Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2065: Chương 2065: Đánh rớt Đạo Thần (2)




- Như vậy, sự phản phệ do mở ra một thế giới mới phải gánh chịu, hẳn là do các ngươi thừa nhận a? Đại Tư Mệnh vì mở ra Tử Vi, đã tử vong hai trăm vạn năm. Đại Toại mở ra Hư Không Giới, rơi trong hư không không thể thoát thân, chỉ có thể chìm vào ngủ say. Phục Mân mở ra ba ngàn Lục Đạo Giới, chủng tộc tiêu tan, chính mình cũng hồn phi phách tán. Hiện tại, các ngươi ngây ngô hồ đồ mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, ta đã nhìn thấy kết cục tử vong của các ngươi. Hôm nay các ngươi chết ở nơi này, chính là kết cục đã định trước!

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Cấm khu Thời Không thứ sáu đột nhiên trầm xuống, chìm về phía Hạ giới.

Sắc mặt tôn Tứ Diện Thần kia khẽ biến, từng gã từng gã Chung Nhạc nhao nhao nở nụ cười, vô cùng hài lòng:

- Khu Luân Hồi thứ bảy đã mở ra, ngươi cảm thấy Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi vẫn còn ở trong Đạo Giới sao?

- Không vào Đạo Giới, khó làm Đạo Thần! Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi tương liên với Đạo Giới, nhưng Cấm khu Thời Không thứ sáu của ngươi cũng tương liên với khu Luân Hồi thứ bảy. Khu Luân Hồi thứ bảy nhất thống Lục Giới Luân Hồi, Cấm khu Thời Không thứ sáu cũng không thể thoát ly Luân Hồi, hiện tại đã bị kéo vào khu Luân Hồi thứ bảy rồi!

- Ngươi không cảm giác được cảnh giới của chính mình đang rơi xuống sao?

- Ngươi vừa rời khỏi Đạo Giới, cảnh giới sẽ liền rơi xuống, không còn là Đạo Thần nữa. Hiện tại, nơi này không còn là một bộ phận của Đạo Giới, ngươi còn có thể vô địch giống như vừa rồi sao?

Trên mặt tôn Tứ Diện Thần kia lộ ra thần sắc kinh ngạc, lập tức cảm giác được cảnh giới của chính mình dao động, cảnh giới Đạo Thần vậy mà đang rơi xuống, đây là sự tình hắn chưa bao giờ gặp qua.

Xung quanh hắn dần dần hiện ra từng cái từng cái thế giới trong suốt, giống như Thủy văn không ngừng lưu động. Những thế giới này từng cái từng cái hiển hiện ra, khiến cho chân thân hắn mơ hồ có xu thế hiển lộ trước mặt mọi người.

- Đánh không lại ngươi, vậy thì kéo ngươi xuống cùng một cảnh giới, sau đó sẽ có thể đánh thắng ngươi rồi!

Vô số Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung đứng dậy, bảy luân sau đầu mở hết, vận khởi toàn bộ pháp lực công kích về phía tôn Tứ Diện Thần kia.

- Lôi Trạch đại nhân, Thần Hậu nương nương, có thể chiến thắng được hắn hay không, chính là ở một lần này!

Lôi Trạch Cổ Thần ra sức đứng dậy, Long ngâm vang vọng, phun ra một ngụm tinh huyết tưới lên trên Tiên Thiên Quả Thụ, đề khởi lại tàn uy, thôi động uy năng của Quả Thụ.

Thần Hậu nương nương thì toàn lực giá ngự Phù Tang Thần Thụ, quất về phía tôn Tứ Diện Thần kia.

Tương Vương giãy dụa đứng dậy, vươn tay ra, nỗ lực ngưng tụ lại Thiên Hà, tế khởi Thiên Hà quất một cái về phía Tứ Diện Thần, ngay sau đó phốc một tiếng ngã xuống, lại vô lực đứng lên.

Nhục thân Thiên khẽ nhúc nhích, đột nhiên bay thẳng lên thiên không, tương dung với thiên khung đã vỡ tan, ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo đám Hỗn Nguyên Đại La Kiếm, Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư, Thiên Thùy Thái Cực Ấn… từ trên trời giáng xuống, oanh kích về phía Tứ Diện Thần.

Ba mươi kiện Bảo vật Thiên đạo này vừa mới oanh xuống, nhục thân Thiên giống như một khối thịt lớn từ trên thiên khung rơi xuống, phốc một tiếng rơi xuống trên mặt đất, nhảy lên hai cái, sau đó không chút cử động.

Càn Đô Thần Vương ngồi xếp bằng trên mặt đất, đỉnh đầu bảo cái thiên hoa, biến thành mười chín kiện Bảo vật Tiên Thiên Thiên Đạo, cũng giết về phía Tứ Diện Thần. Ngay sau đó, Càn Đô Thần Vương há miệng thổ huyết, thân thể bay ngược về phía sau. Hắn không ngừng phù phù thở hổn hển:

- Ta đã tận lực rồi… Thiên, đừng mơ tưởng ăn tươi ta!

Khối thịt do Thiên biến thành đang chậm chạp nhúc nhích về phía hắn, chính là muốn thừa dịp hiện tại thôn phệ hắn. Tứ chi Càn Đô Thần Vương vô lực, đột nhiên há miệng dùng răng cắn xuống mặt đất, cái đầu không ngừng ủi ủi, cố gắng bò về phía trước. Mà sau lưng hắn, Thiên cũng đang cố gắng bò tới, đuổi theo không buông.

- Để ta ăn tươi ngươi! Để ta ăn tươi ngươi! Càn Đô, ngươi đừng chạy, chúng ta dung hợp, thiên hạ vô địch!

Hai người bò tới cực kỳ chậm rãi. Đột nhiên, trên khối thịt chợt hiện ra một cái miệng, kêu lớn với Mẫu Hoàng Đại Đế ở bên cạnh:

- Mẫu Hoàng, ngươi giúp ta ngăn cản Càn Đô, ta giúp ngươi hùng cứ thiên hạ!

Toàn thân Mẫu Hoàng Đại Đế như một đống bùn nát nằm ở nơi đó, không chút cử động, không biết còn sống hay đã chết.

Thiên một trận bất đắc dĩ, chỉ đành tiếp tục bò về phía trước đuổi theo Càn Đô Thần Vương.

Mà ở sau lưng bọn họ, một cỗ ba động vô cùng khủng bố truyền tới. Tiên Thiên Quả Thụ của Lôi Trạch Cổ Thần và Phù Tang Thần Thụ của Thần Hậu nương nương lần lượt đánh lên trên vô số thế giới xung quanh tôn Tứ Diện Thần kia. Từng cái từng cái thế giới nhất thời vỡ tan thành mảnh nhỏ, khó có thể ngăn cản uy năng khôn cùng của hai đại Linh căn.

Cùng lúc đó, bốn mươi chín kiện Bảo vật Thiên đạo oanh tới, Thiên Hà cũng quét tới, khiến cho từng cái từng cái thế giới nhao nhao tiêu tan.

Ba ba ba!

Từng chiếc từng chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền chấn động ngàn cặp cánh chim, nối thành một đường thẳng xông vào tầng tầng thế giới xung quanh tôn Tứ Diện Thần kia, mạnh mẽ lao thẳng về phía trước.

Tôn Tứ Diện Thần kia bị đánh cho đặt chân bất ổn, phun ra một ngụm máu tươi, đột nhiên phóng người bay lên, bay về phía Đạo Giới. Chỉ cần quay trở lại Đạo Giới, hắn vẫn là Đạo Thần, vẫn như cũ vô địch.

Hiện tại, rơi xuống khỏi cảnh giới Đạo Thần, hắn quả thật có chút không dám liều mạng với đám người Lôi Trạch, Thần Hậu và Chung Nhạc.

Sau lưng hắn, tầng tầng lớp lớp không gian không ngừng đại phóng, một cái lại một cái thế giới không ngừng sinh ra, ngay sau đó lại yên diệt dưới công kích của đám người Chung Nhạc, nhưng hắn cách Đạo Giới cũng càng lúc càng gần hơn.

Đạo Giới mặc dù đổ nát hoang tàng, nhưng nguyên nhân đổ nát hoang tàn cũng không đơn giản như đám người tưởng tượng vậy, bên trong có huyền cơ khác.

Chỉ cần tiến vào Đạo Giới, hắn vẫn như cũ cao cao tại thượng, hắn vẫn như cũ có thể trong nháy mắt tiến vào Đạo Giới mở ra một cái thế giới khác, khiến cho chính mình sẽ không rơi vào Bẫy rập Đạo Thần.

- Ta vẫn là Đạo Thần!

Tứ Diện Thần đại hỉ, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. Đúng lúc này, một cánh cửa nguy nga vĩ ngạn chậm rãi xuất hiện, chắn ngang trước mặt hắn.

Chính là Đạo Giới Chi Môn!

Đạo Giới Chi Môn đột nhiên mở ra. Sau đó, một cây Tử Trúc từ trên trời giáng xuống, tiếp theo một kiện Mộ Cổ bay ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.