Nha Hoàn Không Chịu Gả

Chương 4: Chương 4




Edit: Kally

“ Hai người chủ tớ các ngươi đi đến chỗ nào dạo thế?” Vừa thấy hai người trở về, Nguyệt Nha Nhi vừa cùng với trượng phu về sớm hơn một bước cười tủm tỉm hỏi.

“ Tùy tiện đi một chút thôi!” Ở bên người mẫu thân ngồi xuống, Nam Tĩnh Tuyền thuận tiện trả lời.

Tùy tiện đi một chút mà lâu như vậy mới trở về? nhìn thần sắc hắn so với ngày thường cũng chẳng khác gì, nàng đành phải hỏi một người dễ nói chuyện khác: “ Liên Nhi, ngươi nói!”

Cùng ngồi trên một tấm thảm, Mạc Liên Nhi vừa đưa khăn ướt cho chủ tử lau tay, vừa đem chuyện chủ tử anh hùng cứu mỹ nhân kể lại một lần.

Haiz… sao nàng lại nói chuyện này ra? Nam Tĩnh Tuyền cơ hồ có thể biết mẫu thân kế tiếp sẽ nói những gì. Nam Tĩnh Tuyền có chút thầm oán nhìn nàng, bất quá lại làm cho hắn phát hiện được một chuyện…..

Liên Nhi lần đầu tiên cùng hắn cùng ngồi cùng ăn nha! Tuy rằng không có ‘ ngồi cùng bàn’, nhưng ít ra cũng cùng hắn ngồi chung trên một tấm thảm a!

Nam Tĩnh Tuyền có một loại mừng thầm không thể nói rõ. Bất quá do hắn quá âm thầm tự đắc, trong mắt tựa hồ cũng chỉ thấy nàng ngồi bên cạnh mình, lại nhìn không thấy các nô bộc khác cũng cùng nhau ngồi trên thảm, nàng chẳng qua là cũng giống như mọi người thôi! Dù sao muốn hầu hạ chủ tử đột nhiên bị thấp đi như vậy, làm nha hoàn đương nhiên cũng phải ngồi chồm hỗm xuống mới dễ hầu hạ được!

“ Ai nha! thật có chuyện này sao?” Tất cả hứng thú của Nguyệt Nha Nhi đều nổi lên, đừng nói là con dâu tương lai chính là vị tiểu mỹ nhân bị cứu đấy đi! Tuy rằng thời gian trước khi cùng con dùng bữa, làm cho nàng bắt đầu hoài nghi con cùng với nha đầu Liên Nhi này trong đó có vấn đề, nhưng qua mấy ngày nay quan sát, trừ bỏ lạnh lùng trong lúc đó giữa hai người, cảm giác căng thẳng không hề giương cung bạt kiếm như trước kia nữa, lời nói với nhau cũng tăng nhiều ra thì còn lại cũng không có gì khác thường! cho nên chân mệnh thiên nữ của con có lẽ không phải Liên Nhi nha đầu mà nàng rất yêu thích này, mà là vị tiểu mỹ nhân gặp rủi ro kia.

“ Ác đồ như vậy thật sự lớn mật! Tuyền nhi, con không sao chứ?” Làm thân cha có vẻ có từ tâm, lập tức quan tâm con có sao không mới là quan trọng hơn.

“ Hạo ca ca, Tuyền nhi ngay cả mấy tên đăng đồ tử hạ lưu cũng không ứng phó được thì hắn nên bị ông ngoại hắn đánh đòn”. Hắn mới trước đây được đưa đến Huyền Yên Cốc cùng với tiểu cữu nhỏ hơn hắn hai tháng cùng nhau học võ, tuyệt học của Nguyệt gia cũng không phải chỉ để dọa người, sự lo lắng này của Hạo ca quả thật là dư thừa.

Nhớ tới bản lĩnh của nhạc phụ đại nhân, Nam Thần Hạo vỗ trán cười “ Xem ta hồ đồ, Tuyền nhi là học được một thân võ nghệ từ nhạc phụ đại nhân a!”

“ Đúng vậy!” Nguyệt Nha Nhi vừa lòng, lập tức chuyển đề tài vòng trở về trên người Nam Tĩnh Tuyền “ Tuyền nhi, thế vị cô nương gặp rủi ro kia bộ dạng như thế nào? họ tên là gì? nhà ở đâu?”

Mẹ điều tra nhà người ta sao? Lấy ánh mắt trào phúng tỏ vẻ nhàm chán liếc xéo mẫu thân, Nam Tĩnh Tuyền không dao động nói “ Ai mà biết!”

“ Nha? ngươi không có hỏi là khuê nữ nhà ai à?” Thầm oán hắn không duyên cớ làm lỡ mất cơ hội tốt, Nguyệt Nha Nhi cằn nhằn nói không ngừng “ Loại tiết mục anh cứu mỹ nhân này, cuối cùng không phải là có kết thúc tốt đẹp là cô nương gia lấy thân báo đáp hay sao?” Chậc! cô nương kia thật là không hoàn thành trách nhiệm a!

Quả nhiên, chỉ biết mẹ mình sẽ nói như vậy! Nam Tĩnh Tuyền sợ bị đề tài này của mẫu thân quấy nhiễu lỗ tai nhưng đề tài cuối cùng vẫn là vòng ở trên người hắn, hắn cảm thấy thật là vô lực, lạnh lùng trào phúng cười “ Mẹ, ngài xem kịch nhiều lắm, phiền toái thanh tỉnh chút dùm!’’

“ Hạo ca ca, con huynh chế nhạo muội…..” Lập tức thở phì phì cáo trạng với trượng phu.

Nam Thần Hạo vẻ mặt nhã nhặn, tươi cười ôn hòa không nói gì, mặc cho Nguyệt Nha Nhi quở trách con không đúng…..

Cười xem gia đình chủ tử ấm áp hòa thuận vui vẻ, Mạc Liên Nhi biết gia cùng phu nhân dù có tập tục gì cũng không uống rượu, bởi vậy chỉ châm một ly cho tiểu thiếu gia.

“ Tuyền thiếu gia, uống rượu hoa cúc này đi, nguyện ngài trăm bệnh bách xâm, kéo dài tuổi thọ!” Ở trùng cửu uống rượu cúc có thể trừ tà đây!

Hiểu tập tục này nên Nam Tĩnh Tuyền uống một ngụm rượu, miệng cũng không quên châm chọc cười nhạo “ Vô dụng thôi, Nam gia chúng ta có vật chống tà cho dù hai mươi năm sau đi nữa, cũng không có gì phải sợ phải sợ!” Mắt nhìn về phía mẫu thân, có ý ám chỉ.

Tiểu tử này thật sự là đáng giận! dám cười mắng mẹ ruột của hắn, thật là bất hiếu mà! Nguyệt Nha Nhi là thông minh cỡ nào, nào có đạo lý nghe không hiểu, đang lúc nàng muốn mở miệng tuôn ra một tràng giáo huấn thì bị một giọng nam xa lạ phía đằng sau đánh gãy____

“ Quấy rầy bá phụ, bá mẫu, Nam công tử!”

Kỳ lạ! một đôi nam nữ không mời mà đến trước mắt này là ai a? Nguyệt Nha Nhi dùng ánh mắt hỏi thân ái trượng phu.

Ân….. ta cũng không biết nha! Nam Thần Hạo lắc đầu nói là không biết.

A! vị cô nương đang thẹn thùng kia chẳng phải là Vương Nguyên Nguyên vừa được cứu hay sao? Mạc Liên Nhi cho một cái tươi cười dịu dàng.

Đáng ghét! Sớm nên dự đoán được đối phương sẽ tìm đến. Nam Tĩnh Tuyền mặt không chút thay đổi uống tiếp ly rượu mà Mạc Liên Nhi vừa châm.

“ Nam công tử, gia muội mới vừa rồi được huynh ra tay cứu giúp, nay ta cùng muội tử tới đây hướng huynh nói lời cảm tạ!” Vương Thế Cương không nhanh không chậm chắp tay cám ơn.

“ Chỉ là tiện tay thôi! Không có gì! Vương công tử không cần đa lễ như vậy”. Nam Tĩnh Tuyền đối với hắn cũng chả ấn tượng gì, hai người trước nay lại chẳng có thâm giao gì, cho nên chỉ lãnh đạm đáp lại.

Thì ra vị cô nương mảnh mai, xinh đẹp trước mắt này chính là vị mỹ nhân gặp rủi ro kia a! ha ha… nhìn nàng ta một đôi mắt to trong veo như nước chưa từng rời đi trên người Tuyền nhi! Đừng nói là đối với đứa con tuấn tú kia của nàng nhất kiến chung tình nha, muốn diễn tiết mục lấy thân báo đáp!

“ Thì ra người Tuyền nhi cứu chính là ngươi a!” Từ trên xuống dưới, đi tới đi lui nhìn kỹ Vương Nguyên Nguyên vài lượt, Nguyệt Nha Nhi hoàn toàn nổi tinh thần, cười tủm tỉm kéo bọn họ ngồi xuống cùng hưởng dụng dã yến ( bữa tiệc ngoài trời) “ Thật đúng là một vị tiểu mỹ nhân đây!”

“ Mẹ!” Mang tính cảnh cáo trừng mẫu thân liếc mắt một cái, Nam Tĩnh Tuyền dùng đầu gối nghĩ cũng biết, trong lòng mẹ mình là đang đánh mưu ma chước quỷ gì!

Thì ra là mẫu thân của Nam công tử a! thật là xinh đẹp và thân thiết a! Vương Nguyên Nguyên thuận thế ngồi xuống, tươi cười lấy lòng nói “ Phu nhân…..”

“ Kêu phu nhân cái gì, thật xa lạ!” Mặc kệ con trừng mắt cảnh cáo, Nguyệt Nha Nhi cười thật là sáng lạn.

“ Bá mẫu!” Vương Nguyên Nguyên thật thông minh, lập tức sửa miệng, dung nhan xinh đẹp mang vẻ cảm kích nói “ Nếu không có Nam công tử trượng nghĩa tương trợ, cả đời này của Nguyên Nguyên đã bị hủy….” Dứt lời, trong giọng nói còn mang vẻ nghẹn ngào.

“ Ừ….” Thuận theo lên tiếng trả lời, Nguyệt Nha Nhi có chút xấu hổ, đối với dạng cô nương hỡ một chút liền mang thần thái lã chả chực khóc là nàng không có cách.

“ Vương công tử, ngươi cũng ngồi đi!” Bị vắng vẻ một bên Vương Thế Cương cuối cùng cũng có người nhớ tới, Nam Thần Hạo cười tao nhã mời hắn ngồi chung.

“ Quấy rầy” Sang sảng cười, Vương Thế Cương đương nhiên không khách khí ngồi xuống.

“ Vương công tử, Vương cô nương, xin mời uống ly rượu nhạt!” Đến bên hai vị khách nhân, Mạc Liên Nhi cười yếu ớt chuẩn bị, nhanh chóng dâng lên hai ly rượu hoa cúc thơm ngát.

“ Vị này là?” Tiếp nhận ly rượu, Vương Thế Cương đối với vị cô nương thanh tú, xinh đẹp này có chút tò mò, nhịn không được nên đánh giá vài lần.

Hắn ta____ không khỏi cũng quá càn rỡ rồi! cô nương gia có thể để cho hắn ta nhìn chằm chằm xem như vậy sao?

Sâu sắc nhận thấy trong đáy mắt của Vương Thế Cương hiện lên vẻ hứng thú, trong lòng Nam Tĩnh Tuyền thế nhưng lại có cảm giác không thoải mái, theo bản năng thân thể hơi nghiêng một bên, ngăn trở tầm mắt của Vương Thế Cương.

ở đây không có kẻ nào phát hiện hành động nhỏ này của hắn, chỉ có Mạc Liên Nhi bị chiếm đi hơn phân nửa chỗ là phát hiện____

“ Tuyền thiếu gia!” Làm gì chen với nàng thế! Bên cạnh chỗ trống còn nhiều mà!

“ Ta thích nơi này!” Không nói thêm lời vô nghĩa.

Ách! Được rồi! nếu hắn thích, thế nhường cho hắn tốt lắm. Âm thầm, nàng muốn nhích ra một chút, lại bị ánh mắt sắc bén của hắn phát hiện, lập tức cảm thấy eo nhỏ căng thẳng, cúi đầu xem kỹ, chỉ thấy bị đôi tay thon dài mạnh mẽ kia của hắn giữ chặt.

Ediy: Kally

Tuyền thiếu gia chưa từng khinh bạc nàng, nay sao hắn lại vượt rào đưa tay giữ thắt lưng của nàng? Mạc Liên Nhi thoáng chốc cảm thấy tim đập thật nhanh, má phấn đà hồng, càng tăng thêm vẻ thanh lệ xinh đẹp. bất quá trước công chúng, nhiều người ở đây như vậy, nàng ngược lại không dám lộ ra, chỉ có thể khẩn trương đến thân thể cứng nhắc. Lặng lẽ đưa mắt trộm dò xét hắn, lại lạc vào trong một đôi mắt đen thâm thẳm.

Mặt nàng đỏ! Lần đầu tiên còn thật sự nhìn kỹ bộ dáng đỏ mặt ngượng ngùng của nàng, Nam Tĩnh Tuyền có chút thất thần… thì ra nàng đúng là xinh đẹp đáng yêu như thế….

“ ….. Liên Nhi nàng là quà đầy tháng mà tiểu cữu đưa cho Tuyền nhi đấy….”

Bên tai truyền đến tiếng nói đùa trêu ghẹo của mẫu thân, Nam Tĩnh Tuyền cuối cùng cũng hoàn hồn lại, lạnh giọng ngăn cản mẹ mình tiết lộ việc nhà “ Mẹ! ngài khát nước rồi? nên uống một ngụm trà, nghỉ ngơi một chút!!” Việc riêng làm gì phải nói cho ngoại nhân nghe! Thật không hiểu mẹ hắn lại muốn làm cái gì!

Ặc___ con giận thật rồi! Nàng làm mẹ cũng không phải làm chơi, Nguyệt Nha Nhi đối với ẩn ý lời nói của hắn rất là rõ ràng, vừa rồi những lời kia mới nghe qua như là tỏ vẻ quan tâm nhưng thật ra chính là lời nói cảnh cáo, nàng lập tức cười khẽ xem như trả lời, rồi cũng không hề nhiều lời nữa!

Quà đầy tháng? Lời nói của Nguyệt Nha Nhi làm cho cả hai huynh muội cả đầu mờ mịt, mà Vương Thế Cương nhịn không được hoài nghi ý của Nguyệt Nha Nhi đó là lễ vật trưởng thành? Cho nên mới tặng một vị cô nương thanh nhã tú lệ như thế! Nghĩ như vậy tựa hồ có chút thô bỉ, nhưng thật sự không khỏi làm cho người ta hoài nghi là như thế! Nhìn xem! Đôi tay khỏe khoắn kia ôm eo nhỏ đó có bao nhiêu chặt!

Dù cho trong lòng phỏng đoán như vậy hắn cũng không nói ra miệng, đành phải ha ha xấu hổ cười cho qua!

Nhưng Vương Nguyên Nguyên lại thật sự nghe vào lòng, cảm thấy đem người làm lễ vật thật là kỳ quái, trong đầu nghĩ đi nghĩ lại một lát, đột nhiên giống như nghĩ ra cái gì, chỉ thoáng chốc sắc mặt liền đại biến, âm thanh run rẩy nói: “ Thế…nói như vậy…. Liên Nhi cô nương là… là người của Nam công tử?”

Không nghĩ tới trong lời nói của Vương Nguyên Nguyên còn mang một hàm nghĩa khác, Nguyệt Nha Nhi thanh thúy cười nói “ Muốn nói như vậy cũng đúng!”

Được đến đáp án, mặt Vương Nguyên Nguyên tái nhợt, quả thật không dám tin tưởng. Nàng thật vất vả mới nhìn trúng một người có nhân phẩm,, gia thế tốt như vậy a….

Liên Nhi là người của hắn a… Nam Tĩnh Tuyền đột nhiên cảm thấy những lời này không hiểu sao lại rất dễ nghe, nhịn không được khóe miệng nhếch lên một chút gợi lên nếp nhăn khó phát hiện khi cười.

Nàng là người của hắn sao? Mạc Liên Nhi ngạc nhiên, cảm thấy nhận định mình là người của Tinh Hồn thiếu gia và Diễm Ca tiểu thư thì đúng hơn, nàng chẳng qua là tuân thủ theo sự phân phó của hai vị ân nhân, ở lại bên người hắn làm nha hoàn mà thôi, nàng cũng không bán mình cho hắn nha!

“ … Ha ha… đừng chỉ nói về Liên Nhi nữa! đến, đến, mau ăn vài thứ….” Cười tiếp đón mọi người, Nguyệt Nha Nhi dẫn đầu gấp miếng Trùng dương cao cho trượng phu dùng.

“ Hai huynh muội chúng ta sẽ không khách khí!” Sang sảng cười, Vương Thế Cương cũng hào phóng dùng đồ ăn.

“ Tuyền thiếu gia, cũng ăn một miếng, nguyện cho ngài ‘ Trăm sự đều thành’. Lấy một miếng ẩn giấu ý chúc phúc phù hợp với tình hình thực phẩm___ Trùng dương cao đưa vào trong chén của hắn, Mạc Liên Nhi cười cầu khẩn.

Ăn một ngụm,Nam Tĩnh Tuyền không tự giác nhíu chặt mày lại, không nói hai lời liền đem một nửa miếng cao còn lại đưa cho nàng “ Rất ngọt, ta không thích!” ( ca này giống ta nha! cùng sở thik!) Đối với điểm tâm ngọt, hắn trước giờ chỉ chung tình với một loại.

Quả nhiên! Âm thầm thở dài, Mạc Liên Nhi đem nửa miếng cao còn lại đưa vào miệng của mình. Không còn cách nào khác! Nàng quá nghèo, không thể lãng phí lương thực, hai năm này, chỉ cần thức ăn nào hắn dùng một hai miếng mà thấy không vừa miệng, cuối cùng đều vô bụng của nàng.

Loại hành vi ‘ Đồng bát cộng thực’ chỉ có người cực kỳ thân mật mới có này, bởi vì hai chủ tớ đã sớm thành thói quen nên không cảm thấy có gì không ổn, nhưng thật ra xem ở trong mắt người khác lại thấy vô cùng ngạc nhiên.

Nha! có hoa mắt hay không a! đứa con khó chịu, lạnh như băng nhà nàng kia cũng chịu cho người khác ăn nước miếng của hắn nha? nhớ lại trước kia nàng không cẩn thận , uống nhầm cái chén trà mà hắn vừa mới uống một ngụm thôi thì hắn liền chỉ trích nàng bẩn nha! Nguyệt Nha Nhi vô cùng bất bình nghĩ.

Ha ha… tốt lắm! Liên Nhi nha đầu thật là biết tích đức, hiểu được rất nhiều người nghèo không có này nọ ăn, cho nên không thể tùy tiện lãng phí lương thực, nếu không sẽ bị thiên lôi đánh xuống a! Nam Thần Hạo vừa lòng gật đầu mỉm cười.

A …. Thì ra quan hệ của bọn họ thật sự thân mật đến như thế rồi, thậm chí có thể cùng ăn một miếng điểm tâm…. Vương Nguyên Nguyên ảm đạm.

Oa…. Trong lòng Vương Thế Cương chỉ hiện lên chữ này.

Không tâm tư đi chú ý phản ứng của mọi người, sau khi nuốt vào điểm tâm xong, Mạc Liên Nhi tự mình từ trong hộp lấy ra điểm tâm, để vào một cái đĩa đặt ở trước mặt Nam Tĩnh Tuyền, mà đặt trong đó đúng là ‘ Quảng hàn cao’ mà hắn ưa thích.

A … Liên Nhi thật chu đáo, ngay cả món ‘ Quảng hàn cao’ mà hắn thích cũng chuẩn bị tốt. Nam Tĩnh Tuyền ngoài mặt không hề có biểu tình gì, nhưng thật ra trong lòng lại có chút cảm động, dù sao không phải ai cũng được săn sóc như nàng.

Gấp một miếng ‘ Quảng hàn cao’ đưa vào trong miệng, trong mắt lạnh lùng của hắn rất nhanh hiện lên vẻ thỏa mãn hạnh phúc.

A …. Càng hiểu biết Tuyền thiếu gia lại càng thấy hắn giống tiểu hài tử, chỉ cần ăn được điểm tâm mà mình thích, liền cao hứng thành như vậy! tuy rằng mặt hắn vẫn còn vẻ lạnh lùng, nhưng nàng chỉ biết rằng hiện tại tâm tình của hắn rất là tốt.

“ Nha? đây là cái gì cao a?” Nguyệt Nha Nhi tò mò cầm lấy một miếng bỏ vào trong miệng, vừa vào miệng mắt hạnh bỗng dưng mở to, nhanh chóng nuốt vào bụng, liên tục tán thưởng “ Ăn ngon thật, ta trước kia chưa từng ăn qua? Liên Nhi , ngươi giấu nha….” Vừa nói, vừa vội vàng lại lấy mấy miếng nhét vào trong miệng.

“ Mẹ, ngài ăn chậm một chút, đừng mắc nghẹn!” Tướng ăn này của mẹ hắn thật là hết nói nổi! Quan trọng nhất là, sao mẹ lại giành với hắn? Nam Tĩnh Tuyền mở miệng khuyên nhủ, nhưng tay, miệng cũng bất giác đẩy nhanh tốc độ, chỉ e tay chân của chính mình chậm một chút sẽ không còn đồ ăn ngon để ăn.

Haiz.. quả nhiên là mẹ con a! ngay cả thích gì đó cũng đều giống nhau. Khẽ lắc đầu, Mạc Liên Nhi không khỏi thở dài, xem ra sau này phải mua nhiều hơn rồi!

“ Đó không phải là ‘ Quảng hàn cao’ của ‘ Bảo Trân Trai’ sao?” Vương Nguyên Nguyên cũng thích ăn các món điểm tâm của ‘ Bảo Trân Trai’, cơ hồ cách mấy ngày là sẽ sai hạ nhân đi mua, cho nên tự nhiên có thể nhận ra đây là điểm tâm mua ở đó.

“ Đúng vậy! Tuyền thiếu gia rất thích ăn, cho nên ta chuẩn bị riêng cho ngài ấy một chút!” Nhẹ giọng nói, nàng lại tiếp tục châm rượu hoa cúc cho mọi người.

“ Ha ha…. Nam công tử thật là có phúc khí, có một nha hoàn xinh đẹp tuyệt trần lại tri kỷ hầu hạ như vậy, làm cho Vương mỗ ta thật là ghen tỵ a!” Nhìn nàng thanh lệ đáng yêu lại hết lòng hầu hạ chủ tử như thế, ngay cả trong ngày mà mọi người nặng nề lên núi thế này, nàng vẫn không quên chuẩn bị món điểm tâm ngọt mà chủ tử yêu thích đề ngừa vạn nhất ( có gì sai sót), cô nương huệ chất lan tâm như vậy thật khó tìm a! ( ‘ Huệ chất lan tâm’ ý nói tỉ mỉ, chu đáo!)

Nghe vậy, Nam Tĩnh Tuyền cảnh giác nhìn về phía Vương Thế Cương, lại nhìn thấy đáy mắt hắn ta tỏ vẻ thưởng thức không chút nào giữ lại… bỗng dưng trong lòng cảm thấy không phải tư vị, đến ngay cả điểm tâm trong miệng cũng không còn ngon lành gì…..

“ Vương công tử quá khen!” Rất ít khi bị người ta ca ngợi như vậy, Mạc Liên Nhi nhịn không được đỏ mặt.

Liên nhi làm gì đối với hắn ta cười ôn nhu như vậy chứ? Còn nữa, mặt nàng hồng cái gì? dò xét xem tươi cười dịu dàng trên kiều nhan hơi hồng của nàng, Nam Tĩnh Tuyền đột nhiên có một loại xúc động muốn đem nàng đi giấu.

Thì ra Nam công tử thích ăn ‘ Quảng hàn cao’ a! biết được sở thích của hắn, Vương Nguyên Nguyên vui mừng không thôi, trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng đã có kế hoạch…. Ngày khác liền mua ‘ Quảng hàn cao’ đi bái phỏng hắn đi! Dù cho Liên Nhi cô nương là người của Nam công tử cũng không sao cả! nam nhân người nào mà không ba vợ bốn nàng hầu chứ? Nàng không ngại làm tỷ muội với Liên Nhi. Với lại bằng thân phận của Liên Nhi, nói sao cũng chỉ là một cái thị thiếp mà thôi. Mà chính thất cưới hỏi đàng hoàng, đương nhiên phải là loại có thân gia bối cảnh thiên kim khuê tú giống như nàng mới có tư cách xứng đôi với hắn nha!

Cứ như vậy, một hồi đăng cao dã yến, tâm tư của mọi người biến hóa kỳ dị liên tục….

Không thích hợp! chuyện này rất là không thích hợp….

Nguyệt Nha Nhi nhanh chân hướng đến ‘ Thanh Tùng Hiên’ bước tới. Từ bữa dã yến ngày hôm qua, sau khi nhìn thấy một màn phi thường không thể tin đó, nàng liền hoài nghi trong lòng, bắt đầu âm thầm chú ý lúc con và Liên Nhi hai người ở chung. Mà nhờ vụ quan sát này, đã để cho nàng nhìn ra những điều thú vị….

Ha ha… nhất là toàn bộ buổi chiều, chỉ cần Vương Thế Cương liếc mắt nhìn Liên Nhi nhiều hơn một cái, hoặc là khi Liên Nhi lễ phép nở nụ cười đáp lễ lại thì cái bản mặt thối kia a… chậc chậc, thực không phải kẻ làm mẹ như nàng ham nói, quả thật là làm cho người ta e ngại tránh không kịp a. Thế nhưng nha đầu Liên Nhi kia ánh mắt lại quay về trên người hắn, dịu dịu dàng dàng hầu hạ hắn, mặt thối kia liền chỉ một thoáng liền hóa thành hư vô. Tuy rằng mặt mày vẫn không chút thay đổi, nhưng ánh sáng lóe lóe trong mắt chỉ có khi tâm tình của hắn rất tốt chỉ có lúc vui vẻ mới xuất hiện đã chứng minh điều đó.

Người ta nói hiểu con không ai bằng mẹ, con trên người có mấy cọng lông, làm mẹ như thế nào lại không biết! đứa con luôn phàm tâm bất động của nàng chắc chắn là bị nhất quán thu thủy ( dịu dàng như nước) thu phục! bất quá trình độ lĩnh ngộ của con ở phương diện tình cảm thì cũng giống như cha hắn khi còn trẻ, điều chậm tiêu như nhau, nói vậy chắc là cũng còn không hiểu rõ tình cảm của chính mình đâu….

Một khi nghĩ đến con cũng có cô nương mà mình thích, sau khi về phủ nàng hưng phấn đến cả đêm trằn trọc không ngủ, dậy thật sớm cố gắng kiềm chế một hồi, cuối cùng vẫn nhịn không được nóng vội, một đường cười trộm đi thẳng đến ‘ Thanh Tùng Hiên’.

Mới bước vào trong sân, cũng không gặp bóng dáng của con, bất quá Nguyệt Nha Nhi cũng không có chút để ý, bởi vì bóng dáng thanh linh, yểu điệu dưới hành lang gấp khúc mới là mục tiêu của nàng a….

“ Liên Nhi…..” Còn chưa đến gần, Nguyệt Nha Nhi đã cao hứng vẫy tay gọi người.

“ A… là phu nhân a!” Mạc Liên Nhi ngẩng đầu thấy nàng đi thẳng tới đây thì có chút kinh ngạc, muốn tiến tới đón, trong chớp mắt, Nguyệt Nha Nhi đã mặt không đỏ, hơi không gấp xuất hiện trước mặt nàng. “ Thiếu gia, ngài ấy đi ra ngoài rồi ạ!” Nghĩ rằng phu nhân muốn tìm con, lập tức cung cấp tin tức.

“ Ta! Ta lại không có đến tìm hắn”. Ai nói đến ‘Thanh Tùng Hiên’ thì nhất định phải tìm cái tên mặt thối đó chứ! Nguyệt Nha Nhi liếc trắng mắt nàng một cái, nhẹ giọng bật cười.

“ Kia…..” Nếu không đi tìm Tuyền thiếu gia, nơi này ngoại trừ nàng ra cũng không có người khác nữa! chẳng lẽ phu nhân là đến để tìm nàng?

“ Đừng suy nghĩ nhiều quá! Là ta buồn nên đến tìm ngươi tâm sự một chút!” Cười cười, bất động thanh sắc (ko tiếng động) lôi kéo nàng đi dạo chung quanh tâm sự.

Mặc dù có chút kinh ngạc sao phu nhân hôm nay lại riêng đến tìm nàng để nhàn thoại việc nhà, nhưng Mạc Liên Nhi cũng không nói thêm gì nữa, hết lòng ở bên cạnh hầu hạ, khẽ nói khẽ cười, không nhanh không chậm trả lời từng vấn đề một. Chẳng qua buôn bực là_____ sao phu nhân mà phu nhân muốn hỏi toàn là những chuyện liên quan tới nàng và Tuyền thiếu gia không a?

Nghi ngờ thì nghi ngờ, nàng cũng chỉ có thể cho là phu nhân là đang quan tâm Tuyền thiếu gia thôi! Mạc Liên Nhi âm thầm nói với lòng mình.

“ Liên Nhi…. Liên Nhi….”

“ A…. Phu nhân! Ngài nói cái gì?” Đối với sự phân tâm xuất thần của mình mà áy náy, Mạc Liên Nhi áy náy phấn nhan ửng hồng lúng ta lúng túng hỏi.

A …. Nha đầu kia mặc dù không phải là đại mỹ nhân gì, nhưng hai má thanh tú, rất có sức sống, hơn nữa một khi khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng, bộ dáng kia nhưng là vạn phần xinh đẹp, chọc trìu mến, khiến người ta càng nhìn càng thấy đáng yêu, càng xem càng cảm thấy đẹp vô cùng. Hắc hắc… thì ra Liên Nhi thuộc loại hình phải xem lâu mới thấy được cái đẹp của nó, tựa như một số đồ sứ trằng thuần thanh nhã, khi cùng với các đồ sứ có hoa văn màu sắc rực rỡ xuất hiện cùng nhau thì theo cái nhìn người ta dĩ nhiên là bị đồ sứ màu sắc rực rỡ xinh đẹp hấp dẫn, nhưng thời gian lâu dần, người ta xem đồ sứ có hoa văn xinh đẹp cũng sẽ chán, cảm thấy quá dung tục mà không muốn nhìn nữa, còn đồ sứ thanh nhã kia vẫn nhu hòa lẳng lặng bày ra phong thái của nó, phát ra mỹ cảm thanh lịch độc đáo thuộc về nó một cách sâu sắc.

Âm thầm công nhận cảm khái gật gật đầu, Nguyệt Nha Nhi đối với ánh mắt của con vừa lòng vô cùng! Quả nhiên rất có phong thái của mẹ hắn, đều coi trọng loại này thượng đẳng cực phẩm, ha ha… tựa như trước kia nàng nhìn trúng Hạo ca ca giống nhau a….

Bất quá___ còn có một sự kiện cần phải xác định trước một chút.

Tròng mắt linh hoạt đảo quanh, Nguyệt Nha Nhi tâm ngứa khó nhịn đi vào trước cái bàn đá, cao hứng phấn chấn nhét mai rùa vào trong lòng bàn tay của Mạc Liên Nhi.

“ Phu nhân, đây là….” Trong mắt đầy vẻ khó hiểu.

“ Liên Nhi, bói toán a! ta đến giúp ngươi tính vận mệnh sau này, cực kỳ chuẩn xác nhé!” Cười đến rất là kỳ lạ. ( e cũng mún coi Nha Nhi tỷ ơi, xem coi chừng nào e đc HLTĐ nha!)

Vận mệnh sau này? không phải là làm theo sự phân phó của Tinh Hồn thiếu gia và Diễm Ca tiểu thư làm hết phận sự hầu hạ Tuyền thiếu gia sao? bất quá, nếu phu nhân hưng trí cao như vậy, cũng không thể dội nước lã a!

Mạc Liên Nhi cười nhẹ từ chối cho ý kiến, nhìn như tỏ vẻ còn thực sự kỳ thực là vô tâm mà lắc vài cái, liền đem đồng tiền rải ra trên mặt bàn….

“ Ân….” Quẻ tượng nhất định, quả như trong dự đoán trong lòng của Nguyệt Nha Nhi, quả thực là có dấu hiệu hồng loan tinh động, chẳng qua…. Thở dài, mặt mày nhăn nhó hỏi “ Liên Nhi, ngươi về sau có nghĩ lặp gia đình hay không?”

Phu nhân như thế nào nghĩ như vậy? kỳ quái xem xét Nguyệt Nha Nhi một cái, nàng thành thật trả lời “ Ta phải hầu hạ thiếu gia a!” Gả cho người ta rồi thì sao còn có thể giống như hiện tại như vậy có thể bên cạnh hầu hạ thiếu gia a!

Quả nhiên đúng vậy! nàng đối với việc thành thân ý nguyện không cao, cho nên quẻ hồng loan tinh động mới mờ mịt không rõ, lại có quá nhiều điềm xấu. Nguyệt Nha Nhi có một loại xúc động muốn khóc, rất sợ con mình cưới không được lão bà a! “ Nếu có nam nhân thật thích thật thích ngươi thì sao? ngươi cũng không gả sao?”

“ Thế phải xem ta có thích nam nhân kia không a!” Hơi buồn cười trả lời, Mạc Liên Nhi không hiểu phu nhân là làm sao vậy, hôm nay như thế nào lại cùng với nàng nói tới việc này?

“ Thế…. Ngươi cảm thấy Tuyền nhi thế nào?” Tính thay con mở miệng hỏi trước.

“ Tuyền thiếu gia?” Phu nhân hỏi cái nhìn của nàng về Tuyền thiếu gia làm gì chứ?

Gật đầu giống như băm tỏi, Nguyệt Nha Nhi sợ nàng phun ra không ra lời bình hay ho gì.

“ Tuyền thiếu gia tốt lắm!” Ngoại trừ nói như vậy, cũng không biết nên nói gì! cũng không thể ở trước mặt người ta phê bình con của người ta a! nói sau con người của Tuyền thiếu gia cũng không tệ, tuy rằng khuôn mặt kia lạnh lùng hơi dọa người một chút, nhưng càng hiểu biết hắn sẽ p rahát hiện ra hắn cũng có chỗ đáng yêu của hắn.

Âm thầm thở phào một hơi, một trái tim treo lơ lửng cuối cùng cũng được thả xuống dưới, Nguyệt Nha Nhi tươi cười chải tóc hỏi “ Tốt đến mức nào? có tốt đến mức ngươi muốn gả cho hắn không?”

Gả cho Tuyền thiếu gia? Mạc Liên Nhi kinh ngạc mở to mắt, quả thực không biết nàng vì sao tự nhiên lại có ý niệm này trong đầu? “ Phu nhân, ngài không có bệnh đi?” Nhịn không được vươn tay, lòng bàn tay áp về phía trán nàng….. kỳ quái, không có nóng lên a!

“ Không bệnh, không bệnh!” Cầm tay nhỏ bé trắng nõn của nàng kéo xuống, Nguyệt Nha Nhi cứ ép hỏi “ Muốn gả sao? muốn gả sao?”

Ách…. Phu nhân thật là khí thế bức nhân a! trừng mắt nhìn khuôn mặt dần dần đến gần phóng đại trước mặt, Mạc Liên Nhi bị cho hỏi nóng nảy, bèn thốt ra “ Thân phận chúng ta không hợp a!” Một người là chủ, một người là tớ, gia thế bối cảnh cách xa một trời một vực, nàng chỉ là một đứa nha hoàn nho nhỏ như thế nào có thể trèo cao nổi?

“ Ở Nam gia đâu có loại thành kiến này, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, Tuyền nhi có tốt đến mức khiến cho ngươi muốn gả cho hắn không?” Nguyệt Nha Nhi vẻ mặt tươi cười hỏi.

Nhìn bộ dáng khẩn trương chờ mong của Nguyệt Nha Nhi, Mạc Liên Nhi đột nhiên có một loại cảm giác vớ vẩn buồn cười, trả lời bằng một câu đáp án giống như vài ngày trước đó nàng đã trả lời cho chúng nha hoàn tò mò biết “ Tuyền thiếu gia vĩnh viễn là Tuyền thiếu gia”.

Nàng nói những lời này là có ý gì a! Nguyệt Nha Nhi ngây người, lập tức liền hiểu ra, nhăn nhó nói thuyết phục nàng “ Ai nha! Liên Nhi ngươi cũng đừng coi hắn là thiếu gia a…..” Ô…. Chỉ biết sự tình sẽ không đơn giản như vậy a!

“ Thế nhưng, thế nhưng ngài ấy chính là Tuyền thiếu gia a!” Hắn có tốt đến mức nàng muốn gả cho hắn hay không không quan trọng, chỉ cần thiên kim khuê tú nhà người khác muốn gả là được rồi! Mạc Liên Nhi khó hiểu lắc đầu liên tục, như thế nào cũng không cách nào lý giải chính mình mới vừa bốc cái quẻ sao cuối cùng lại liên quan đến Tuyền thiếu gia thế kia? “ Ân…. Phu nhân, quẻ tượng mới vừa rồi biểu hiện cái gì?” Haiz… có trời biết nàng căn bản không có hứng thú, chỉ vì dời đi lực chú ý, đành phải cứng rắn da đầu đi hỏi thôi!

Nghe vậy, đôi mắt linh động của Nguyệt Nha Nhi nhanh như chớp đảo quanh, liền có chủ ý “ Quẻ tượng kia nói Liên Nhi ngươi về sau sẽ gả vào nhà cao cửa rộng, là nhà danh môn thừa kế chức danh, là mệnh làm thiếu phu nhân nha!” Ha Ha…. Đừng nói là Nguyệt Nha Nhi nàng lừa người khác, chẳng qua là đem ‘ Khả năng sẽ gả’ đổi thành ‘ Sẽ gả’ mà thôi, chỉ kém hai chữ mà thôi, không có gì!

Mệnh thiếu phu nhân? Mạc Liên Nhi quả thực muốn cười, không thể không hoài nghi phu nhân là tự biên tự diễn thuật bói toán thực chuẩn xác này, rốt cuộc là có đúng như những lời này hay không? Haiz… thiếu phu nhân đâu phải ai cũng có thể làm được! chỉ bằng chính mình chỉ là bé gái mồ côi… đừng nói đùa như thế!

“ Liên Nhi nha đầu, ngươi đừng không tin ta, bói toán thuật của Nguyệt gia ta cũng không phải là gạt người đâu…..” Thấy nàng không tin tưởng lắm, Nguyệt Nha Nhi vội vàng bảo chứng.

“ Dạ! phu nhân bốc quẻ thực chuẩn, Liên Nhi ta như thế nào không tin chứ!” Lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ biểu hiện chính mình là thực tin tưởng.

Nàng không tin! Nguyệt Nha Nhi tâm tư lanh lợi trí tuệ, chỉ cần nhìn vẻ mặt của nàng là biết nàng là thuận theo tâm ý của chủ tử mà nói chuyện, không muốn đi hắt nước lạnh chủ tử.

Haiz …. Nha đầu kia ngoài mềm trong cứng, tranh luận nhận định trong lòng là không thay đổi, xem ra con đường truy thê của con sau này sẽ không quá bình thản…. bất quá, Tuyền nhi từ nhỏ đến lớn mọi việc đều rất trôi trảy, có cái cô nương làm cho hắn không biết làm sao cũng thật khiến người ta chờ mong!

Nghĩ đến đây, Nguyệt Nha Nhi nhịn không được bật cười “ Liên Nhi, ta sẽ ủng hộ ngươi” Bất quá, đến cuối cùng nhất định phải đáp ứng làm con dâu của ta nha!

Ủng hộ cái gì a? Mạc Liên Nhi bị thiên ngoại bay đến một câu khiến cho đầu đầy mờ mịt, đang muốn hỏi rõ, đường mòn liền có một nha hoàn chạy tới, thở một hơi nói “ Phu nhân, lão vương gia, lão vương phi đi du ngoạn đã trở lại! lúc này đang đứng trong đại sảnh…..”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.