Mấy ngày sau, toàn bộ Côn Lôn Cảnh một trận chấn động. Hơn ba ngàn Luyện Khí Sĩ Côn Lôn Cảnh tiến về Quy Khư, vậy mà chỉ có lác đác mấy người còn sống trở về. Tin tức này quả thật cực kỳ chấn động, nhưng bất quá lại là hợp tình hợp lý, không nằm ngoài dự liệu. Đám Ma Tộc của A Đà Cảnh nửa đường giết ra, các Thần Tộc của Côn Lôn Cảnh chạy tới cứu viện, song phương phát sinh đại chiến. Dư ba Thần Ma chiến đấu đã đánh chết không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ còn sống trở về, tất cả Bàn Đào Thần Quả đạt được cũng bị chấn nát thành phấn vụn.
Chỉ là, toàn bộ Côn Lôn Cảnh to lớn như thế, vậy mà chỉ có lác đác mấy Luyện Khí Sĩ còn sống trở về, kết quả cơ hồ là toàn quân chết hết. Điều này thật sự khiến cho đám Thần Ma Côn Lôn Cảnh có chút không thể tiếp nhận. Duy nhất đáng để vui mừng chính là, nghe nói bên phía Ma Tộc cũng chỉ có hai người còn sống sót trở vền, những Luyện Khí Sĩ Ma Tộc còn lại cũng đều đã đi đời nhà ma.
Cũng không lâu lắm, lại có thêm một tin tức nữa truyền ra, nói Đại lục Quy Khư sắp sửa bị hắc động hoàn toàn thôn phệ, sau này cũng không có khả năng gặp lại phiến Đại lục kia, cũng không có khả năng lại đạt được Bàn Đào Thần Quả nữa. Tin tức này càng khiến cho Chư Thần của Côn Lôn Cảnh tiếc hận không thôi.
Sau đó lại có tin tức truyền ra, nói Khoa Phụ Đỉnh vẫn còn sống, còn có Bằng Thiên Thu của Côn Bằng Thần Tộc cũng còn tại thế. Hơn nữa, bọn họ đều đã đoạt được Bàn Đào Thần Quả. Ngay tại khoảnh khắc hai người Bằng Thiên Thu và Khoa Phụ Đỉnh từ trên mặt trăng trở về, đã bạo phát một trận đại sự. Có Thần Ma ở giữa không trung đánh lén, cơ hồ cướp đi Khoa Phụ Đỉnh. May là Tộc trưởng của Khoa Phụ Thần Tộc kịp thời chạy tới tiếp ứng, lúc này Khoa Phụ Đỉnh mới tránh được một kiếp.
Bất quá, bản thân Tộc trưởng của Khoa Phụ Thần Tộc cũng nhức đầu không thôi. Liên miên không ngừng có cường giả chạy tới chặn đường muốn cướp đi Khoa Phụ Đỉnh. Không chỉ có các lộ Thần Ma, trong đó thậm chí còn có một hai tồn tại tu vi thực lực hoàn toàn không thua kém hắn. Mặc dù hai vị tồn tại không thua kém hắn này đã che lại mặt, nhưng hai người này rốt cuộc là ai, Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc tự nhiên là biết rõ.
Cuối cùng, Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc không thể không bất đắc dĩ để cho Khoa Phụ Đỉnh triển lộ ra Bí cảnh Nguyên thần của hắn, lấy ra Bàn Đào Thần Quả, để cho Khoa Phụ Đỉnh ở trước mắt đám người một hơi ăn mất, lúc này mới có thể thoát thân. Trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn đã không còn Bàn Đào Thần Quả, đám cường giả kia tự nhiên sẽ không tiếp tục làm khó hắn nữa. Huống chi, bản thân Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc cũng là tồn tại cấp Thần Hầu, không cần thiết vì vậy mà đại động can qua.
Khoa Phụ Đỉnh lần này có thể nói là bị dọa tới hãi hùng khiếp vía, sau khi thoát thân, trong lòng vẫn còn sợ hãi, vội vàng hỏi:
- Tộc trưởng, sao lại để ta ăn đi Bàn Đào Thần Quả? Ngài không phải là định luyện ta thành Dược đan, sau đó tươi sống nuốt tươi ta chứ?
Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc giận dữ, quơ tay đấm lên đầu tiểu tử này một cái, suýt chút nữa đã đập chết hắn luôn:
- Nếu là ta ăn Bàn Đào Thần Quả, ta so với đám gia hỏa kia sẽ có thêm mấy trăm năm thọ nguyên. Bọn họ khẳng định là không nguyện ý để cho ta chết sau bọn họ, cho nên trước khi chết nhất định sẽ chơi chết ta trước! Tiện nghi cho tiểu tử ngươi rồi!
Khoa Phụ Đỉnh cười ha hả, nói:
- Quả nhiên là tiện nghi cho ta! Bất quá, Bàn Đào Thần Quả ta đạt được dù sao cũng là số ít, đạt được nhiều Bàn Đào Thần Quả nhất, sợ rằng vẫn là Chung Sơn thị và Xích Tuyết. Hai người bọn họ đã giết chết không biết bao nhiêu đệ tử hai tộc Thần Ma, khẳng định đã cướp đoạt được rất nhiều!
Trong lòng Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc khẽ động, nói:
- Chung Sơn thị và Xích Tuyết? Chung Sơn thị thì cũng thôi đi, rơi vào trong miệng Tây Vương Mẫu và Xích Tuyết, bọn họ ngay cả một mảnh xương cũng sẽ không nhả ra. Xem ra, tất cả Bàn Đào Thần Quả đều đã rơi vào trong tay Tây Vương Mẫu rồi. Mụ lão hổ cái bất tử này vừa rồi còn xuất thủ đánh lén ta, hiển nhiên là ngay cả hai quả Bàn Đào này của ta cũng muốn cướp, thật là không có thiên lý a! Sau khi trở về, lão tử cũng sẽ phóng xuất tin tức, nói mụ lão hổ cái này đã đạt được rất nhiều Bàn Đào Thần Quả. Đúng rồi! Một tên còn sống khác gọi là Bằng Thiên Thu, không biết trong tay tiểu tử này có bao nhiêu Bàn Đào Thần Quả…
o0o
Bằng Thiên Thu thì được Mã Vương Tôn Giả tiếp dẫn, đưa trở về Côn Lôn Cảnh. Bất quá, Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc dù gì cũng là một đời Thần Hầu, có thể bảo trụ được Khoa Phụ Đỉnh, mà Mã Vương Tôn Giả thì còn thua kém rất nhiều.
Đám Chư Thần Côn Lôn Cảnh nhao nhao chạy tới cướp người, Mã Vương Tôn Giả chỉ có thể quỳ xuống đất, trực tiếp hiến ra Bằng Thiên Thu, Bí cảnh Nguyên thần của Bằng Thiên Thu trực tiếp bị móc sạch. Lúc trước, Bằng Thiên Thu cũng đoạt được mấy quả Bàn Đào Thần Quả, đại đa số đều là quả chưa chín, nhưng cũng có một quả đã chín, nhất thời dẫn phát một trận tranh đoạt tinh phong huyết vũ trong Côn Lôn Cảnh. Chư Thần chém giết đến mức thiên hôn địa ám. Mã Vương Tôn Giả hiển nhiên là không có năng lực tham gia vào trận tranh đoạt này, chỉ có thể ủ rũ cúi đầu, mang theo Bằng Thiên Thu trở về. Trong lòng Bằng Thiên Thu phiền muộn vạn phần, nói:
- Mã Vương gia, vãn bối vô năng…
Mã Vương Tôn Giả bóp cổ tay thở dài, nói:
- Chuyện này không trách được ngươi! Cũng là ta vô năng, không thể bảo trụ được Bàn Đào Thần Quả. Ai có thể nghĩ tới, Luyện Khí Sĩ từ trong Quy Khư còn sống trở về lại ít như vậy? Nếu giống như mấy lần trước, Luyện Khí Sĩ còn sống trở về tới mấy trăm người, vậy đám gia hỏa này cũng sẽ không mặt dày mày dạn chạy tới cướp đoạt chúng ta. Thôi đi! Thôi đi! Ta cuối cùng là không có được mệnh này…
Ánh mắt Bằng Thiên Thu chớp động, nói:
- Không biết Chung Sơn thị còn sống trở về không? Theo như ta biết, Bàn Đào Thần Quả trên người hắn khẳng định là không ít! Hắn liên thủ với Xích Tuyết của Tây Vương Mẫu Tộc đã giết chết không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ của hai tộc Thần Ma…
Mã Vương Tôn Giả thoáng ngẩn người, sau đó cười lạnh nói:
- Hắn liên thủ với Xích Tuyết của Tây Vương Mẫu Tộc? Vậy hắn tuyệt đối không giữ được cái mạng nhỏ của hắn rồi. Nữ tử Tây Vương Mẫu Tộc chính là ăn sống người không nhả xương. Tất cả Bàn Đào Thần Quả trên người hắn cũng sẽ bị các nàng cướp đoạt sạch sẽ. Ta chỉ nghe được tin tức Xích Tuyết trở về, cũng không nghe nói tiểu tử này còn sống trở về, nhất định là đã bị Xích Tuyết ám sát, cướp sạch Bàn Đào Thần Quả rồi!
Bằng Thiên Thu có chút hồ nghi nói:
- Khả năng hẳn là không lớn a! Mã Vương gia, ngươi có chỗ không biết, tên Chung Sơn thị này quỷ kế đa đoan, âm hiểm giảo hoạt, không dễ dàng chết như vậy đâu. Cái tên này rất lợi hại a…
Mã Vương Tôn Giả cười lạnh một tiếng, nói:
- Hắn có lợi hại tới đâu, cũng không thể lợi hại qua được Tây Vương Mẫu và Tây Vương Mẫu Tộc. Xích Tuyết lại càng là nữ tử lợi hại nhất trong thế hệ trẻ của Tây Vương Mẫu Tộc. Cách đây không lâu, Tây Vương Mẫu đã tuyên bố nàng sẽ là kẻ thừa kế Tây Vương Mẫu đời tiếp theo. Nếu không phải Chung Sơn thị đã rơi vào trong tay Xích Tuyết, bị nha đầu Xích Tuyết kia ăn sạch ăn sẽ, Tây Vương Mẫu làm sao sẽ định nàng làm Tây Vương Mẫu đời kế tiếp mà bồi dưỡng?
Bằng Thiên Thu nhất thời ngạc nhiên, lẩm bẩm:
- Chung Sơn thị thật sự đã chết rồi sao? Như vậy Thánh khí Thần Dực Đao của tộc ta chẳng phải là đã rơi vào trong tay Tây Vương Mẫu Tộc rồi sao? Cái này…
Trong lòng hắn nhất thời vướng mắc vạn phần. Nếu Thần Dực Đao thật sự đã rơi vào trong tay Tây Vương Mẫu Tộc, như vậy đã hoàn toàn không còn hy vọng đoạt lại rồi.
Lúc này, Mã Vương Tôn Giả chợt hỏi:
- Tiểu hữu có định lưu lại Côn Lôn Cảnh phụ tá cho ta không? Côn Bằng Thần Tộc cũng là một đại tộc, nếu ngươi lưu lại dưới trướng ta, ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi!
Bằng Thiên Thu vội vàng nói:
- Đa tạ hảo ý của Mã Vương gia! Chỉ là vãn bối ở chỗ này một thân một mình, vẫn là trở lại trên Tổ Tinh sẽ càng khoái hoạt hơn một chút!
Mã Vương Tôn Giả cũng không miễn cưỡng, nói: