Nha Hoàn Phú Quý

Chương 8: Chương 8




Trác Ninh Ninh nhìn thấy Cảnh Liệt đưa lưng về phía nàng.

Lúc hắn vừa bước vào trong đình, ánh mắt liên tục nhìn Cung Tiểu Ảnh không rời. Chẳng lẽ hắn cứ nhìn mãi như vậy, coi nàng trong suốt sao?

Hắn không mở miệng, nàng mở miệng nói chuyện trước cũng không sao cả.

Nàng đi đến bên cạnh Cảnh Liệt, nhìn khuôn mặt tuấn tú khiến tất cả nữ nhân đều bị mê muội mà hỏi: "Cảnh công tử, ta có thể hỏi ngươi đang nhìn cái gì không?"

Cảnh Liệt xoay người nhìn nàng một cái, không kiêng dè mà nói thẳng: "Ta đang nhìn Cung Tiểu Ảnh."

Nhìn thấy bóng lưng Ảnh nhi rời đi, khiến hắn lập tức ở trong lòng ra một quyết định muốn an bài cho cô gái đó.

Cái gì? ! Trác Ninh Ninh không nghĩ tới, Cảnh Liệt lại cực kì ngạo mạn nói ra, có thể thấy được hắn và Cung Tiểu Ảnh quan hệ không bình thường!

Thấy Cảnh Liệt lại bỏ mặc một thiên kim đại tiểu thư như nàng, chỉ đi nhìn một nha hoàn, khiến cho nàng cảm thấy khá là không vui. Dù Cung Tiểu Ảnh kia có đẹp đến đâu đi chăng nữa, giống như Cảnh phu nhân nói, nàng chỉ là một nha hoàn xuất thân lầu xanh, căn bản là không thể so sánh với nàng.

"Chính là nha hoàn mới vừa rời đi sao? Cảnh phu nhân vừa mới giới thiệu qua với ta, nàng và mẹ nàng giống nhau đều là xuất thân lầu xanh, các ngươi bởi vì thương cảm nàng lẻ loi hiu quạnh, cho nên giữ nàng ở trong Cảnh phủ làm nha hoàn." Lời nói Trác Ninh Ninh mang theo sự trào phúng, ai bảo hắn coi thường sự tồn tại của nàng.

Hai hàng lông mày rậm trên gương mặt thanh tú cau lại, "Cho dù nương ta vừa mới giới thiệu Ảnh nhi với ngươi như thế nào, ở trong lòng của ta, nàng là người thanh khiết đẹp đẽ hoàn mỹ nhất, không có một nữ nhân nào so được với nàng ."

"Ngươi!" Ý của hắn là, ở trong lòng hắn chỉ yêu một người là Cung Tiểu Ảnh? Điều này làm cho Trác Ninh Ninh cảm thấy thất bại.

Nàng thừa nhận dung mạo Cung Tiểu Ảnh rất đẹp, đẹp đến ngay cả nàng nhìn cũng kinh ngạc không thôi, nhưng mà trừ bề ngoài ra, Cung Tiểu Ảnh không có gì so với nàng, vả lại nàng tự cảm thấy diện mạo cũng không kém!

"Có một việc ta chưa đề cập với nương ta, đó chính là ta quyết định lấy Ảnh nhi làm phu nhân của ta." Cảnh Liệt giọng điệu kiên định nói. Hắn vốn nghĩ sau một năm ngày giỗ của cha, sẽ cùng nương nhắc tới hôn sự với Ảnh nhi, nhưng theo tình huống trước mắt xem ra hắn không thể không nói .

"Cái gì? !" Trác Ninh Ninh giật mình la lên một tiếng, trong lòng đối với Cung Tiểu Ảnh càng ghen ghét không thôi, "Ngươi nói ngươi quyết định lấy một nữ nhân xuất thân lầu xanh, làm thiếu phu nhân tương lai của Cảnh gia?"

Nghe được lời nói Trác Ninh Ninh phê bình Cung Tiểu Ảnh, khiến Cảnh Liệt khuôn mặt tuấn tú cứng ngắc giận dữ.

"Ảnh nhi sắp trở thành phu nhân của ta, nếu như ngươi có gan lại phê bình phu nhân chưa qua cửa của ta, cho dù ngươi là ai, ta đều sẽ lập tức đánh ngươi ra Cảnh phủ!"

Nghe được giọng điệu Cảnh Liệt uy hiếp, nhìn thấy bộ dạng hắn bảo vệ Cung Tiểu Ảnh, lòng đố kị trong lòng Trác Ninh Ninh càng tăng lên !

"Ta tin Cảnh phu nhân nhất định sẽ không đồng ý, bằng không hôm nay nàng cũng không mời ta đến quý phủ làm khách ." Tuy nói hiện giờ người làm chủ của Cảnh phủ là Cảnh Liệt, nhưng Cảnh phu nhân là mẹ hắn, hắn vốn sẽ không thể không nghe mẹ hắn nói! Giữ lấy lời giáo huấn, hôn sự của con cái do cha mẹ làm chủ.

"Cho dù mẹ ta có đồng ý hay không, ta đã nhất định sẽ lấy Ảnh nhi làm vợ!" Cảnh Liệt xoay người nhìn Trác Ninh Ninh, "Ta nói lại cho rõ, người ta lấy chỉ có một là Cung Tiểu Ảnh!"

Cảnh Liệt lần nữa biểu thị công khai với Trác Ninh Ninh, mục đích chính là muốn cho nàng hiểu rõ, cho dù mẹ hắn nói cái gì, hôn sự của hắn do bản thân hắn quyết định!

Trác Ninh Ninh mất đi vẻ ngụy trang ôn nhu, gương mặt trở nên mất tự nhiên.

"Xin lỗi thứ cho ta không tiếp được, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, không có thời gian lãng phí vào chuyện nhàm chán."Mặt Cảnh Liệt không chút thay đổi nhanh chân rời khỏi, để Trác Ninh Ninh ở lại một mình.

Nàng là chuyện nhàm chán? !

Trác Ninh Ninh sắc mặt u ám nhìn thân hình cao lớn của Cảnh Liệt rời đi, hắn thậm chí ngay cả liếc mắt nhìn nàng một cái cũng không có, khuất nhục như vậy nàng sẽ nhớ kỹ!

Hắn muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ, rất tốt, hiện tại, nàng càng muốn gả đến Cảnh gia !

"Ngươi điên rồi sao?"

Buổi tối, trong đại sảnh truyền đến tiếng quát tháo giận dữ của Mạnh Ngọc Hoa.

"Tại sao người cho rằng ta bị điên chứ? Ta rất bình thường !" Mạnh Ngọc Hoa quát giận nằm trong dự liệu của Cảnh Liệt .

Sau khi trải qua buổi xế chiều ra mắt nhàm chán kia, vì không cho mẹ hắn lại tiếp tục làm ra loại chuyện nhàm chán, tại buổi tối Cảnh Liệt liền trực tiếp nói với mẹ, hắn muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ.

"Không, không, ngươi nhất định là điên rồi, cho nên mới nói muốn lấy tiểu hồ ly tinh làm vợ!" chuyện Mạnh Ngọc Hoa lo lắng nhất đã xảy ra, lúc này khiến bà hoàn toàn không thể tiếp nhận.

Đã sớm biết mẹ nhất định sẽ phản đối, nhưng mà cho dù mẹ phản đối hoặc tán thành, hắn vẫn lấy Ảnh nhi !

"Mẹ, qua ngày giỗ của cha, ta sẽ cùng Ảnh nhi thành thân!"

"Không, ta không đồng ý hôn sự này! Ngươi chớ quên xuất thân của nàng, nàng xuất thân lầu xanh, nàng và mẹ nàng đều giống nhau. . ." Xế chiều bà sắp đặt chuyện thân thiết, kết quả buổi tối hắn đưa ra chuyện lấy Cung Tiểu Ảnh với bà, hắn đúng là hay đối đầu với bà mà!

"Mẹ!" Cảnh Liệt ngăn mẹ hắn tiếp tục phê bình, "Ảnh nhi sẽ trở thành vợ của ta, ta hy vọng sau này người không nên phê bình nàng."

"Thế nào, ngươi sợ người ta nhắc tới xuất thân của nàng sao? Nhưng sự thật chính là sự thật, nàng xuất thân từ lầu xanh, ai cũng biết, ngươi thử tưởng tượng đi, một khi ngươi lấy nàng làm vợ, không phải là làm cho cả kinh thành chê cười sao?"

"Ta không quan tâm người khác thấy thế nào, dù sao ta chỉ muốn Cung Tiểu Ảnh trở thành phu nhân của ta!" Cảnh Liệt lại một lần nữa mãnh liệt tuyên bố.

"Ngươi!" Nhìn thấy thái độ con trai kiên quyết, Mạnh Ngọc Hoa tức giận suýt nữa nói không ra lời. "Ngươi đừng quên, trên danh nghĩa Cung Tiểu Ảnh là muội muội của ngươi, các ngươi làm sao thành thân? Đó là làm trái với luân thường, thế tục không cho phép!"

Thấy không có cách nào chi phối quyết tâm của con trai, Mạnh Ngọc Hoa ra sức nghĩ biện pháp ngăn cản. Không quan tâm chuyện nàng xuất thân lầu xanh, nhưng chuyện họ là huynh muội, hắn không thể nói không biết hoặc không quan tâm nữa!

" Từ hơn nửa năm trước toàn bộ kinh thành đã biết rõ, Cung Tiểu Ảnh cùng Cảnh gia chẳng có chút quan hệ, hiện tại nàng chẳng qua là một nha hoàn trong Cảnh phủ, không phải sao?"

"Cái gì!" Mạnh Ngọc Hoa thoáng chốc á khẩu không trả lời được.

Xem ra Liệt nhi vô cùng kiên quyết muốn lấy Cung Tiểu Ảnh làm vợ, bây giờ bà có phản đối cái gì đi nữa chỉ sợ đều không có tác dụng!

Mạnh Ngọc Hoa tức giận cắn chặt môi, ban đầu bà nên cố gắng tống Cung Tiểu Ảnh đi thì hôm nay cơn ác mộng cũng sẽ không thành hiện thực!

Lấy một tiểu hồ ly tinh xuất thân lầu xanh làm thiếu phu nhân Cảnh gia, bây giờ truyền ra thì trở thành chuyện khó nghe cỡ nào!

Ngược lại trước kia bà đã cực kì thương yêu nhi tử , làm hắn trở nên vô pháp vô thiên như bây giờ, hơn nữa được di truyền tính tình ngoan cố kia của cha hắn, hiện tại lại càng không nghe lời của bà.

Không, bà tuyệt đối không thể để cho Cung Tiểu Ảnh trở thành vợ của hắn!

"Đã vậy , ta đồng ý cho ngươi lấy Cung Tiểu Ảnh, nhưng không phải là chính thất, mà lấy nàng làm tiểu thiếp."Nếu không thay đổi được quyết định của nhi tử, Mạnh Ngọc Hoa quyết định lùi một bước, miễn cưỡng cho Cung Tiểu Ảnh làm thiếp, về chuyện sau này, liền giao cho chính thất của Liệt nhi xử lý .

"Không, con sẽ không để Ảnh Nhi chịu bất cứ uất ức nào, nàng là vợ con, hơn nữa còn là người vợ duy nhất!" Hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện lập thiếp, từ đầu đến cuối, hắn chỉ có một nữ nhân là Cung Tiểu Ảnh, hắn biết, cả đời này hắn tuyệt đối không thể yêu một ai khác.

"Ngươi. . ." Bà đã nhượng bộ , không ngờ thái độ của hắn vẫn kiên quyết như vậy!

"Nương, hôn sự của con và Ảnh nhi đã định như vậy rồi , chờ qua ngày giỗ cha, con và Ảnh nhi liền lập tức thành thân!"

Trước khi ra khỏi phòng, Cảnh Liệt quay đầu bổ sung thêm một câu

"Nếu có người dám gấy bất lợi cho Ảnh Nhi, hoặc làm gì tổn thương đến nàng, cho dù là ai, ta tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua!"

Mạnh Ngọc Hoa nhìn nhi tử bước đi, nhớ lại trước kia bà lợi dụng Tuyết Quỳnh đi đối phó Cung Tiểu Ảnh, kết quả? Tuyết Quỳnh khiến Liệt nhi giận giữ đánh cho cả người thành đần độn, còn sai người từ nay về sau không cho phép bước chân vào Cảnh phủ.

Nhưng vô luận như thế nào, bà tuyệt đối không để cho Cảnh phủ trở thành trò cười của toàn bộ Kinh thành!

*

**

Một buổi chiều, Mạnh Ngọc Hoa cho người đi gọi Cung Tiểu Ảnh đến phòng bà.

"Có biết ta tại sao lại tìm ngươi?"

Cung Tiểu Ảnh lắc đầu, nhưng nàng đoán rằng, nhất định liên quan đến hôn sự của nàng và Cảnh Liệt. Cảnh Liệt nói, hắn đã nhắc tới hôn sự cuả bọn họ với Đại phu nhân.

"Ngươi ngồi đi!"

"Không, không cần, Đại phu nhân, người có chuyện gì thì cứ nói đi!"

"Đừng sợ vậy, ta sẽ không đối phó với ngươi làm gì , bây giờ Liệt nhi yêu ngươi như thế, người làm mẹ như ta cũng không thể đối địch với ngươi. Hừ, thật không biết ngươi dùng yêu thuật gì, khiến Liệt nhi yêu ngươi như vậy." Tuy không thể đối phó nàng kiểu gì , nhưng Mạnh Ngọc Hoa vẫn không thể bỏ qua cơ hội mỉa mai.

"Đại phu nhân, ta không có. . ." Nàng và Cảnh Liệt là yêu nhau thật lòng, nàng không hề sử dụng yêu thuật gì đó a.

"Quên đi, ta không muốn nghe ngươi nói thêm cái gì!" Mạnh Ngọc Hoa vẫy tay cắt ngang lời nói của Cung Tiểu Ảnh."Liệt nhi nói với ta hắn muốn cưới ngươi làm vợ, chắc chắn ngươi cũng biết chuyện này."

"Vâng." Quả đúng là vì hôn sự của bọn họ.

"Ngươi cảm thấy xuất thân cùng thân phận hiện tại của ngươi, xứng với Liệt nhi sao?" Mạnh Ngọc Hoa lạnh lùng liếc nhìn nàng.

Cung Tiểu Ảnh giương mắt hạnh nhìn Đại phu nhân.

"Ngươi quả thực cho rằng Liệt nhi không cho mọi người nhắc tới xuất thân của ngươi, thì không ai biết ngươi và mẹ ngươi chỉ là một kẻ tầm thường được đi vào Cảnh phủ sao? Đừng nói xuất thân ngươi đê tiện, mà ngay cả hiện tại, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một nha hoàn nhỏ ở Cảnh phủ, ngươi tự xem lại mình, ngươi có tư cách gì mà để làm vợ Liệt nhi, Thiếu chủ phu nhân Cảnh phủ?" Mạnh Ngọc Hoa chặt chẽ trừng mắt nhìn Cung Tiểu Ảnh.

"Ta. . ." Cung Tiểu Ảnh có phần ngừng lại."Nhưng ta đúng là thật lòng yêu thiếu gia, mà thiếu gia cũng thật tâm yêu ta!"

"Thật lòng yêu nhau thì có thể thành thân sao? Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn thấy Liệt nhi trở thành trò cười của cả kinh thành, đàm tiếu hắn lấy một nữ nhân xuất thân đê tiện sao? Cho dù ngay cả lão gia trên đời, ta tin tưởng hắn tuyệt đối cũng sẽ không đồng ý mối hôn sự này!"

Cung Tiểu Ảnh chấn động, vấn đề này nàng chưa hề nghĩ đến, nhưng Cảnh Liệt đã an ủi nàng rằng, hắn tuyệt đối không quan tâm người khác nói hắn như thế nào, bởi vì hắn chỉ muốn lấy một mình nàng làm vợ!

"Ngày đó ngươi gặp Trác Ninh Ninh tiểu thư, là ta thay Liệt nhi chọn vợ, nàng là danh môn xuất thân thiên kim, mới thích hợp làm Thiếu chủ phu nhân Cảnh gia chúng ta, hôn sự môn đăng hộ đối như vậy truyền đi cũng là chuyện tốt, nhưng nếu là hôn sự của ngươi và Liệt nhi, khi truyền ra thì chỉ làm cả Cảnh phủ hổ thẹn thôi!" Nhìn thấy gương mặt Cung Tiểu Ảnh đầy vẻ khổ sở, Mạnh Ngọc Hoa càng cảm thấy phương pháp của mình có hiệu quả .

"Ta nghĩ nếu ngươi thật lòng yêu Liệt nhi như ngươi nói, thì cũng không muốn hắn trở thành người mà kinh thành đàm tiếu chê cười lúc nhãn rỗi đi! Nhưng Liệt nhi hắn lại không thể không lấy ngươi làm vợ, ta nghĩ biện pháp tốt nhất cho mọi người, chính là ta không phản đối hôn sự giữa ngươi và Liệt nhi nữa, nhưng mà, ngươi nhất định chỉ có thể là tiểu thiếp."

"Làm tiểu thiếp?" Muốn nàng làm tiểu thiếp của Cảnh Liệt, lời dặn của nương khi còn sống không phải như thế này, cho nàng làm tiểu thiếp là cực kì thích đáng sao?(@@)

"Như thế nào, ngươi còn không muốn?" Mạnh Ngọc Hoa thu vẻ mặt của nàng vào trong mắt, sợ Cung Tiểu Ảnh không nghe theo, nên tiếp tục nói: "Còn nói ngươi yêu Liệt nhi, chẳng lẽ ngươi tính toán khiến hắn cả đời không thể ngóc đầu dậy, cả đời bị người ta chế giễu sao?"

"Ta. . ." Nàng tuyệt đối không nghĩ làm Cảnh Liệt bị mọi người chê cười, nhưng mà làm thiếp. . . Cung Tiểu Ảnh cảm thấy hết sức khó xử.

"Tiểu Ảnh, coi như ta cầu xin ngươi, ngươi thương xót, cũng lại xem lúc lão gia khi còn sống cũng đối đãi tốt với mẹ con các ngươi , đừng làm lão gia khi chết vẫn còn hổ thẹn, cũng đừng làm cho cả Cảnh phủ bị người đời chế giễu, có được hay không? Chẳng lẽ ngươi có ý định khiến Cảnh phủ nhà chúng ta bị người ta chê cười?" Mạnh Ngọc Hoa vừa đấm vừa xoa khuyên nhủ.

"Ta cũng không có ý nghĩ khiến Cảnh phủ bị người khác chê cười, ta chỉ . ." Nàng không nghĩ phải trở thành tiểu thiếp, cũng không muốn nhìn Cảnh Liệt lấy nữ nhân khác.

Nhưng chuyện Đại phu nhân nói bây giờ nàng hiểu rõ , xuất thân của nàng nhất định sẽ làm Cảnh Liệt, thậm chí cả Cảnh phủ hổ thẹn.

Nàng thật sự rất khó xử, tâm tình cực kì trầm trọng!

"Ta nghĩ ngươi hẳn hiểu lí lẽ rõ ràng, nếu như nương của ngươi còn sống, nhất định cũng không đồng ý cho ngươi làm ra chuyện khiến Cảnh phủ hổ thẹn!" Mạnh Ngọc Hoa nhìn Cung Tiểu Ảnh im lặng đã đồng ý , "Ngươi trở về khuyên Liệt nhi cho thật tốt!"

*

**

"Ảnh nhi, nghe nói nương chiều hôm nay tìm ngươi, bà đã nói với ngươi những gì?" Cảnh Liệt ngồi ở mép giường, nhìn thấy Cung Tiểu Ảnh đang sắp xếp lại đồ đạc.

"Không, không có, Đại phu nhân không nói gì cả." Cung Tiểu Ảnh không nghĩ tới việc này nhanh như vậy đã truyền tới tai hắn, nàng có hơi kinh ngạc.

"Còn nói không có, nàng nói chuyện đều cà lăm kìa!" Cảnh Liệt không vui bĩu môi, mẹ hắn khẳng định đã cùng nàng nói gì đó."Đến chỗ ta nào."

Cung Tiểu Ảnh thấy Cảnh Liệt vươn hai tay về phía nàng, có chút chần chờ."Những thứ này còn chưa sắp xếp xong..."

"Ta nói nàng cứ đến đây!"

Cung Tiểu Ảnh vừa đi đến trước mặt Cảnh Liệt, lập tức móng vuốt ép nàng cố định trên đùi hắn.

"Nói, mẹ ta chiều nay đã nói với nàng cái gì?" Nhất định là mẫu thân đã nói với Ảnh Nhi chuyện gì đó, nhìn cả đêm qua nàng luôn thất thần, hắn càng phải biết rốt cuộc đã xảy ra có chuyện gì, hay thậm chí tâm tình hiện tại của nàng. Cung Tiểu Ảnh dựa vào trong lòng Cảnh Liệt, tham luyến mùi hương cùng sự ấm áp của hắn."Liệt, chàng có biết? Thành thân với chàng, trong lòng ta có thật nhiều áp lực."

"Có ý gì?" Vòng tay ôm nàng không nhịn được thắt thêm chặt.

"Liệt, ta yêu chàng, thật sự rất yêu chàng, ta hy vọng có thể cùng chàng ở chung một chỗ, vĩnh viễn cùng vui vẻ, hạnh phúc." Nếu như thân phận của bọn họ không cách xa như vậy, bây giờ nàng cũng có thể vô tư làm tân nương của Cảnh Liệt.

"Chờ chúng ta thành thân, nàng sẽ vui vẻ hơn."

"Không, chàng hãy nghe ta nói, sự thật ta rất để ý xuất thân của mình. Chàng tài giỏi như vậy, ta. . . Cho dù ta không muốn thừa nhận, ta vẫn lớn lên ở Di Xuân Viện, là xuất thân thấp hèn."

"Không phải ta nói, ta căn bản không để ý xuất thân của nàng, bởi vì ta yêu là nàng!" Hắn có thể cảm nhận được nàng bất an, mẹ hắn khẳng định nói gì đó, mới có thể khiến nàng thương cảm.

"Nghe chàng nói như vậy, ta đã rất thỏa mãn." Hắn liều lĩnh muốn lấy nàng làm vợ, nàng hoàn toàn cảm nhận được hắn yêu mình. Hắn yêu nàng, như vậy nàng cũng phải đứng trên lập trường của hắn mà suy nghĩ cho hắn?

Mặc dù nàng rất muốn trở thành tân nương tử của hắn, nhưng mà nàng không thể ích kỷ như vậy."Cho dù ta có phải là phu nhân của chàng hay không, ta vĩnh viễn sẽ ở cùng chàng!"

"Nàng muốn nói cái gì?" Cảnh Liệt thản nhiên như không hỏi.

"Ta chỉ muốn cùng chàng chung sống, nhưng trở thành phu nhân của chàng khiến ta cảm nhận được áp lực rất lớn, cho nên ta nghĩ. . ." Khắc chế nội tâm thống khổ, Cung Tiểu Ảnh quyết định làm tiểu thiếp Cảnh Liệt, như Đại phu nhân nói, đây là biện pháp tốt nhất.

"Cho nên nàng tự nguyện muốn làm tiểu thiếp của ta, có phải như vậy hay không?" Cảnh Liệt gợi lên khuôn mặt Cung Tiểu Ảnh, "Phải chăng là mẹ ta bắt buộc nàng, thậm chí uy hiếp nàng chuyện gì?" Nếu như mẹ hắn không nói cái gì, Ảnh nhi tuyệt đối sẽ không nói ra chuyện nàng muốn làm tiểu thiếp. Rõ ràng là mẹ hắn giở trò quỷ!

"Không, không phải như vậy!" Thấy Cảnh Liệt tức giận, sợ mẹ con bọn họ một lần nữa vì nàng mà xung đột, Cung Tiểu Ảnh vội vàng phủ nhận."Ta là tự nguyện muốn làm tiểu thiếp!"

"Nàng tự nguyện?" Mắt đẹp xiết chặt hình ảnh của nàng.

Nhìn tuấn nhan kia, Cung Tiểu Ảnh cảm giác được lòng mình đau quá, đau quá.

" Ta nói, ta một mực để ý xuất thân của ta, muốn ta làm thiếu phu nhân Cảnh gia, đối với ta mà nói thật sự là rất khó khăn, nhưng nếu như là làm tiểu thiếp, ta sẽ cảm thấy dễ chịu một chút, cũng không sợ người khác nói cái gì, ta. . ."

"Nàng không cần nói nữa!"

Cảnh Liệt lấy tay che cánh môi hồng nhuận kia, ánh mắt kiên định nói: "Ta tuyệt không sẽ để chịu bất cứ uất ức gì, nàng không phải là thiếp của ta, nàng là phu nhân của ta. Ta Cảnh Liệt cả đời này chỉ có duy nhất một phu nhân!"

Nghe lời nói chân thành của Cảnh Liệt, nàng còn uất ức chuyện gì đây? Dù sao hắn là như vậy là vì nàng mà suy nghĩ!

Hắn yêu nàng, cho nên không muốn nàng bị tổn thương nào; nhưng nàng cũng thương hắn, lại càng không muốn hắn bị người khác chê cười, bởi vì hắn ưu tú, xuất sắc như vậy, cuộc sống của hắn không thể vì nàng mà bị nhiễm bẩn, nàng muốn mọi người kính nể hắn!

"Nhưng mà ta thật sự không thể làm phu nhân của chàng. Liệt, chàng hãy nghe ta nói, ta chỉ nghĩ vui vẻ sung sướng sống với chàng, dễ dàng chung một chỗ. Ta không muốn có áp lực, nhưng trở thành phu nhân, ta sẽ cảm thấy áp lực vô hình, thậm chí. . . Là thống khổ!" Cho dù làm phu nhân hay tiểu thiếp, chỉ cần biết hắn yêu nàng là đủ rồi!

"Nàng thật sự cảm thấy thống khổ?" Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại, Cảnh Liệt nghi ngờ.

"Ừ." Cung Tiểu Ảnh bắt buộc chính mình gật đầu, nếu tương lai hắn bị người khác chê cười, nàng tình nguyện chịu khổ, cũng không nguyện hắn hoặc Cảnh gia bởi vì nàng mà hổ thẹn!

"Ảnh nhi, nàng đã biết, ta không muốn nàng bị bất cứ uất ức gì."

"Ta cũng không có cảm thấy uất ức, sự thật như vậy tương đối dễ chịu."

Hắn không muốn nàng thống khổ, chỉ nghĩ cho nàng vui vẻ!"Ảnh nhi, nàng biết phải biết, ở trong lòng ta chỉ có một mình nàng, ta yêu nàng!"

Lập tức hắn cũng khiến Cung Tiểu Ảnh hồ đồ, không biết nàng là cảm thấy thống khổ thật hay là bởi vì mẹ hắn, nhưng hắn muốn nàng biết rõ, tim hắn chỉ thuộc về một người nàng.

Cảnh Liệt cúi đầu chuẩn bị hôn nàng, lại làm cho Cung Tiểu Ảnh lấy tay chặn lại, khiến lông mày của hắn nhíu lại.

"Đừng hôn ta, lần này đến lượt ta chủ động hôn chàng!" Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không tỳ vết lúm đồng tiền rung động lòng người.

Cung Tiểu Ảnh đẩy ngã Cảnh Liệt, tiện thể đè hắn ở trên giường.

***

"Ừm. . ."

Cung Tiểu Ảnh toàn thân không còn chút sức lực nào, ngồi trên bậc thang hành lang dài, không khỏe nôn khan, khiến Cúc Quyên căng thẳng đến bên cạnh nàng."Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi không sao chớ?" Cúc Quyên vỗ Cung Tiểu Ảnh, để nàng thoải mái.

"Ta, ta không sao. . .Ưm!" Cung Tiểu Ảnh đột nhiên từ bậc thang đứng lên, chạy đến bãi cỏ, lại một lần nữa nôn khan.

"Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi. . ." Cúc Quyên lộ vẻ mặt khó khăn đến gần Cung Tiểu Ảnh.

" Dạo này ta không biết làm sao, hình như là ngã bệnh, cảm giác được thân thể không thoải mái, rất muốn nôn, rồi lại nôn không được." Cung Tiểu Ảnh cảm thấy mình ngã bệnh.

Cũng có lẽ là bởi vì nàng nhớ hắn. Hắn phải đi ra ngoài một chuyến khoảng mười ngày mới có thể trở về, hắn đã đi năm ngày, còn năm ngày nữa mới có thể trở về, nàng cảm giác được thời gian trôi thật chậm!

Cung Tiểu Ảnh dáng vẻ nôn khan kia, nhiều năm trước Cúc Quyên về nhà thăm mẹ, sau đó cũng gặp dáng vẻ này, nàng còn nhớ mẹ nói, không phải lo lắng cho nàng, bởi vì nàng chỉ là. . .

"Tiểu Ảnh tiểu thư, ngươi có thể hay không là có thai?"

"Cái gì?!" Nàng có thai?

"Mẹ ta nói, khi nữ nhân mang thai, luôn không thoải mái muốn nôn, tình huống là nôn oẹ kia, nữ nhân nếu như không có nguyệt sự tới, hơn nữa phát sinh tình huống nôn oẹ, như vậy thì có thể mang thai!"

Nguyệt sự không có tới? Cung Tiểu Ảnh sắc mặt cứng ngắc vuốt bụng của mình, nguyệt sự hình như không có tới. . . Đã bao lâu? Là một tháng hay hai tháng đây?

Nàng thật sự có tiểu hài tử của Liệt?

Nghĩ đến nàng trong bụng có thể đã có con của Cảnh Liệt, Cung Tiểu Ảnh môi nhếch lên một cái tươi cười.

Liệt trở về biết nàng có đứa bé, nhất định sẽ thật vui mừng!

Nhưng nàng đang vui sướng, lại bị một bên đột nhiên vang lên tức giận quát tháo đánh tan

"Cái gì! Ngươi lại có con của Cảnh Liệt?"

Trác Ninh Ninh và Đại phu nhân không biết khi nào đã đứng ở phía sau bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.