Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1155: Chương 1155: Phong ấn (2)




- Đạo huynh, tiểu bối tranh đấu, ngươi cần gì nhúng tay vào chứ?

Con mắt kia vẫn như cũ chưa khép lại, trong mắt vang lên thanh âm của vị tồn tại kia.

- Ngươi có thể nhúng tay vào, sao ta lại không thể?

Trong con mắt đột nhiên vang lên một đạo thanh âm tang thương khác, mang theo ngữ khí trêu chọc. Sau đó, mi mắt của Thần Nhãn hắc ám khép lại, soạt một tiếng chui vào trong mi tâm của Tiên Thiên Đế Quân, dựng thẳng ở nơi đó.

Mà trên mi mắt của con mắt này lại hiện ra một đạo kim văn. Đạo Tiên Thiên Thần Văn kim quang lấp lánh giống như một mũi tên khắc lên trên hai bên mí mắt. Tiên Thiên Đế Quân nghĩ muốn mở con mắt này ra, chỉ thấy mũi tên kia đại phóng kim quang, khiến cho hắn làm thế nào cũng không mở mắt ra được.

Mà lúc này, hai lão giả kia cũng không tiếp tục rèn sắt nữa. Một người tế khởi Thần lô, một người huy vũ thiết chùy, khí thế nghiền ép thiên địa, công kích về phía Tiên Thiên Đế Quân.

Tiên Thiên Đế Quân đã không còn mũi tên kia uy hiếp, không chút sợ hãi, tay không tấc sắt chiến đấu với hai lão giả này. Chỉ trong chốc lát, hai lão giả nhao nhao thổ huyết, thét dài một tiếng lui về phía sau.

Tiên Thiên Đế Quân cất bước muốn đuổi theo, đột nhiên chỉ nghe thanh âm rèn sắt đương đương vang lên, cắt đứt thiên lý uẩn tàng trong bộ pháp của hắn, khiến cho khí huyết hắn quay cuồng. Chỉ thấy hai lão giả kia nhấc lên Thần lô, một đường rèn sắt chạy đi, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa.

- Thế lực của Thiên Đế còn lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta! Xem ra, trong vũ trụ có một vài lực lượng bí ẩn đã đầu phục vào hắn!

Tiên Thiên Đế Quân lấy lại bình tĩnh, lớn tiếng gọi:

- Sư tôn!

Con mắt trên mi tâm hắn một mảnh yên tĩnh. Sau một hồi, trong khỏa Thần Nhãn hắc ám kia vang lên thanh âm của vị tồn tại kia, lạnh nhạt nói:

- Con mắt của ta đã bị sư thúc ngươi phong ấn, chỉ sợ trong lúc nhất thời một khắc không thể mở ra. Bất quá, vô phương! Đợi ta luyện hóa đi Thần tiễn của hắn là được!

- Sư thúc?

Trong lòng Tiên Thiên Đế Quân chấn động, thất thanh nói:

- Chẳng lẽ là hắn? Hắn vậy mà đã làm chỗ dựa cho Thiên Đế!

Trên trán hắn toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Nghĩ tới chỗ đáng sợ của vị sư thúc kia, trong lòng hắn liền có một loại cảm giác không rét mà run. Mà mũi tên này hết lần này tới lần khác đang dán sát trên trán hắn, biến thành một đạo Thần văn. Nếu sư tôn hắn áp chế không được, chỉ sợ bất cứ lúc nào cũng có thể lấy tính mạng của hắn.

- Sư tôn, lúc nào thì ngươi mới có thể luyện hóa được mũi Thần tiễn này?

Tiên Thiên Đế Quân lấy lại bình tĩnh, hỏi.

- Ngắn thì trăm năm, lâu thì ngàn năm!

Thanh âm vị tồn tại kia trầm tịch xuống, đã không còn tiếng động.

Tiên Thiên Đế Quân khẽ nhíu mày, ngẩng đầu từ xa nhìn về phía Tử Vi Đế Tinh, cất bước trở về Tiên Thiên Cung:

- Bệ hạ, là ta đã xem thường ngươi! Bất quá, sau này ta sẽ xem ngươi thành đối thủ lớn nhất của ta! Giữa ta và ngươi, nhất định sẽ có một trận chiến đấu sinh tử!

o0o

Tử Vi Đế Tinh, hai lão giả rèn sắt kia thu hồi Thần lô và thiết chùy, cầu kiến Thiên Đế. Đương kim Thiên Đế rất nhanh triệu kiến hai người. Hai lão giả khom người, lộ ra thần sắc xấu hổ, nói:

- Chúng ta đã già rồi, không thể lưu lại Mục Tiên Thiên, cũng không thể lưu lại con mắt của hắn, chỉ có thể phong ấn con mắt kia của hắn mà thôi!

- Chỉ cần phong ấn được là tốt rồi! Ta không lo lắng Tiên Thiên, chỉ lo lắng vị tồn tại kia! Tiên Thiên mượn con mắt của vị tồn tại kia nhất định là để đối phó ta. Hiện tại đã phong ấn được con mắt kia, Trẫm mới tính là yên tâm!

Thiên Đế khẽ mỉm cười, nói:

- Huyền Kỳ Nhị Lão khổ cực rồi! Bản lĩnh của Tiên Thiên so với Trẫm thì như thế nào?

Hai lão giả rèn sắt liếc nhìn nhau một cái, nói:

- So với chúng ta thì cao hơn một chút, so với Bệ hạ thì còn thua kém ba phần!

Thiên Đế khẽ nhíu mày, không khỏi than thở:

- Thua kém ba phần… Tiên Thiên Thần không hỗ là Tiên Thiên Thần! Cũng chỉ thua kém có ba phần thôi sao? Nếu hắn đột phá Đế cảnh, ba phần ưu thế này cũng sẽ không còn tồn tại nữa rồi!

Huyền Kỳ Nhị Lão mỉm cười, nói:

- Bệ hạ đã phá giải hết thảy đạo pháp thần thông của hắn, cho dù hắn có thể đột phá Đế cảnh, cũng không phải là đối thủ của Bệ hạ!

- Các ngươi không hiểu! Tiên Thiên Đế Quân rất giảo hoạt, ta phá giải chỉ là đạo pháp thần thông năm xưa của hắn. Tới hiện tại, bản lĩnh của hắn đã xưa đâu bằng nay. Hắn ở trước mặt các ngươi không có sử dụng ra thủ đoạn chân chính, chính là sợ bị ta nhìn thấu!

Thiên Đế suy tư nói:

- Hắn hiện tại, đến cùng là đã đạt tới trình độ nào rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.