Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1262: Chương 1262: Bị bắt (1)




- Ngươi cho rằng nếu ngươi thắng ta, Kim Ô thị ta sẽ không dung ngươi sao?

Kim Hà Hề lắc đầu, nói:

- Ngươi có thể yên tâm! Kim Ô thị ta dù sao cũng là Đế tộc, cũng không tới mức nhỏ nhen như vậy! Hay là ta và ngươi tái đấu một trận?

- Ngươi có thể nói như vậy, nhưng ta lại không thể làm như vậy! Ta cũng không muốn vì vậy mà triệt để đắc tội Kim Ô thị!

Chung Nhạc xoay người rời khỏi Điếu Ngao Đài. Kim Hà Hề truyền âm nói:

- Nếu ngươi lo lắng Kim Ô thị ta sẽ hại ngươi, vậy ngày khác ngươi chọn một địa điểm, chúng ta lại so đấu một trận!

Nàng còn chưa kịp nói xong, vô số Thần Ma Kim Ô thị bốn phía đã nhao nhao vọt tới, tiếng hoan hô vang tận mây xanh, vừa hát vừa nhảy xung quanh nàng, chúc mừng trận đại thắng lợi này của Kim Ô thị.

Kim Hà Hề còn chưa kịp định ra thời gian địa điểm với Chung Nhạc, đã bị đám tộc nhân của chính mình bao vây, vô số thanh âm chúc tụng truyền tới không dứt. Cho dù là Tạo Vật Chủ Kim Ô thị, lúc này cũng buông xuống tư thái, không ngừng chúc tụng nàng.

Kim Hà Hề bận bịu tối mày tối mặt. Đám Thần Ma Kim Ô thị hoan hô rung trời, vô số Kim Ô bay múa đầy trời, nâng nàng bay lên thật cao, kim dực dày đặc như mưa, mang theo nàng bay tới bay lui, trận hình không ngừng biến hóa. Kim Hà Hề chỉ đành cùng vui với tộc nhân chính mình, chúc mừng tràng đại thắng lợi này. Đám kim vân bay tới bay lui, bay quanh Phù Tang Thần Thụ một vòng lại một vòng. Trong kim vân truyền ra tiếng ca của đám Thần Ma Kim Ô thị, chợt xa chợt gần.

Chung Nhạc từ xa quan sát một hồi, lại từ giã với Kim Sơ Phỉ, mỉm cười nói:

- Đã quấy rầy quý bảo địa lâu như vậy, ta cũng nên rời đi rồi! Sơ Phỉ huynh, ngày sau hữu duyên gặp lại!

Kim Sơ Phỉ bởi vì phải tiếp đãi bọn họ, không tiện chạy tới chúc mừng. Hiện tại vừa nghe hắn nói vậy, lập tức mỉm cười, nói:

- Dịch huynh, thắng bại nhất thời không cần để ở trong lòng! Ngươi dùng đại đạo của Kim Ô thị ta tiến hành luận đạo, chiến bại mười tám tôn Tạo Vật Chủ Kim Ô thị ta, tài học bậc này đã chấn động thiên hạ, dương danh Vũ trụ Cổ lão rồi!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Khách khí! Khách khí! Chỉ là một trận bại nhỏ, còn chưa thể khiến cho đạo tâm của ta lay động. Cáo từ!

Kim Sơ Phỉ vội vàng đưa tiễn. Đám người Yêu Tinh Nguyệt, Ma Hạo Tôn cũng nhao nhao từ giã. Kim Sơ Phỉ tiễn đám người ra khỏi Thang Cốc Thần Thành, ân cần nói:

- Nếu các vị rảnh rỗi, nhất định phải tới Thang Cốc, chúng ta lại nâng cốc vui vẻ một phen a!

- Nhất định! Nhất định!

Chung Nhạc leo lên Bảo liễn, Mục Tô Ca đánh xe, đang định rời đi. Đột nhiên, Yêu Tinh Nguyệt chợt đuổi theo, cười ha hả, nói:

- Không biết Dịch huynh có rảnh đi Thiên Yêu thị ta một chuyến hay không?

Chung Nhạc dừng Bảo liễn lại. Đột nhiên, Kỷ Vân Phi cũng từ xa chạy tới, mỉm cười nói:

- Dịch huynh, Kỷ Thông thị ta cách Thang Cốc không xa, mong sư huynh có thời gian ghé thăm một chút!

Ma Hạo Tôn cũng nhanh chóng đuổi kịp, cười ha hả, nói:

- Dịch huynh, Ma Vân thị ta cũng xin đợi đại giá của ngươi a!

Phạm Phó Chủ cũng suất lĩnh một đám người hầu đi tới, thản nhiên nói:

- Đại Phạm thị ta đã tồn tại từ Thời đại Địa Kỷ, cổ lão mà lâu đời, cũng xem như là một Đại tộc có thể so sánh với Dịch thị rồi!

Dục Thái cũng nhanh chóng đi tới, mỉm cười nói:

- Đại Dục thị ta cực kỳ hiếu khách, sẽ không so đo này nọ như Kim Ô thị. Nếu Dịch huynh có thời gian, không ngại ghé Đại Dục thị ta một chuyến a!

Chung Nhạc nhất nhất hoàn lễ, mỉm cười nói:

- Ta còn có việc vặt trong người, chỉ sợ hiện tại không thể ghé thăm quý bảo địa rồi, xin các vị sư huynh thứ lỗi. Bất quá, xin các vị sư huynh yên tâm, chỉ cần có tin tức gì của Mục Tam Thái tử, Dịch mỗ nhất định sẽ thông báo cho các vị, cùng nhau bắt giữ Mục Tam Thái tử!

Đám người cười ha hả, rối rít nói:

- Dịch huynh nghe một hiểu mười, không hỗ là thiếu niên anh hùng của Dịch thị!

- Nếu đã như thế, vậy chúng ta tương lai gặp lại!

Đám người đều leo lên tọa giá của chính mình, nhao nhao rời đi. Chung Nhạc hạ màn xe xuống, sắc mặt bình thản, nói:

- Tô Nô, chúng ta đi thôi!

Mục Tô Ca hỏi:

- Thiếu chủ, chúng ta đi nơi nào?

- Đi trước một đoạn, rời khỏi Kim Ô thị rồi hãy nói!

Mục Tô Ca không hiểu ý hắn, đánh xe đi xa. Còn chưa rời khỏi phạm vi thế lực của Kim Ô thị, Mục Tô Ca đã dừng Bảo liễn lại, nói:

- Thiếu chủ, bên ngoài có một lão giả cản đường!

Chung Nhạc vén rèm xe lên, cất bước đi ra. Chỉ thấy một lão giả Kim Ô thị chắp hai tay sau lưng, đứng ở phía trước, y phục trên người tung bay phần phật, không gió tự động.

- Vãn bối bái kiến Tộc trưởng Kim Ô thị!

Chung Nhạc khom người hành lễ. Lão giả kia xoay người lại, kinh ngạc nói:

- Dịch thị quả nhiên có vài phần năng lực, không ngờ lại nhận ra lão hủ!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Vãn bối mặc dù tu vi hèn mọn, chỉ nhìn thấy bóng lưng của tiền bối, đã biết rõ có thể có khí khái khí phách như vậy, nhất định không phải là phàm phu tục tử, nhất định là nhân vật có một không hai đương thời. Có thể có được khí khái khí phách khí tràng bậc này, tự nhiên chỉ có đương kim Tộc trưởng của Kim Ô thị rồi!

Lão giả kia khẽ mỉm cười, vạn phần ấm áp nói:

- Con cháu Dịch thị quả thật phi phàm! Lão hủ là Kim Diệu Hiền, một thân bất tài đang ngồi trên bảo vị Tộc trưởng của Kim Ô thị! Lần này ta tới đây là muốn cảm tạ Dịch tiểu hữu đã lưu lại cho Kim Ô thị ta một phần mặt mũi!

Hắn từ xa nhìn về phía Phù Tang Thần Thụ của Kim Ô thị, ở nơi đó vẫn còn đang ăn mừng náo nhiệt, vô số Thần Ma Kim Ô thị đang chúc mừng tràng đại thắng lợi của Kim Hà Hề, thản nhiên nói:

- Nhãn giới bọn họ nông cạn, không biết là ngươi đã nhường Hà Hề, cho rằng Hà Hề đã thắng được ngươi. Bất quá, lão hủ lại nhìn vô cùng rõ ràng. Nếu ngươi muốn thắng nàng, cũng không phải là không có khả năng! Nhưng ngươi lại chủ động tản đi Tiên Thiên Thần Nhật, lão hủ vô cùng cảm kích!

Chung Nhạc lộ ra bộ dáng ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Sao tiền bối lại nói như vậy? Hà Hề sư tỷ là dùng bản lĩnh chân thật thắng ta. Dương cực Âm sinh, thủ đoạn bậc này đã đạt tới cực điểm của đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, đã đột phá cực hạn. Ta mặc dù tinh thông đại đạo Tiên Thiên Thái Dương, nhưng lại không thể tìm hiểu thấu triệt. Bởi vậy, nhìn thấy một chiêu này của Hà Hề sư tỷ, ta liền tự biết chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ. Thay vì bị nàng đánh bại, không bằng đơn giản chủ động nhận thua, còn có thể bảo tồn một phần mặt mũi!

Cặp mắt Lão Tộc trưởng Kim Ô thị vô cùng sắc bén, ánh mắt nhìn chằm chằm trên mặt của hắn, tựa hồ muốn nhìn rõ ý tưởng chân thật của hắn. Chung Nhạc bình tĩnh thản nhiên, sắc mặt còn có chút xấu hổ. Một lúc lâu sau, Kim Diệu Hiền mỉm cười, nói:

- Đại đạo Tiên Thiên Thái Dương của Dịch tiểu hữu hẳn là do tổ tiên truyền lại a?

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Quả thật là do tổ tiên truyền lại! Chỉ là ta tư chất ngu độn, không thể đạt tới đạo diệu Dương cực Âm sinh!

Kim Diệu Hiền không khỏi than thở:

- Ngươi tu luyện tới bước này cũng đã vô cùng bất phàm rồi! Cho dù là Kim Ô thị ta, cũng chỉ có Hà Hề là có thể thắng được ngươi một bậc. Được rồi! Tiểu hữu, xin mời!

Chung Nhạc khom người thi lễ, leo lên Bảo liễn, nói:

- Tiền bối, vãn bối cáo từ! Tô Nô, khởi giá!

Mục Tô Ca khom người thi lễ với Kim Diệu Hiền, đánh xe rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.