Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 87: Chương 87: Thiếu






Editor: Puck - Diễn đàn

“Chậc, ta biết ngay muội tử là người dễ nói chuyện, muội tử, không phải ta nói chứ, hiện giờ muội gả vào Chương gia, đó chính là thiếu nãi nãi Chương gia, ta nghe nói Chương gia có bao nhiêu cửa tiệm, muội phải nắm chặt lấy, muội xem đi vào trong, trên đầu đều không phải người của mình, hỏi gì nói không chừng còn có thể giấu giếm, haizzz, nếu như có người mình ở bên ngoài trông chừng cho muội, nói cho muội nghe, đó chẳng phải mạnh gấp trăm lần rồi sao, muội tử, mặc dù ta không lớn lên trong gia đình giàu có, nhưng cũng biết trên tay không có tiền, cái gì đều không đáng tin, muội ấy, vào Chương gia, vậy phải nắm chặt lấy tiền, không nói gì khác, muội phải suy nghĩ vì oa tử của mình, không phải người trước còn lưu lại không chỉ một oa sao? Muội nói nếu mẹ chồng muội thiên vị, để lại hết đồ cho hai oa tử này, đó chẳng phải không còn gì cả sao? Cho nên chúng ta cần phải tính toán ngay từ đầu, đừng bị người lừa gạt đến không biết có chuyện gì.”

Lời Triệu thị nói khiến Diệp Huệ Nhi nhớ tới ngày thứ hai gặp mẹ chồng, hai tiểu oa tử bên người bà ta, mẹ chồng vô cùng thương yêu hai đứa, không hề đặt mình vào trong mắt, cũng không biết về sau mình sinh oa, có phần nào của chúng không? Gian khổ này không thể, trước kia khi biết nương mình làm mẹ kế cho người, nhưng chờ mình làm mẹ kế, trong lòng sao mà khó chịu?

Khi nương đến đây, trên đầu còn không có mẹ chồng đâu, mấy oa tử đều đã lớn, không giống hai đứa này, còn nhỏ, mẹ chồng đau lòng đấy. Nhưng mà nếu như mình có thể giống như nương, nắm chặt lấy nam nhân nhà mình, đó chẳng phải chuyện gì đều không có rồi sao?

Nhưng Triệu thị này nói cũng đúng, cửa tiệm Chương gia quả thật phải bắt đầu nhúng tay, Triệu thị thấy Diệp Huệ Nhi bị nói động lòng, nói tiếp: “Nếu muội tử cảm thấy lời ta nói đúng, vậy suy nghĩ cẩn thận xem, bình thường ba nhà này đối xử với chúng ta không tốt, dù sao không phải từ cùng trong một bụng mẹ ra ngoài, cách một tầng bụng đấy, vẫn là chúng ta tốt, chất nhi muội Vũ Thủy, đó chính là nghe lời muội đấy, bình thường đều nói tiểu cô hắn tốt nhất, nếu muội để hắn đi hướng đông, hắn tuyệt đối không đi hướng tây. Còn có, nếu Chương muội phu thương muội như vậy, an bài người vào trong cửa tiệm còn chẳng phải một đĩa đồ ăn sao? Muội nũng nịu chút là được.”

Triệu thị cảm thấy mình nói miệng đắng lưỡi khô, đây chính là cả đời mình chưa hề nói nhiều như vậy, nàng luyện thời gian thật dài, còn có tiểu Mạch ở bên cạnh nhắc nhở, nếu không sao có thể nói lưu loát được như vậy?

Hôm nay có cơ hội tốt như vậy, không chuẩn bị tốt công việc cho Vũ Thủy, vậy thật có lỗi với bản thân rồi.

Triệu thị lại khen Diệp Huệ Nhi thật lâu, không thể không nói, Diệp Huệ Nhi bị nói động lòng, cảm thấy nếu Chương công tử thích mình, như vậy an bài người trong cửa hàng khẳng định không có vấn đề, đó là biểu hiện thương yêu mình, thêm với nói cho cùng Vũ Thủy cũng là cháu mình, có hắn ở trong cửa hàng nhìn coi cho mình, còn tốt hơn không biết gì, sau đó nàng sẽ chậm rãi nắm lấy đồ trong nhà.

Từ thị bất an liếc nhìn cửa phòng Diệp Huệ Nhi, hồi lâu sau Triệu thị mới từ trong đó ra ngoài, đối diện với Từ thị, Từ thị cười lạnh một tiếng, Triệu thị khinh bỉ trong lòng, cười ta, ngươi còn không phải như vậy, muốn biết chút chỗ tốt sao? Ai mà chẳng giống nhau, xem thường ai chứ?

Lưu thị và Ngô thị lén lút nói, Triệu thị này không giống trước kia, nào còn vẻ đàng hoàng tử tế như trước? Hoàn toàn biến thành người khác rồi.

Trước kia Diệp Tiểu Kiều còn không biết vì sao Đàm Ngưu thúc và Triệu thị sẽ sinh một tiểu oa tử tính nết như tiểu Mạch, nhưng bây giờ nhìn Triệu thị như vậy, mới biết chuyện này có gốc rễ, trước kia tính cách Triệu thị bị đè nén, bây giờ buông ra, chẳng phải là dáng vẻ như hiện giờ sao?

Kiểu thấy lợi sáng mắt.

Ai có chỗ tốt thì đối xử tốt với người đó, nhớ năm đó tiểu Mạch còn không phải không ngừng nịnh bợ Diệp Huệ Nhi sao? Còn nhỏ tuổi, đã học được thói đầu cơ, khiến tất cả mọi người đều rất không thích nàng ta.

Ở bên kia Chương cô phụ và mấy người đang buôn chuyện, lão gia tử càng nhìn càng thích, cảm thấy giống như lúc trước còn chưa phân gia, vui vẻ hòa thuận.

Cảm thấy được gả nữ nhi quá đúng.

Mấy người Diệp Tiểu Kiều và tiểu Phượng, tiểu Mễ, tiểu Điệp nhận được đồ Diệp Huệ Nhi đưa, mỗi người một đóa hoa lụa, nghe nói từ phủ thành mang về, nhưng mà đưa đồ cho các nàng đều giống như bố thí, khiến người ta rất không thoải mái.

Nếu không phải nể hôm nay là ngày nàng ta lại mặt, mấy người tiểu Kiều đều hận không thể ném hoa lụa lên mặt nàng ta, mọi người đều không phải ăn xin, việc gì phải tỏ vẻ cao cao


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.