Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1242: Chương 1242: Lão Phục Hy bị trấn áp (1)




- Lẽ nào nàng Nữ Thần Quan Thiên Đình vừa rồi kia chính là đối tượng bị thủ vệ Thiên Ngục tróc nã sao?

Mục Tô Ca nghi hoặc, bật cười nói:

- Nữ Thần Quan Thiên Đình tự quản tự trộm, lần này Thiên Đình cũng tính là mất mặt lớn rồi a. Không biết vị Nữ Thần Quan này làm cách nào lẫn được vào trong Thiên Đình, trở thành Thần Quan?

Chung Nhạc có chút kinh ngạc hỏi:

- Sao Nữ Thần Quan này có thể lẫn vào Thiên Ngục, trở thành thủ vệ Thiên Ngục?

- Nàng Nữ Thần Quan này là thủ vệ Thiên Ngục?

Mục Tô Ca kinh hãi, thất thanh nói:

- Sao tiên sinh biết nàng cũng là thủ vệ Thiên Ngục?

- Muốn tiến vào Thiên Ngục, tự nhiên chỉ có thể là thủ vệ Thiên Ngục. Thủ vệ Thiên Ngục không nghe lệnh bởi Thiên Đế, chỉ nghe lệnh bởi Thiên! Thần Quan của Thiên Đình muốn đi vào Thiên Ngục cũng là không thể!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Cho nên, nàng nhất định phải là thủ vệ của Thiên Ngục, bởi vậy mới có thể cướp ngục. Ta đoán chừng, thân phận Thần Quan hẳn là một thân phận khác của nàng!

Trong lòng hắn cực kỳ bội phục Tư Mệnh. Nàng Nữ Thần Quan vừa rồi chính là Tư Mệnh. Người khác không nhìn ra thân phận chân chính của nàng, nhưng thân là đồng tộc, hắn có thể cảm ứng được huyết mạch của Tư Mệnh. Đồng dạng, Tư Mệnh cũng cảm ứng được huyết mạch của hắn, nhận ra hắn, bởi vậy mới kín đáo đưa hạt châu kia cho hắn, chính mình thì dẫn dắt đám thủ vệ Thiên Ngục rời đi.

Tư Mệnh tại hơn một trăm năm mươi năm trước đã tới Tử Vi, sau đó bại lộ thân phận, dẫn phát một trận phong ba đáng sợ, tiếp theo liền mai danh ẩn tích, vô tung vô ảnh. Không nghĩ tới trôi qua một trăm năm mươi năm đằng đẳng, nàng lại một lần nữa hiện thân, hơn nữa còn trở thành Thần Quan của Thiên Đình, lại còn có một tầng thân phận khác là thủ vệ của Thiên Ngục. Thật không biết nàng làm sao làm được.

- Trong hạt châu này rốt cuộc là cái gì?

Xung quanh hạt châu, một đốm lửa nhỏ bay tới bay lui, cẩn thận quan sát hạt châu. Chỉ nghe bên trong phát ra thanh âm leng keng. Tân Hỏa cũng vô cùng nghi hoặc:

- Sao nữ Phục Hy lại đưa hạt châu này cho Chung tiểu tử?

Cái đầu hắn vươn vào bên trong hạt châu, đảo mắt nhìn xung quanh, không khỏi bị dọa cho sợ hết hồn.

- Hạt châu này là một tòa Chư Thiên, một vũ trụ cỡ nhỏ!

Xuất hiện trước mặt hắn là một tiểu vũ trụ, trên không trung có vô số ngôi sao lấp lánh, biến thành sáu đạo Tinh hà, cấu thành một hệ thống Lục Đạo Luân Hồi. Mà bên trong Lục Đạo Luân Hồi kia, một tôn Cự nhân cổ lão đang ngồi xếp bằng, sáu cánh tay nâng lên sáu đạo Tinh hà, phảng phất như một tôn Thần Nhân Bàn Cổ vậy.

- Không đúng! Thần Nhân Bàn Cổ của Lục Đạo Luân Hồi là Thần Nhân Bàn Cổ trong Bí cảnh Đạo Nhất của Nguyên thần Đại năng Thượng Cổ, thống nhất Lục Đạo, mà tôn Cự nhân cổ lão này lại là một tồn tại còn sống sờ sờ!

Tân Hỏa nhất thời kinh hãi, cẩn thận quan sát, phát hiện thêm càng nhiều chỗ quái dị. Ức vạn vạn ngôi sao trong sáu đạo Tinh hà kia đã tạo thành một Lục Đạo Luân Hồi, tôn Cự nhân cổ lão này tọa trấn trong đó cũng không phải là chưởng khống Lục Đạo, thống nhất Luân Hồi, duy trì Lục Đạo Luân Hồi vận chuyển. Mà hắn là bị trấn áp! Bị Lục Đạo Luân Hồi của toàn thể Tinh hệ trấn áp!

Ức vạn vạn ngôi sao trong sáu đạo Tinh hà đè lên trên người tôn Cự nhân cổ lão kia. Tinh quang cuồn cuộn tuôn trào tới, biến thành tinh lực, hình thành từng sợi từng sợi dây xích. Đám dây xích tinh quang trói lại chân tay thân thể hắn. Mà tinh quang kia thì chiếu rọi lên trên người hắn, hình thành từng cái từng cái hoa văn Đồ đằng mỹ lệ quỷ dị.

Không biết là kẻ nào vận dụng Lục Đạo Luân Hồi của toàn thể Tinh hệ, trấn áp phong ấn vị tồn tại cổ lão này ở đây, ngưng thực thành một tiểu Chư Thiên hình thái một hạt châu.

Đột nhiên, tôn Cự nhân cổ lão này chợt mở mắt ra, cặp nhãn đồng thật lớn phảng phất như do vô số vầng Thái Dương cấu thành, sáng ngời vô cùng, chiếu rọi về phía Tân Hỏa.

Ngay sau đó, ức vạn vạn ngôi sao, Thái Dương trong sáu đạo Tinh hà đại phóng quang mang. Từng đạo từng đạo quang mang giống như kình thiên đại trụ nhất tề chiếu xạ vào trong cặp mắt hắn. Thần hỏa Thần quang trong mắt Cự nhân cổ lão kia bị ép lùi trở về bên trong hốc mắt, cặp mắt nhắm lại.

Ông!

Mi tâm hắn chợt nứt ra, Thần Nhãn thứ ba xuất hiện, rốt cuộc nhìn rõ Tân Hỏa. Đồng thời, quang mang của sáu đạo Tinh hà chiếu rọi, phong ấn Thần Nhãn thứ ba của hắn.

- Truyền Thừa Chi Hỏa của Toại Hoàng!

Tôn Cự nhân cổ lão kia mở miệng, thanh âm vang vọng chấn động. Ngay sau đó, đám quang mang do vô số ngôi sao bắn ra kia đột nhiên chuyển hướng, phong ấn cổ họng của hắn, khiến cho hắn không thể lên tiếng.

Tôn Cự nhân cổ lão kia tức giận, tay chân phát lực, xé rách khiến cho sáu đạo Tinh hà kia cũng phải biến hình, nỗ lực giãy thoát khỏi trói buộc. Nhưng một hệ thống Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh cường đại tới mức nào? Tôn Cự nhân cổ lão kia rất nhanh bị trấn áp xuống, không thể động đậy.

Thần sắc Tân Hỏa dại ra, một hồi lâu sau mới rút cái đầu ra khỏi hạt châu, tinh thần ba động, truyền âm cho Chung Nhạc:

- Nhạc tiểu tử, trong hạt châu nữ Phục Hy đưa cho ngươi là một tòa Chư Thiên, một tiểu vũ trụ, có Lục Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh, bên trong còn giam giữ một lão Phục Hy!

- Tòa Chư Thiên? Tiểu vũ trụ? Lão Phục Hy?

Chung Nhạc thoáng ngẩn người. Tân Hỏa gật đầu, nói:

- Là một lão Phục Hy, bộ dáng vô cùng cổ lão, sợ rằng đã có hơn mười vạn tuổi a! Hơn nữa, tựa hồ còn là một tôn Đế của Phục Hy thị…

- Đế của Phục Hy thị?

Toàn thân Chung Nhạc chấn động, cơ hồ kích động khó có thể kềm chế. Tồn tại Đế cấp của Phục Hy thị? Trên đời này thật sự có tồn tại Đế cấp Phục Hy thị còn tại thế sao?

- Là một tôn tồn tại Cấp bậc Thiên Đế, hẳn là không sai!

Thanh âm Tân Hỏa vang lên:

- Hắn vô cùng cổ lão, là Phục Hy thuần huyết! Đáng tiếc! Hắn cũng không còn bao nhiêu thời gian còn sống nữa! Bất quá, hắn đã bị trấn áp! Thủ đoạn trấn áp hắn vô cùng kinh thế hãi tục, là dùng lực lượng của toàn thể Lục Đạo Luân Hồi để trấn áp hắn!

Chung Nhạc nhất thời ngơ ngẩn. Có thể đáng để điều động lực lượng của một cái Lục Đạo Giới hoàn chỉnh để trấn áp, chỉ sợ cũng chỉ có tồn tại cấp bậc Thiên Đế rồi.

- Một tôn Phục Hy cấp bậc Thiên Đế, vẫn có tồn tại bậc này còn tại thế sao?

Trong lòng Chung Nhạc lẩm bẩm:

- Là trời không diệt Phục Hy thị ta sao?

- Ngươi không giải được phong ấn này!

Nhưng Tân Hỏa đã tiếp tục nói:

- Phong ấn của hắn là toàn bộ phương diện, toàn bộ phương vị! Hệ thống Lục Đạo Luân Hồi thật sự quá phức tạp, sợ rằng cho dù là Thiên Đế đích thân tới đây cũng không thể làm gì đại phong ấn này. Có thể bày bố phong ấn bậc này, sợ rằng là một tồn tại cực kỳ khủng bố. Đơn thuần một hai tồn tại Đế cấp cũng không thể làm được, ít nhất phải có một hai chục tôn tồn tại Đế cấp đồng thời ra tay, mới có thể phong ấn được hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.