Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1457: Chương 1457: Ba con mắt phá vọng (1)




Lão giả Phục Mi Lão tổ kia dùng Thần Nhãn thứ ba xa xa quan sát, chỉ có thể nhìn thấy hỏa quang và Hỗn Độn ba động xung quanh Phù Tang Thần Thụ, quả thật nhìn không thấu được Phù Tang Thần Thụ, không thể nhìn thấy Chung Nhạc bế quan trong Thần điện dưới táng cây.

- Đó là Thần binh Đế cấp của Hỗn Độn thị, ta tự nhiên là nhìn không thấu!

Phục Mi Lão tổ mỉm cười, nói:

- Ngươi có thể nhìn xuyên sao?

Phong Chấn Lão tổ thản nhiên nói:

- Có Thần thụ của Hỗn Độn thị ngăn cản, nhìn không rõ mà thôi! Trong các triều Thiên Đế của Phục Hy thị ta, có một triều Thiên Đế là dùng Thần Nhãn đắc đạo, ba khỏa Thần Nhãn, khám phá hết thảy hư vọng. Đừng nói là Đế binh không ngăn cản được ánh mắt của hắn, cho dù là Hư Không Giới cũng không ngăn cản được tầm mắt của hắn. Ta mặc dù đạt được môn công pháp này, nhưng cũng chỉ là tàn thiên, không được hoàn chỉnh!

Phục Mi Lão tổ nhất thời giật mình:

- Tam Mục Thiên Đồng Phá Vọng Thiên Kinh của Hy Hạo Đế? Môn huyền công được xưng là trừng kẻ nào kẻ đó liền chết kia sao? Môn công pháp này, ngay cả Phục Hy Thần Tộc các ngươi cũng không có được bản hoàn chỉnh sao?

- Đã bị Kẻ thừa kế Tân Hỏa ôm theo vào phần mộ rồi, chỉ để lại bản tàn thiên!

Phong Chấn Lão tổ thở dài một tiếng, nói:

- Đoán chừng là không cách nào để cho Tam Mục Thiên Đồng hoàn chỉnh tái hiện thế gian rồi! Vừa rồi ta dùng Tam Mục Thiên Đồng nhìn hắn, phát hiện ra một chút kỳ quái. Ta nhìn thấy tình hình nửa thực nửa hư, vô cùng cổ quái. Phong ấn huyết mạch của hắn tựa hồ đã giải khai được hơn năm thành, lại bị hắn cố ý đè xuống… Cũng may lão gia hỏa này tiếp qua mười mấy ngày nữa lực lượng sẽ hao hết, trở nên an phận xuống. Đợi sau khi trấn áp hắn xong, ta sẽ đích thân đi nhìn một chút tên Hiếu Vô Kỵ này, nhìn xem hắn có bí mật gì!

Hắn khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Cho dù Hiếu Vô Kỵ là giả cũng không có vấn đề gì! Nếu hắn nỗ lực giải khai đạo phong ấn thứ tư, vậy chính là thật sự tự tìm đường chết rồi. Đạo phong ấn thứ tư là phong ấn hóa đạo, ta cũng không có nói cho hắn biết. Hắn chỉ cần chạm vào đạo phong ấn này, sẽ liền hóa đạo! Nếu hắn thật sự là Phục Hy bán huyết Hiếu Vô Kỵ, tự nhiên sẽ không chết. Còn nếu là những sinh linh khác biến thành, nhất định sẽ hóa đạo!

Phục Mi Lão tổ mỉm cười, nói:

- Ngươi lão gia hỏa này, vẫn là âm hiểm như thế!

Phong Chấn Lão tổ cười ha hả một tiếng, chẳng những không tức giận, ngược lại còn dương dương đắc ý.

o0o

Cùng lúc đó, Thủy sư Thiên Đình hợp dòng với Thủy sư Bàn Hồ thị, công kích tới phía dưới Thiên Hà Chi Châu của Âm Khang thị, quấn lấy Âm Khang thị. Thủy sư Âm Khang thị dốc ra toàn bộ lực lượng, pháo hạm song phương đối chiến, giết tới mức trời long đất lở.

Trên mặt sông Thiên Hà, liên doanh kéo dài trăm vạn dặm. Vô số Thiên binh Thiên tướng gắn lên trên mặt sông vô số Thần mộc dày đặc. Đám Thần mộc trôi nổi trên mặt sông Thiên Hà, bình ổn giống như lục địa vậy, có thể ở trên đó phóng ngựa chạy như bay.

Cứ cách mấy ngàn dặm lại là một doanh trại, cách mấy vạn dặm lại có một đại doanh. Thủy lộ tương liên, Thần mộc tương thông. Giữa các doanh hô ứng lẫn nhau, mỗi một doanh đều có chức trách bất đồng, ngày đêm quấy rầy tập kích, khiến cho Âm Khang thị không thể dọn Thiên Hà Chi Châu đi.

Lại có Thần tướng xuất doanh, ở trước trận nhao nhao khiêu chiến, nhục mạ Thủy sư Âm Khang thị đối diện, khiến cho đối phương không thể không ứng chiến.

Tướng lĩnh song phương ở trước trận lần lượt xuất thủ, trong trận doanh song phương kim cổ tề minh, hô giết rung trời, thường thường là một phương đầu rơi xuống đất thu tràng.

Đám Tộc lão Phục Bảo Chính, Phục Bảo Nhi, Phục Bảo Điền, Phục Bảo Khải chạy tới chiến địa, chỉ thấy một nữ Chân Thần Âm Khang thị đang ở trước trận chém giết. Nữ tử này tế khởi Nhị Thập Tứ Chú Động Thiên Ngọc Tiêu, liên tục chém chết mấy gã Chân Thần của Bàn Hồ thị và Thủy sư Thiên Đình, đạt được toàn thắng, cưỡi một đám Thủy Hỏa Kỳ Lân ở trước trận diễu võ dương oai.

- Nữ tử này thật lợi hại!

Phục Bảo Điền kinh ngạc tán thán một tiếng, tán thưởng:

- Trong đám người sa cơ thất thế Âm Khang thị này không ngờ lại có một nữ tử xuất sắc như thế, không thể khinh thường! Phục Khất Bân, ngươi xuống chém chết nữ tử kia!

Bọn họ lần này xuất sơn, mang tới không ít thế hệ thanh niên Phục Hy Thần Tộc, mỗi cảnh giới đều có. Gã Phục Khất Bân này chính là một tên trong số đó, cũng là một gã Chân Thần, nghe hắn nói vậy, lập tức thôi động Thần thú dưới khố, phóng thẳng xuống.

Phục Khất Bân sát nhập chiến trường. Đám người Phục Bảo Điền thì tiến về phía đại doanh. Trong đại doanh sớm đã có từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng đi tới đón chào. Lâu Chính Sư và Bàn Kê một thân giáp trụ, tự mình nghênh đón, cười ha hả, nói:

- Các vị đạo huynh Phục Hy Thần Tộc tới đây, Âm Khang thị tất nhiên bị phá!

Lão bà Phục Bảo Nhi cười hắc hắc, nói:

- Đám người lão thân đã rất lâu chưa nhập thế rồi, cũng không biết thế hệ thanh niên hiện tại có còn nhớ vinh quang của đám thế hệ trước chúng ta hay không!

Lâu Chính Sư khách khí nói:

- Phục Bảo Nhi tiền bối năm xưa thế nhưng chính là tuyệt thế mỹ nữ danh chấn Vũ trụ Cổ lão và Tử Vi, ai dám quên chứ?

Phục Bảo Chính cười ha hả, nói:

- Mấy bộ xương già chúng ta ứng theo lời mời của Phong Vô Kỵ, tới đây trợ trận! Lâu Thống soái phải nhớ ghi một đại công cho Phong Vô Kỵ tiểu hữu a!

- Phong Vô Kỵ?

Bàn Kê thoáng ngẩn người, mỉm cười nói:

- Hẳn là Hiếu Vô Kỵ a? Ta nghe nói trước đây Hiếu Vô Kỵ quả thật họ Phong, cũng có chút liên quan với nhất mạch Phục Hy các ngươi. Bất quá, về sau hắn đã đổi thành họ Hiếu rồi!

Phục Bảo Chính liếc nhìn hắn một cái, bộ dáng lão thành nói:

- Huyết mạch Bàn Hồ, sao có thể so sánh với huyết mạch Phục Hy?

Sắc mặt Bàn Kê đỏ lên, hừ lạnh một tiếng. Lâu Chính Sư vội vàng hỏi:

- Tiền bối, vừa rồi ta thấy một vị tiểu tướng xuất chiến, vị tiểu tướng này là…

- Lâu Thống soái yên tâm! Phục Khất Bân là một đứa con cháu của ta, thực lực tương đối bất phàm, chiến lực cực mạnh, không thua kém gì ta năm xưa!

Phục Bảo Điền cười ha hả, nói:

- Thực lực của hắn đặt ở trong Tử Vi cũng là tồn tại đỉnh cao…

Đột nhiên, trước trận chợt truyền tới thanh âm huyên náo rung trời. Đám người Phục Bảo Điền vội vàng nhìn lại, chỉ thấy cái đầu Phục Khất Bân rơi xuống đất, thi thể rơi vào trong Thiên Hà, bị nước sông nuốt mất, sắc mặt không khỏi tái xanh.

Lâu Chính Sư thận trọng nói:

- Các vị tiền bối có chỗ không biết, nữ tử kia là chính thê của Tiên Thiên Cung Dịch tiên sinh, gọi là Âm Phần Huyên, cơ hồ vô địch trong cảnh giới Chân Thần. Nghe nói nàng là Thánh Linh Thể, thực lực vô cùng mạnh mẽ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.