Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2253: Chương 2253: Hỗn Độn lên bờ (1)




Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương xuyên qua một đạo đại đạo cuối cùng của Đạo Giới, Đạo Giới rốt cuộc ổn định lại, đại đạo tự thành luân hồi, cái này liền tỏ rõ Đạo Giới đã hoàn toàn mở ra, sẽ không lại sụp đổ nữa.

Cũng ngay tại khoảnh khắc Chung Nhạc một chân đạp Thiên, đao chém Bạch Đế, Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Đế, Tứ Diện Thần và Luân Hồi Thánh Vương đồng thời hạ thủ với hắn.

Thân thể Chung Nhạc chấn động một cái, không gian luân chuyển, khiến cho bốn mặt hắn đều là chính diện, bất luận công kích từ bất kỳ góc độ nào, đều là công kích về phía chính diện hắn.

Hắn đồng thời thống hạ sát thủ với tất cả mọi người.

Đạo Giới vốn dĩ yên tĩnh tường hòa nhất thời nhấc lên lôi đình bạo vũ, thiên không biến sắc, đại địa chấn động.

- Bạch Đế đừng chạy!

Hắc Đế cao giọng nói:

- Không cần sợ hắn! Lĩnh ngộ của hắn trên phương diện Đạo Thần cũng không tinh thâm bằng chúng ta!

Bạch Đế tránh né một đao kia của Chung Nhạc, đang định viễn độn, nghe hắn nói vậy, lập tức quay ngược trở lại. Chỉ thấy Chung Nhạc mở miệng hấp khí, mạnh mẽ thổi ra một hơi. Đạo Giới nhất thời thiên hôn địa ám, cuồng phong gào thét, thổi quét khắp Đạo Giới, thổi quét thân hình của hắn phiêu diêu bất định.

Sau đầu Luân Hồi Thánh Vương ông một tiếng, Đại đạo Luân Hồi xoay tròn mở rộng ra ngoài, biến thành một vầng cự luân định trụ giữa thiên địa. Hết thảy cuồng phong đều bị hút vào trong đạo Luân Hồi Luân thật lớn kia. Chỉ một thoáng thiên địa liền một mảnh thanh minh, Bạch Đế rốt cuộc cũng định trụ lại thân hình.

Hai tay Chung Nhạc xòe ra, mười đầu ngón tay ầm ầm đùng đùng vang dội, vô số Tiên Thiên Lôi Đình đánh thẳng về phía Luân Hồi Thánh Vương.

Luân Hồi Thánh Vương xoay người bỏ đi, một bước một Luân Hồi. Những nơi hắn đi qua đều lưu lại một vòng tròn lớn, tốc độ di động cực nhanh. Chỉ thấy giữa không trung Đạo Giới rất nhanh xuất hiện từng đạo từng đạo quang luân thật lớn. Luân Hồi Thánh Vương xuyên toa bất định trong đám quang luân kia, tránh né công kích của Chung Nhạc, không dám chính diện xung đột với hắn.

Mà bên kia, Chung Nhạc phất ống tay áo một cái, Chư Thiên Vô Đạo bạo phát, bàn tay ấn thẳng về phía Hắc Đế. Đại thủ bao phủ thiên địa kia mang tới cho người khác một loại cảm giác vô cùng tuyệt vọng.

Một bên khác, Chung Nhạc lại trực tiếp dùng Đại thần thông Táng Đạo chém về phía Khởi Nguyên Đạo Thần.

Tứ Diện Thần cất bước giết tới, dùng giới phá giới, khiến cho Chung Nhạc không thể từng người kích phá, cười lạnh một tiếng, nói:

- Bệ hạ, trước đây ngươi dù sao cũng chưa từng trở thành Đạo Thần, đối với cảnh giới Đạo Thần kiến thức nửa vời, ở trên cảnh giới Đạo Thần tìm hiểu không thâm sâu bằng chúng ta. Lần này tất nhiên là chúng ta trở thành Đạo Thần trước, khiến cho Bệ hạ chôn xương tại đây!

Lời này của hắn quả thật không sai. Tứ Diện Thần, Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Đế và Bạch Đế trước đó cũng đều đã từng tu thành Đạo Thần. Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần lại càng là thấm nhuần cảnh giới Đạo Thần tới hơn mười vạn năm đằng đẳng, lĩnh ngộ đối với cảnh giới Đạo Thần thâm sâu hơn Chung Nhạc không biết bao nhiêu lần.

Lần này bọn họ hợp lực mở ra Đạo Giới, nếu song phương đều không mạnh mẽ xuất thủ, mà thành thành thật thật luyện hóa cơ duyên đại đạo, luyện hóa đám Đạo quang phóng vọt tới kia, vậy kẻ đầu tiên thành tựu Đạo Thần nhất định sẽ là Khởi Nguyên Đạo Thần và Tứ Diện Thần.

Sớm một bước thành tựu Đạo Thần, vậy tất nhiên sẽ đạt được ưu thế cực lớn so với đối phương.

Chung Nhạc hiển nhiên cũng dự liệu được điểm này, bởi vậy sau khi Đạo Giới xác định, đã lập tức thống hạ sát thủ, không cho bọn họ có cơ hội thành tựu Đạo Thần.

Hai người nhất niệm vạn giới đối kháng nhất niệm vạn giới, từng cái từng cái thế giới hủy diệt, bộc phát ra uy năng khủng bố.

Tứ Diện Thần phá Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của Chung Nhạc, khiến cho hắn không thể duy trì trạng thái vô địch, nhục thân bị phá, lập tức xuất hiện khoảng trống. Khởi Nguyên Đạo Thần, Hắc Bạch Nhị Đế và Luân Hồi Thánh Vương lập tức thừa dịp hư mà vào, công kích về phía bản thể Chung Nhạc.

- Khởi Nguyên, Tứ Diện! Hôm nay Trẫm sẽ giết sạch các ngươi!

Quang luân sau đầu Chung Nhạc xoay tròn, đột nhiên bảy vị Đế Nhạc nhao nhao xuất hiện. Bảy vị Đế Nhạc từ trong quang luân đi ra, tám vị Đế Nhạc nghênh đón công kích của đám người, kịch liệt chém giết.

Bản thể Chung Nhạc vươn tay nhổ núi, nhổ tận gốc một ngọn Đạo sơn, dùng Đạo sơn làm vũ khí, quất về phía Tứ Diện Thần. Tứ Diện Thần bị đập cho thổ huyết, toàn thân lăn lông lốc, đụng lên từng ngọn từng ngọn núi non, rốt cuộc mới có thể dừng lại.

- Bảo bối tốt a!

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời vui vẻ. Uy năng của ngọn Đạo sơn này cực mạnh, vượt qua dự liệu của hắn, vậy mà trực tiếp đánh trọng thương Tứ Diện Thần.

Lúc này hắn mới tỉnh ngộ lại. Hết thảy mọi thứ của Đạo Giới đều là do đại đạo biến thành, không có bất kỳ tạp chất, cực kỳ tinh thuần. Bất luận một thứ gì cũng đều có thể dùng làm vũ khí, trực tiếp thôi động, chính là Đạo binh lợi hại nhất, không có tạp chất, trực tiếp bạo phát ra uy năng của đại đạo.

Tứ Diện Thần phủ phục trên mặt đất, thân thể lay động, biến thành Cự thú Hỗn Độn, ngửa mặt lên trời rống giận, há miệng nuốt chửng Đạo hải, hút Đạo hải lên, ngửa mặt lên không trung phun ra. Đạo hải treo cao trên bầu trời, đè thẳng xuống Chung Nhạc bên dưới.

Phiến Đạo hải mênh mông cuộn trào này mãnh liệt dâng trào, uy năng đại đạo ầm ầm bạo phát, kinh thiên động địa, khiến cho sắc mặt Chung Nhạc không khỏi đại biến, trong lòng thầm nói một tiếng lợi hại.

Phiến Đạo hải mênh mông kia mạnh mẽ đè xuống, Chung Nhạc rên lên một tiếng, bị Đạo hải ép tới mức Thất Đạo Luân Hồi bất ổn, nhục thân bị đè ép tới mức rách nát tả tơi, bay ngược về phía sau.

Tứ Diện Thần phóng người tiến lên, Đạo hải cũng gào thét dâng trào, đè thẳng về phía Chung Nhạc đang bay ngược về phía sau kia.

Thân thể Chung Nhạc ở giữa không trung, vươn tay rút đao, chém một đao về phía Đạo hải. Phiến Đạo hải hạo hãn kia nhất thời vỡ nát, hải dương bị chia làm hai mảnh, từ bên cạnh Chung Nhạc gào thét bay đi.

Ầm ầm!

Thần đao của Chung Nhạc chém lên sau gáy sinh vật Hỗn Độn. Tứ Diện Thần bị đau, lập tức nhấc đại địa trước mặt lên, nâng một khối Đại lục lên ném thẳng về phía Chung Nhạc, đập cho Chung Nhạc bay ngược về phía sau.

Cùng lúc đó, đám người Khởi Nguyên, Hắc Đế, Bạch Đế lập tức rút lên từng ngọn từng ngọn núi non, bắt tới mây trắng, nhấc đại hà của Đạo Giới lên làm roi, thống hạ sát thủ với tám vị Đế Nhạc.

Chung Nhạc cũng rút sơn sơn thủy thủy của Đạo Giới lên, ra sức chém giết.

Sau đó, càng nhiều đại đạo của Đạo Giới, như Thiên, Đại, Lôi, Phong, Hỏa, Thủy, Thổ, Sơn, Trạch… tất cả những vật thật do Đạo hóa thành đều bị đám người đã giết tới mức đỏ cả mắt trực tiếp cầm lên trong tay, mạnh mẽ xuất thủ với đối phương.

Thiên bị Chung Nhạc một cước dẫm bẹp trên mặt đất, nhưng cũng không mất mạng. Dù sao tu vi hắn thâm hậu, sinh mệnh lực ngoan cường, thân bị kiếm thương của Phục Mân Đạo Tôn cả mười vạn năm cũng không chết, một cước kia của Chung Nhạc cũng không thể giết chết được hắn.

Thân thể Thiên gian nan nhúc nhích, một lúc sau đã khôi phục thành hình, ngẩng đầu quan sát bốn phía. Chỉ thấy Đạo Giới vô cùng thần thánh, rộng lớn huyễn lệ lúc này đã vô cùng hỗn loạn, rất nhiều tồn tại cường đại vừa hấp thu hào quang của Đạo Giới vừa mạnh mẽ xuất thủ, uy năng càng lúc càng hung mãnh, đánh tới mức Đạo Giới không ngừng chấn động, núi non tàn phá, Tinh hà vỡ nát. Lại có Cự thú Hỗn Độn đang mạnh mẽ chém giết với Thiên Đế, đánh cho sơn hà tan nát.

Bên kia chính là Mộ Cổ điên cuồng xao động, đánh vỡ từng phiến từng phiến thiên không. Lại có Hắc Bạch nhị quang quấy nhiễu, xuy xuy vang dội, chém giết tới lui. Lại có Luân Hồi Thánh Vương tế khởi từng vầng từng vầng Luân Hồi Luân thật lớn, dùng Luân Hồi làm thông đạo, chui tới chui lui, đánh lén tám vị Đế Nhạc kia.

- Đám gia hỏa này…

Khóe mắt Thiên nhảy loạn, đột nhiên nhìn về phía thiên không, trong mắt lộ ra thần sắc sợ hãi, lớn tiếng nói:

- Đừng đánh nữa! Các ngươi nhìn trên đó kìa!

Đám người lại là mắt điếc tai ngơ, tiếp tục chém giết. Đột nhiên, một ngọn Đạo sơn từ xa bay tới, dùng núi làm ấn, ầm một tiếng đè ép Thiên dưới Đạo sơn.

Đông!

Một cỗ Thân quá khứ của Chung Nhạc rơi xuống trên Đạo sơn, trấn áp biến hóa của Thiên. Đột nhiên trường hà như roi quét tới, xé rách không gian, soạt một tiếng quất lên trên người hắn. Gã Chung Nhạc quá khứ này bị quất cho không ngừng xoay tròn như con quay, đụng sụp hơn phân nửa một ngọn Đạo sơn.

- Mau mau tu thành Đạo Thần, giết chết tên điên Đế Nhạc này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.