Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2170: Chương 2170: Đại Đạo Giải (2)




Quang mang toàn thân Bạch Đế càng lúc càng sáng, mỉm cười nói:

- Nói vậy, Hắc Đế đạo huynh nhất định phải cẩn thận gấp bội mới được, cẩn thận bị người khác giết chết rồi, như vậy sẽ rất không tốt a!

Sau đầu hắn lại vang lên một đạo thanh âm, mỉm cười nói:

- Không sai! Không sai! Hắc Đế, không bằng đi Thánh địa Quang Minh của chúng ta trốn tránh một chút? Ý của ngươi thế nào?

Hắc quang toàn thân Hắc Đế không ngừng ba động, cười lạnh nói:

- Bạch Đế đạo huynh, hiện tại đại địch trước mặt, Phục Hy lại một lần nữa xưng bá thế gian, nếu lúc này ngươi hạ thủ với ta, Tiên Thiên Thần Ma chúng ta sẽ bị Phục Hy diệt tuyệt a!

Đạo thanh âm sau đầu Bạch Đế kia cười hắc hắc, nói:

- Tiên Thiên Thần Ma bị diệt tuyệt? Liên quan gì tới ta? Lúc đó ta đã trở thành Đạo Thần rồi, chúng sinh ở Hạ giới, mặc kệ là Đại Đế hay là Tiên Thiên Thần Ma, đều là con kiến hôi bé nhỏ không đáng kể! Sống chết của bọn họ liên quan gì tới ta?

Hắc Đế khẽ nhíu mày, đột nhiên biến thành một đạo hắc quang viễn độn bỏ chạy.

Bạch Đế cười ha hả, biến thành một đạo bạch quang phóng thẳng lên cao, truy kích về phía đạo hắc quang kia.

Ầm ầm!

Thanh âm va chạm kịch liệt vang lên, giữa không trung hai đạo quang mang một trắng một đen một trước một sau không ngừng phóng đi. Bạch quang truy đuổi hắc quang, thoáng va chạm nhau một cái, liền nhìn thấy một quyển Hắc Bạch Thái Cực Đồ từ từ mở ra, phủ kín tinh không.

Ngay sau đó, hai đạo quang mang trắng đen tách ra, máu đen nhuộm đẫm thiên không. Đạo hắc quang nhanh chóng viễn độn, lại qua trong chốc lát, đã bị đạo bạch quang đuổi kịp, va chạm với nhau, mở ra một quyển Hắc Bạch Thái Cực Đồ.

Hai đạo quang mang dây dưa lẫn nhau trong chốc lát, đạo hắc quang lại bỏ rơi đạo bạch quang ở phía sau. Đạo bạch quang kia một lần nữa đuổi theo, điên cuồng giao phong.

Đột nhiên, một tiếng trống lớn vang lên, chấn cho đạo bạch quang kia tán loạn. Đạo hắc quang nhân cơ hội bỏ chạy. Nhưng đúng lúc này, trong đạo bạch quang đột nhiên lại có một đạo bạch quang khác bay ra, đuổi tới sau lưng Hắc Đế, bất ngờ thi triển thủ đoạn độc ác, đại phóng quang mang ngập trời, đánh cho đạo hắc quang Hắc Đế vỡ nát.

- Bạch Đế, đây mới là chân thân của ngươi sao?

Đạo hắc quang Hắc Đế kia một lần nữa đoàn tụ trở lại, hắc ám vô biên ba động, điên cuồng tập kích, giống như một con quái vật viên cầu toàn thân mọc vô số xúc tu vậy. Xúc tu trên người đạo hắc quang kia không ngừng đâm ra rút vào, giống như vô số cây gai nhọn không ngừng kích xạ ra ngoài, nhưng trong nháy mắt lại thu hồi, ngay sau đó một lần nữa kích xạ, một lần nữa thu hồi, khiến cho Bạch Đế không thể nào tiếp cận.

- Hắc Đế đạo huynh, ngươi đã hiện ra chân thân rồi?

Lại có một tôn Bạch Đế khác bay tới, hai tôn Bạch Đế lưng tựa lưng dung hợp lại với nhau, cả hai nhất tề nói:

- Xem ra ngươi là chuẩn bị liều mạng… Muốn chạy?

Từng đạo từng đạo hắc quang toàn thân Hắc Đế kia phảng phất như từng thanh từng thanh lợi kiếm, cắt ra không gian bốn phía, chính là vận dụng Đại đạo Trụ Quang, ở trong thời không quá khứ vị lai cắt ra một đường Luân Hồi Chi Lộ, muốn rời khỏi nơi này.

Bản thân hắn cũng tu luyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nhưng bất đồng với Hạo Dịch Đế và Chung Nhạc, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh mà hắn đạt được cũng không hoàn chỉnh, chỉ là một bộ tàn thiên, hắn đã dựa vào ngộ tính của chính mình mà hoàn thiện môn công pháp này, bổ toàn Lục Đạo Luân Hồi.

Chung Nhạc muốn trở về quá khứ, chỉ cần trực tiếp xây dựng Thời Không Đại Luân Hồi, sẽ có thể vượt qua thời gian trường hà, tiến vào quá khứ vị lai. Mà Hắc Đế thì phải cần dùng Trụ Quang làm kiếm, kiếm chém quá khứ vị lai, lúc này mới có thể trở về.

Chung Nhạc có thể dừng lại ở bất kỳ một điểm thời gian nào trong quá khứ tương lai, mà Hắc Đế lại không thể hành động tùy tâm giống như Chung Nhạc vậy.

Bất quá, Trụ Quang Kiếm quả thật là con đường tốt nhất để hắn chạy thoát khỏi sự truy sát của Bạch Đế. Chỉ cần trở về quá khứ hoặc đi tới tương lai, sẽ có thể tránh né được Bạch Đế, sẽ có cơ hội thở dốc.

- Trụ Quang, cũng là một loại ánh sáng! Ngươi không biết thời gian cũng còn được gọi là quang âm sao?

Bạch Đế cười ha hả, đột nhiên tập kích tới. Thân ảnh Hắc Đế đã biến mất không thấy đâu nữa, nhưng bàn tay Bạch Đế lại vượt qua thời gian, một chưởng ấn lên trên hậu tâm của hắn.

Hắc Đế há miệng thổ huyết, từ trong dòng thời gian văng ra. Bạch Đế nhất thời đại hỉ, một chưởng đánh về phía trước. Nhưng đúng lúc này, chỉ thấy sau lưng Hắc Đế xuất hiện một tôn Thần Ma vĩ ngạn, thân thể càng lúc càng cao, càng lúc càng vĩ ngạn, bốn mặt đều là chính diện, chậm rãi giơ tay lên, nghênh đón một chưởng này của hắn.

Một cỗ chấn động kịch liệt trùng kích thẳng ra bốn phương tám hướng. Bạch Đế rên lên một tiếng, loạng choạng lui về phía sau. Người mới tới chính là dùng thần thông của hắn, đại đạo của hắn bức lui hắn.

- Tứ Diện Thần, Hỗn Độn!

Bạch Đế tức giận không kềm nổi, giết về phía trước, lạnh lùng nói:

- Sao ngươi lại làm hư chuyện của ta?

Người mới tới chính là Tứ Diện Thần, một lần nữa xuất thủ ngăn cản Bạch Đế, cau mày nói:

- Bạch Đế, lòng thành Đạo của ngươi ta cũng biết! Bất quá, nếu ngươi đánh chết Hắc Đế, vậy chính là thật sự trúng chiêu của Đế Nhạc rồi…

- Ta giết chết Hắc Đế, sẽ trở thành Đạo Thần, dùng lực lượng của Đạo Thần tiêu diệt Thần Triều của hắn dễ như trở bàn tay!

Bạch Đế điên cuồng tấn công, lực lượng càng lúc càng mạnh, không ngừng cắt vào Nhất Niệm Vạn Giới Sinh bao phủ toàn thân Tứ Diện Thần, cười lạnh nói:

- Thánh địa Hắc Ám của tên này đã bị Đế Nhạc tiêu diệt rồi, sớm muộn gì cũng sẽ chết trong tay Đế Nhạc! Thay vì chết trong tay hắn, không bằng thành toàn cho ta!

Nhưng đúng lúc này, một mảnh thiên khung bát ngát đột nhiên xuất hiện. Trong chớp mắt, thiên khung phân liệt, bao phủ ngàn vạn không trung trong tinh không, từng đạo từng đạo thanh âm trăm miệng một lời nói:

- Bạch Đế đạo huynh dừng tay! Đế Nhạc bốn phía xuất kích, đánh chết vô số Tiên Thiên Thần Ma. Nếu ngươi giết chết Hắc Đế, chẳng phải là kẻ thù khoái chí người nhà đau đớn sao? Mau mau dừng tay!

Bạch Đế không chút sợ hãi, sau gáy chợt hiện ra một khuôn mặt, hai bả vai mọc ra hai cánh tay, nghênh đón công kích của Thiên, cười lạnh nói:

- Thiên, Đạo thương của ngươi chưa lành, cũng dám hô to gọi nhỏ với ta sao?

Khí tức trên người hắn càng thêm dâng trào, đồng thời công kích về phía Thiên và Tứ Diện Thần. Ba vị tồn tại khủng bố đại chiến, thiên địa lui tránh, quần tinh dao động, Tinh hà tán lạc, địa thủy phong hỏa ba động không ngớt. Từng khỏa từng khỏa tinh tú trực tiếp tiêu tan, biến thành từng luồng từng luồng khí Hỗn Độn biến mất không thấy đâu nữa.

Bạch Đế không địch lại hai đại cường giả, đột nhiên thu tay lại, mỉm cười nói:

- Nếu đã như vậy, ta cấp cho các ngươi một cái mặt mũi là được, tạm thời bỏ qua cho Hắc Đế đạo huynh! Hắc Đế đạo huynh, vừa rồi đã có nhiều đắc tội, làm hại ngươi không thể không triển lộ chân thân, thật là áy náy! Ha ha ha…

Khí tức Hắc Đế có chút uể oải, hừ lạnh một tiếng, không nói một lời.

Nhưng đúng lúc này, không gian đột nhiên chấn động, từng vị từng vị Đại Đế sắc mặt âm lãnh từ bốn phương tám hướng đi tới, sau đó mỗi người đứng thẳng, bao vây bốn người ở trung tâm.

Trong lòng Bạch Đế, Thiên, Hắc Đế và Tứ Diện Thần nhất thời trầm xuống, sau đó nhìn thấy Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung chậm rãi đi tới, hai người dùng một loại tư thế kỳ dị đứng đó, cùng với Chư Đế hình thành một tòa Đại trận Đại Đạo Giải.

- Hơn một ngàn sáu trăm vị Đại Đế…

Ánh mắt Chung Nhạc lạnh lùng, chậm rãi nói:

- Chư quân, tiễn bốn vị đạo huynh này lên đường đi thôi! Đại Đạo Giải!

- Đại Đạo Giải!

Hơn một ngàn sáu trăm vị Đại Đế đồng thanh quát lớn. Uy năng của Thần thông Đại nhất thống bạo phát, đại đạo Lục Giới Đại nhất thống nhất thời bao phủ bốn người Bạch Đế, Hắc Đế, Thiên và Tứ Diện Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.