Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2327: Chương 2327: Hư Không Chung (1)




Khởi Nguyên Đạo Thần khẽ nhíu mày. Lần trước hắn từng hỏi qua mục đích gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu này lên bờ, cũng là câu trả lời này, lần này cũng lại là câu trả lời này.

Hắn có chút không quá minh bạch mục đích thật sự của sinh linh đồng dạng tới từ Hỗn Độn này rốt cuộc là cái gì?

Dẹp bỏ hỗn loạn gì, lập lại trật tự gì?

Hỗn loạn tính từ thời điểm nào? Trật tự lại tính từ thời điểm nào?

Hỗn loạn là bắt đầu tính từ thời điểm Đại Tư Mệnh đánh nát Đế tinh Thần Kỷ của Chung Nhạc, hay bắt đầu tính từ thời điểm Chung Nhạc suất lĩnh sinh linh Hậu Thiên diệt trừ Tiên Thiên Thần Ma? Hay là bắt đầu tính từ ba trăm vạn năm trước, thời điểm Khởi Nguyên Đạo Thần từ trong Hỗn Độn lén đi vào cái vũ trụ này?

Đại Tư Mệnh đánh nát Đế tinh của Chung Nhạc, đã thay đổi hướng đi của tương lai, khiến cho tương lai vẫn đục không chịu nổi, sinh vật Hỗn Độn không thể ngao du trong dòng thời gian. Về sau Chung Nhạc quật khởi, sát phạt chinh chiến, diệt trừ sạch sẽ Tiên Thiên Thần Ma, chèn ép Thiên, vô cùng bá đạo, khiến cho Thời đại Thần Kỷ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, đã hoàn toàn thay đổi tương lai.

Cả hai chuyện này đều đã tạo nên thời không sóng gợn, khiến cho thời không tương lai đã phát sinh cải biến. Nhưng trước hai chuyện này, còn có một số chuyện đã thay đổi tương lai, ví dụ như Khởi Nguyên Đạo Thần từ trong Hỗn Độn tiến vào cái vũ trụ này, ví dụ như Tứ Diện Thần từ trong Hỗn Độn tiến vào Đạo Giới.

Lời nói của Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu rất đáng để nghiền ngẫm rồi.

- Đạo huynh có thể nói rõ ràng một chút không?

Khởi Nguyên Đạo Thần cười ha hả, nói:

- Ta ngược lại muốn nghe một chút đạo huynh làm sao dẹp bỏ hỗn loạn, lập lại trật tự!

- Thái Hoàng chết rồi, tương lai sẽ trong suốt trở lại!

Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu nhàn nhạt nói.

Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động, nói:

- Diệt trừ Thái Hoàng, tựa hồ không cần giúp đỡ Thiên, cũng không cần bắt giữ một tôn Luân Hồi Thánh Vương khác a? Mục đích của đạo huynh tựa hồ không chỉ muốn diệt trừ Thái Hoàng đơn giản như vậy, có thể nào…

Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia lạnh nhạt nói:

- Ta làm như thế nào, cần phải giải thích với ngươi sao?

Sắc mặt Khởi Nguyên Đạo Thần cứng đờ, cười hắc hắc, nói:

- Đạo huynh đừng nóng giận! Ta cũng chỉ muốn hỏi một chút mà thôi. Nếu ngươi đã muốn chen ngang một chân, vậy chúng ta có thể liên thủ cùng nhau đối phó Thái Hoàng. Bản thân Thái Hoàng hiện tại đã không đáng lo, chỉ là Đại Đế dưới trướng hắn quá nhiều, liên thủ lại đối với chúng ta thật ra cũng là một uy hiếp không nhỏ. Nếu có thể lại được đạo huynh tương trợ, tất nhiên sẽ càng nắm chắc phần thắng!

Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia từ chối cho ý kiến, dẫn theo tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại đi xa.

Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, nói:

- Gã Hỗn Độn Thất Khiếu này quả thật có chút khả nghi! Hắn nói là muốn diệt trừ Thái Hoàng, nhưng lại xuất thủ cứu tính mạng của Thiên, lần này lại cứu đi tôn Luân Hồi Thánh Vương còn. Xem ra, hắn cũng không phải an phận như vậy, hơn phân nửa là cũng muốn xây dựng thế lực của chính mình. Thiên ở dưới trướng hắn, Thiên chưởng khống Hách Liên Khuê Ngọc, hắn lại chưởng khống Thiên, có thể nói thế lực vô cùng to lớn. Mà hắn bắt giữ tôn Luân Hồi Thánh Vương còn lại, vậy nhược điểm của Luân Hồi Thánh Vương cũng rơi vào trong tay hắn, tương lai nói không chừng có thể dùng tôn Thánh Vương kia đối phó Luân Hồi Thánh Vương. Tâm cơ của hắn, so với tưởng tượng của chúng ta còn thâm trầm hơn rất nhiều!

Luân Hồi Thánh Vương nhất thời nghiêm nghị:

- Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu cứu một cái ta khác, là muốn đối phó ta sao?

Khởi Nguyên Đạo Thần gật đầu, nói:

- Xem ra, hắn cũng không chịu cô đơn. Cái gọi là dẹp bỏ hỗn loạn, lập lại trật tự đoán chừng chỉ là một câu lý do. Chỉ sợ hắn cũng không phải là muốn trở lại Hỗn Độn, mà là muốn lưu lại trong nơi phồn hoa này, cẩn thận hưởng thụ một phen. Chỉ cần hắn có mục đích này, vậy sẽ không có bao nhiêu xung đột với chúng ta!

Tứ Diện Thần gật đầu, nói:

- Hắc Bạch Nhị Đế ở trong Đạo Giới có đột phá, tu thành Đạo Thần hay không?

Khởi Nguyên Đạo Thần lắc đầu, nói:

- Bọn họ cảnh giới chưa tới, đã rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, trong thời gian ngắn khó có thể hạ giới!

- Vậy một người còn lại trong Đạo Giới thì sao?

Tứ Diện Thần lại hỏi.

- Phong Đạo Tôn sao?

Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần chớp động, có chút kiêng kỵ nói:

- Thực lực của hắn quả thật cường hoành, mặc dù đã rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, nhưng bất cứ lúc nào cũng có khả năng đột phá Đại đạo Luân Hồi của Luân Hồi Thánh Vương. Thánh Vương, ngươi còn có thể vây khốn hắn được bao lâu nữa?

Luân Hồi Thánh Vương mỉm cười, nói:

- Chỉ cần Đạo Giới vẫn còn trọng điệp với Luân Hồi Đạo Giới, hắn đừng mơ tưởng nhảy ra khỏi bẫy rập do ta bày ra! Gã Phong Đạo Tôn này quả thật rất cao, nếu không phải ta xuất thủ vây khốn hắn, chỉ sợ hắn đã nhảy ra khỏi Bẫy rập Đạo Thần từ rất lâu rồi!

Không gian Đạo Giới và Luân Hồi Đạo Giới trọng điệp với nhau, Luân Hồi Thánh Vương chính là từ trong Luân Hồi Đạo Giới thi pháp, vây khốn Phong Hiếu Trung trong Bẫy rập Đạo Thần, khiến cho hắn không thể nhảy thoát.

Khởi Nguyên Đạo Thần khí phách dâng trào, cười hắc hắc, nói:

- Thái Hoàng còn đang đợi Phong Đạo Tôn từ trong Đạo Giới đi ra giúp hắn một tay. Chỉ sợ hắn đợi tới chết, cũng không đợi được Phong Đạo Tôn a! Thánh Vương yên tâm! Chỉ cần chuyện này kết thúc, Thánh Vương cũng có thể trở thành Đạo Thần! Đi thôi! Đã tới lúc đi gặp đám người Đại Toại, Lôi Trạch một chuyến rồi!

Ba người cùng nhau rời đi.

o0o

Bên kia, gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia đi tới trên không sáu mươi bốn tòa Thần thành. Tôn Luân Hồi Thánh Vương kia nhất mực cung kính, nói:

- Đạo huynh giúp ta tránh thoát kiếp nạn này, Luân Hồi ta cảm kích bất tận!

Gã Thần Nhân Hỗn Độn Thất Khiếu kia lạnh nhạt nói:

- Phát thệ với ta, ngươi sẽ hiệu trung với ta, tuyệt không phản bội. Ta sẽ giúp ngươi thôn phệ một cái ngươi còn lại, khiến cho ngươi trở thành Luân Hồi Thánh Vương chân chính!

Luân Hồi Thánh Vương nhất thời kinh hãi, khẽ mỉm cười, nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.