ với hai chiêu đã đánh bại trang chủ Linh Kiếm sơn trang – Lâu Thất Chỉ, đoạt được
hạng nhất, giành được danh hiệu “Võ bá thiên hạ” và “Quan thế mỹ nhân”
nổi tiếng khắp giang hồ. Có người nói dí dỏm: “Trọng Liên thật là hoa
dung thiên hạ, bất kể là thứ gì nam nữ muốn có hắn đều có được. Chỉ
tiếc, những người này không hiểu, làm thiên hạ đệ nhất tất nhiên phải
đánh đổi một số thứ. Người cảm kích cũng không dám nói trước mặt hắn.
Trong võ lâm, có hai bản bí kíp tà công được
mọi người đấu đá tranh giành nhiều nhất. Một là “Phù Dung Tâm Kinh” và
hai là “Liên Thần Cửu Thức”, hai thứ đó hợp lại gọi là “Liên Dực”, đều
cùng một người viết ra, chính là người sáng lập ra Trọng Hỏa Cung –
Trọng Cửu Chi. Không biết là Trọng Cửu Chi thích tự hại mình hay là bí
kíp này giành cho thiên nhân tu luyện. Tóm lại người tu luyện hai quyển
bí kíp này đều không được chết tử tế, không có một ngoại lệ nào. Người
tu luyện thành công thì như thảm như bị trăm nghìn vết thương. Trong
đó, “Phù Dung tâm kinh” đã bị bọn cường đạo trộm mất trước khi Trọng Cửu Chi chết. Cho đến hơn năm mươi năm trước mới biết là nó đã được xem như là đồ cổ cất giữ ở vương phủ kinh thành. Sau khi vương gia chết, quyển
bí kíp này lại một lần nửa xuất hiện khiến giang hồ xảy ra gió tanh mưa
máu. Số người chết vì tranh đoạt bí kiếp tà công này đếm không xuể, dẫn
đến quyển bí kíp này không rõ tung tích. “Liên Thần Cửu Thức” là bí bảo
truyền thừa của Trọng Hỏa Cung, cho đến này cũng chỉ có hai người luyện
thành. Một là Trọng Cửu Chi, một là Trọng Liên.
Trọng Liên quả không phụ sự mong đợi của mọi
người, trở thành võ bá của cả võ lâm Trung Nguyên, cũng trở thành người
mạnh nhất trong lịch sử của Trọng Hỏa Cung. Có người nói, hắn có dáng vẻ xinh đẹp như vậy đều là nhờ vào môn võ công kia. Cũng bởi vì lúc tu
luyện vẫn chưa hiểu hết sự ảo diệu của quyển bí kíp này, cho nên Trọng
Liên làm rất nhiều việc khác người thường. Có không ít người lén nói
Trọng Liên tu luyện “Liên Thần Cửu Thức” đến độ bị tẩu hỏa nhập ma, trở
thành lưỡng tính khiến xu hướng giới tính của hắn không được bình
thường, thích nam nhân. Thậm chí, có người còn nói Trọng Hỏa Cung bố cáo thiên hạ rằng Trọng Tuyết Chi là con gái nuôi của Trọng Liên, nhưng
trên thực tế là con của hắn cùng nam sủng Lâm Vũ Hoàng sinh ra. Nói tóm
lại, giang hồ rộng lớn, việc lạ không ít. Cũng bởi vì loại võ công hại
người hại mình này, Trọng Liên vốn chỉ là một người bình thường, không
thể gánh vác áp lực quá lớn nên đã qua đời ở tuổi ba mươi hai.
Trọng Liên tạo ra nhiều kỳ tích nhưng cũng
không thể bỏ qua việc hắn là ma đầu giết người vô số. Thật sự bản thân
hắn cũng không rõ mình đã giết bao nhiêu người…
Cho nên khi Trọng Tuyết Chi bước vào võ lâm,
thời khắc bị người khắp thiên hạ chú ý, không ai dám bảo vệ nàng, cũng
có không ít người đòi lấy mạng của nàng.
Bởi vì nàng là con gái của Trọng Liên.
Từ xưa đến nay, Trọng Hỏa Cung có quy định,
phàm là cung chủ phải mang họ Trọng, mà qua nhiều thế hệ, đều là con gái hoặc là con nuôi của cung chủ đời trước đảm nhận chức vị. Nếu là nữ tử, tương lai lập gia đình, sinh con gái cũng phải mang họ Trọng, hơn nữa
là phải kế thừa Trọng Hỏa Cung. Trọng Tuyết Chi làm thiếu cung chủ, mười một tuổi đã bắt đầu tiếp quản Trọng Hỏa Cung, mười bốn tuổi bắt đầu thu nhận đệ tử, giao thiệp với các môn phái khác, cũng tham gia các sự kiện của võ lâm đồng đạo. Từ đó về sau, mọi người lại có nỗi lo mới đối với
nàng. Năm Trọng Liên mười tuổi tính tình ôn hòa chững chạc, không ngờ
con gái hắn tính tình lại bá đạo như vậy, nhất là lúc người khác vô tình nói xấu đến Trọng Liên, mấy lần Trọng Tuyết Chi suýt nữa gây ra án
mạng.
Mà lúc này, nàng nhìn lướt qua bốn phía, uống một hớp trà, khẽ nói:” Ngày mai nhất định phải thắng.”
Lưu Ly hộ pháp nói: “Bị cô nói đến đầy cả tai rồi.”
“Ngươi thì biết cái gì.” Tuyết Chi liếc Lưu Ly một cái, nhỏ giọng nói, “Ta biết tất cả những người xung quanh đây đều
muốn giết chúng ta. Nếu ta thua chắc chắn kẻ thù sẽ tìm đến cửa. Nếu kẻ
thù giết chết ta, các ngươi không phải đã phụ lời gửi gắm của phụ thân
ta rồi sao”.
Chu Sa hộ pháp trầm mặc một lát, nhìn Tuyết Chi nhạo báng: “Thật sẽ có người giết cô sao?”
Tuyết Chi hăng hái gật đầu:” Đúng vậy.”
“Thiếu cung chủ, cô đừng quá khẩn trương.
Chuyện phải giành hạng lần này không quan trọng, quan trọng là để thiếu
cung chủ rèn luyện nhiều hơn, về sau mới có thể thuận lợi kế thừa chức
vị.”
Người phụ nữ đang nói là người đứng đầu tứ đại hộ pháp, nhiều năm trước Hải Đường là một trong tam đại mỹ nữ trong
chốn giang hồ. Bởi vì ngày đêm vất vả chuyện của Trọng Hỏa Cung, hiện
tại Hải Đường đã không còn trẻ như trước nhưng vẫn xinh đẹp như xưa.
Tuyết Chi không nói lời nào, dù có vấn đề nàng cũng không dám hỏi. Ví dụ như hỏi nhị phụ thân đã đi đâu? Ví dụ như nếu nàng thua thì trở về có bị các trưởng lão trách phạt không? Ví như hỏi, tất cả mọi người đều nói Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thường thấy rõ
ràng thói quen chỉ có bốn vị hộ pháp. Trước giờ, quy cũ của Trọng Hỏa
Cung cũng chỉ có bốn hộ pháp, vậy Mục Viễn giữ chức vụ gì?
Thật ra nàng biết, Trọng Hỏa Cung tuyên bố Mục Viễn là Đại hộ pháp, nhưng thực tế hắn chính là con nuôi của Trọng
Liên. Lúc phụ thân hai mươi tám tuổi đã nhận nuôi Mục Viễn, hơn nửa còn
đích thân dạy võ công cho hắn, nghe nói bởi vì hắn tư chất thông mình,
rất thích hợp ở lại Trọng Hỏa Cung. Có phải… Mục Viễn sắp thay thế nàng, trở thành cung chủ không?
Nàng nhìn Mục Viễn vẫn ngồi một bên im lặng
một cái. Hắn rõ ràng chỉ hơn nàng một tuổi, nhưng tính tình lại rất trầm tĩnh, những người cùng trang lứa đều không có được thần thái này.
Trọng Tuyết Chi thật sự rất giận. Rõ ràng đại phụ thân thương yêu nàng nhất, sao lại không chịu đích thân dạy võ công cho nàng?