Sứ giả kia cúi người, nói:
- Còn việc này nữa, Viêm Đế đã tu thành cảnh giới Đế Quân, gặp thần hạ, bảo chúa công cũng hãy gửi thư mời cho hắn.
- Khương Y Lão cũng định tới?
Chung Nhạc sắc mặt đại biến, sắc mặt lạnh tanh:
- Bừa bãi, đúng là bừa bãi! Không mời hắn!
Sứ giả không dám nói thêm.
Chung Nhạc trong lòng sinh nộ khí, Khương Y Lão thân là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng vốn là trọng điểm phải giám sát, nếu Khương Y Lão tiếp tục cứ nhạt nhòa thì còn có thể còn sống, nhưng nếu hắn lộ ra khả năng để trở thành đế thì chắc chắn hắn sẽ phải gặp nguy hiểm đến tính mạng!
Lần này là đại hội chư đế, những người tới tham dự là những người tương lai có tư cách trở thành Đại Đế. Khương Y Lão tu thành cảnh giới Đế Quân, đã là khiến một số kẻ không thể chấp nhận. Nếu hắn còn tới đại hội chư đế, dù hắn có lộ diện không thì cũng sẽ thành cái gai trong mắt của nhiều người!
Chung Nhạc không muốn cho hắn tới cũng là muốn giữ tính mạng cho hắn!
- Khương Y Lão có thể trong vòng trăm năm tu thành Đế Quân, tư chất ngộ tính cũng thật không tồi.
Tân Hỏa ngạc nhiên nói:
- Con trâu giống của Chung Sơn thị, ngươi cũng nói không sai, Khương Y Lão đúng là cần phải có cơ duyên mới có thành tựu lớn được, mà cơ duyên đó ngươi đã cho hắn. Giờ là lúc hắn cất cánh bay rồi. Hắn rất thích hợp với công pháp thời địa Hỏa Kỷ, dù là tư chất tiềm lực hay tính cách thì đều có thay đổi không nhỏ, có đặc tính lôi lịch phong hành của thời đại Hỏa Kỷ!
Chung Nhạc sắc mặt trầm xuống, giờ hắn có phần hối hận đã truyền thụ cho Khương Y Lão Chúc Long Thiên Sách Huyền Công. Khương Y Lão vốn hiền lành trung thực, ít nhất thì tạo cho người ta cảm giác như vậy. Nhưng giờ tu thành Chúc Long Sách Huyền Công, tính cách của hắn đã có chú thay đổi, không còn ẩn nhẫn như trước, có thêm phần quả cảm!
Với tính cách trước kia của Khương Y Lão mà nói thì đây là chuyện tốt, nhưng với hoàn cảnh bây giờ thì lại là chuyện xấu!
Chung Nhạc định thần, tới gặp Phượng Minh Sơn. Thấy khí tức của Phượng Minh Sơn đã mạnh mẽ hơn trước nhiều, nội tâm dẻo dai, có một thứ khí độ trước đây chưa từng có. Chung Nhạc không khỏi ngạc nhiên, cười:
- Minh Sơn huynh, huynh có cơ ngộ gì mà khiến khí tức thay đổi nhiều vậy?
Phượng Minh Sơn đúng là có khí độ khác hẳn trước kia. Trước đây toàn thân hắn tỏa ra thứ ý chí khí khái mạnh mẽ, tài năng hiển lộ, nhưng giờ khí khái ẩn đi còn tài năng càng thêm rõ rệt!
Giờ hắn tạo cho Chung Nhạc cảm giác hắn đã trải qua một sự kiện mang tính lắng đọng mạnh, phù hoa tan đi, chỉ còn lại tinh hoa!
Trước kia tuy Phượng Minh Sơn cường hãn nhưng với Chung Nhạc mà nói chỉ là tiểu gia bích ngọc, cho dù rất mạnh nhưng cũng dễ dàng đánh bại. Còn Phượng Minh Sơn hiện giờ thì trong lòng có một lòng tin lớn lao khiến tâm đạo của hắn trở nên vô cùng mạnh mẽ!
- Ta gặp trở ngại, ngã rồi đứng dậy được, tham ngộ ra tâm cảnh đế cấp.
Phượng Minh Sơn đứng bên cạnh hắn, trong ánh mắt có thiên hỏa đang cháy, kể lại những việc đã trải qua ử Tổ Đình:
- Thiên Phượng Hoàng tộc trước giờ đều là quân cờ trong tay Phượng Thiên Nguyên Quân, là công cụ cho hắn lợi dụng, chưa từng là hoàng tộc. Khi ta ra khỏi Tổ Đình, đã phát diên, ta hoàn toàn phát điên. Trong mấy năm trời ta đều không biết mình ở đâu, chỉ biết bay loạn, chạy loạn. Trước đây không lâu ta tới Thiên Hà, thấy bóng mình dưới nước, ta đột nhiên hiểu ra.
Ánh mắt hắn càng ngày càng sáng, hắn cười:
- Nếu trong lòng ta, chủng tộc của ta đã diệt vong rồi, chỉ còn lại mình ta, thì tại sao ta không xây dựng lại Thiên Phượng Hoàng tộc? Không còn Thiên Phượng Hoàng tộc ta sẽ xây dựng lại nó. Không còn sự vinh quang của tổ bối, ta sẽ tạo ra nó!
Chung Nhạc cũng có cảm xúc tương đồng, tâm cảnh của Phượng Minh Sơn dường như giống như hắn, cũng đi theo con đường phục hưng chủng tộc!
- Ta muốn Thiên Phượng Hoàng tộc mới trở thành hoàng tộc chân chính, không phải con rối, không phải công cụ. Để mọi tử tôn hoàng tộc đều có thể ưỡn cao ngực, đứng thẳng lưng!
Thiên hỏa trong mắt Phượng Minh Sơn càng thêm rực cháy, hoài bão dâng tràn:
- Ta phải đánh bại Phượng Thiên Nguyên Quân, trở thành hoàng, trở thành đế! Ta cần đồng minh, cần chiến hữu, vì thế ta tới tìm ngươi!
Ánh mắt Chung Nhạc lay động, mỉm cừoi:
- Ngươi tới tìm ta làm gì?
Phượng Minh Sơn nhìn vào mắt hắn, nghiêm nghị nói:
- Ngươi là Phục Hy, Phục Hy chân chính, Phục Hy duy nhất còn lại, cũng như ta, ngươi cũng muốn chấn hưng Phục Hy thần tộc của các ngươi! Ngươi và ta đồng bệnh tương lân, ngươi không cần phủ nhận, hoàn cảnh của Phục Hy thị Tổ Đình khiến ta biết ngươi là Phục Hy, nếu không thì không thể nào có được Tổ Đình! Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi!
Chung Nhạc trầm mặc một lúc, nói:
- Ô Minh huynh, huynh có năng lưc và tư cách liên thủ với ta không?
Phượng Minh Sơn khí tức tăng mạnh, sau đầu xuất hiện bảy quầng sáng, thất đại bí cảnh điều động pháp lực vô cùng tận, một ngọn Ngô Đồng Thần Thụ từ từ nhô lên!
Khí tức của hắn hoàn toàn bùng nổ, chấn kinh Phá Thiên Quan. Trong Phá Thiên Quan lúc này tề tự cường giả trẻ tuổi của Đế Tinh, đều là anh hào hùng cứ một phương, tất cả đều bị khí tức của Phượng Minh Sơn kinh động, đều nhìn về hướng này.
Quanh người Phượng Minh Sơn lan tỏa thiên hỏa, giống như một con phượng hoàng chín đầu thiêu đốt mọi thứ, khí thế mạnh mẽ chưa từng thấy!
- Đó là ai? Thần Hầu Cảnh, khí thế bá đạo như vậy?
Đề Mạc Bắc kêu lên thất thanh.
Bàn Kê cũng kêu lên:
- Hắn cũng tu được bí cảnh thứ bảy, giống như Dịch tiên sinh!
- Chúng ta hơn chín mươi năm nay tuy tham ngộ ra rất nhiều bí ẩn của bí cảnh thứ bảy nhưng chưa luyện được, không ngờ còn có người luyện ra được! Đối thủ của Dịch tiên sinh tới rồi!
- Ta có tư cách đó không?
Phượng Minh Sơn trầm giọng nói.
Chung Nhạc đánh giá quầng sáng thứ bảy sau đầu Phượng Minh Sơn, khẽ cười, gọi Kim Hà Hề và Âm Phiền Huyên tới:
- Phu nhân, hai nàng cũng cho Minh Sơn huynh thấy bí cảnh thứ bảy đi.
Kim Hà Hề và Âm Phiền Huyên đều thể hiện bí cảnh thứ bảy. Hai luồng khí tức khủng khiếp lập tức bao trùm Phá Thiên Quan, bảy quầng sáng hiện ra sau đầu hai nàng, đạo âm vang vọng, hiện ra hình thái sơ bộ của hệ thống Thất Đạo Luân Hồi!
Phượng Minh Sơn chấn kinh, Kim Hà Hề và Âm Phiền Huyên không chỉ mở bí cảnh thứ bảy mà còn tu thành Thất Đạo Luân Hồi sơ bộ, cao hơn của hắn một bậc!
Hai vị phu nhân của Chung Nhạc đã vậy thì không phải bản thân Chung Nhạc hắn sẽ cao hơn sao?
Dù gì hắn cũng có được truyền thừa của Phục Hy Tổ Đình!
- Minh Sơn huynh, huynh la fmột trong những người có tư chất cao nhất ta gặp, ta có thể giúp huynh tu thành Thất Đạo Luân Hồi sơ bộ nhanh hơn, để thành tựu lớn hơn.
Chung Nhạc trầm giọng nói:
- Nhưng sau khi ta truyền thụ cho huynh thì huynh sẽ thuộc về phái hệ của ta. Huynh phải nghĩ cho kỹ, huynh chỉ muốn đối phó Phượng Thiên Nguyên Quân, xây dựng một Thiên Phượng Hoàng tộc chân chính, còn ta thì đối đầu với cả vũ trụ, muốn san bằng đất này, lật đổ trời này!
Phượng Minh Sơn chấn động, san đất lật trời?
Khí phách này không phải là quá lớn rồi chứ?
Nhưng nếu không liên thụ với người vô pháp vô thiên như Chung Nhạc thì hắn còn có thể liên thủ với ai? Kẻ muốn lật cả trời này đương nhiên sẽ không sợ Phượng Thiên Nguyên Quân rồi!
Một lúc lâu sau, Phượng Minh Sơn hít sâu một hơi:
- Được, ta đồng ý!
- Được!
Chung Nhạc ngực tràn hào khí, cười:
- Đại hội chư đế tương lai sắp bắt đầu, không chỉ có chư đế tương lai tới mà còn có chư đế hiện nay, và rất đông Tiên Thiên thần ma. Chúng ta hãy cùng làm quen với hào kiệt chân chính của thế gian này!
Phượng Minh Sơn gật đầu, trầm giọng nói:
- Trong đại hội chư đế tương lai ta còn muốn thấy thủ đoạn của Dịch tiên sinh,
Chung Nhạc nói:
- Còn bốn năm nữa mới tới đại hội chư đế tương lai, ta sẽ cho huynh bốn năm tu luyện. Thời gian này ta truyền thụ cho huynh Thất Đạo Luân Hồi sơ bộ, xem sau bốn năm huynh có thắng được ta không!
Thời gian trôi đi, càng ngày càng gần với ngày đại hội. Bốn năm nay Mặc Ẩn vẫn luôn chú ý tới khí vận của Phá Thiên Quan, cảm thấy vô cùng kinh hãi. Ở đó đã trở thành nơi tập trung của chư đế tương lai, đế vận cường thịnh, thậm chí hắn nhìn bầu tinh không từ xa thấy không ít Đế Tinh chuyển động, ngấm ngầm nối liền với Phá Thiên Quan.
- Trí tuệ không bằng thần thông, trí tuệ này của Dịch Quân Vương lại áp chế được thần thông của ta!
Hắn không khỏi cảm khái, khí vận cường hãn như vậy khiến Khí Vận Thiên Thư của hắn cũng không có tác dụng gì, đối mặt với cấp khí vận đó, Khí Vận Thiên Thư căn bản không làm gì được Phá Thiên Quan!
- Chẳng trách Phục Hy thần tộc nắm giữ Khí Vận Thiên Thư năm đó lại bị hủy diệt biến thành nhân tộc. Khí Vận Thiên Thư cũng không thay đổi được khí vận thiên hạ, không thay đổi được đại thế.
Hắn vừa nghĩ tới đây thì một vị thần tướng vội vàng tới báo:
- Tiên sinh, tiên sinh, bệ hạ tới rồi!
- Bệ hạ? Tại sao bệ hạ lại tới đây?
Mặc Ẩn chấn động mạnh, vội đứng dậy, dặn dò người lập tức thông báo cho mấy người Lâu Chính Sư tới nghênh giá, còn hắn cũng vội đi. Đột nhiên có tiếng cười vọng lại:
- Mặc khanh gia, không cần phải kinh động mọi người, lần này ta tới tham gia đại hội chư đế tương lai, không cần phải hư trương thanh thế.
Mặc Ẩn nhìn theo hướng có tiếng nói, thấy Đế Minh Thiên Đế và Đế Hậu nương nương đang đi tới, bên cạnh còn có chín mươi lăm vị thần ma với những gương mặt khác nhau, cảnh giới có cao có thấp, nhưng ai cũng vô cùng cường hãn!
- Chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma! Cửu ngũ chí tôn!
Mặc Ẩn giật mình, Đế Minh Thiên Đế đưa tới tận chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma, những vị này có lẽ là Tiên Thiên thần ma của Bích Lạc Cung.
Đế Minh Thiên Đế dù sao cũng là thiên tử, là thiên địa chính thống, Bích Lạc Cung là thế lực của trời, các vị Tiên Thiên thần ma tới giúp hắn cũng là đương nhiên.
Nhưng Đế Minh Thiên Đế lại một lúc đưa tới tận chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma, vẫn nằm ngoài sự dự liệu của Mặc Ẩn. Đây là dấu hiệu cửu ngũ chí tôn!
Đế Minh Thiên Đế đưa tới chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma, tượng trưng cho cửu ngũ chí tôn, có lẽ đây là lực lượng mạnh nhất của hắn rồi!
- Bệ hạ nói tới tham gia đại hội chư đế tương lai, chắc chắn không phải đơn giản là tham gia đại hội!
Mặc Ẩn ánh mắt lay động:
- Lẽ nào ngài chuẩn bị đích thân động thủ?
Đế Minh Thiên Đế nhìn về hướng Phá Thiên Quan, nói:
- Hay cho một tòa hùng quan, hùng vĩ kiên cố hơn lần trước tới. Dịch tiên sinh đúng là giỏi lắm, chẳng trách lại phá được đại quân hàng tỷ thần ma của ta. Ta đích thân tới dự hội cũng không phải đánh giá cao hắn.
Mặc Ẩn trầm mặc, không dám nói nhiều.
- Mặc tiên sinh, ngươi có biết tại sao ta lại đem theo cửu ngũ chí tôn không?
Đế Minh Thiên Đế cười hỏi.
Mặc Ẩn cúi người:
- Biết.
- Nhưng Mục Tiên Thiên không biết.
Đế Minh Thiên Đế mỉm cười:
- Mục Tiên Thiên ma đạo chân thân thành đế, vì ngày này mà ta đã đợi khổ sở trăm năm. Giờ ma tính của hắn áp chế thần tính, ma tính quá mạnh, kiểm soát tâm trí, khi thần tính của hắn chủ đạo thì hiền hòa, nhưng khi ma tính chủ đạo thì hắn sẽ không yên tâm cả với bộ hạ của mình. Nếu hắn vẫn tin được Tử Quang Quân Vương và Dịch Quân Vương thì hắn không có bất cứ sơ hở gì. Nhưng giờ thì ma tính khiến hắn quá tự tin vào bản thân, chỉ cần là ma đều có nhược điểm này! Ta đã đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được cơ hội này!