Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1594: Chương 1594: Khí vận tiêu vong (1)




Đám người Lâu Chính Sư, Đình Ngọc Cực, Đình Đạo Cực đều khẽ nhíu mày, cảm thấy Quỷ U Minh làm việc có chút quá đáng, hiển nhiên là cố ý muốn khó xử Mặc Ẩn. Nhưng bọn họ cũng không tiện thay Mặc Ẩn nói chuyện.

Mặc Ẩn tuy trên phương diện trí tuệ đã thuyết phục được bọn họ, nhưng kẻ này không có quyền không có thế, cũng không có thực lực cường đại, lại càng không có chỗ dựa. So sánh trở lại, vì hắn mà đắc tội Tả Thiên Thừa Quỷ U Minh, chính là cực kỳ không khôn ngoan.

Mặc Ẩn liên tục cười làm lành, nói:

- Hai tháng cũng được! Thiên Thừa đợi tin tức của ta, hai tháng sau tất nhiên sẽ khiến cho khí vận của Trấn Thiên Quan khô kiệt, chôn vùi dưới chân của Thiên Thừa!

Hai tháng sau, Mặc Ẩn thao luyện binh lực các bộ một phen, tụ tập chư tướng, hạ lệnh công thành.

Một trận đại huyết chiến tranh đoạt Đế vị quy mô hoành tráng nhất từ trước tới nay bạo phát. Thiên Đình vận dụng tất cả lực lượng của chín đại binh bộ, cộng thêm một Hoàng tộc, hai Đế tộc, còn có đại quân Quỷ Thần Tộc của Quỷ U Minh, gần hai ức đại quân Thần Ma, giết thẳng về phía Trấn Thiên Quan.

Đại quân hai Đế tộc Hoàng Đình, Đại Đình và Hoàng tộc Bàn Hồ hình thành nên ba đầu của con Bàn Hồ, mà chín đại binh bộ thì hình thành bốn chân và cái đuôi của Bàn Hồ, do Mặc Ẩn thống nhất điều động, thế công hung ác tới cực điểm. Trong đó, tướng lĩnh các bộ cầm theo Thần binh do Huyền Kỳ Nhị Lão luyện chế ra, chuyên chém đại tướng của Trấn Thiên Quan.

Đại quân các bộ do Mặc Ẩn thống nhất điều động, tư thế Bàn Hồ không ngừng biến hóa, thế công lăng lệ, vô cùng hung ác. Mà Trấn Thiên Quan bên này thì là do Kim Hà Hề chỉ huy đại quân các bộ, điều động ngàn vạn Thần Ma, dùng trận thế Kim Ô bác sát đón đánh. Song phương giết tới trời long đất lở, máu chảy thành sông, vô số thi thể ào ào rơi xuống, Tinh thủy trong Tinh hà cũng đều bị nhuộm đỏ.

Trên không trung đại quân song phương, từng tòa từng tòa Chư Thiên đều bị đánh tan, rách nát tả tơi. Vô số ngôi sao giống như nước chảy từ trong Chư Thiên tuôn ra, bốn phía Trấn Thiên Quan khắp nơi là Tinh cầu vẫn lạc, lôi theo cái đuôi đại hỏa thật dài đập vào Trấn Thiên Quan.

Ngoài Trấn Thiên Quan, Tinh hà kích động dâng trào, Đế binh Phù Tang Thần Thụ càng lúc càng lớn, cắm rễ vào bên trong Tinh hà, thụy khí ngàn tia, hào quang vạn đạo. Hỗn Độn Thần Hỏa đốt cháy mặt sông, hào quang thụy khí không ngừng xoay tròn, giảo sát vô số Thần Ma đang xông thẳng về phía Trấn Thiên Quan.

Trấn Thiên Hà Đỉnh treo trên cao, nhấc lên cự lãng ngập trời, càn quét lâu thuyền đại hạm trên mặt sông. Tạo Hóa Huyền Môn mở ra, lực lượng Tạo Hóa tuôn ra, không biết bao nhiêu Thần Ma bị cuốn vào trong cửa, biến thành bạch cốt chồng chất.

Hai vị Nữ Quân Lung Chất và Kiều Đông cũng tế khởi Đế binh chính mình mỗi người, hiện ra nguyên hình, xông vào trong trận địa địch chém giết. Vô số Côn Thần từ trong từng cỗ từng cỗ thi thể chui ra, mở ra cái miệng lớn thôn phệ bốn phía.

Thiên Đình Cửu Bộ cũng có Đế binh, Đế binh va chạm thẳng với Đế binh, giết tới thiên hôn địa ám.

Trận chiến này Mặc Ẩn đã chuẩn bị hơn nửa năm đằng đẳng, có thể nói là thế tới hung hãn. Mặc dù phương diện điều động đại quân không linh động bằng Kim Hà Hề, nhưng đại quân Thiên Đình người đông thế mạnh, binh lực càng nhiều, dùng ưu thế tuyệt đối giết tới, đã bù đắp được chỗ thiếu hụt trên phương diện biến hóa của Bàn Hồ.

Đại quân Trấn Thiên Quan liên tiếp bại lui, bị ép cho không thể không quay trở về trong quan. Đây cũng không phải là trận pháp không địch lại, mà là lực lượng không bằng.

Quỷ U Minh nhất thời đại hỉ, suất lĩnh đại quân Quỷ Thần Tộc giết vào Trấn Thiên Quan. Đúng lúc này, hắn chợt cảm giác được một tia dị dạng. Quỷ U Minh vội vàng nhìn bốn phía, chỉ thấy bản thân một mình giết vào bên trong Trấn Thiên Quan, Thiên Đình Cửu Bộ bốn phía cách chính mình rất xa. Mà hai Đế tộc và một Hoàng tộc chỗ ba đầu Bàn Hồ cũng đã cách bản thân cực xa, hẳn là thuộc về trận thế Bàn Hồ ngẩng đầu. Da đầu Quỷ U Minh nhất thời tê dại, trong lòng giật mình:

- Uy Thần Tộc ta từ khi nào đã thoát ra trận thế Bàn Hồ?

Hắn chỉ lo mải mê chém giết, ngay cả chính mình từ lúc nào thoát ra trận thế Bàn Hồ cũng không biết, hiện tại chi đại quân Quỷ Thần Tộc của hắn đã biến thành cô quân.

Mặc Ẩn chủ trì đại cục, điều động hướng đi của các quân, giao cho mỗi người bọn họ một cây Đồ Đằng Thần Trụ, lợi dụng Đồ Đằng Thần Trụ để điều động trận hình, duy trì trận thế Bàn Hồ ba đầu, cùng chống lại trận thế Tam Túc Kim Ô.

Lúc trước, bên tai Quỷ U Minh vẫn luôn truyền tới thanh âm của Mặc Ẩn, điều động đại quân Quỷ Thần Tộc của hắn, quả thật đánh đâu thắng đó, nhiều lần phá tan đại quân Trấn Thiên Quan. Bất quá, cây Đồ Đằng Thần Trụ kia đã có một đoạn thời gian không có truyền ra thanh âm của Mặc Ẩn.

Đột nhiên, bốn phía dâng lên tiếng hô giết. Trong Trấn Thiên Quan, một tòa sát trận từ từ bao phủ không trung. Trên không trung đại trận treo cao năm kiện Tiên Thiên Thần Binh, một kiện như chén xương, một kiện như phượng vũ, một kiện như hắc vĩ tiên, một kiện tựa hồ là một khỏa nhãn cầu, một kiện giống như lưỡi chim phủ đầy móc câu.

Dưới năm kiện Tiên Thiên Thần Binh này lại đều có năm tòa Chư Thiên Nhất đẳng, lớn như cái bồ, lực lượng Chư Thiên tuôn trào ra cuồn cuộn, tiến nhập vào trong năm kiện Tiên Thiên Thần Binh kia.

Hai mươi lăm tòa Chư Thiên Nhất đẳng thôi phát uy năng của năm kiện Tiên Thiên Thần Binh này. Tà Nhãn tà khí âm sâm, phượng vũ lan tỏa Thiên Hỏa đáng sợ, chén xương phát ra Thần quang vô tận, hắc vĩ tiên ma khí nồng đậm, uy năng đáng trước giờ chưa từng gặp qua. Mà cái lưỡi chim kia lại càng quỷ dị hơn, có thể xâm thực không gian.

Sau một khắc, năm kiện Tiên Thiên Thần Binh này đột nhiên khẽ biến, vậy mà từ hình thái Thần binh đã hóa thành bộ dáng năm nam nữ. Một vị trong đó là Chính cung Huyên nương nương của Tiên Thiên Cung Dịch Quân Vương, một vị khác là Nam cung Kim nương nương, ngoài ra còn có hai nàng nữ tử khác. Một nữ tử trong đó hình dung xinh đẹp, là do hắc vĩ tiên biến thành, một nữ tử khác thì là thân nam trang. Một người cuối cùng chính là Hỗn Độn thị Hồn Đôn Vũ.

Thực lực của năm người này vốn dĩ cũng không tính quá cao, mà năm kiện Tiên Thiên Thần Binh kia biến thành bộ dáng của bọn họ, thực lực của bọn họ lại khiến cho khóe mắt Quỷ U Minh nhảy loạn.

Đó là khí tức của Thủy tổ Thần đạo! Biến thành nữ tử nam trang kia, chính là xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế!

Nếu cái chén xương này là xương đầu của Tiên Thiên Thần Đế, vậy mấy kiện Tiên Thiên Thần Binh còn lại, hắn cũng có thể đoán ra đại khái, càng khiến cho trong lòng hắn tuyệt vọng.

- Đệ nhị Nguyên thần!

Quỷ U Minh nhìn về phía bên ngoài tòa sát trận này, ở xa xa nhìn thấy Âm Phần Huyên, Kim Hà Hề vẫn như cũ đang thống lĩnh đại quân Trấn Thiên Quan đối kháng với đại quân Thiên Đình do Mặc Ẩn suất lĩnh, cũng không có tới nơi này. Mà Chung Nhạc thì đang suất lĩnh Tiên Thiên Cấm Quân, đích thân giết vào chiến trường. Hồn Đôn Vũ và hai nàng nữ tử còn lại cũng đang ở bên cạnh hắn.

Năm người này cũng không có tự mình tới giết hắn, mà là dùng Đệ nhị Nguyên thần do Tiên Thiên Thần Binh luyện thành tới bày bố sát trận. Năm kiện Tiên Thiên Thần Binh và hai mươi lăm tòa Động thiên này đã phong tỏa hắn và đại quân Quỷ Thần Tộc, giam bọn họ vào bên trong, đừng mơ tưởng chạy thoát.

Hắn quay đầu lại nhìn về phía Mặc Ẩn. Hiện tại, Mặc Ẩn đang ở vị trí trái tim của trận thế Bàn Hồ, xung quanh có trọng binh canh gác, bất quá hắn vẫn có thể nhìn thấy Mặc Ẩn. Lúc này, sắc mặt Mặc Ẩn vô cùng lạnh lùng, cũng đang nhìn về phía hắn. Sau đó, khóe miệng gã Nhân Tộc trẻ tuổi này khẽ nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh. Nụ cười khiến cho toàn thân hắn lạnh như băng. Nụ cười này phảng phất như đang châm chọc, phảng phất như là nụ cười hưng phấn khi một con mèo bắt được một con chuột vậy.

- Chuyện lớn không tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.