Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 536: Chương 536: Diệt tộc (2)




Chung Nhạc ra hiệu, Chung Nhạc vội đưa phu nhân Chư Cự Sơn ra. Chung Nhạc nói:

- Nàng ta là Côn tộc.

Gương mặt tĩnh như mặt nước của vị thần ma cuối cùng cũng có dao động, nhìn phu nhân Chư Cự Sơn. Vừa hay nàng ta tỉnh lại, nghe vậy sắc mặt biến đổi, vội uốn mình biến thành một con bọ cái vỗ cánh bỏ chạy.

Vị thần ma đó sắc mặt tối lại, con bọ bị luồng năng lượng kỳ lạ gắn chặt trên không trung. Đột nhiên nhục thân tan rã, huyết nhục bốc hơi cạn, chỉ còn lại Mẫu Hoàng nguyên thần, rồi nguyên thần cũng vỡ tan, nháy mắt chỉ còn lại hồn phách của một con bọ.

Vị thần ma kia khẽ cầm lấy hồn phách đó tìm kiếm một lúc, nói:

- Đa tạ hai vị tiểu hữu! Chỉ là ký ức của Côn tộc này bị thần của Côn tộc trồng đại thần thông, nếu tìm kiếm ký ức thì thần thông bạo phát xóa sạch ký ức. Ta cũng không phát hiện được chân tướng của Mẫu Thần này, không biết tiểu hữu có thể cho ta biết không?

Chung Nhạc khách khí nói:

- Vãn bối may mắn biết được Mẫu Thần này rốt cuộc là ai. Vị Mẫu Thần này đã tiềm phục ở Tây Hoang đã lâu, đến nay đã là Huyền Tố phu nhân của Cổ Điêu thần tộc. Cổ Điêu thần tộc có lẽ đã bị diệt tộc, luyện khí sĩ Cổ Điêu quá nửa đều là nhi nữ của Mẫu Thần.

- Thì ra là vậy.

Vị thần ma kia trầm ngâm, nói:

- Hai vị tiểu hữu, Chư Kiền thần tộc ta nợ ngươi một ân tình, sau này nếu cần tiểu hữu của thể cầm cây chổi này tới tìm ta.

Hắn vừa dứt lời, tinh cầu xung quanh nhỏ dần rồi biến mất, trở thành những hạt bụi nhỏ li ti.

Mọi thứ đã kết thúc.

Trán Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi toát mồ hôi lạnh, nhìn về trước thì lão giả kia vẫn là lão giả bình thường, còn trong tay Chung Nhạc có thêm một cây chổi.

Chung Nhạc cất cây chổi đi, thi lễ với lão giả rồi quay người rời đi. Lão giả trong tay không còn cây chổi, liền ngồi trên bậc thang của thần miếu, lười nhác phơi nắng, nhìn không thấy có bất cứ điều gì khác thường.

- Tiểu hữu, đừng lấy trộm nữa.

Trong đầu Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi vang lên giọng của lão giả kia:

- Nếu các ngươi còn lấy trộm nữ, rất đông lão đồng bối với ta sẽ đích thân bắt các ngươi đấy.

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi rùng mình, quay người cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi.

Lão giả kia nhìn tiên hai người, nói nhỏ:

- Côn tộc còn muốn động tới Chư Kiền thần tộc ta, cũng may phát hiện sớm… Cự Sơn quen hai dị nhân này từ bao giờ?

Lão nhận ra Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi không phải Chư Kiền thần tộc mà là nhân tộc, nhưng không gọi hai người họ là nhân tộc mà là dị nhân.

Dị nhân ý nói kỳ nhân, không phải thần cũng không phải phàm nhân, rõ ràng lão đánh giá rất cao với Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi.

- Nhân tộc có dấu hiệu đại hưng, Chư Kiền thần tộc ta có lẽ có thể nhân thời cơ nhân tộc đại hưng để tiến một bước.

Lão giả phơi nắng một lúc thì đứng dậy, lẩm nhẩm:

- Cổ Điêu thần tộc… thần tộc này có lẽ đã diệt tộc rồi!

Lão đi về hướng Cổ Điêu thần tộc, khí thế càng ngày càng lớn, lạnh lùng nói:

- Dù trong Cổ Điêu thần tộc có còn Cổ Điêu thần tộc chân chính không thì trong thần chiến đều sẽ tan rã. Mẫu Thần của Côn tộc, để ta xem bản lĩnh của ngươi!

Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi rời khỏi lãnh địa của Chư Kiền thần tộc đều thở phào. Khâu Cấm Nhi lẩm bẩm:

- Thần minh thực sự quá đáng sợ, cường giả cường đại như vậy tại sao lại đi quét sân?

- Có lẽ là thú vui của ngài?

Chung Nhạc cười:

- Cũng may vị tiền bối ấy hiểu rõ chuyện, nếu không chúng ta thảm rồi.

Khâu Cấm Nhi gật đầu, có chút mất mát:

- Giờ chúng ta không đi lịch luyện được nữa, phải rửa tay gác kiếm thật sao?

Đột nhiên thần uy ngập trời, Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi giật mình, vội nhìn theo hướng thần uy. Chung Nhạc chấn kinh:

- Là hướng của Cổ Điêu thần tộc! Vị thần của Chư Kiền thần tộc đó đã ra tay với Côn tộc!

Hai người bay lên trời, thấy hướng của Cổ Điêu thần tộc, hai luồng thần uy đáng sợ bay lên trời, quấy động phong vân, hai vị thần quyết đấu khiến trời long đất lở, không gian thậm chí còn nứt toác!

Chấn động khủng khiếp này thậm chí khiến thần linh ở thần miếu xung quanh hiện lên bảo vệ thần miếu.

- Lẽ nào lại là phản ứng liên hoàn?

Chung Nhạc mắt giật giật:

- Không phải lại là do ta gây ra đấy chứ?

Hai vị thần giao đấu ác liệt, núi non Cổ Điêu thần tộc bên dưới sụp đổ, không biết bao nhiêu Cổ Điêu thần tộc chết thảm, có luyện khí sĩ lắc người biến thành cường giả Côn tộc bỏ chạy nhưng quá nửa là bị dư chấn từ trận thần chiến ép chết, nhưng cũng có một phần chạy thoát!

Thần của Chư Kiền thần tộc khi ra tay không để tâm trong số các luyện khí sĩ phía dưới liệu có Cổ Điêu thần tộc không, cho dù Cổ Điêu thần tộc bị diệt tộc thì không thể động gì tới tâm linh của lão, không thể tác động tới lòng trắc ẩn của lão.

- Cổ Điêu thần tộc, có lẽ sẽ bị diệt tộc thật rồi.

Chung Nhạc nói nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.