Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1333: Chương 1333: Bách chuyển trùng sinh (2)




- Đây là hai vị biểu huynh của ta, Bệ và Ngạn.

Chung Nhạc nói nhỏ:

- Họ tới từ Hạ Giới, khó khăn vô vàn mới tới được đây, vị nam tử áo đỏ trong khoang thuyền là phụ thần của họ.

Âm Phiền Huyên đáp lễ, nói nhẹ:

- Tại sao họ lại kỳ lạ như vậy?

- Cha ta tuy là long thần nhưng mẫu thân ta lại không phải Lôi Trạch thị.

Bệ Ngạn cười:

- Mẫu thân ta là Bạch Hổ thần tộc, Tây Vương Mẫu thị, vì thế là long hổ hỗn huyết.

Trác Long dù sao cũng là Tiên Thiên Thần Long, huyết mạch cao quý, cho dù là huyết mạch Bạch Hổ cũng khó lòng áp chế hắn, vì thế sinh ra Bệ và Ngạn, mang một phần huyết mạch của Lôi Trạch thị và Bạch Hổ.

Chung Nhạc dẫn hai người vào trong khoang thuyền, nói:

- Lệnh tôn đang nghiên cứu Thủy Long Đạo Cốt, cũng được một thời gian rồi, vừa rồi huynh đệ ta cũng đã vào trong…

Bốn người vào trong khoang thuyền, nghe đạo âm chấn động khắp không gian, có hai loại đạo âm khác nhau vọng ra.

Bốn người nhìn mọi thứ trong khoang thuyền, không khỏi sững người. Thấy tên điên kia đang y quan chỉnh tề ngồi dưới đất. Trác Long cũng hồi phục nhục thân, áo choàng rơi xuống đất, ngồi đối diện với Phong Hiếu Trung, hai người đang luận đạo.

Hai ngươi đều dùng Tiên Thiên Thần Ngữ, nói đến điên đảo trời đất, các loại dị tượng xuất hiện liên hồi, uy lực của Tiên Thiên Thần Ngữ được hai người cố định trong không gian nhỏ hẹp, không thể truyền ra ngoài.

- Vừa rồi ta đã đánh cược với vị tiểu hữu đây.

Trác Long quay lại giải thích với mọi người:

- Nếu hắn có thể dùng Tiên Thiên Thần Ngữ luận đạo thắng ta thì ta sẽ cho hắn nghiên cứu mười năm. Đúng là không biết trời cao đất dày. Các ngươi đợi ta thắng hắn rồi sẽ nói chuyện với các ngươi.

Chung Nhạc khóe mặt co giật, ra hiệu cho Âm Phiền Huyên, Âm Phiền Huyên vội nói:

- Biểu huynh có chắc chắn thắng được hắn?

Gương mặt bên dưới mũ chùm đầu cười, nói:

- Ta là ai chứ? Từ khi sinh ra vào thời Hỏa Kỷ tới nay, đã chứng kiến vô số kẻ thiên tư trác việt, anh hùng hào kiệt. Trong một trăm ba mươi vạn năm, cho dù là Toại Hoàng, cho dù là Phục Hy cũng bị thời quang mài mòn, chỉ có ta ngồi nghìn thời đại tang thương, lẽ nào hắn thắng được ta?

Bệ và Ngạn đồng thanh nói:

- Phụ thần cẩn thận một chút!

- Trác Long biểu huynh thận trọng.

Chung Nhạc nghĩ bụng:

- Hắn đáng nhẽ không nên đánh cược với Phong sư huynh, e là sẽ chịu thiệt mười năm mất. Nhưng Phong sư huynh chắc cũng sẽ không làm gì được hắn, cho dù có bị cắt thành tám mảnh thì Trác Long biểu huynh cũng có thể phục nguyên.

Bốn người nhìn Thủy Long Đạo Cốt, Chung Nhạc cảm thấy Lôi Trạch huyết mạch lại bắt đầu sục sôi, thần huyết sôi trào, còn Lôi Trạch thần huyết của Bệ và Ngạn cao hơn, đạo âm thần huyết trong cơ thể phát ra âm thanh, gần như mọi huyết mạch Lôi Trạch đều bị kích động.

Bệ và Ngạn nhìn nhau, cả hai cùng ngồi xuống, quanh người nổi sóng tạo thành biển, các Tịnh Đế Liên Hoa nổi lên mặt biển. Chín mươi chín cây Tịnh Đế Liên Hoa nở tung, kim quang sáng lạn.

Trên những cánh hoa đó xuất hiện liên hoa bảo tọa, cứ mỗi hai cánh lại có một vị Thần Hoàng đang ngồi, chính là hình dạng của Bệ và Ngạn.

Những Thần Hoàng này không phải thi thể thật sự nhưng đều có nguyên thần, đều đang hít thở.

Âm Phiền Huyên khẽ ủa lên một tiếng, nhìn ra sự huyền diệu. Giữa những bông hoa này có các loại liên hệ, bông trước nuôi bông sau, tầng tầng tiếp nối. Năng lượng và đại đạo của chín mươi bảy cây Tịnh Đế Kim Liên đều nuôi dưỡng cây chín mươi tám.

Còn hướng chân thân của Bệ và Ngạn chính là chỗ của bông Tịnh Đế Liên thứ chín mươi chín!

- Đó là công pháp gì vậy?

Âm Phiền Huyên không kìm được hỏi.

Đột nhiên khí tức của Bệ Ngạn ngày một mãnh liẹt, dưới sự hỗ trợ của chín mươi tám cây Tịnh Đế Liên, tu vi tăng lên từng bậc. Hai người họ mỗi người đều tham ngộ Thủy Long Đạo Cốt, Tiên Thiên đồ đằng trong Lôi Trạch thần huyết được kích phát toàn diện, bỏ giả giữ thật, không ngừng tăng tiến.

- Sư đệ!

Bệ Ngạn đột nhiên cùng quay lại nhìn Chung Nhạc đồng thanh nói:

- Lần này có lẽ bọn ta sẽ chuyển thế, ngươi là hộ đạo nhân của bọn ta, kiếp sau nhớ hộ đạo cho bọn ta!

Tu vi của hai huynh đệ họ càng ngày càng cao, khí tức ngày một mạnh hơn, trong mấy ngày đã đạt tới đỉnh cao của Thần Hoàng, tiến thẳng đại viên mãn.

Lúc này, Bệ và Ngạn đột nhiên khí tuyệt thân vong!

Chỉ là, kiểu khí tuyệt thân vong này không phải tử vong thật sự, thi thể họ còn có nguyên thần, thi thể vẫn đang hít thở.

Chín mươi chín cây Tịnh Đế Liên tỏa sáng, tinh quang vô cùng tận hội tụ, chảy về phía trận nhãn thứ một trăm trên mặt biển. Ở đó, dưới mặt biển mọc ra lá sen, đài hoa của một bông liên hoa từ từ vươn lên khỏi mặt biển.

Bông hoa mới chỉ nhú đầu nhọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.