Bất cứ kẻ nào nếu biết được Chung Nhạc chính là Long Nhạc, nhất định
cũng sẽ cả kinh một trận. Không một ai có thể nghĩ tới, Chung Nhạc lại
có tới hai thân phận khác nhau, phân biệt ở Đông Hoang và Đại Hoang, mà
cả hai cái thân phận này đều đạt được danh tiếng kinh người. Trận chiến
này qua đi, nếu Chung Nhạc có thể bình an trở lại Kiếm Môn, danh tiếng
của hắn trong các Hoang tất nhiên là sẽ tăng mạnh, được người người tán
dương. Nếu thân phận Long Nhạc của hắn bị bại lộ, vậy sẽ càng khủng bố
hơn nữa, đủ có thể được mọi người xem thành truyền kỳ.
Đám người
Chung Nhạc tiếp tục lưu lại trong Hiếu Mang Thần Miếu, Phong Sấu Trúc
thì ngày nào cũng kéo mấy vị Trưởng lão Tế ty của Sơn Thần Tộc, hết trò
chuyện Đông tới trò chuyện Tây, tán phiếm chuyện thiên địa, một ngày ba
bốn lần mời, khiến cho mấy vị Trưởng lão Tế ty Sơn Thần Tộc này không
phân thân ra được.
Rốt cuộc, tới ngày thứ tư, Trưởng lão Thủy Tử
An đã chạy tới Hiếu Mang Thần Miếu, bái kiến Đại Tế ty Hiếu Mang Thần
Tộc. Phong Sấu Trúc rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Mấy vị Trưởng lão
Tế ty của Sơn Thần Tộc kia cũng đứng dậy cáo từ, mỉm cười nói:
-
Sấu Trúc huynh, chúng ta có thể giúp ngươi cũng chỉ có thể tới đây mà
thôi. Con đường phía sau đi như thế nào, thì phải xem bản thân các ngươi rồi!
Sắc mặt Phong Sấu Trúc thoáng ửng đỏ, biết rõ mấy vị Trưởng lão Tế ty này sớm đã nhìn ra ý tứ của hắn, chính là muốn lưu bọn họ
lại, tránh cho Hiếu Mang Thần Tộc hạ thủ với đám người Chung Nhạc. Lão
đầu tử khom người cảm tạ:
- Đa tạ các vị sư huynh! Ân tình này, Sấu Trúc ghi nhớ trong lòng!
Mấy vị Trưởng lão Tế ty kia cười ha hả, cáo từ rời đi.
o0o
Thủy Tử An tới bái kiến Trưởng lão Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc, sau đó
đám người Chung Nhạc cũng tới. Ngay sau đó, bọn họ liền lập tức nói lời
từ giã Trưởng lão Đại Tế ty. Ba người Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi và Điền
Duyên Tông cũng đều thở phào nhẹ nhõm một trận. Lưu lại trong Hiếu Mang
Thần Miếu giống hệt như đang lượn lờ ở trước cửa động của lão hổ vậy,
chẳng biết lúc nào sẽ táng thân trong miệng hổ. Hiện tại Trưởng lão Thủy Tử An đã tới, bên mình có hai vị Cự bá đi theo, hẳn là đủ để hộ tống
bọn họ an toàn rời khỏi Tây Hoang.
Trước lâu thuyền, rất nhiều
Trưởng lão Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc đều tới đưa tiễn. Đám người
Chung Nhạc nhanh chóng leo lên lâu thuyền, lái thuyền rời khỏi Hiếu Mang Thần Miếu.
o0o
- Sau khi rời khỏi lãnh địa của Hiếu Mang Thần Tộc, mới là thời điểm nguy hiểm nhất!
Trên lâu thuyền, ánh mắt Phong Sấu Trúc chớp động, trầm giọng nói:
- Lần này động sát cơ đối với chúng ta không chỉ có Hiếu Mang Thần Tộc,
còn có Quỷ Thần Tộc, Sơn Thần Tộc đồng dạng cũng động sát cơ. Vốn dĩ
Thần Nha Tộc cũng dự định hạ thủ với chúng ta, bất quá đã có tầng quan
hệ Tả Tương Sinh Tả Đường chủ này, bọn họ hẳn là sẽ không xuất thủ!
Thủy Tử An nghe hắn nói vậy, nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, thất thanh hỏi:
- Phong sư huynh, Hiếu Mang Thần Tộc thì cũng thôi đi, vì sao ngay cả Quỷ Thần Tộc và Sơn Thần Tộc cũng muốn xuất thủ với chúng ta?
Phong Sấu Trúc thở dài một tiếng, liếc mắt nhìn Chung Nhạc, nhàn nhạt nói:
- Cây cao trong rừng, tất bị gió thổi ngã. Người quá xuất chúng, tất bị
kẻ khác ganh ghét. Lần này Chung Sơn thị đã đại xuất phong quang, hắn
không chết, rất nhiều Thần Tộc sẽ lo lắng bất an!
Thủy Tử An vội
vàng hỏi rõ ràng cặn kẽ tình huống, cuối cùng cũng không khỏi hít một
hơi lãnh khí, liên tục quan sát trên dưới Chung Nhạc, vui vẻ khen ngợi:
- Kiếm Môn ta lại có thêm một nhân tài kiệt xuất a! Nghịch khai năm đại
Bí cảnh Nguyên thần, trước đây chỉ có mỗi mình Môn chủ đời thứ nhất Kiếm Môn ta mới có thể làm được chuyện này! Các Thần Tộc muốn hạ thủ với
ngươi cũng chẳng có gì lạ!
Điều khiến cho các Thần Tộc kiêng kỵ
chính là Chung Nhạc đã nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần. Tư chất
bậc này thiên hạ hiếm có, cổ kim hiếm có, làm sao có thể không khiến cho các Thần Tộc động sát cơ được?
- Nếu là như vậy thì có chút khó khăn rồi!
Thủy Tử An nhất thời trầm ngâm, nói:
- Nếu không có chuyện này, ta cũng có thể ỷ vào cái mặt già này của chính mình, dẫn theo các ngươi một đường đi vào địa bàn của các Thần Tộc.
Bằng vào mặt mũi của ta, cũng có thể mượn nhờ các Thần Tộc một đường bảo hộ, đủ để bình an trở lại Đại Hoang. Nhưng hiện tại, ta có chút không
dám tiến vào lãnh địa của đám Thần Tộc kia rồi!
Chung Nhạc nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần, chuyện này quan hệ quá lớn, nếu để
mặc cho hắn trưởng thành tiếp, tương lai chỉ sợ lại là một tôn Thần nữa
của Nhân Tộc. Đây là sự tình mà rất nhiều Thần Tộc Tây Hoang không thể
dễ dàng để yên được. Cho nên bọn họ nhất định phải thừa dịp hiện tại hắn còn nhỏ yếu, sớm xuất thủ diệt trừ hắn. Thủy Tử An mặc dù khôn khéo
linh hoạt, có giao tình với không ít Đại tộc trong Thần Tộc, nhưng giao
tình là giao tình, gặp phải loại chuyện như thế này, giao tình căn bản
không dùng được.
- Hiện tại xem ra, chỉ có thể chia ra làm ba
đường. Một đường chính là đám nhân mã Tả Tương Sinh, bọn họ khẳng định
có thể an toàn trở về Đại Hoang. Một đường chính là Phong sư huynh ngươi dẫn theo Khâu Đàn thị và Điền Phong thị. Một đường cuối cùng là ta và
Chung Sơn thị!
Ánh mắt Thủy Tử An chớp động, nói:
- Phong
sư huynh dẫn theo Khâu Đàn thị và Điền Phong thị, nguy hiểm mặc dù cũng
cao, nhưng không phải là cửu tử nhất sinh, một mạch di chuyển nhanh
chóng, vẫn có thể an toàn trở lại Đại Hoang. Mà con đường ta và Chung
Sơn thị này chính là hung hiểm nhất, chắc chắn sẽ xuất hiện địch nhân
tồn tại cấp Cự bá!
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời nhảy lên:
- Để ta một mình đi theo Thủy Tử An?
Chung Nhạc đối với Thủy Tử An cũng rất không yên lòng, vẫn luôn hoài nghi hắn có quan hệ với chuyện tình Thiên Tượng Lão Mẫu, hoài nghi hắn đã phản
bội Nhân Tộc, cấu kết với Thiên Tượng Lão Mẫu. Mà bây giờ Thủy Tử An lại đề nghị chia binh hai đường, hắn cùng với Chung Nhạc chung một đường,
khiến cho Chung Nhạc cảm thấy có chút không ổn.
Phong Sấu Trúc nhíu mày, suy tư trong chốc lát, cuối cùng thở dài một tiếng:
- Chỉ có thể như thế! Chung Nhạc, Thủy Trưởng lão cực kỳ tinh tường đối
với Tây Hoang, hơn nữa làm người giao du rộng rãi, khắp nơi trên thế
gian đều là bạn. Nếu ta dẫn theo ngươi liền hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Mà nếu hắn dẫn ngươi theo, hẳn là còn một đường sinh cơ. Bây giờ
chúng ta chia binh hai đường, ngươi cứ đi theo Thủy Trưởng lão đi!
Chung Nhạc nhíu chặt cặp mày, nhưng cũng không nói lời nào. Thủy Tử An trầm giọng nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường! Chung Sơn thị, đi theo ta!Hắn tiến về phía trước lâu thuyền, nhàn nhạt nói:
- Chúng ta đi bộ!
Chung Nhạc đi theo hắn tới phía trước lâu thuyền. Tại đầu thuyền, Phong Sấu Trúc chắp tay nói:
- Một đường cẩn thận!
Thủy Tử An chắp tay hoàn lễ, cùng với Chung Nhạc nhảy khỏi lâu thuyền. Khâu
Cấm Nhi đứng trên lâu thuyền, phất phất tay, nói với theo:
- Sư huynh, ta ở Kiếm Môn đợi ngươi!
Chung Nhạc quay đầu lại, đồng dạng cũng phất phất tay.
Phía trước lâu thuyền, sóng gợn văng bắn khắp nơi, chiếc lâu thuyền từ từ
lái vào trong tầng mây. Chung Nhạc và Thủy Tử An thì không ngừng hạ
xuống. Cũng không lâu lắm, hai người đã chân đạp mặt đất. Thủy Tử An hai ống tay áo phiêu phiêu, bước chân cách mặt đất chừng ba trượng, ngự
phong mà đi. Chung Nhạc thì bay theo phía sau hắn, vỗ mạnh Kim Ô Song
Dực mà bay, im lặng không nói lời nào.
- Nhân Tộc chia binh ba đường sao?
Trong Hiếu Mang Thần Miếu, trước một tấm gương thật lớn, đám Trưởng lão Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc đồng thời nhìn về phía tấm gương kia. Mà ở trên
một tòa tháp cao bên cạnh tấm gương này, một gã lực sĩ Thần Tộc chậm rãi di chuyển một mặt kiếng thật lớn. Từ trong mặt kiếng phát ra một đạo
quang mang sáng ngời, thủy chung chiếu về phía phương hướng chiếc lâu
thuyền của Phong Sấu Trúc, di chuyển theo sát chiếc lâu thuyền kia. Đạo
quang mang kia chiếu rọi trên chiếc lâu thuyền, mà trong tấm gương trước mặt đám Trưởng lão Tế ty kia thì lại hiển lộ ra cảnh tượng trên chiếc
lâu thuyền.
Một gã Tế ty áo bào trắng quát lên:
- Một tấm
Thông Thần Kính không đủ! Khởi động tấm Thông Thần Kính thứ hai và thứ
ba, chiếu rọi động tĩnh của Thủy Tử An và Tả Tương Sinh cho ta!
Trên hai tòa tháp cao khác trong Thần Miếu, hai gã lực sĩ nhất thời gật đầu
một cái. Chỉ thấy mặt kiếng trên hai tòa tháp cao dần dần sáng lên.
“Ông” một tiếng, một đạo quang mang trên một tòa tháp cao bắn thẳng ra,
chiếu về phía Chung Nhạc và Thủy Tử An. Mà đạo quang mang trên tòa tháp
cao thứ ba bắn ra lại chiếu về phía Thần Miếu Thần Nha Tộc cách nơi này
mấy vạn dặm.
Lại có rất nhiều lực sĩ Thần Tộc nâng tới hai tấm
Thông Thần Kính thật lớn nữa. Chỉ thấy hình ảnh trên hai tấm Thông Thần
Kính này nhanh chóng biến hóa, một tấm gương trong đó thì sưu tầm phương vị của Thủy Tử An và Chung Nhạc, một tấm còn lại thì sưu tầm phương vị
của đám người Tả Tương Sinh. Cũng không lâu lắm, bọn họ đã thuận lợi tìm được Thủy Tử An và Chung Nhạc. Mà tấm gương còn lại vẫn đang sưu tầm
bên trong mấy tòa Thần Miếu to lớn hùng vĩ của Thần Nha Tộc, vẫn chưa
tìm được phương vị của đám người Tả Tương Sinh.
Đột nhiên, trong
lúc tấm gương thứ ba đang chiếu rọi một tòa Thần Miếu của Thần Nha Tộc,
chợt chiếu rọi trúng vào một thân ảnh. Kẻ này đầu chim thân người, toàn
thân khí độ uy nghiêm, có một loại cảm giác bá đạo cao cao tại thượng.
Trong lòng đám Trưởng lão Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc nhất thời nhảy
lên một cái, vội vàng cao giọng nói:
- Mau di chuyển mặt kiếng! Mau di chuyển mặt kiếng! Không được chiếu vào hắn!
Gã lực sĩ Thần Tộc trên ngọn tháp cao đang muốn di chuyển mặt kiếng, nào
ngờ đạo thân ảnh đang bị chiếu ở trong mặt kiếng kia giống như có một
loại từ tính quỷ dị vậy, đạo kính quang chiếu rọi trên thân thể của hắn
giống như bị nam châm hút lại, không cách nào di chuyển sang chỗ khác
được.
Đạo thân ảnh xuất hiện trong tấm gương kia chính là Trưởng
lão Đại Tế ty của Thần Nha Tộc. Hắn giống như là có cảm giác, chợt ngẩng đầu nhìn về phía đạo kính quang bắn tới kia. Ngay sau đó, hắn chợt cất
bước tiến về phía mặt kiếng. Mặc dù bọn họ đang ở cách xa nhau tới mấy
vạn dặm, Đại Tế ty của Thần Nha Tộc vẫn còn ở bên trong Thần Miếu Thần
Nha Tộc, nhưng hắn cất bước tiến về phía trước, lại mang tới cho người
khác một loại cảm giác như hắn sắp sửa đi ra khỏi mặt kiếng vậy.
- Không xong! Đã bị hắn phát hiện!
Thân thể Đại Tế ty Thần Nha Tộc ở trong tấm gương càng lúc càng lớn hơn, dần dần chiếm đầy toàn thể tấm gương. Đột nhiên phốc một tiếng, từ trong
Thông Thần Kính chợt dâng lên liệt hỏa hừng hực, thiêu đốt gã lực sĩ
trên ngọn tháp cao, khiến cho hắn hóa thành một hỏa nhân, ngay sau đó
liền bị đốt thành tro bụi. Nhưng liệt hỏa vẫn như cũ không hề dập tắt,
mà thoáng chấn động một cái, hóa thành một con Thần Nha, vỗ cánh bay
lên, nhào thẳng về phía đám Trưởng lão Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc.
- Sư huynh, bọn họ chỉ là vui đùa với ngươi một chút mà thôi, cần gì nổi giận chứ?
Đột nhiên từ trong Hiếu Mang Thần Miếu chợt bay ra một bàn tay, chế trụ cổ
của Thần Nha. Bàn tay kia nhẹ nhàng siết một cái, bóp nát con Thần Nha
do hỏa quang hóa thành kia. Mà thanh âm của Đại Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc cũng vang lên, mỉm cười nói.
- Hừ!
Con Thần Nha vỡ nát
chợt hóa thành vô số con Hỏa Nha nho nhỏ bay múa đầy trời. Cuối cùng đám Hỏa Nha kia dung hợp lại, biến thành một cái đầu chim thật lớn, phát ra hỏa quang hừng hực, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn chằm chằm đám Trưởng
lão Tế ty Hiếu Mang Thần Tộc bên dưới. Từ trong cái đầu chim chợt phát
ra thanh âm bén nhọn:
- Đừng có đánh chủ ý con rể của ta! Những
người khác của Kiếm Môn, ngươi muốn làm gì ta mặc kệ. Nhưng nếu ngươi
dám đánh chủ ý con rể ta, ta sẽ cùng ngươi cá chết lưới rách!
Phốc một tiếng, cái đầu chim nhanh chóng tản đi, đám hỏa quang hoàn toàn
biến mất không thấy đâu nữa. Đại Tế ty của Hiếu Mang Thần Tộc hừ lạnh
một tiếng. Đột nhiên gã lực sĩ trên tòa tháp cao thứ hai chợt vui vẻ
nói:
- Đã tìm được tung tích của Thủy Tử An và Chung Sơn thị!
- Tốt! Cũng đã đến lúc tiễn đám nhóc con Kiếm Môn lên đường rồi! Các
huynh đệ Hiếu Mang Thần Tộc, các ngươi đã có thể xuất động rồi!
- Đi giết a! Để cho đám nhóc con Nhân Tộc biết rõ địa vị của Nhân Tộc là ở đâu!
Trong Hiếu Mang Thần Miếu chợt truyền tới từng trận từng trận thét dài. Trong tràng tiếng thét kia, từng gã từng gã Luyện Khí Sĩ Thần Tộc từ trong
những tòa Thần Miếu, Thần Điện ào ào xông ra. Có kẻ hóa thành cự ngao ba đầu nhảy nhót như bay, có kẻ bay thẳng lên không trung, chân đạp không
khí phóng thẳng tới, có kẻ tế xuất lâu thuyền, có kẻ triệu hồi ra cự
thú… Hàng trăm Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc giống như một đạo hồng
lưu cương thiết, tuôn trào về phía phương xa.
- Thủy Tử An và
Phong Sấu Trúc đều là nhân vật cực kỳ khó dây dưa. Phong Sấu Trúc ở bên
ngoài du lịch một hai trăm năm cũng không bị giết chết. Thủy Tử An lại
càng là cường giả khai sáng ra Kiếm Lục Thập Tứ Thức. Cho nên lần này
Hiếu Khuyết, Hiếu Ma Thần, hai người các ngươi chia ra đi quấn lấy Thủy
Tử An và Phong Sấu Trúc. Những kẻ còn lại thì giao cho các huynh đệ khác và đám người của Sơn Thần Tộc, Quỷ Thần Tộc!
Trong Hiếu Mang
Thần Miếu, hai vị Cự bá Thần Tộc nhất thời gật đầu một cái, bước ra khỏi Thần Miếu, phóng người bay lên không trung.
Mà cũng ngay lúc
này, bên trong Sơn Thần Tộc và Quỷ Thần Tộc cũng có tinh nhuệ xuất kích. Bất quá, đại đa số tinh nhuệ của Sơn Thần Tộc và Quỷ Thần Tộc đều là
phóng thẳng tới phương vị của Thủy Tử An và Chung Nhạc.
Chung
Nhạc nghịch khai năm đại Bí cảnh Nguyên thần khiến cho các Thần Tộc nhớ
tới vị anh hùng Nhân Tộc một vạn năm trước đã dẫn theo một đám nô lệ
chạy ra Tây Hoang, mở ra Đại Hoang. Bởi vậy đám Thần Tộc của Tây Hoang
làm sao có thể khoan nhượng một gã thiếu niên khác cũng theo đó mà quật
khởi?