Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 731: Chương 731: Côn Thần hàng lâm (1)




Lại qua hai ngày, Chung Nhạc đã thu hồi lại đám Thần binh Côn Tộc trấn thủ tám quan mười tám thành kia. Côn Tộc là sinh linh do Ma Tộc chế tạo ra, bởi vậy Thần binh Côn Tộc đại đa số là dùng Đồ đằng Ma Tộc và Đồ đằng tự có của Côn Tộc luyện chế thành. Tấm lân phiến này có thể phân tích ra huyền bí của Thần binh Côn Tộc hay không, Chung Nhạc cũng không nắm chắc.

Hắn lấy ra một kiện Thần đao Côn Tộc hình thái cánh ve, đặt trước mặt tấm lân phiến, lập tức nhìn thấy hết thảy cấu tạo của thanh Thần đao cánh ve trong mặt gương, những văn lộ Đồ đằng cùng với lạc ấn trong đó, hết thảy đều chậm rãi xuất hiện.

Lạc ấn Côn Thần bên trong thanh Thần đao cánh ve có hình dạng giống như một con ve sầu, bộ dáng rất sống động, nằm ở trung tâm tầng tầng trận pháp. Lạc ấn này là do Côn Thần dùng tâm thần và tâm huyết tế luyện, hình thành đầu mối để thao túng thanh Thần đao cánh ve này.

Luyện Khí Sĩ tu thành Nguyên thần, lúc điều khiển Hồn binh cũng không cần dùng Thần hồn dung nhập vào Hồn binh, do đó bớt đi rất nhiều nguy hiểm, hơn nữa uy lực cũng càng cường đại hơn. Nhưng Hồn binh vẫn là bất đồng với Thần binh. Thần binh đáng sợ nhất ngược lại cũng không phải là uy lực, mà là một khi tế khởi sẽ trở nên xuất thần nhập hóa, kích thước biến hóa tùy tâm, khó lòng phòng bị. Nhất là khi kiện Thần binh nào đó có thể luyện tới tình trạng hữu hình vô chất, kích thước có thể biến hóa, hình thái cũng có thể biến đổi, chính là khủng bố nhất.

Trong những Thần binh mà Chung Nhạc từng gặp qua, đã luyện tới trình độ hữu hình vô chất, chính là bảo vật trấn tộc của Côn Bằng Thần Tộc, Thần Dực Đao. Mỗi một sợi lông chim Kim kiếm Bằng vũ trong đó cho dù có bị đánh tới mức rách nát tả tơi, chỉ cần quay trở lại trên Thần Dực Đao, sẽ có thể khôi phục lại như ban đầu. Chính vì Thần Dực Đao đã luyện tới tình trạng hữu hình vô chất, Thần Kim bị luyện tới tình trạng xen giữa trạng thái ánh sáng, trạng thái chất lỏng cùng trạng thái cố định, đã biến thành hình thái văn lộ Đồ đằng nhỏ bé nhất, có thể hóa thành quang mang, có thể lưu động, cũng có thể biến thành hình thái cố định.

Muốn lau đi lạc ấn của Thánh khí bậc này chính là cực kỳ khó khăn. Cho dù là có tấm gương lân phiến, Chung Nhạc cũng không có khả năng làm được. Bởi vì trận pháp bên trong Thần Dực Đao thời thời khắc khắc đều đang biến hóa. Trong lúc trận pháp lưu động, lạc ấn cũng không ngừng thay đổi phương vị, rất khó nắm bắt được.

Cũng may, đám Thần binh Côn Tộc mà Chung Nhạc lấy được này cũng chưa tế luyện tới bước này, lưu lại cho hắn khả năng luyện hóa lạc ấn. Hắn lập tức nhìn thấy các điểm thiếu hụt, những địa phương chế tạo sai lầm, những điểm yếu trong văn lộ Đồ đằng của những kiện Thần binh Côn Tộc này. Cho dù là khuyết điểm của lạc ấn cũng bị chiếu rọi ra, không có bí mật gì đáng nói.

- Tấm lân phiến này thật sự là dị bảo!

Chung Nhạc kinh ngạc tán thán, tinh tế kiểm tra. So với Thần binh của Thần Tộc và Ma Tộc, Thần binh do Côn Tộc luyện chế liền thô thiển hơn rất nhiều. Hẳn là nội tình và tích lũy của Côn Tộc không thể so sánh với Thần Tộc và Ma Tộc, cho nên Thần binh luyện chế ra cũng không tinh xảo nhiều biến hóa bằng Thần binh của Thần Tộc và Ma Tộc.

Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm hắn mở ra, nhìn chằm chằm vào hình ảnh thanh Thần đao trong mặt gương. Qua một lúc lâu sau, hắn đã tìm hiểu một lần toàn bộ văn lộ Đồ đằng của thanh Thần đao cánh ve này.

- Tế!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, tinh thần lực và pháp lực tuôn ra, công kích vào nội bộ Thần đao cánh ve, vòng qua từng đạo từng đạo trận pháp phong ấn thủ hộ, chuẩn bị mạnh mẽ hủy diệt lạc ấn Côn Thần trong đó.

Pháp lực và tinh thần lực của hắn vừa mới tiến tới trước lạc ấn của Thần đao cánh ve, tâm thần đột nhiên đại chấn. Chỉ thấy lạc ấn hình thái ve sầu kia không ngừng nhúc nhích, hình dáng đại biến, từ lạc ấn hình thái một con ve sầu bỗng nhiên hóa thành một tôn Thần Nhân Kim Thiền tám chân cánh ve, cả người kim quang lưu động. Tôn Thần Nhân kia há miệng hút dài một cái, hút đi hết thảy pháp lực và tinh thần lực của Chung Nhạc. Toàn thân tôn Thần Nhân Kim Thiền kia lại lớn lên thêm một vòng, cười khặc khặc nói:

- Chỉ bằng ngươi cũng muốn luyện hóa ta? Ta chính là lạc ấn của Thần, Thần văn khắp cả người là do thần tinh thần lực, pháp lực và tâm huyết của Thần xây dựng…

Đột nhiên, Chân Linh của Chung Nhạc chợt bay ra, soạt một tiếng chui vào trong Thần đao cánh ve, cười lạnh nói:

- Thần sao?

Nguyên thần Chân Linh của hắn bay xuyên qua từng đạo từng đạo trận pháp, đi tới vị trí không gian lạc ấn, đối diện tôn Thần Nhân lạc ấn Côn Thần này:

- Nếu ngươi thật sự là một tôn Thần Minh, ta còn sợ ngươi ba phần, nhượng bộ lui binh. Nhưng ngươi chẳng qua chỉ là một đạo lạc ấn của Côn Thần mà thôi, cũng xứng càn rỡ ở trước mặt ta sao?

Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền kia cười khặc khặc quái dị, đánh thẳng về phía Nguyên thần Chân Linh của hắn:

- Không ngờ Nguyên thần của ngươi lại dám tiến vào đây, thật sự không biết trời cao đất rộng a! Để ta ăn luôn Nguyên thần của ngươi, trở thành lạc ấn càng mạnh hơn!

Nhục thân Chung Nhạc ngồi ngay ngắn trước tấm gương lân phiến kia, toàn thân không chút cử động, ba khỏa Thần Nhãn toàn bộ mở ra, nhìn chằm chằm vào mặt gương. Tấm gương chiếu rọi ra hết thảy huyền bí của tôn Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền này, hư thực rõ ràng, toàn bộ nhược điểm, khuyết điểm đều triển lộ không bỏ sót. Mà trong không gian lạc ấn của Thần đao cánh ve, Chân Linh của hắn tiến hành giao phong với Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền, tới lui như điện.

- Kim Thiền Nhất Biến!

Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền không ngừng hét lớn, nhục thân đại biến, hóa thành một con Kim Thiền cự hình. Hai cái móng vuốt giống như hai thanh trát đao phủ đầy những cây móc câu sắc bén tới cực điểm, không ngừng chém về phía Chân Linh của Chung Nhạc, trên dưới tung bay.

Cái đuôi rắn của Chân Linh Chung Nhạc du động, không ngừng xoay chuyển vòng tròn xung quanh tôn Thần Nhân kia, hai cánh tay tung bay, đan xen thành từng con từng con Long và Giao, hóa thành từng cây từng cây kéo sắc bén.

Long Giao Tiễn! Tuyệt học phá cấm do Phong Hiếu Trung khai sáng!

Chỉ nghe thanh âm giòn vang răng rắc vang lên không dứt, hai cái móng vuốt của Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền kia lại bị từng tấc từng tấc cắt đứt. Thần thông Long Giao Tiễn chính là chuyên để phá phong phá cấm, sở trường tìm khe hở mà vào, cắt đứt bộ phận yếu ớt nhất của Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền quả thật chính là không tốn bao nhiêu sức lực.

- Kim Thiền Nhị Biến!

Tôn Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền kia hét lớn một tiếng, đột nhiên cởi bỏ lớp da xác trên người, vỗ cánh bay lên, đoàn đoàn bay lượn xung quanh Chung Nhạc, cái miệng biến thành một cây trường thương, không ngừng đâm về phía Chân Linh Chung Nhạc.

- Tiểu quỷ, ta còn có Kim Thiền Tam Biến, Kim Thiền Tứ Biến… mãi cho tới Cửu Biến, ngươi chậm rãi mà thưởng thức!

Tôn Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền cười khặc khặc quái dị.

Chung Nhạc cười lạnh một tiếng, mượn tấm gương nhìn thấu cấu tạo lạc ấn của hắn. Thần Ma Thái Cực Đồ đột nhiên hiện ra, bao phủ toàn thân tôn Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền kia lại. Nhật nguyệt cuộn trào, Thần Ma nghịch chuyển, Âm Dương nhị khí hóa thành vô số thanh Long Giao Tiễn cắt xuống cao thấp toàn thân tôn Thần Nhân lạc ấn kia.

- Ngươi không kịp thi triển Kim Thiền Cửu Biến rồi!

Thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng truyền tới. Thân thể tôn Thần Nhân lạc ấn Kim Thiền này đột nhiên sụp đổ, bị cắt nát ra thành vô số mảnh vỡ văn lộ Đồ đằng. Đạo lạc ấn nhất thời biến thành năng lượng cuồn cuộn không ngừng ba động, giống như một mảnh hải dương hạo hãn. Trong hải dương năng lượng còn có tia tia sợi sợi tâm huyết Côn Thần đang hội tụ lại một chỗ, chuẩn bị một lần nữa ngưng tụ thành lạc ấn Côn Thần.

Chân Linh Chung Nhạc chợt quát lớn một tiếng, Thần Ma Thái Cực Đồ nghiền ép xuống, thoáng cái trấn áp hải dương năng lượng, hóa thành một đạo lạc ấn Thái Cực Đồ thật lớn. Mà tâm huyết Côn Thần thì bị hắn một tay vươn tới, mạnh mẽ cầm lấy, ở trong lòng bàn tay hóa thành một đoàn huyết cầu.

Chân Linh Chung Nhạc lập tức lắc mình bay ra khỏi Thần đao cánh ve, mang đoàn huyết cầu này ra khỏi Thần đao. Chỉ thấy đoàn huyết cầu vẫn đang không ngừng nhúc nhích, nghĩ muốn bay đi. Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, thấp giọng nói:

- Hửm? Huyết cầu vẫn còn động, nói rõ nó có thể cảm ứng được phương vị của chủ nhân chính mình! Xem ra, đám Côn Thần đã cách Tổ Tinh rất gần rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.