Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1177: Chương 1177: Theo dấu vết




- Dễ nói, dễ nói thôi.

Tử Quang Quân Vương cười.

Chung Nhạc mời mấy ngừoi Mục Khanh Tuyền ra khỏi nguyên thần bí cảnh, chiêu này của Tử Quang Quân Vương làm thật quá tuyệt, ghi lại trong thần kính cảnh tượng Văn Xương điện hạ giết Ương Trường Sinh tặng cho Trung Ương thị, ghi lại trong thần kính cảnh Thiên Ti nương nương biến thành Sơn Thần dưới trướng Lật Lục thị giết Văn Đạo điện hạ tặng cho Thiên Hà thủy sư.

Như vậy Trung Ương thị sẽ hận nhà Thiên Đế tận xương tủy, thậm chí khiến nhà Thiên Đế đối đầu với Lật Lục thị!

Lật Lục thị găp phải tai bay vạ gió, nhưng có trăm cái miệng cũng không cãi được, đầu tiên là Thiên Ti nương nương bỏ chạy, không thể bắt để đối chất, tiếp đó là giải thích về Đế Phù của Lật Lục thị!

Mối ân oán giết con của Thiên Đế, Văn Đạo điện hạ, chủ định là không thể bỏ qua!

Nhà Thiên Đế, Đế Minh thị, Trung Ương thị, Lật Lục thị liền bị cuốn vào vòng xoáy tranh đấu. Mối ân oán này không phải ân oán giữa Tiên Thiên Cung và nhà Thiên Đế nữa, liên quan tới nhiều người hơn, khiến Tiên Thiên Cung ngược lại có thể tạm thoát thân, ngồi ngoài quan sát cường hào đấu đá.

Tử Quang Quân Vương mưu cao kế sâu, chắc đã dự liệu được trước Mục Khanh Tuyền lần này xuất hành sẽ trở thành mục tiêu loại bỏ, trừ khử vị tiểu công chúa này của rất nhiều thế lực, dẫn tới cục diện rối loạn cho Tử Vi Tinh Vực.

Hắn cũng nhận ra Mục Khanh Tuyền là nguyên nhân dẫn tới cục diện rối loạn của thiên hạ, Chung Nhạc và Thiên Ti nương nương muốn mượn cái chết của Mục Khanh Tuyền để đại loạn trong thiên hạ. Không phải hắn giết Mục Khanh Tuyền mà là mượn thế lực khác giết Mục Khanh Tuyền, gây rối loạn thiên hạ.

Đó là điểm cao minh của hắn, và giờ hắn đã đạt được mục đích!

Giờ thiên hạ không thể không loạn!

Phía dưới, sát khí đáng sợ đang nén lại, vị Tạo Vật Chủ của Trung Ương thị nhìn tấm gương trong tay, ống tay áo bay phần phật, sắc mặt sáng tối bất định, còn vị phó đô đốc Thiên Hà thủy sư thì quay lại, từ xa nhìn Lục Băng Nga và Lục Vọng, ánh mắt lóe lên hung quang.

Không khí đè nén tới đáng sợ!

Đây là huyết hải thâm thù, không thể không trả thù, nhưng nếu trả thù thì sẽ liên quan tới nhiều chuyện hơn, cho dù là lãnh tụ của hai quân cũng khó lòng tự quyết.

Nếu họ tự ý quyết định thì có thể sẽ khiến thế lực mình đại diện dính líu vào đó.

Đây là việc mà những người ở tầng thứ họ không thể quyết định được, vì thế cả hai vị đều có phần do dự.

Tử Quang Quân Vương cười khẽ, ngồi xuống, lấy ra một cây đàn, chỉnh dây rồi nói lớn:

- Chư quân hình như khó phán đoán được vụ này, chi bằng hãy nghe một khúc nhạc của Tử mỗ.

Hắn gảy đàn, tiếng đàn giống như vọng lại từ ngoài cửu thiên, thanh nhã cao xa, lạnh nhạt với danh lợi, giống như một luồng gió mát thổi qua bóng tối trong tim mỗi người, giống như mặt trời đầu xuân như gió xuân tươi mới, khiến tâm cảnh được chiếu rọi sáng ngời.

Phía dưới, sát khí sát ý trong chiến trường càng ngày càng nhạt dần, ngay cả hai vị lãnh tụ cấp Tạo Vật Chủ cũng bị tiếng đàn của hắn xua tan sát khí, tâm cảnh dần bình tĩnh lại.

Nhưng đúng lúc này, tiếng đàn của Tử Quang Quân Vương đột nhiên lên cao, keng, keng, keng, liên tục chín âm thanh giống như tiếng kim loại va đập vang lên, vô cùng chói tai, như thủng màng nhĩ, thủng tâm phế, chín tiếng bỗng chốc khiến tiếng đàn trở nên khảng khái kích động!

Tiếng đàn trở nên mạnh mẽ, khiến nhiệt huyết sục sôi, khoái ý ân thù chứa trong tiếng đàn, thứ tinh thần vô pháp vô thiên bỗng bùng phát.

Ngón tay Tử Quang Quân Vương múa trên đàn ngày một nhanh, tiếng đàn giống như cả đoàn thiết mã rầm rầm chạy, khí thế hùng tráng, vũ khí va đập leng keng, thần ma hung hãn chết vô số, chiến đấu vì ân thù, vì báo ơn chi ngộ, vì báo ơn chủng tộc nuôi dưỡng, vì trả huyết hải thâm thù, vì trả mối thủ của gia tộc!

Giết!

Tiếng đàn đột nhiên tràn ra sát ý khủng khiếp, âm luật chứa đầy chiến ý, sát ý, khiến người ta chỉ muốn bỏ hết mọi lo nghĩ, trong lòng không còn bất cứ suy nghĩ gì nữa, chỉ khiến nhiệt huyết tràn khắp cơ thể, chiến ý khống chế tâm trí nguyên thần, đại chiến một trận sảng khoái, đại sát một trận, chấm dứt mọi ân oán, mọi nhân quả!

- Giết!

Đột nhiên tiếng nói khảng khái vang lên, một vị cự nhân của Trung Ương thị đánh trống trận, tùng tùng tùng, vang lên cùng với tiếng đàn, càng khiến nhiệt huyết sôi trào!

Tùng! Tùng! Tùng!

Từng chiếc trống trận vang lên, các vị cự nhân đánh rống giơ cao dùi trống đánh mạnh xuống để tiếng trống thúc giục tinh thần mọi người!

Thần ma của Trung Ương thị gầm thét như phát điên, các cỗ chiến xa chín rồng kéo cùng lao về phía Thiên Hà thủy sư.

Cùng lúc đó, Thiên Hà thủy sư huyết dịch cũng sục sôi, điều chuyển chiến trận nhằm vào Lật Lục thị, mặt lưng của Thiên Hà thủy sư thất thủ lập tức chiến xa ở của Trung Ương thị liền xung kích phía sau, chỉ nháy mắt đã có không biết có bao nhiêu cái đầu rơi xuống!

Phó đô đốc của Thiên Hà thủy sư điều chuyển trận thế, gần hai trăm vạn thần ma lao vào nhau, Thiên Hà rung chuyển, giống như con rồng phẫn nộ, uốn mình, lúc lên trời lúc xuống đất, lúc sang trái lúc sang phải.

Các cỗ chiến thuyền chiến xa cùng lao vào nhau trên mặt sông mênh mông, thần ma trên chiến xa, chiến thuyền lao vào chém giết, dòng sông bỗng chốc nhuộm đỏ một màu.

Tử Quang Quân Vương thu đàn về, giờ hắn không cần phải can thiệp vào nữa. Lá chiến kỳ bên Thiên Hà thủy sư được tế lên, tấm lá chắn của Trung Ương thị cũng được khởi động, bảo vật đế cấp va đập, vô số thần ma chết thảm.

Trận chiến này được bùng nổ triệt để, chắc chắn là không thể ngừng lại!

- Đại cục đã định!

Tử Quang Quân Vương cười:

- Đương nhiên không thể khiến Trung Ương thị hay Đế Minh thị chết hết nhưng cũng có thể tổn thất bảy tám phần thần ma. Thù này không thể xóa bỏ. Sau đó Đế Minh thị sẽ phát hiện là Lật Lục thị giết Văn Đạo điện hạ, Lật Lục thị để tự bảo vệ sẽ chủ động liên thủ với Trung Ương thị và Tiên Thiên Cung ta chống lại Đế Minh thị. Dịch tiên sinh, mưu kế của ta cũng được chứ?

- Được, đương nhiên là được!

Chung Nhạc mặt không chút biểu cảm nói.

Tử Quang Quân Vương cười ha hả, nói với mấy người Mục Khanh Tuyền:

- Chư vị, chúng ta nên quay về rồi.

Mục Khanh Tuyền do dự một chút rồi gật đầu. Chuyến đi này của nàng là để tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, khiêu chiến với Thiên Huyền Tử, đánh bại Thiên Huyền Tử khiến hắn từ bỏ hôn sự. Giờ nàng đã ý thức được khoảng cách giữa mình và Thiên Huyền Tử lớn đến mức nào, bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm, vì thế định là về Tiên Thiên Cung trước sau đó từ từ tìm cách phá hoại hôn sự này.

Tử Quang Quân Vương tế lên một con thuyền hoa, mọi người cùng lên thuyền, Tử Quang Quân Vương thấy Chung Nhạc vẫn đứng tại chỗ, nhíu mày. Mục Khanh Tuyền vội thò đầu ra ngạc nhiên nói:

- Dịch sư thúc, tại sao thúc không lên thuyền?

Chung Nhạc lắc đầu, thản nhiên nói:

- Ta không về cùng mọi người nữa, các ngươi đi đi.

Mục Khanh Tuyền giật mình, mấy người Ba Đích cũng biến sắc, vội nói:

- Tiên sinh, lúc này Đế Tinh vô cùng nguy hiểm, quân tử không đứng trước bức tường sắp đổ, vẫn là nên trở về Tiên Thiên Cung rồi tính..

Chung Nhạc mỉm cười, vẫy tay rồi quay người rời đi.

Tử Quang Quân Vương chau mày, cười khảy:

- Nhỏ nhen.

Đông A vội nói:

- Tại sao sư tôn lại nói vậy? Nếu không phải có Dịch tiên sinh thì chúng ta đã chết lâu rồi. Dịch tiên sinh vào sinh ra tử mới bảo vệ được chúng ta.

Tử Quang Quân Vương cho thuyền rời đi, cười khảy:

- Hắn thân là Tiên Thiên Thần chuyển thế, tài học kém ta, trí tuệ không bằng ta, biết ta tính kế suýt chút nữa hại chết hắn nên trong lòng bực bội không muốn cùng ta về Tiên Thiên Cung. Trong lòng hắn oán ta, hận ta, đó không phải nhỏ nhen sao? Không cần phải để tâm tới hắn.

Hy Hòa giật mình, kêu lên:

- Sư tôn muốn hại chết hắn?

Tử Quang Quân Vương biết mình lỡ lời, cười:

- Chỉ là thử lòng trung thành của hắn với Đế Quân mà thôi, lẽ nào ta lại cố ý hại chết hắn chứ?

Mọi người bán tin bán nghi, Tử Quang Quân Vương đúng là rất đáng khả nghi, Chung Nhạc lần đầu gọi hắn hiện thân thì hắn không xuất hiện, lần thứ hai hắn mới hiện thân, mà còn rất chậm chạp, rõ ràng là muốn Chung Nhạc chết rồi mới hiện thân.

Chung Nhạc đi xa, lông mày nhăn tít.

Không phải hắn nhỏ nhen mà là lấy lùi làm tiến. Tử Quang Quân Vương lần này suýt nữa đã khiến hắn mất mạng, thân là Tiên Thiên Thần chuyển thế sao có thể không biểu hiện ra sự bất mãn.

Hơn nữa, khó lắm mới tới Đế Tinh hắn cũng muốn đi dạo một vòng xem sự bất phàm của Đế Tinh.

- Tử Quang Quân Vương, ta vẫn là coi thường hắn rồi. Kẻ này đa mưu túc trí, chẳng trách mà Tiên Thiên Đế Quân coi trọng hắn như vậy. Trí tuệ của hắn cao tuyệt, muốn loại bỏ Tiên Thiên Đế Quân buộc phải trừ bỏ hắn trước. Chỉ là, làm thế nào mới trừ bỏ được hắn thì là câu hỏi khó. Viêm Hoàng Khương Y Kỳ biết rất rõ hắn, nếu Viêm Hoàng chịu đối phó hắn thì chắc chắn sẽ tìm được nhược điểm của hắn. Nhưng đáng tiếc giao tình giữa Viêm Hoàng và hắn lại rất sâu sắc, căn bản sẽ không đối phó hắn.

Hắn cảm thấy áp lực rất nặng, trí tuệ của Tử Quang Quân Vương khiến hắn cảm thấy áp lực vô biên. Kẻ này thực sự quá khủng bố, vờn quần hùng gồm Đế Minh thị, Trung Ương thị, Lật Lục thị trong lòng bàn tay, thậm chí cả Thiên Ti nương nương và Chung Nhạc cũng bị hắn tính kế, thực sự đa mưu túc trí.

Không trừ Tử Quang, khó trừ Tiên Thiên Đế Quân.

- Viêm Hoàng không muốn đối phó hắn, vậy thì phải bắt đầu từ trí tuệ, từ khả năng suy đoán để vượt qua trí tuệ của hắn. Nhưng…

Khả năng suy đoán của hắn hiện tại đã đạt tới cực hạn, muốn vượt qua được Tử Quang về phương diện trí tuệ thì hắn biết rõ là rất khó.

Chung Nhạc chậm rãi bước đi, trong Đạo Nhất Bí Cảnh, trăm tỷ đạo Nhân Quả Tuyết vẫn không ngừng vận chuyển, suy đoán hướng đi của Tử Vi Tinh Vực sau này.

Sau trận chiến với Tử Quang Quân Vương này, Tử Vi Tinh Vực chắc chắn rơi vào sự chấn động, Thiên Đế Đế Minh thị và Trung Ương thị, Lật Lục thị đối đầu, Trung Ương thị và Lật Lục thị chắc chắn sẽ bị đàn áp, để tự bảo vệ họ sẽ liên hợp với Tiên Thiên Cung, mà thế lực của Tiên Thiên Cung sẽ mượn Trung Ương thị và Lật Lục thị để đứng vững ở Đế Tinh.

Xu thế chung của thiên hạ, trong đó bao gồm biến số vô cùng vô tận. Bất cứ đạo Nhân Quả Tuyến nào cũng là biến số, đều là “dịch”, đặc biệt là các đế tộc khác cũng sẽ không ngồi yên, chắc chắn sẽ tham gia, nhưng xu hướng chung là vậy.

Chung Nhạc quan sát sự biến đổi của các đạo Nhân Quả Tuyến, một lúc lâu sau tim hắn khẽ động, bắt được môt chút dao động làm nhiễu đại thế thiên hạ.

- Thiên Ti nương nương, ngươi vẫn để lại dấu vết!

Chung Nhạc cười ha hả, chuyển hướng, biến thành một dải lưu quang bay đi.

Lại nói Thiên Ti nương nương chạy đi xa, tránh trước được một kiếm của Tử Quang Quân Vương, trong lòng vẫn còn sợ:

- Tên Tử Quang này quả nhiên lợi hại, rất khó đối phó với hắn. Cũng may lần này Đế Tinh đã loạn, ta coi như cũng đại công cáo thành.

Nàng ta đáp xuống một ngọn thần sơn, một lúc sau các đạo lưu quang bay tới, cùng đáp xuống ngôi thần miếu đổ nát trên thần sơn.

- Nương nương!

Các vị thần nhân nhân tộc cúi người trước Thiên Ti nương nương, một vị lão nhân nói:

- Trung Ương thị đã cho một đoàn đại quân khác tới Lật Lục thị, người dẫn đầu là Đế Quân Ương Vị Khởi.

Một thần nhân trẻ tuổi khác nói:

- Thiên Hà thủy sư đô đốc vào Lật Lục thị, lúc này đã bị Lật Lục thị bắt, người bắt hắn là Lục Tích Phong trưởng lão Lật Lục thị.

- Hạo Anh thị phái thám tử đi thăm dò tin tức.

- Cát Thiên thị cũng có phái người đi thăm dò.



Các vị thần nhân cùng bẩm báo tin tức mình thăm dò được, nhưng lúc này Thiên Ti nương nương đột nhiên giơ tay lên, mọi người liền im lặng. Thiên Ti nương nương cười khanh khách:

- Vị sư huynh nào ở bên ngoài vậy?

Chung Nhạc cười ha hả, bước vào, nhàn nhã nói:

- Nương nương thật là khó tìm.

Các vị thần nhân nhân tộc bùng phát sát ý, định xông tới giết hắn, Thiên Ti nương nương giơ tay ngăn lại, cười:

- Dịch tiên sinh tìm được ta đúng là hiếm thấy. Nghe ý định của hắn trước đã, sau đó giết cũng không muộn. Dù sao thì…

Nàng ta cười:

- Hắn cũng không thoát được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.