Nhãi Con Tiểu Long Lại Ăn Vạ Ta

Chương 27: Chương 27




Edit: Vũ Kiều Phụng

Beta 1: Vũ Kiều Phụng

Beta 2:

Team: Đề Cử Đam Mỹ Hay

Tiếng gọi “ba ba” làm bừng tỉnh không chỉ Diệp Lan, mà còn có tiểu long mới bị rớt từ trên thân Long Dực xuống do chấn động.

Chân thân bị tạc cũng không thèm quan tâm mà theo cha đi tìm Diệp Lan, tiểu long đang muốn bay đến xem cậu có bị thương gì không thì đột nhiên nghe được tiếng gọi.

Đôi long đồng chợt co lại, không thể tin được mà nhìn ấu tể kia, lại nhìn sang Diệp Lan đang ôm ấu tể.

“Diệp Diệp?”

Tiểu long bị khiếp sợ đến nói năng run rẩy:

“Cậu sinh nhãi con lúc nào?!”

Diệp Diệp của nó rõ ràng chỉ là một bán yêu rất nhỏ!

“Tôi không có sinh nhãi con.”

Gương mặt Diệp Lan phồng lên, phản bác:

“Đây là ấu tể tôi nhặt được.”

Cậu nhìn tiểu long trước mắt, thanh tỉnh mà xác định mình không có bị hoa mắt.

Không phải hoa mắt, như vậy......

Như vậy cắn cổ cậu tối qua chính là tiểu long hư đốn này.

Diệp Lan nghĩ mà căm giận, không xuất hiện cả một học kỳ, sau khi xuất hiện thì chuyện đầu tiên là cắn cổ cậu, cắn xong rồi chạy, làm hại cậu cho rằng mình đang mơ.

Từng việc từng việc thêm lên làm ánh mắt Diệp Lan nhìn tiểu long ngày càng hung hăng.

Tiểu long: “???”

Ánh mắt tiểu long cũng sắc bén lên, chăm chú nhìn Diệp Lan, cảm thấy có chút không đúng.

Người đuối lý rõ ràng là Diệp Diệp không tuân thủ ước định, vì sao nó lại bị trừng mắt chứ, mà bản thân nó cũng có xúc động muốn nhận sai??

“Bảo bối ngoan, còn đau chỗ nào không?”

Long Dực đã trị liệu xong vết thương chỗ bị đá đập của Mộc Hề, đang thương tiếc mà thân thân cái cành trụi lủi.

Mộc Hề quơ quơ cành:

“Không đau nữa.”

Rồi nhìn qua con trai:

“Sao Đản Đản lại tới đây?”

Hơn nữa, còn không dùng chân thân để tới.

Giới thiệu [Một Giấc Ngủ Dậy, Tôi Bỗng Có Nhóc Con - Tích Bỉ Lan Hoa (Hoàn)]

Văn án

Cuộc sống của người chiến thắng Tần Mục trong một lần tụ tập không may bị hạ thuốc, ở ven đường tùy tiện nhặt một con vịt* để giải thuốc. Google‎

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.