Ba viên nguyên đan vừa xuất hiện, Chung Nhạc lập tức cảm giác không gian bị phong tỏa, nhục thân của hắn cũng bị áp chế đến mức gần như không
nhúc nhích được. Thậm chí ngay cả nguyên thần của hắn cũng bị viên
nguyên đan thứ ba định cứng ngắc!
- Ba viên nguyên đan? Làm thế nào vậy?
Chung Nhạc chấn kinh, Hiếu Mang thần tộc thiên phú dị bẩm, có ba cái đầu,
tinh thần lực có thể mạnh gấp ba lần chủng tộc khác. Tốc độ bạo phát
thần thông cũng có thể gấp ba lần, cộng với nhục thân thể phách cường
hãn nên mới trở thành một trong những thần tộc cường thịnh nhất Tây
Hoang.
Nhưng luyện ra được ba viên nguyên đan thì cũng quá dọa người đi?
Luyện khí sĩ bình thường đáng lẽ chỉ có một viên nguyên Đào Đại Nhi, một viên nguyên đan duy nhất. Cho dù là Hiếu Mang thần tộc có lẽ cũng không thể
đi ngược lại quy luật này được.
Khi Chung Nhạc bị Liên Tâm và
Hiếu Mang thần tộc truy sát ở biên thùy Cô Hà Thành, lấy được nguyên đan từ thi thể của Hiếu Mang thần tộc, những kẻ đó cũng mỗi người chỉ có
một viên.
Còn Hiếu Sơ Sơn lại luyện được tới ba viên, có thể thấy hắn có huyền công khác!
Hơn nữa ba viên nguyên đan này lại có ba đặc tính khác nhau, lần lượt nhắm
tới không gian, nhục thân và nguyên thần. Không gian vô hình, nhục thân
hữu hình, nguyên thân vô chất. Ba viên nguyên đan của hắn nhằm tới ba
phương diện này khiến Chung Nhạc được mở rộng tầm mắt.
- Nguyên đan mạnh thật…
Chung Nhạc thử cử động nhục thân, không gian xung quanh rung chuyển, nhục
thân kêu răng rắc, cử động vô cùng khó khăn. Ba viên nguyên thần càng
phát sáng hơn, một lần nữa cấm cố hắn!
Mỗi lần Chung Nhạc cử động lại cảm thấy như có cả chục ngọn núi lớn đè xuống ngời, càng cử động càng cảm thấy nặng nề!
Khâu Cấm Nhi cũng nhận ra nguy hiểm, vội hét lớn:
- Hiếu Sơ Sơn, không phải ngươi nói nếu dùng tới nguyên đan sẽ làm mất
mặt Hiếu Mang thần tộc sao? Giờ sư huynh ta tay không, ngươi lại dùng
tới cả hồn binh, thậm chí còn tế ra ba viên nguyên đan, ngươi có còn
muốn giữ thể diện không?
Hiếu Sơ Sơn mặt đỏ au, xách thương tiến về phía Chung Nhạc, cười khảy:
- Thể diện? Ngươi muốn nói cái mặt nào? Ta có ba gương mặt, cho dù không cần thể diện của một cái cũng vẫn còn hai cái.
Lần đầu hắn dùng chiêu với Chung Nhạc bị Chung Nhạc một chưởng đánh bay,
giống như bị ngọn núi lớn huých vào người, xương cốt gần như muốn nát
vụn hết cả. Hắn liền biết nếu không dùng tới nguyên đan thì không phải
đối thủ của Chung Nhạc.
Không dùng tới nguyên đan hắn là luyện khí sĩ Linh Thể Cảnh, đối mặt với Chung Nhạc đúng là chỉ có bị chấn áp mà thôi.
Chung Nhạc hùng cứ đệ nhất Chiến Vương Bảng, chấn áp quần hùng, lẽ nào lại là hư danh?
- Muốn giữ thể diện hay giữ mạng, đương nhiên ta chọn vế sau.
Khóe mắt Hiếu Sơ Sơn giật giật, đột nhiên lấy ra một phiến lá liễu, cong tay búng, cười khảy:
- Đừng phản kháng nữa, vô ích thôi. Tam Định Nguyên Đan của ta là do lão
tổ tông của Hiếu Mang thần tộc truyền thụ. Ta nhờ có trọng khí của lão
tổ tông mới được ngài truyền thụ, luyện thành Tam Định Nguyên Đan. Nhìn
ra tất cả cường giả Đan Nguyên Cảnh, cũng không nhiều người có thể sánh
ngang với ta. Giả dụ Tả Tương Sinh giờ giao đấu với ta thì hắn sẽ là kẻ
thất bại!
Phiến lá liễu bay ra dán đúng mi tâm Chung Nhạc.
Chung Nhạc liền cảm thấy từ trên phiến lá truyền tới thần uy kỳ lạ. Thần uy
không mạnh nhưng cắt đứt liên hệ của hắn với Lang Nha Bảng.
-
Lang Nha Bảng có thể hồi sinh những luyện khí sĩ đã tử vong, nhưng cũng
không phải tuyệt đối. Tiền bối của Hiếu Mang thần tộc thần minh, đã
nghiên cứu ra cách để giết người trong tiểu hư không mà kẻ đó không thể
hồi sinh.
Hiếu Sơ Sơn giơ cây thương lên chọc tới, mỉm cười:
- Gỗ cây liễu chiêu hồn, đây là một phiến lá trên cây Phụ Thân Thần Liễu
của Hiếu Mang thần tộc ta. Thần minh của Hiếu Mang thần tộc ta đã khắc
lên đó phong hồn đồ đằng. Bị phiến lá này dán lên, hồn phách của ngươi
sẽ bị nhốt trong nhục thân. Hơn nữa phiến lá còn có một tầng đồ đằng,
ngăn cách cảm ứng của ngươi và Lang Nha Bảng. Lúc này, nếu ngươi chết
thì sẽ là chết thực sự!
- Nguy rồi, sư ca gặp nguy hiểm rồi.
Khâu Cấm Nhi căng thẳng, vội lao tới cứu Chung Nhạc. Đại Tự Tại Kiếm Khí
trong tay nàng bộc lộ uy năng của Chủng Kiếm Thuật, Táng Kiếm Thuật.
Kiếm khí tung hoành, bám sát Hiếu Sơ Sơn.
Đại Tự Tại Kiếm Khí
kiếm pháp tinh diệu vô cùng, còn hơn cả Kiếm Kén Kiếm Tơ Đại Trận của
Thủy Tử An. Cho dù là Chung Nhạc cũng không được truyền thụ. Khâu Cấm
Nhi tu hành mới chỉ thời gian ngắn, Chủng Kiếm Thuật và Táng Kiếm Thuật
vẫn chưa đạt tới uy lực mạnh nhất, nhưng cũng rất khả quan, Hiếu Sơ Sơn
không dám coi thường.
- Giết Chung Sơn thị trước rồi sẽ tới ngươi!
Ba cái đầu của Hiếu Sơ Sơn cùng dùng thần thông biến thành các tấm thuẫn
văn chặn đứng Đại Tự Tại Kiếm Khí. Tay còn lại của hắn cầm đại thương
nhắm mi tâm của Chung Nhạc mà đâm tới.
Hai mắt Chung Nhạc bắn ra hai chùm sáng, nhật đồng nguyệt đồng xuất hiện, kiếm nhãn điên cuồng xoay chuyển.
Phập!
Thuần Dương Kiếm Khí và Thuần Âm Kiếm Khí bắn ra, keng keng hai tiếng, Âm
Dương nhị khí chém lên hai viên nguyên đan. Hai viên nguyên đan chấn
động, uỳnh uỳnh nổ hai tiếng, bị chém bay đi, bề mặt xuất hiện hai vết
nứt, suýt nữa đã bị Âm Dương nhị khí chém vỡ.
Chung Nhạc hét lớn, khí huyết trào dâng, khí huyết vượng thịnh trào dâng, đánh bay viên
nguyên đan thứ ba đang khóa chặt không gian, tay phải che tại mi tâm.
Cây đại thương của Hiếu Sơ Sơn nhằm tới mi tâm của hắn, phập một tiếng đâm
xuyên xương tay Chung Nhạc. Chung Nhạc dùng tay phải bắt lấy thân cây
thương lớn để không thể đâm tiếp được nữa.
Grào!
Hiếu Sơ
Sơn gầm lớn, hai chân phát lực đâm về phía trước, nhấc cả người Chung
Nhạc lên. Ba cái đầu phấn khích rống lớn. Ba tiếng gầm trùng lên nhau,
là thần thông dùng “Tiêu Nguyệt Thần Hống!
Chung Nhạc bị tiếng
rống đó xung kích, nhục thân bay lên như một chiếc lá cây, y sam bị
tiếng gầm làm thủng lỗ chỗ, da rách toác, bàn tay buông cây thương ra,
rầm một tiếng dừng lại ở cách đó mấy chục trượng.Nơi hắn dừng lại, núi đá đã bị nổ tung bắn bốn phương tám hướng.
- Anh hùng không hỏi xuất xứ…
Chung Nhạc toàn thân đều bê bết máu, từ từ đứng dậy, y sam rách rưới gần như không che được cơ thể, trầm giọng nói:
- Sư muội hãy lùi xuống, ta muốn đấu một trận công bằng với hắn!
Khâu Cấm Nhi lo lắng nhìn hắn rồi thu kiếm lùi ra sau.
Chung Nhạc khởi động gân cốt, sau lưng là hai vầng mặt trăng mặt trời chiếu
rọi. Huyết nhục toàn thân hắn không ngừng nhu động, da thịt nhanh chóng
sinh ra, tuy không tinh diệu được như bất tử chi thân của Quỳ Long thần
tộc, nhưng sinh mệnh lực và sinh cơ cường đại giúp nhục thân của hắn dù
bị trọng thương thì tốc độ phục nguyên cũng nhanh gấp nhiều lần luyện
khí sĩ khác.
Chung Nhạc giơ tay ra định dứt phiến lá trên mi tâm xuống nhưng không ngờ nó như gắn liền với da của hắn, không thể dứt ra được.
Hiếu Sơ Sơn nhục thân và nguyên thần đã dung hợp, ba viên nguyên đan bay về, vẫn là nhất định không gian, nhị định nhục thân tam định nguyên thần.
Hai viên nguyên đan bị Âm Dương nhị khí chém trúng tỏa ánh sáng, vết nứt liền lại như cũ.
Hiếu Sơ Sơn cầm thương lao tới, lạnh lùng nói:
- Lá liễu này là sát sinh chi bảo được thần minh của Hiếu Mang thần tộc
ta luyện chế. Chưa chết nó sẽ chưa rời khỏi ngươi, chỉ cần dính vào mi
tâm là ngươi không thể nào dứt ra được! Vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi!
- Vậy sao? Vậy thì để xem nó có thể định khóa được tất cả thực lực của ta không!
Chung Nhạc gầm lớn, thân hình lắc mạnh, lập tức biến thành hình dạng thần
nhân ba chân đầu chim thân người, đôi cánh vỗ mạnh, đồ đằng văn trào
dâng, biến thành sáu cánh tay, cộng với hai cánh tay của nhục thân, có
tất cả tám cánh tay cầm Bát Cực Binh.
- Đây là… Yêu Thần Minh Vương Quyết! Sao ngươi lại biết Yêu Thần Minh Vương Quyết?
Hiếu Sơ Sơn chấn kinh, mi tâm Chung Nhạc đột nhiên nhô lên, hiện ra thần
nhãn thứ ba. Thần nhãn bị phiến lá chắn lại, rồi thấy phiến lá cũng nhô
lên, giống như phía dưới có một thứ gì to lớn không ngừng phình to, muốn đẩy bật phiến lá ra.
Con mắt thần nhãn của Chung Nhạc phát uy,
bắn thần quang đẩy phiến lá ra. Nháy mắt phiến lá đã dài tới mấy chục
trượng, gần như sắp rời khỏi mi tâm của Chung Nhạc!
Phiến lá đó
không hổ do thần minh luyện chế, chuyên dùng để khống chế bảo bối trong
Lang Nha Bảng. Cho dù bị đẩy ra mấy chục trượng nhưng vẫn không rách.
Nhưng là Hiếu Sơ Sơn tế lá liễu này ra, thực lực của hắn không thể phát
huy được toàn bộ uy năng. Thần nhãn của Chung Nhạc đối kháng lá liễu,
thật ra là đối kháng với hắn. Nhìn tình hình lúc này thì Chung Nhạc có
thể đẩy được phiến lá ra!
- Yêu Thần Minh Vương Quyết, con mắt thần nhãn thứ ba, ngươi rốt cuộc là ai?
Hiếu Sơ Sơn chấn kinh, tế ba viên nguyên đan, đóng băng không gian, nhục
thân và nguyên thần của Chung Nhạc, vung đại thương lên tấn công. Hai
mắt Chung Nhạc bắn ra Âm Dương nhị khí, kiếm chém hai viên nguyên đan,
khí huyết như biển lớn, đánh bật viên nguyên đan ba, thứ kích thích uy
năng của con mắt thần nhãn, đẩy phiến lá ra càng ngày càng dài.
Hiếu Sơ Sơn gầm lên phẫn nộ, thích phóng toàn bộ uy năng của đại thương, gảy một cái, vầng trăng bay lên, dòng sông lớn bay lên không, vầng trăng
treo trên mũi thương, dòng sông biến thành từ thái âm chi thủy giống như thủy long quấn quanh cây thương, đẩy cao uy lực của chiêu này lên cực
hạn.
- Khiếu Nguyệt Thần Hống!
Ba cái đầu của hắn cùng lúc rống lớn, tiếng rống thậm chí biến thành những sóng xung động thực chất hướng về Chung Nhạc. Đây là chiêu mà hắn chưa từng thực hiện!
Biểu hiện của Chung Nhạc khiến hắn cảm thấy bất an. Loại thần thông vốn
không nên xuất hiện ở Chung Nhạc thì lại xuất hiện khiến Hiếu Sơ Sơn
thấy nguy hiểm, một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mạnh mẽ!
Tám cánh
tay của Chung Nhạc vung lên, khởi động Bát Cực Sát Trận chặn lại một
thương của Hiếu Sơ Sơn. Khiếu Nguyệt Thần Hống vọng tới, Chung Nhạc đột
nhiên biến hình thành thần nhân tám tay sáu mắt, há mồm rống lớn.
- Mãng Cổ!
Hai tiếng rống lao vào nhau khiến trời đất rung chuyển, Khiếu Nguyệt Thần
Hống và Mãng Cổ Thần Hống triệt tiêu lẫn nhau và cùng biến mất.
- Long Nhạc!
Hiếu Sơ Sơn kinh hô:
- Ngươi là Tây Hoang Long Nhạc!
- Ngươi biết thì quá muộn rồi!
Chung Nhạc mắt bắn thần quanh, Âm Dương nhị khí vây quanh, cắt nát hai viên
nguyên đan rồi hợp lại thành một đạo kiếm khí, chém vỡ viên nguyên đan
thứ ba. Tiếng gầm của Hiếu Sơ Sơn vang vọng bất tận, dùng tốc độ đấu với Chung Nhạc, nhưng Chung Nhạc cả tám cánh tay đã xuất hiện, tốc độ công
kích cực nhanh, nhanh chóng phá vỡ tầng phòng ngự khiến hắn toàn thân
đầy máu.
- Ngươi không giết được ta đâu! Có Lang Nha Bảng, ngươi không giết được ta đâu!
Hiếu Sơ Sơn như phát điên, đột nhiên cắm cây thương vào một cái đầu của mình khiến nó nổ tung, hai cái đầu còn lại cười ha ha:
- Ta còn có thể dựa vào Lang Nha Bảng hồi sinh còn ngươi thì thân phận sắp bại lộ, từ giờ sẽ không có ngày nào bình yên…
Hắn tiếp tục đâm xuyên một cái đầu khác của mình đầy quyết đoán, định tự tử rồi dựa vào Lang Nha Bảng hồi sinh.
Hiếu Sơ Sơn định dâm vào cái đầu cuối cùng của mình thì lúc này phiến lá
liễu bay lên, cuối cùng cũng bị con mắt thần nhãn của Chung Nhạc đánh
bật ra.
Chung Nhạc thò tay bắt lấy phiến lá dán lên mi tâm của cái đầu cuối cùng của Hiếu Sơ Sơn.
Lúc này, mũi thương của Hiếu Sơ Sơn đâm tới trước đầu, đột nhiên dừng lại, trán đẫm mồ hôi lạnh.
- Không dám đâm tới sao? Để ta giúp ngươi!
Chung Nhạc hừ lạnh, tóm lấy cây thương đâm mạnh.