Chung Nhạc đến Dược cốc lĩnh được mười viên Vũ Linh đan, liền đi tìm quản sự thượng viện để hắn dẫn về nơi ở của mình.
”Viện này chính là Tam Tiến viện, hậu viện là nơi để nghỉ ngơi, trung
viện là phòng tiếp khách, còn có chỗ để tu luyện và quan tưởng, tiền
viện là nơi ở của đám tôi tớ.”
Quản sự dẫn Chung Nhạc đi làm quen mảnh viện lạc này, cười nói : “Có đệ
tử quý tộc của bộ lạc khi vào ở còn mang theo mười cái tôi tớ để hầu hạ
mình, chính mình chỉ cần chuyên tâm tu luyện, tôi tớ có thể ở tại tiền
viện. Cái lệnh bài thượng viện này có tác dụng không giống bình thường,
chỉ cần đặt vào lỗ khảm ở trên cửa chính, liền có thể kích phát đồ đằng
trụ ở trong nội viện hình thành một cái hàng rào bình chướng vô hình đem viện lạc bao phủ lại, người ngoài liền đừng nghĩ đi vào. Muốn thu hồi
hàng rào thì chỉ cần đem lệnh bài lấy ra là được. Chỉ cần dùng hồn phách cùng tinh thần ôn dưỡng lệnh bài một lát, như vậy để vào trong lỗ khảm
thì người khác sẽ không có cách nào lấy ra.”
Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, chức năng này của lệnh bài thượng viện thật là có ích. Mặc dù đệ tử thượng viện chỉ là đệ tử nhập môn, nhưng thường ngày lúc chú tâm tu luyện không thể bị quấy rầy, nếu không sẽ dễ dàng
bị tẩu hỏa nhập ma.
Đã có lệnh bài này, những người khác không có cách nào đi vào, cũng
không cần lo lắng lúc đang tu luyện tới thời khắc quan trọng thì bị
người khác quấy nhiễu.
Hơn nữa , nếu là có chút đồ vật trọng yếu đặt ở trong viện , cũng không cần lo lắng bị người khác đánh cắp .
”Xin hỏi, đệ tử thượng viện thì tu hành như thế nào vậy ?” Chung Nhạc dò hỏi.
Quản sự kia cười nói : “Mỗi một vị trở thành đệ tử nhập môn của thượng
viện cũng sẽ báo lên cho cho Luyện Khí sĩ của Kiếm Môn, những Luyện Khí
sĩ kia sẽ tới đây để chọn lấy đệ tử, truyền thụ công pháp, dạy bảo tu
hành. Mỗi vị Luyện Khí sĩ môn hạ đều có mười mấy đến hai mươi người đệ
tử thượng viện, nếu tương lai những đệ tử thượng viện này có người trở
thành Luyện Khí sĩ thì trên mặt bọn họ cũng sáng rọi. Sư đệ yên tâm, chỉ cần thông qua kiểm tra của Bích Không Đường, nhiều thì năm sáu ngày, ít thì một hai ngày sẽ có Luyện Khí sĩ đến đây đem ngươi thu làm môn hạ.”
”Thì ra là thế,“ Chung Nhạc nhẹ nhàng thở ra.
Quản sự kia vừa rời đi, Chung Nhạc lập tức đem lệnh bài đặt lên trên cửa chính, chỉ thấy đồ đằng thần trụ trong nội viện chấn động ong ong rồi
đem viện lạc bao vây lại. Chung Nhạc cẩn thận đem sọt thuốc thả xuống,
lấy ra chiếc đèn đồng rách rưới kia, ngọn đèn dầu lúc sáng lúc tối, Tân
Hỏa thì vẫn ngủ say bất tỉnh như trước.
”Không biết Tân Hỏa muốn ngủ bao lâu ?”
Hắn suy nghĩ một chút lại lấy ra một cái bình ngọc xinh xắn. Bình ngọc
mở ra thì có một cổ mùi thuốc thanh đạm xông vào mũi, trong bình có mười miếng đan dược lớn khoảng hạt đậu nành, đúng là Vũ Linh đan.
Lúc trước hắn vất vất vả vả hái thuốc luyện dược, cần hao tốn mấy tháng
thời gian mới có thể gom góp đủ dược liệu, về phần có thể luyện chế
thành công hay không thì vẫn chưa biết được.
Mà bây giờ trở thành đệ tử thượng viện, lập tức liền cho hắn mười viên,
hơn nữa là mỗi tháng mười viên, với Chung Nhạc mà nói quả thực chính là
thiên đại tài phú !
Một viên Vũ Linh đan có thể để cho người bình thường thân nhẹ như yến,
lực lớn vô cùng, có thể không ăn không uống đến nửa tháng. Mặc dù là đệ
tử ngoại môn của Kiếm Môn phục dụng một viên Vũ Linh đan, cũng có thể tu luyện liên tục hai ba ngày mà không biết mệt mỏi, nó còn giúp bổ sung
tinh thần, tẩm bổ thân thể, thoải mái hồn phách !
Chung Nhạc ăn vào một viên Vũ Linh đan, lập tức cảm giác được mênh mông
dược lực hóa thành năng lượng tinh thuần cuồn cuộn tiến vào tứ chi bách
hài, thoải mái vô cùng. Thân thể của hắn giống như là đất đai bị khô hạn đã lâu, dược lực đang vọt tới của Vũ Linh đan tựa như là giọt giọt nước chảy làm mái thân thể, lại để cho cơ bắp vốn đã khô quắt xuống của hắn
chậm rãi nhô lên, rất là kỳ diệu.
Cũng không lâu lắm, Chung Nhạc liền khôi phục lại dáng người cân đối, cơ bắp rắn chắc của trước kia, ngay cả năng lượng thân thể bị hao tổn do
tu luyện Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng quan tưởng đồ cũng đạt được bổ sung. Hắn còn cảm giác được tinh thần cũng nhận được ôn dưỡng, thức hải trong đầu trào dâng như sóng, rắc...rắc... Rung động.
Không chỉ có như thế, hồn phách của hắn cũng được dược lực ôn dưỡng, rất là thoải mái.
”Vũ Linh đan quả nhiên thần kỳ, nghe nói có vài đệ tử xuất thân từ đại
bộ lạc mỗi ngày đều có thể phục dụng linh đan bực này, khó trách những
người này lại tiến bộ thần tốc ! Thừa dịp bây giờ, tu luyện Toại Hoàng
quan tưởng đồ, xem thử có thể để cho ta lại tiến một bước hay không !
Chung Nhạc lập tức quan tưởng Hỏa Kỷ Cung Toại Hoàng, trong thức hải có
sóng cả cuồn cuộn, xây dựng ra Toại Hoàng, Hỏa Kỷ Cung và Hỏa Thụ. Cùng
lúc đó, tinh thần lực của hắn cũng bắt đầu tiêu hao nhanh chóng, bất quá bởi vì ăn vào Vũ Linh đan, vào lúc tinh thần lực tiêu hao thì cũng đang không ngừng được sinh ra.
Không biết đã qua bao lâu, dược lực của Vũ Linh đan mới hao hết, lúc này Chung Nhạc lại ăn vào một viên linh đan khác rồi tiếp tục tu luyện.
Thức hải của hắn đang không ngừng được mở rộng, tinh thần lực lực cũ vừa đi, lực mới liền tới, lại để cho thức hải càng lúc càng lớn, hồn phách
cũng là càng ngày càng mạnh !
Trong lúc bất tri bất giác dược lực Vũ Linh đan lại lần nữa hao hết, Chung Nhạc lại ăn vào viên thứ ba
Từng viên Vũ Linh đan bị hắn ăn vào, hắn yên lặng chìm đắm trong sự thần diệu của quan tưởng, lần thứ nhất cảm giác được tu luyện cũng không hề
buồn tẻ, ngược lại nó lại thú vị như vậy, có cảm giác chờ mong như vậy !
”Ồ ! Đã không còn Vũ Linh đan ?”
Đột nhiên Chung Nhạc tỉnh lại, có chút kinh ngạc nhìn xem bình ngọc
trống trơn, mười viên Vũ Linh đan, đệ tử thượng viện bình thường đều cần một tháng mới có thể tiêu hóa sạch sẽ, mà lần này hắn tu luyện, vậy
mà trong lúc bất tri bất giác liền đem Vũ Linh đan đã tiêu hao hết !
”Đại khái chỉ trôi qua bốn ngày, thời gian mới có bốn ngày, đã đem mười viên Vũ Linh đan hao hết sạch. . .”
Chung Nhạc chỉ cảm thấy có chút nhức đầu, tu luyện Hỏa Kỷ Cung Toại
Hoàng quan tưởng đồ này quả thực chính là một cái động không đáy, không
có sung túc tài lực cơ bản không cách nào tu luyện !
”Khó trách Tân Hỏa nói chỉ có thể ăn linh đan diệu dược, nếu chỉ ăn ngũ
cốc hoa màu nhất định sẽ bị lấy hết năng lượng thân thể, đang sống bị
làm đói chết !”
Chung Nhạc hít vào một hơi thật dài, đứng dậy, đi ra tĩnh thất, đi vào
hoa viên trong hậu viện, nhẹ nhàng giãn ra gân cốt, chỉ cảm thấy trong
cơ thể giống như tràn đầy nổ tung sức mạnh, nghĩ thầm : “Mười viên Vũ
Linh đan, tu luyện liên tục bốn ngày, không biết ta bây giờ có thể làm
được Tế Hồn hay không ?”
Tâm niệm hắn vừa động, hồn phách xuất khiếu, trong chớp mắt liền bám lên trên một ụ đá nhỏ năng một trăm mười cân ở phía trước.
Hô ——
Ụ đá nhỏ đột nhiên bay lên, lơ lửng ở trước mặt Chung Nhạc, hồn phách
của hắn bám vào ụ đá, hồn phách bay lên cũng mang ụ đá bay theo, đây
cũng là một cái thủ đoạn tranh đấu của đệ tử thượng viện, hồn phách càng mạnh, có thể mang theo đồ vật cũng càng nặng.
Trên lý luận, nếu như hồn phách đầy đủ mạnh mẽ, thậm chí có thể đem một
tòa núi lớn nâng lên, bay múa đầy trời, thậm chí có thể dùng nó để phá
hủy một tòa thành thị !
Bất quá, đây cũng chỉ là trên lý luận.
Trong hàng đệ tử thượng viện, có thể mang theo được vật nặng ngàn cân
cũng đã xem như người nổi bật rồi, hơn nữa mang theo vật nặng với tư
cách thủ đoạn công kích cũng chỉ là cách làm thô thiển nhất. Đệ tử
thượng viện Tế Hồn, bình thường đều đem hồn phách tế nhập vào trong binh khí, trên binh khí lại khắc họa đồ đằng vân, một khi tế lên thì binh
khí có thể nhanh như chớp giật, chém sắt như chém bùn, không gì không
phá, uy lực cực lớn !
Hô, hô, hô ——
Trong hoa viên, Chung Nhạc điều khiển khối ụ đá nhỏ kia bay múa đầy
trời, tới lui như gió, lúc cao lúc thấp. Đột nhiên hắn không khống chế
được ụ đá, hung hăng nện lên trên núi giả, tòa núi giả cao tới ba bốn
trượng này bị trực tiếp nện gãy làm hai nửa, nửa tòa núi bị rơi vào
trong nước, kinh người vô cùng !
”Trong Kiếm Môn Tế Hồn có đặc biệt công pháp, Tế Hồn khống chế đao
kiếm,kiếm pháp của người đều có ảo diệu khác nhau, chỉ có tu luyện những công pháp kia mới có thể đem Tế Hồn uy lực phát huy ra, mà không phải
loạn đánh như ta, cũng sẽ không gặp chuyện không khống chế được.”
Chung Nhạc suy tư một lát, nghĩ thầm : “Muốn nắm giữ được ảo diệu của Tế Hồn thì nhất định phải có người truyền thụ, vị quản sự thượng viện kia
có nói, đệ tử mới nhập thượng viện sẽ có Luyện Khí sĩ tự mình đến đây
dạy bảo, thu làm môn hạ, vì sao mấy ngày nay không có người đến tìm ta
?”
Hắn không có suy nghĩ nhiều, lập tức quát khẽ một tiếng, quan tưởng Giao Long Đồ Đằng Nhiễu Thể Quyết, chỉ thấy tinh thần lực của hắn tuôn ra,
hóa thành vảy rồng vuốt rồng, thân rồng từ từ xuất hiện, càng ngày càng
rõ ràng, quấn quanh ở trên thân thể của hắn !
Tiếp theo, một cái đầu lâu Giao Long trông hung ác vô cùng từ sau lưng
của hắn chậm rãi nâng lên, hung dữ nhìn thẳng phía trước, hai cái vuốt
rồng giữ chặt hai vai của Chung Nhạc !
Chung Nhạc chỉ cảm thấy giống như có sức mạnh vô cùng vô tận đang dũng mãnh tràn vào trong hai cánh tay của mình !
Mà hai cái vuốt sau của Giao Long tức thì giữ chặt hai chân của hắn, lại để cho hắn cảm giác được chính mình giống như đã có được sức bật cùng
tốc độ của Giao Long !
Chung Nhạc khó có thể tin quan sát tay chân của mình, thì thấy giống như có một con chân chính Giao Long đang dùng thân thể quấn quanh trên cánh tay, thân hình cùng song trên đùi của hắn, thậm chí thân thể nó còn
đang chậm rãi du động, mà đầu rồng ở phía sau hắn có râu rồng thật dài rũ xuống, ở trước người của hắn phiêu đãng !
Hắn thật sự giống như là bị một đầu hung ác Giao Long quấn quanh, long lực cùng sức mạnh của mình dung hợp, hợp hai làm một !
”Tu luyện Giao Long Đồ Đằng Nhiễu Thể Quyết tới loại trình độ này, chỉ sợ đã đạt đến cực hạn đi à nha?” Chung Nhạc lẩm bẩm nói.
”Còn rất sớm nè !”
Đột nhiên truyền đến âm thanh của Tiểu đồng Tân Hỏa, Chung Nhạc trong
lòng mừng rỡ, chỉ thấy trong tĩnh thất nhẹ nhàng xuất hiện một ngọn lửa
nhỏ, tay nhỏ chân nhỏ nhưng đầu lại to, một đầu tóc màu lửa đỏ, đúng là
tiểu đồng Tân Hỏa ở trong chiếc đèn đồng nhỏ kia !
”Giao Long đồ đằng của ngươi còn kém xa lắm, chỉ là đạt được da của Giao Long, không có được thân của nó, càng không có được thần của nó.”
Tân Hỏa nhảy tới trên người Chung Nhạc, từ hắn quan tưởng ra Giao Long
miệng đi vào trong, dọc theo trong cơ thể Giao Long hành tẩu : “Ngươi
xem, Giao Long đồ đằng của ngươi chỉ có da, không có gân cốt cũng không
có huyết mạch cơ bắp, chỉ có hình của nó nhưng lại không có thịt xương,
chỉ có thể bộc phát ra một chút sức mạnh chính thức Giao Long. Giao Long đồ đằng của ngươi cũng không có chân chính thần vận của ác giao, vẫn
còn kém xa lắm. Muốn đem cái môn Luyện Thể chi pháp này tu luyện tới cực hạn, chỉ có bắt được một đầu ác giao còn sống, chậm rãi nghiên cứu, đem cơ bắp, huyết mạch, gân cốt cấu tạo cùng với thần vận của nó thăm dò rõ ràng hết thảy, sau đó mới quan tưởng.”
Chung Nhạc cười nói: “Ta nếu như có thể bắt giữ được một đầu ác giao còn sống, còn cần đi quan tưởng nó ?”
”Cũng phải.”
Tân Hỏa nghĩ nghĩ, đồng ý nói: “Bất quá nếu như ngươi là thuần huyết
Phục Hy Thần Tộc, đừng nói bắt giữ Giao Long, chỉ cần khí thế tỏa ra,
cũng đã cho hắn thần phục, mặc cho ngươi nghiên cứu. Ồ? Có rất nhiều khí tức Phục Hy Thần Tộc ! Đi, đi, đưa ta đi ra ngoài nhanh lên !”
Chung Nhạc tản đi tinh thần lực, tiểu đồng Tân Hỏa lập tức chui vào thức hải trong mi tâm của hắn, thúc giục nói: “Nếu như tìm không được một
cái thuần huyết Hoàng tộc để hoàn thành Tân Hỏa truyền thừa, chỉ sợ ta
sẽ phải dập tắt. Ở đây thiệt nhiều người, nói không chừng sẽ có thể tìm
được một cái thuần huyết Phục Hy Thần Tộc !”
Chung Nhạc mang theo hắn đi ra viện lạc, chỉ thấy tất cả đệ tử thượng
viện đều rối rít chạy về phía Truyền Kinh Các của thượng viện, hẳn là có Luyện Khí sĩ từ trên núi xuống, truyền thụ công pháp.
”Vì sao tới nay vẫn không có Luyện Khí sĩ đem ta thu vào môn hạ?” Chung
Nhạc nhìn thấy mấy vị đệ tử ngoại môn từng cùng mình thông qua Bích
Không Đường kiểm tra cũng chạy tới Truyền Kinh Các, trong nội tâm càng
thêm buồn bực.
Tiểu đồng Tân Hỏa tiếp lấy cặp mắt của hắn hướng ra phía ngoài nhìn
trộm, trong miệng nói nhỏ nói: “Không phải thuần huyết, không phải thuần huyết, lại không phải thuần huyết. . . Phục Hy Thần Tộc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Trong số hơn ngàn người, thậm chí ngay cả một cái thuần
huyết đều tìm không thấy, còn không bằng ngươi ! Đi một chút, đi hướng
bên kia, ở đó có nhiều người, nói không chừng có thể tìm được một cái
thuần huyết !”
Chung Nhạc cũng muốn đi Truyền Kinh Các một chuyến, hỏi thăm quản sự vì
sao không có Luyện Khí sĩ thu mình vào môn hạ, truyền thụ cho công pháp. Thời điểm hắn sắp tiếp cận Truyền Kinh Các, đột nhiên chỉ thấy thoáng
qua hai đạo hồ quang, chỉ nghe đột đột hai tiếng, thì có hai cây đồ đằng trụ một trước một sau rơi xuống bên người Chung Nhạc.
Lập tức, một cổ áp lực từ trong hai cây đồ đằng trụ truyền ra, hướng về hắn hung hăng đè xuống, đưa hắn giữ nguyên tại chỗ !
”Chung Sơn thị Chung Nhạc? Giống như béo lên không ít, suýt nữa đều không có nhận ra.”
Một vị đệ tử thượng viện cất bước đi tới, cao thấp quan sát Chung Nhạc,
đột nhiên nhấc chân hướng hai đầu gối của Chung Nhạc đá tới, cười nói:“Chung sư đệ, chúng ta cũng không có thù hận gì, trước kia cũng chưa bao giờ gặp nhau, bất quá ngươi làm sư phụ của ta mặt, sư phụ ta để cho ta
giáo huấn ngươi một hai. Đúng rồi, sư phụ ta họ Điền, ngươi liền quỳ gối bên ngoài Truyền Kinh Các đi, quỳ khoảng vài canh giờ a!”