Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1161: Chương 1161: Chặn giết Phù Thử (2)




Chủ nhân của đại thủ thô thiển kia vọt tới, chính là Dã nhân Phù Lê. Hắn vác trên vai một cây gậy xương lớn, ánh mắt nhìn về phía Phù Thử sáng ngời, tán thưởng:

- Bộ dáng gã Tạo Vật Chủ này tuấn mỹ, bán được giá càng cao hơn!

- Lớn mật!

Phù Thử lớn tiếng quát:

- Đám nhân loại hoang dã các ngươi có biết ta là ai không? Ta chính là Nhị đệ tử Phù Thử của Tiên Thiên Đế Quân, phụng mệnh Tiên Thiên Đế Quân…

Soạt soạt soạt!

Từng đạo từng đạo thân ảnh vĩ ngạn ầm ầm rơi xuống, đoàn đoàn bao vây Phù Thử ở trung tâm, sắc mặt bất thiện:

- Ngươi mới nói cái gì?

Phù Thử nhất thời giật mình, nhắm mắt liều mạng nói:

- Ta chính là Nhị đệ tử Phù Thử của Tiên Thiên Đế Quân…

o0o

Tinh vực Tử Vi, Nhân Hoàng Điện, Chung Nhạc còn đang đợi tin tức, đột nhiên đám đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân bọn Ba Đích tới chơi. Trong lòng Chung Nhạc nghi hoặc:

- Tiên Thiên Đế Quân đã lệnh cho bọn họ không được tiếp xúc với Tiên Thiên Cấm Quân nữa, đám người Ba Đích như thế nào lại tới đây?

Chung Nhạc đi ra nghênh đón. Chỉ thấy trong đám người Ba Đích còn có một nàng thiếu nữ áo đỏ dung mạo xinh đẹp, trên đầu thần khí mênh mang, tường vân tầng tầng, trong mây có Thải Phượng ngao du, phun ra từng đạo từng đạo hỏa quang, vô cùng huyễn lệ. Thiếu nữ áo đỏ này y phục lộng lẫy hoa lệ, khí chất cũng tôn quý dị thường. Đám người Ba Đích như chúng tinh phủng nguyệt vây nàng ở trung tâm, nối đuôi nhau đi tới.

- Dịch tiên sinh, vị này chính là Tiểu Công chúa Khanh Tuyền, năm nay vừa mới thành niên, tu thành Thần Minh!

Đám người Ba Đích tiến lên, nhanh chóng giới thiệu:

- Tiểu Công chúa ở nhà buồn chán, nghĩ muốn ra ngoài lịch lãm, lệnh cho chúng ta bồi tiếp. Chúng ta tự nghĩ thực lực không đủ, nên mới muốn mời tiên sinh hỗ trợ!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Sợ rằng không được! Hiện tại thiên hạ nửa loạn nửa không, thế lực Thiên Đế rục rịch xuất động. Nếu Công chúa ra ngoài dạo chơi, sợ rằng tất có tai họa!

Thiếu nữ áo đỏ kia cười lạnh một tiếng, nói:

- Nếu ở nhà tu luyện có thể tu thành Thiên Đế, vậy trên đời này khắp nơi đều là Thiên Đế rồi. Đại Thống lĩnh, bọn họ ai cũng nói ngươi bản lĩnh cao, không ngờ ngươi cũng là hạng người nhát gan như chuột!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Khanh Tuyền Công chúa, nếu thân phận của ngươi bại lộ, sợ rằng có không biết bao nhiêu tồn tại muốn giết ngươi để thỉnh công với Thiên Đế a!

- Bọn họ dám sao?

Mục Khanh Tuyền cười lạnh một tiếng, nói:

- Tranh đấu giữa đương kim Thiên Đế và Phụ thần ta còn chưa kéo ra tấm màn, chư hầu không biết cha ta hay là Thiên Đế người nào càng mạnh hơn, kẻ nào dám động thủ chứ? Lẽ nào bọn họ không sợ đứng sai vị trí sao?

Trong lòng Chung Nhạc kinh ngạc. Nữ tử này ngược lại cũng không phải là ngực lớn nhưng không có đầu óc, vẫn còn có chút kiến giải của chính mình.

Ngữ khí Mục Khanh Tuyền chậm lại, mỉm cười nói:

- Đại Thống lĩnh, ta nghe nói ngươi từng giao phong với Thiên Huyền Tử của Cự Linh thị, bất phân thắng bại. Lần này ta chính là muốn khiêu chiến với tồn tại đẳng cấp như Thiên Huyền Tử, giúp Tiên Thiên Cung ta dương danh, tránh cho người ta nói Tiên Thiên Cung ta không người kế thừa!

Chung Nhạc nhìn về phía Hi Hòa, hỏi:

- Ý của tôn sư là…

Hi Hòa vội vàng nói:

- Sư tôn ta nói để cho Dịch tiên sinh làm chủ!

- Lão hồ ly này muốn làm gì đây?

Chung Nhạc quay sang hỏi Ba Đích:

- Đế Quân có biết chuyện này không?

Ba Đích vội vàng nói:

- Đế Quân nói làm phiền tiên sinh rồi!

Chung Nhạc nhất thời trầm ngâm. Mục Khanh Tuyền liếc nhìn hắn một cái, hỏi:

- Tiên sinh sợ sao?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, lại hỏi Ba Đích:

- Đế Quân có bao nhiêu con trai con gái?

- Đế Quân con trai con gái nhiều vô số kể, tại thế còn có hơn sáu vạn vị Điện hạ và Công chúa!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Vậy thì tốt rồi! Nếu bất hạnh chết đi một hai người cũng không quan trọng a! Nếu đã như vậy, ta đi theo các ngươi ra ngoài du lịch một chút!

Mục Khanh Tuyền trợn trừng cặp mắt, hung hăng nhìn hắn. Chung Nhạc không chút để ý, nói:

- Khanh Tuyền Công chúa, đi ra ngoài ngươi phải gọi ta một tiếng sư thúc, hoặc là tiên sinh!

Mục Khanh Tuyền hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đi thôi! Chúng ta đi Thánh địa Cự Linh Thần Tộc, gặp mặt gã Thiên Huyền Tử này một lần. Nếu ta chiến bại hắn, nhìn xem mặt mũi vị sư thúc nào đó đặt ở nơi nào?

- Tiên sinh không nên để trong lòng!

Ba Đích nói nhỏ:

- Tính tình Công chúa tuy lớn, nhưng bản lĩnh không tệ, là do Đế Quân một tay dạy dỗ. Chúng ta mặc dù thành Thần sớm hơn nàng mấy năm, nhưng bản lĩnh đều không bằng nàng!

Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, mỉm cười nói:

- Các ngươi đợi ta chốc lát, ta đi chuẩn bị một chút!

Hắn bước nhanh vào Nhân Hoàng Điện, tiến vào Thư khố Nhân Hoàng, đi tới bên ngoài mạng lưới nhân quả. Tâm niệm vừa động, trong mi tâm bay ra một sợi tơ nhân quả, dung nhập vào bên trong mạng lưới nhân quả.

Mạng lưới nhân quả hiện tại đã càng thêm dày đặc, mảnh lưới lớn trăm ức nhân quả nhìn như quan hệ hỗn loạn, nhưng vận chuyển có trật tự, thủy chung bất loạn.

Sợi tơ nhân quả này của Chung Nhạc chính là sợi tơ nhân quả Mục Khanh Tuyền, dung nhập vào trong mạng lưới nhân quả. Chung Nhạc đột nhiên khẽ chém một cái, chặt đứt sợi tơ nhân quả Mục Khanh Tuyền này. Nhất thời, trong trăm ức sợi tơ nhân quả có chừng mấy trăm sợi tơ dây dưa, va chạm với nhau. Tiếp theo, có thêm càng nhiều sợi tơ nhân quả rơi vào hỗn loạn, kéo theo càng nhiều sợi tơ nhân quả vào trong đó. Trong chớp mắt, vô số sợi tơ nhân quả của Tử Vi Thiên Đình, Tiên Thiên Đế Quân đều dây dưa, va chạm với nhau.

- Nếu lần này Mục Khanh Tuyền chết ở bên ngoài, sẽ có thể kích nổ nhân quả, khiến cho thiên hạ đại loạn!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, lộ ra thần sắc vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.