Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1452: Chương 1452: Tộc lão Phục Hy thị (2)




- Tân Đế đăng cơ, tất sẽ có lợi ích không nhỏ!

Một vị Tộc lão khác vuốt chòm râu thật dài, tên là Phục Bảo Điền, bộ dáng lão thành nói:

- Tộc trưởng dù sao vẫn còn trẻ, chưa từng nhìn thấy qua chốn phồn hoa bên ngoài. Nhưng chúng ta đều đã từng thấy qua! Bên ngoài thiên tài địa bảo hưởng dụng bất tận, bên ngoài mỹ nữ tuấn nam nhiều đếm không xuể! Tộc trưởng buồn chán ở nơi này mấy vạn năm, mấy bộ xương già chúng ta ngược lại có thể dẫn Tộc trưởng ra ngoài khoái hoạt một phen!

Lại có một vị Tộc lão mặt đầy sát khí, tên là Phục Bảo Khải, cười lạnh nói:

- Năm xưa chúng ta vì tiêu diệt Phục Hy… phá hủy Thời đại Địa Kỷ, lập được bao nhiêu công lao hãn mã? Bỏ ra bao nhiêu tâm huyết? Hừ! Là chúng ta đã trợ giúp lão già kia, đánh xuống phiến giang sơn lồng lộng này, là chúng ta đã giúp bọn họ thắng được trận chiến đó. Con mẹ nó! Đợi tới lúc hưởng phúc, liền vứt bọn lão tử sang một bên, trấn áp chúng ta ở nơi này. Một chút phúc lợi gì, một kiện bảo bối gì cũng đều không có phần của chúng ta! Chúng ta không đi tranh nữa, không đi cướp nữa, liền con mẹ nó đều chết già ở nơi này rồi!

Hắn vừa nói như vậy, những Tộc lão khác cũng đều oán khí xung thiên. Lão bà Phục Bảo Nhi kia ngữ khí hung ác nói:

- Lão nương đánh hạ ra giang sơn, nhưng chính mình lại không có phúc hưởng thụ, ngược lại giống như kẻ phản bội vậy, bị nhốt ở nơi này! Lão nương đã chịu đủ rồi! Tộc trưởng, ngươi lần này cho phép cũng được, không cho phép cũng được, đều không phải do ngươi quyết định!

- Không sai! Cho dù không cho chén cơm thì cũng phải cho một chén canh thừa!

Vị Tộc lão mặt đầy hồng quang Phục Bảo Chính kia, lúc này sắc mặt cũng trở nên dữ tợn, cười lạnh nói:

- Chúng ta có thiên đại công lao, nhưng ngay cả một chén canh thừa cũng không cho ăn. Nếu đã như thế, vậy chúng ta liền đi cướp! Năm xưa chúng ta có thể diệt đi Thời đại Địa Kỷ, tự nhiên cũng có thể lại nâng đỡ một vị Thiên Đế khác, một vị Thiên Đế đứng bên phía chúng ta!

Trong lòng Chung Nhạc cười lạnh không thôi. Đám phản đồ Phục Hy thị này, đám Đại năng khoác lớp da huyết nhục Phục Hy này, không ngờ lại đê tiện bỉ ổi tới mức này. Đừng nói tới khí khái, bọn họ thậm chí ngay cả một chút lòng liêm sỉ cũng không có. Hắn cười híp mắt, nói:

- Các vị tiền bối nói không sai! Tộc trưởng suy nghĩ một chút a! Nói thật ra, ta cũng cảm thấy bất bình thay các vị tiền bối. Các vị tiền bối vì Thời đại Thần Kỷ mà đã lao tâm lao lực, thậm chí không tiếc lưng đeo cái danh kẻ phản bội, dụng tâm lương khổ, công lao rung trời. Nhưng cuối cùng lại không thể hưởng phúc, ngược lại còn bị trấn áp tại địa phương này. Vô Kỵ cũng thay các vị cảm thấy sâu sắc không đáng! Tộc trưởng, sao không thành toàn các vị tiền bối, để cho các vị tiền bối có thể một lần nữa vì thiên hạ mà dốc sức?

Ánh mắt Phong Kỷ Khai rơi xuống trên người hắn, trong lòng đột nhiên khẽ động, minh bạch ý tứ của Chung Nhạc. Hắn bộ dáng say lúy túy đứng dậy, lười biếng nói:

- Ta vốn dĩ cũng không có chút thực quyền, chỉ là treo cái hư danh Tộc trưởng mà thôi, cần gì phải hỏi ta? Các ngươi muốn đi thì cứ đi!

Đám Tộc lão đều cười ha hả. Lão bà Phục Bảo Nhi kia vừa cười vừa nói:

- Dù sao ngươi vẫn là Tộc trưởng, cái thủ tục này vẫn là phải có!

Phong Kỷ Khai cười lạnh một tiếng, thất tha thất thểu rời đi.

- Tiểu tử này, ngày nào cũng uống nhiều như vậy, sớm muộn gì cũng khiến cho chính mình say chết!

Đám Tộc lão nhao nhao đứng dậy, mỉm cười nói:

- Hắn đã sa sút tinh thần nhiều năm như vậy rồi, cho dù có bản lĩnh kinh thiên cũng chỉ là phế thải, không đáng để lo!

Chung Nhạc cũng đứng lên, nói:

- Các vị tiền bối, lần này Vô Kỵ có thể mời được các vị tiền bối xuất sơn, thật sự là vô cùng vinh quang…

- Vô Kỵ, quá khách khí rồi!

Phục Bảo Nhi mỉm cười, nói:

- Năm xưa, chúng ta và sư tôn ngươi cũng là bằng hữu, mọi người cũng không phải là người ngoài. Chúng ta giúp ngươi, cũng là do ở nhà buồn chán, muốn ra bên ngoài đi dạo một chút mà thôi!

Chung Nhạc bày ra bộ dáng cảm động tới rơi nước mắt, chần chờ trong chốc lát, nói:

- Các vị tiền bối, hiện tại Thủy sư Thiên Đình với Thủy sư Bàn Hồ thị đã đi tấn công Âm Khang thị. Nghịch tặc Âm Khang thị ý đồ phản bội Thiên Đế, lực lượng mạnh mẽ, ngay cả Âm Khang Ma Đế cũng từ Hư Không Giới hạ phàm. Sợ rằng Thủy sư Thiên Đình và Thủy sư Bàn Hồ thị không làm gì được nghịch tặc Âm Khang thị, khẩn cầu các vị đi tới tương trợ!

Đám Tộc lão nhao nhao gật đầu, mỉm cười nói:

- Âm Khang thị sao? Tùy tiện sẽ có thể xử lý! Vô Kỵ tiểu hữu cứ việc yên tâm!

Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút, lại nói:

- Nếu các vị tiền bối không chê, có thể gọi Vô Kỵ là cháu trai! Tiểu chất nghe nói ở trong này giải khai phong ấn Thần huyết Phục Hy cũng sẽ không bị nguyền rủa giới hạn, có thể dễ dàng giải khai. Không biết có thể để cho tiểu chất lưu lại chỗ này mấy ngày hay không? Sau khi các vị tiền bối tới Thủy sư Thiên Đình, nhất định phải nói là tiểu chất mời các vị tiền bối tới, nhất định phải nói ra đại danh Phong Vô Kỵ ta a!

Hắn cười xấu hổ một tiếng, nói:

- Để cho Thiên Đế Bệ hạ ghi công, tương lai luận công ban thưởng, tiểu chất…

Đám Tộc lão hội ý, mỉm cười nói:

- Tiểu quỷ xảo quyệt! Ngươi yên tâm! Chúng ta sẽ ghi nhận cọc công lao này lên đầu của ngươi! Ngươi muốn khai mở Thần huyết Phục Hy, có cần chúng ta trợ giúp hay không?

Chung Nhạc nghiêm nghị nói:

- Chiến sự tiền tuyến quan trọng hơn! Kính xin các vị tiền bối nhanh chóng đi tới tiền tuyến. Nếu có thể diệt trừ Âm Khang thị, các vị tiền bối lập được đại công, mới có thể tiêu dao khoái hoạt tại nơi phồn hoa. Chút chuyện nhỏ này của vãn bối, cũng không cần làm phiền các vị tiền bối!

Đám Tộc lão càng nhìn hắn lại càng yêu thích, thở dài nói:

- Vô Kỵ hiền chất thật sự khôn khéo linh hoạt, tương lai tất nhiên là Long Phượng trong Thần!

Chung Nhạc tiễn đưa mấy Tộc lão này tới sát biên giới Thế Ngoại Chi Địa, nhìn bọn họ đi vào trong tầng tầng phong ấn, biến mất không thấy đâu nữa, ánh mắt chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiên Thiên Đế Quân tất nhiên sẽ không khoanh tay để mặc cho Thủy sư Âm Khang thị xảy ra vấn đề. Chỉ cần đám phản tặc và Đại năng chuyển thế này nhúng tay vào, hắn sẽ lập tức xuất hiện thống hạ sát thủ. Bọn họ còn có thể sống sót mấy tên, lại phải xem Tiên Thiên Đế Quân xuất thủ có ngoan độc hay không rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.