Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1035: Chương 1035: Không ngờ tới




Vị thần quan kia nhận lệnh, đứng dậy rời đi.

Ba La Giới Đế thở phào một hơi, cười khẽ

- Ba Đích, giờ khả năng con trở thành đệ nhất của ba nghìn Lục Đạo Giới là mười phần rồi! Đừng trách ta trừ bỏ đối thủ mạnh nhất cho con. Chỉ là, con đối mặt với hắn thì không có bất cứ cơ hội thắng nào. Nếu bị Uy Thần Lục Đạo Giới đoạt mất danh hiệu đệ nhất Lục Đạo Giới, thể diện này ta không thể mất được… Người đâu!

Lại một vị thần quang khác tiến tới, cúi người:

- Bệ hạ có gì sai bảo?

- Thông báo cho Giới Đế của Tử Canh, Huân Dương, Hứa Không, Thiên Tân, Pháp Nguyên Lục Đạo Giới, bảo họ nói luyện khí sĩ của Uy Thần Lục Đạo Giới làm càn, giết đệ tử của Lục Đạo Giới ngay thanh thiên bạch nhật.

- Tuân chỉ!

Vị thần quan đó rời đi, Ba La Giới Đế ngả người ra sau, cười mỉm:

- Tên Chung Nhạc này dù sao cũng còn quá trẻ, trước khi chiến đấu đã hủy hoại tín niệm của nhiều luyện khí sĩ như vậy, đắc tội các Giới Đế. Giới Đế của Tử Canh, Huân Dương Lục Đạo Giới ra mặt cảnh cáo hắn là ngòi nổ, chắc chắn sẽ khiến các Giới Đế khác ra mặt. Vì hắn quá mạnh, uy hiếp quá lớn, các Giới Đế khác chắc chắn cũng vui vẻ tát nước theo mưa. Vân Sơn Giới Đế một mình khó chống chọi nổi, buộc sẽ phải bắt hắn rút lui khỏi đại tỉ thí.

Hắn rất tài trí, có thể ứng phó với mọi chuyện. Tuy hắn đánh giá cao Chung Nhạc, Chung Nhạc đúng là cũng có duyên với hắn, nhưng dù sao Chung Nhạc cũng không quan trọng bằng thể diện của hắn.

Các vị Giới Đế tôi luyện Chung Nhạc thành quá mạnh, vốn dĩ Ba La Giới Đế đã cảm thấy thực lực Chung Nhạc không hề kém, tuyệt đối có thể xếp trong mười hạng đầu, giúp Uy Thần Lục Đạo Giới lọt trong mười hạng đầu tiên trong ba nghìn Lục Đạo Giới.

Nhưng hắn không ngờ từ sau khi Chung Nhạc nghe giảng ở Thiên Vân Tử Kim Các, trở về bế quan, khi xuất quan thực lực lại tăng lên không ít.

Vừa rồi Chung Nhạc ở bên ngoài nhắm mắt, khí thế bùng phát là khiến tín niệm của hơn nghìn luyện khí sĩ bị hủy hoại. Điều này khiến Ba La Giới Đế thực sự bất an, thấy sự tiến bộ của hắn, nên lập tức truyền âm cho đệ nhị luyện khí sĩ của Ba La Lục Đạo Giới là Triêm Thiên Minh, dặn dò một hồi, hứa hẹn rất nhiều lợi ích, bảo hắn tới gây hấn Chung Nhạc, rồi từ đó đoạt đi tư cách tham gia của Chung Nhạc.

Trong Diễn Võ Đường, Chung Nhạc sau khi nói với Triêm Thiên Minh câu đó thì cũng nhận ra điều này, biết hắn đã thể hiện quá nhiều, e là sẽ bị lợi dụng, khiến bản thân không thể xuất chiến.

- Quan trọng nhất là, nếu hắn trở thành đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới, thể diện của các đại thần tộc bọn ta sẽ để ở đâu?

Chung Nhạc nói nhỏ:

- Dù sao thì, ngươi là nhân tộc thấp kém nhất…

Quả nhiên, tất cả Giới Đế tới Diễn Võ Đường, cao lớn tựa trời, các luyện khí sĩ phía dưới lập tức cảm thấy bản thật vô cùng nhỏ bé. Có thần quan tuyên lễ, sắc mặt Giới Đế của Tử Canh, Huân Dương, Hứa Không Lục Đạo Giới lập tức tối lại, nói:

- Luyện khí sĩ Uy Thần Lục Đạo Giới làm càn, thầm hạ độc thủ, vừa rồi còn dám ra tay giữa thanh thiên bạch nhật trong Thiên Đình, công kích các luyện khí sĩ khác. Phá hoại đạo taam của các vị luyện khí sĩ của các giới khác, dụng tâm ác độc!

Lời đó vừa dứt, mọi người ồn ào, đông đảo, Giới Đế, thần quan, thần tướng, Thiên Vương đều nhìn sang Uy Thần Lục Đạo Giới.

Chung Nhạc tim trùng xuống không nói gì.

Vân Sơn Giới Đế cười khảy:

- Chư vị đạo huynh là có ý gì? Lẽ nào luyện khí sĩ các giới khác ước hiếp thì Uy Thần Lục Đạo Giới bọn ta chỉ có thể để mặc bị sỉ nhục mà không thể đáp trả hay sao?

Giới Đế của Đà Sơn Lục Đạo Giới cười khảy:

- Đáp trả cũng được, nhưng phá hoại đạo tâm của hơn một nghìn luyện khí sĩ thì thật quá đáng! Hơn nữa tên nhân tộc của Uy Thần Lục Đạo Giới các ngươi còn hạ sát thủ, giết cả Triêm Thiên Minh của Ba La Lục Đạo Giới, đúng là vô pháp vô thiên!

- Triêm Thiên Minh của Ba La Lục Đạo Giới?

Vân Sơn Giới Đế giật mình, lòng sáng như gương, lập tức nhìn sang Ba La Giới Đế, sắc mặt sáng tối bất định, đột nhiên thở dài:

- Chung Nhạc, ngươi quá đáng rồi, phá hỏng đạo tâm của họ đã đành, tại sao còn giết Triêm Thiên Minh, phá hoại quy tắc đại tỉ thí? Ngươi sai trước, ta cũng không thể bảo vệ ngươi được. Ba La Giới Đế, chư vị đạo huynh, nể mặt ta, Chung Nhạc không biết không có tội, hãy tha cho hắn một lần!

Chung Nhạc, Cư Ẩn, Dư Bá Xuyên bọn họ vốn còn mong chờ vào Vân Sơn Giới Đế, nghe câu này thì lòng trùng xuống, Thạch Âm Cơ thì càng cười khảy.

Chư vị Giới Đế nhìn nhau, nói:

- Vân Sơn đạo huynh đã lên tiếng, ít nhiều cũng nể mặt hắn một chút. Ba La Giới Đế nghĩ sao?

Ba La Giới Đế thở dài:

- Thanh niên nông nổi, cũng là dễ hiểu, cứ vậy đi!

Vân Sơn Giới Đế thở phào, nhìn Chung Nhạc cười:

- Còn không mau tạ ơn chư vị Giới Đế rộng lượng khoan hồng!

Chung Nhạc cười khẽ, nói nhỏ:

- Nói cứ như các ngươi dám đánh dám phạt ta vậy…

Tuy hắn nói nhỏ nhưng các vị Giới Đế đều nghe thấy cả, lập tức biến sắc.

Chung Nhạc cười ha hả, cúi người:

- Đa tạ chư vị tiền bối rộng lượng khoan hồng!

Các vị Giới Đế nghe mà chói tai, chau mày, nhưng rồi sắc mặt dãn ra, cười:

- Biết sai mà sửa là chuyện tốt!

Ba La Giới Đế ho hắng, tươi cười nói:

- Tiểu hữu không cần phải để bụng. Ngươi tới gần đây ta có chuyện muốn nói.

Có thần quan tới dẫn đường, Chung Nhạc đi theo thần quan đi lên cao, một lát sau là tới trước mặt Ba La Giới Đế.

- Ngươi đợi một lát.

Ba La Giới Đế dặn hắn, rồi nói:

- Chư vị, mọi người tiếp tục chủ trì đại tỉ thí, ta và Chung tiểu hữu có chuyện cần nói.

Hắn đứng dậy rời khỏi Diễn Võ Đường, Chung Nhạc được một đám mây đưa đi theo phía sau hắn. Một lúc sau Ba La Giới Đế rời khỏi Diễn Võ Đường, tới một nơi thanh sơn tú thủy, dừng lại ngồi xuống kim đài, cười:

- Chung tiểu hữu có oán trách ta không?

Chung Nhạc ngạc nhiên:

- Giới Đế nói vậy là có ý gì?

Ba La Giới Đế cười ha hả:

- Ngươi rất thông minh, đương nhiên biết tại sao ta lại nói vậy.

Chung Nhạc trầm mặc.

Ba La Giới Đế bình thản nói:

- Nếu ngươi trở thành đệ nhất của ba nghìn Lục Đạo Giới, các đại thần tộc khác sẽ để thể diện ở đâu? Việc này ngươi chưa từng nghĩ sao? Hơn nữa ngươi là nhân tộc, nếu lộ mặt trong đại tỉ thí, kinh động Tử Vi Tinh Vực, ngược lại lại không tốt cho ngươi. Ngươi đoán không sai, Triêm Thiên Minh là do ta bảo tới tìm ngươi, cũng là ta dặn hắn chết trong tay ngươi, thật ra hắn cũng là muốn tốt cho ngươi.

Chung Nhạc khựng người.

Ba La Giới Đế cười:

- Thời thượng cổ từng có một quy định, nhân tộc không được tu hành, không được bước vào Ngục Giới nửa bước. Giờ quy tắc này tuy chẳng mấy Giới Đế tuân thủ nhưng nếu ngươi kinh động Tử Vi Tinh Vực thì có lẽ còn có những người cường đại hơn ta can thiệp. Cây cao trong rừng sẽ bị gió thổi trước, đạo lý này chắc ngươi hiểu.

Chung Nhạc nghiêm nghị, Ngục Giới là nơi giam cầm nhân tộc, việc này hắn đã từng nghe Pháp Thiệu Chân nói. Không ngờ quy tắc năm xưa còn quá đáng hơn, hà khắc hơn cả việc này, quy định nhân tộc không được tu hành!

Nghe ý của Ba La Giới Đế thì quy tắc này là từ Tử Vi Tinh Vực, do những cường giả cổ xưa của Tử Vi Tinh Vực đặt ra!

Đương nhiên lần này Ba La Giới Đế loại bỏ tư cách tham gia của hắn có lẽ không phải là vì Chung Nhạc như hắn nói. Nhưng nếu Chung Nhạc giành được danh hiệu đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới thì đúng là sẽ kinh động Tử Vi Tinh Vực, dẫn tới phiền phức không cần thiết!

- Tuy tước đoạt tư cách tỉ thí của ngươi nhưng ta đánh giá ngươi rất cao, rất muốn giúp ngươi.

Ba La Giới Đế xuýt xoa, nói:

- Dù sao ngươi cũng có duyên với ta. Ta tới phế giới phế tinh làm việc gặp ngươi tu luyện Đại Nhật Kim Ô, đó chính là duyên phận. Hơn nữa, điều khiến ta đánh giá ngươi cao đó là ngươi lại biết thần thông của chủng tộc ta, cho dù còn rất đơn giản nhưng thật sự là thần thông của tộc ta.

- Thần thông của tộc ngài?

Chung Nhạc kinh ngạc, suy nghĩ kỹ lại nhưng không biết mình tu luyện thần thông của tộc Ba La Giới Đế lúc nào.

- Dám hỏi Giới Đế là chủng tộc nào?

Chung Nhạc hỏi.

- Mạch của Tiên Thiên ma tộc.

Ba La Giới Đế bình thản nói:

- Ta là Đại Nhật Ma Ô tộc, ngươi tu luyện Nhật Linh, hơn nữa còn là Đại Nhật Kim Ô, lại có tu vi ma đạo, rất hợp với ta. Nhưng đó không phải lý do ta đánh giá cao và tặng ngươi tấm vảy đó. Trên thế gian, không thiếu luyện khí sĩ quan tưởng Đại Nhật Kim Ô, nếu ta đều đánh giá cao và tặng một chiếc vảy thì ta mệt chết rồi. Ta đánh giá cao ngươi chủ yếu là vì tổ thượng của ta!

Hắn mỉm cười:

- Đạo hiệu của ta là Đạo Minh, với ý là Kim Ô chi đạo quang minh vô biên. Nhưng ta không phải họ Đạo mà họ Ba. Tiên tổ của ta là Ba Tuần, là một vị Tiên Thiên Ma Thần, vì thế lấy chữ Ba trong tên của tổ thượng làm họ. Đại Nhật Ma Ô tộc bọn ta là huyết mạch Tiên Thiên Ma Thần, huyết thống sinh ra đã cao quý!

Hắn nhìn Chung Nhạc, thấy Chung Nhạc há mồm trợn mắt, không khỏi tự đắc cười:

- Ngươi tu luyện công pháp thần thông của bọn ta, ta có thể nhận ra, vì thế khi mới gặp đã thích thú, nếu không thì ngươi đã chết lâu rồi, giờ đâu có đứng trước mặt ta được?

Chung Nhạc chấn động.

Ba Tuần!

Là Ba Tuần!

Là vị Tiên Thiên Ma Thần Ba Tuần chết trong tay người thừa kế Tân Hỏa tiền nhiệm!

Ba La Giới Đế lại là hậu thế của Ba Tuần!

Trong đầu hắn như nổ tung, có phần bối rối, đúng là hắn đã học một phần công pháp của Ba Tuần, chỉ là Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh học từ Ma Thánh, mà Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của Ma Thánh là lĩnh ngộ từ đồ đằng văn trên sọ của Ba Tuần.

Chẳng trách Ba La Giới Đế lại nói Chung Nhạc quan tưởng hắn, lại nói Chung Nhạc tu luyện công pháp thần thông của tộc hắn.

Quan tưởng hắn ý là quan tưởng Đại Nhật Kim Ô, còn tu luyện công pháp thần thông của tộc hắn chính là chỉ Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh. Tu vi ma đạo của Chung Nhạc phần lớn là từ Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh!

Chẳng trách Tân Hỏa nói máu trên vảy của Ba Tuần rất đặc biệt, nhưng lại không nhận ra là chủng tộc gì. Ba Tuần là Tiên Thiên Ma Thần, Tân Hỏa từng thấy Tiên Thiên ma huyết của hắn nhưng Ba La Giới Đế là Hậu Thiên Thần, huyết mạch đã khác với Tiên Thiên.

Nhưng, nhưng…

- Tổ thượng của hắn đã bị người kế thừa Tân Hỏa giết, mà ta là một nửa người kế thừa, còn Tân Hỏa thì ở ngay đây…

Chung Nhạc rùng mình, nếu hắn có thể thoát được khỏi Ba La Giới Đế thì đã bỏ chạy thật xa, không ở lại một giây phút nào!

Nhưng hắn không thoát được.

Vẻ sững sờ của Chung Nhạc biến mất, thay vào đó là hỷ sắc, cúi người nói:

- Thì ra là vậy, thì ra là vậy! Vãn bối vẫn thấy lo lắng, sợ Giới Đế gây bất lợi cho ta. Giờ nghe Giới Đế nói ra nỗi lòng như vậy vãn bối rất yên tâm. Thực không dám giấu, vừa rồi đúng là vãn bối có oán niệm với Giới Đế, oán trách Giới Đế quá tuyệt tình, không kìm được muốn nhờ nương nương xử lý Giới Đế, giờ cuối cùng nút thắt đã được cởi rồi.

Hắn vừa nói ra nỗi lo của mình để xóa bỏ sự nghi ngờ của Giới Đế, mặt khác nhắc tới Thần Hậu nương nương để uy hiếp Ba La Giới Đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.