Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1375: Chương 1375: Bày mưu, phá kế (1)




Bên ngoài Võ Thánh Đài, trên một tòa ngọc đài, Mặc Ẩn âm thầm quan sát động tĩnh của Võ Thánh Đài, trong lòng chợt thầm than một tiếng.

- Ta xây dựng Chư Thánh Bảng, ghi chép cường giả siêu quần bạt tụy các nơi trong Tử Vi, chưởng khống quần hùng thiên hạ trong tay. Kẻ cho ta sở dụng, lưu! Kẻ không cho ta sở dụng, giết! Mấy chục năm khổ cực mưu tính, vẫn là bị hắn dễ dàng đoạt mất toàn bộ, giúp hắn may áo cưới!

Trong lòng Mặc Ẩn thầm nghĩ:

- Tương Lai Chư Đế Bảng, hắn là muốn làm đệ nhất Đế trên bảng, dưới trướng là Chư Đế tương lai! Chư Đế tương lai, cho dù là kẻ nào cũng đều không phục, nhưng Dịch tiên sinh lại có năng lực khiến cho bọn họ phải tâm phục khẩu phục. Tới lúc đó, hắn đại thế đã thành, bất kỳ thế lực nào, kể cả Thiên Đình, Thiên Đế, hết thảy đều sẽ bị bẻ gãy nghiền nát, trực tiếp hủy diệt! Hiện tại không diệt hắn, tương lai khi hắn đại thế đã thành, liền sẽ bị hắn tiêu diệt. Kế sách hiện tại, chính là đi gặp Thần Vũ Uy Vương!

Hắn rời khỏi tòa ngọc đài này, đi thẳng tới Vũ Uy Vương Phủ, cầu kiến Thần Vũ Uy Vương, nói:

- Vũ Uy Vương, ta muốn mượn lệnh lang dùng một lát!

Thần Vũ Uy Vương cười ha hả, nói:

- Ta con trai con gái trăm vạn, trên tới Tạo Vật Chủ, dưới tới tiểu nhi ba tuổi, xin hỏi Mặc tiên sinh muốn mượn kẻ nào?

Mặc Ẩn mỉm cười, nói:

- Thiên Thần và Chân Thần xuất sắc nhất!

Thần Vũ Uy Vương nói:

- Con cái cảnh giới Thiên Thần, Chân Thần của ta nhiều tới năm vạn. Nhưng xuất sắc nhất có tới mười đứa, đứa nào cũng đạt được chân truyền và sủng ái của ta. Ta gọi bọn chúng tới đây, tiên sinh cứ việc lựa chọn là được!

Hắn lập tức truyền lệnh xuống. Qua không bao lâu, mười tôn Thiên Thần, mười tôn Chân Thần trẻ tuổi đã đi tới trước điện, khom người thi lễ. Thần Vũ Uy Vương nói:

- Hai mươi đứa con này của ta, luận thực lực đều không thua kém đám người gọi là thiên tài tuyệt thế bên ngoài kia, luận tài cán, ai nấy cũng đều là tồn tại siêu quần bạt tụy. Trong đó, giống ta nhất là Vũ Uy. Hắn chính là giống ta nhất, cơ hồ giống ta năm xưa như đúc. Không giống ta nhất là Vũ Đình. Hắn mặc dù học bản lĩnh của ta, nhưng lại có ý nghĩ riêng của chính mình. Vũ Uy! Vũ Đình! Các ngươi đi ra bái kiến tiên sinh!

Một nam một nữ từ trong đám người đi ra, khom người hành lễ với Mặc Ẩn. Mặc Ẩn thấy hai người này siêu quần bạt tụy, thần thái phi phàm, không chút thua kém đám cường giả Đế tộc, Hoàng tộc trên Võ Thánh Đài kia, trong lòng nhất thời đại hỉ, nói:

- Bản lĩnh của các ngươi so với cường giả Đế tộc thì thế nào?

Vũ Uy và Vũ Đình liếc nhìn nhau một cái. Vũ Uy mỉm cười, nói:

- Trong Đế tộc, ngoại trừ Lão tổ tông khai tộc ra, còn từng xuất hiện qua mấy vị Đế? Bất quá chỉ là dựa vào dư uy của Lão tổ tông chủng tộc bọn họ mà thôi!

Vũ Đình mỉm cười, nói:

- Bọn họ quả thật có sở trường, nhưng khuyết điểm cũng lớn, khó có thể vượt qua công pháp truyền thừa do tổ tông bọn họ lưu lại. Cha ta tương lai sẽ tu thành Đế cảnh, nhà ta cũng là Đế tộc. Nhưng cũng may, công pháp của cha ta vẫn chưa đại thành, cấp cho đám con cái chúng ta không gian càng lớn hơn!

Thần Vũ Uy Vương cười ha hả, nói:

- Vũ Uy giống ta, thành tựu tương lai nhiều nhất chỉ đạt tới trình độ của ta. Vũ Đình không giống ta nhất, tương lai ngược lại có khả năng vượt qua ta! Mặc tiên sinh, ngươi thấy hai đứa con này của ta thế nào?

Mặc Ẩn triệt để yên lòng, mỉm cười nói:

- Thành tựu tương lai của lệnh lang, lệnh ái nhất định phi phàm! Ta liền mượn bọn họ! Ngoài ra, Vũ Uy Vương còn có những con cái không thành tài nào không?

Thần Vũ Uy Vương bật cười, nói:

- Đám con cái vô năng của ta cũng không ít! Tiên sinh mượn bọn họ là muốn sử dụng cho chuyện gì?

Mặc Ẩn nói:

- Ta muốn mượn tính mạng của bọn họ dùng một chút, dùng để giết Dịch tiên sinh và Thánh Linh Thể của Tiên Thiên Cung!

Trong lòng Thần Vũ Uy Vương khẽ nhảy lên, mỉm cười nói:

- Nếu là vậy, đừng nói là hai đứa con, cho dù là trăm ngàn đứa, ta cũng cho ngươi!

Hắn phân phó Thần tướng, dẫn hai đứa con trai bất tài vô dụng nhất tới, nói:

- Mời tiên sinh xem, đây là Vũ Thiên, đây là Vũ Nhạc! Có thể dùng được không?

Mặc Ẩn nhìn về phía Vũ Thiên và Vũ Nhạc. Chỉ thấy hai người đều là béo núc ních, bộ dáng xấu xí không chịu nổi, mặc dù cũng là Thiên Thần, nhưng tu vi thực lực chỉ là bình thường, đã tới cực hạn bọn họ có khả năng đạt được. Hắn khẽ mỉm cười, nói:

- Lại mượn một tôn Tạo Vật Chủ a!

Thần Vũ Uy Vương có chút chần chờ, nói:

- Trong đám con trai con gái của, tuy cũng có Tạo Vật Chủ, nhưng lại không nhiều lắm. Tiên sinh nhất định phải mười phần nắm chắc, không thể để cho con trai ta có bất kỳ sơ thất nào! Người đâu! Gọi Vũ Đạo Kỳ tới đây cho ta!

Sau một hồi, một tôn Tạo Vật Chủ tới trước điện, khom người đợi mệnh.

Mặc Ẩn lấy ra Lục Đạo Hỗn Thiên Nghi, giao cho Vũ Uy, lấy ra Thần Long Tráo và Đoạn Hồn Tiễn, giao cho Vũ Đình, sau đó giao Phá Hồn Châm cho Tạo Vật Vũ Đạo Kỳ, thấp giọng phân phó bọn họ một phen.

Ba người hội ý, dẫn theo hai tên bất tài vô dụng Vũ Thiên và Vũ Nhạc rời khỏi Vũ Uy Vương Phủ, đi tới Võ Thánh Đài.

- Vũ Thiên, Vũ Nhạc! Trên Võ Thánh Đài có Thần tượng của Phụ thần chúng ta, hiện tại đã bị một tiểu tử tên là Dịch Phong đập vỡ tan tành!

Ánh mắt Vũ Đình chớp động, nói:

- Tiểu tử này là một Nhân Tộc, bình thường hành sự vô pháp vô thiên, dám can đảm hủy hoại uy danh của Phụ thần chúng ta! Lần này chúng ta đi tới đó chính là muốn hướng hắn đòi lại công đạo!

Vũ Nhạc nghe hắn nói vậy, lập tức giận dữ, kêu lên:

- Còn đòi công đạo cái gì? Vũ Uy Vương Phủ chúng ta chính là công đạo a! Đợi một hồi muội muội ngươi nói cho ta biết kẻ nào là Dịch Phong, ta trực tiếp đánh chết hắn!

Vũ Thiên cũng là nộ hỏa ngập trời, kêu lên:

- Không đánh chết hắn, người khác còn cho rằng Vũ Uy Vương Phủ chúng ta dễ khi dễ a!

Vũ Đình cười tủm tỉm, nói:

- Vậy chuyện này liền giao cho hai vị huynh trưởng rồi! Hai vị huynh trưởng yên tâm! Có chúng ta ở bên cạnh, sẽ không để cho các ngươi bị thua thiệt. Các ngươi cứ việc hung hăng đánh, cho dù có đánh chết, còn có Đạo Kỳ đại huynh ở đây chống đỡ cho các ngươi!

Vũ Thiên cười ha hả, nói:

- Cần gì Đạo Kỳ đại huynh phải xuất thủ chứ? Đợi một hồi, các ngươi cứ xem thủ đoạn của hai anh em chúng ta!

o0o

Trên Võ Thánh Đài, Chung Nhạc đang giao lưu với đám người, đột nhiên chỉ nghe một đạo thanh âm cao giọng quát lớn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.