Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1151: Chương 1151: Trung thần nghĩa sĩ (2)




Toàn thân Chung Nhạc đại chấn, thất thanh nói:

- Bệ hạ, việc này ngàn vạn lần không thể! Mở ra phong ấn Nhân Tộc liên lụy rất lớn. Kẻ phong ấn Nhân Tộc chính là một tồn tại vô cùng đáng sợ. Nếu ngươi động tới phong ấn của hắn…

- Hắn là sư tôn của ta!

Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:

- Ngươi cứ việc yên tâm! Nếu ta đã dám tranh đoạt bảo vị Thiên Đế, tự nhiên là có tiền vốn của chính mình. Mở ra phong ấn mấy gã Thần Minh Nhân Tộc, đối với ta cũng không quá phiền phức. Ta đi gặp sư tôn ta, nhờ hắn buông ra mấy tầng phong ấn của Tiên Thiên Cấm Quân, chuyện này vẫn có thể làm được! Chiến lực của Phục Hy cực mạnh, năm xưa được xưng là Chiến Thần. Có chi đại quân này trong tay, lo gì thiên hạ không thuộc về ta?

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, nói:

- Bệ hạ, Phục Hy thị kia vẫn còn có tiền vốn tồn thế, chỉ hơi chút lơ là, sẽ liền dẫn lửa thiêu thân…

Tiên Thiên Đế Quân nghe được hai chữ Bệ hạ, trong lòng càng thêm hưởng thụ, thản nhiên nói:

- Đây cũng là một cơ hội tốt để dẫn xuất toàn bộ dư nghiệt Phục Hy! Ngươi cứ việc buông tay mà làm, vững vàng chưởng khống Tiên Thiên Cấm Quân, một phương diện giúp ta bình thiên hạ đăng cơ, một phương diện dẫn xuất dư nghiệt, nhổ cỏ tận gốc!

Hắn nhìn chằm chằm Chung Nhạc, trầm giọng nói:

- Dịch sư huynh, ngươi nắm chắc có thể đoạt quyền từ trong tay Viêm Hoàng, chưởng khống Nhân Tộc, chưởng khống Phục Hy không?

Chung Nhạc cười ha hả, hào khí vạn trượng:

- Viêm Hoàng? Thằng nhãi ranh mà thôi! Rơi vào trong tay ta, chỉ có thể tính hắn không may! Luận thủ đoạn, hắn không bằng ta. Luận tư chất, hắn thúc ngựa cũng không đuổi kịp. Luận đạo hạnh, hắn kém ta không biết bao nhiêu! Qua thêm mấy năm nữa, thành tựu của ta tất nhiên sẽ vượt qua hắn! Bệ hạ, ngươi cứ yên tâm chờ đợi tin lành!

Tiên Thiên Đế Quân nhìn theo bóng lưng hắn đi xa, mở miệng tán thưởng:

- Trung thần nghĩa sĩ!

o0o

Chung Nhạc quay trở về Nhân Hoàng Điện, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi tuôn rơi như nước, sắc mặt vô cùng ngưng trọng. Viêm Hoàng vội vàng chạy tới tra hỏi. Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Đại sự đã ổn! Chỉ là…

Hắn nhớ tới lời nói của Tiên Thiên Đế Quân, trong lòng có chút trầm trọng.

- Không ngờ tồn tại tà ác kia lại chính là sư tôn của Tiên Thiên Đế Quân! Ta vốn định dựa vào dưới trướng Tiên Thiên Đế Quân, nhấc lên trận tranh đoạt giữa hắn và Thiên Đế, cầu sinh tồn trong hỗn loạn, không nghĩ tới lại dung nhập dưới trướng của tồn tại tà ác kia. Nếu bị hắn phát hiện ta chính là Phục Hy…

Hắn không khỏi rùng mình một cái, trong lòng mơ hồ lại có chút hưng phấn. Hắn vẫn luôn muốn biết rõ lai lịch của tồn tại tà ác, hiện tại cuối cùng cũng có chút tin tức.

Bất quá, Tiên Thiên Đế Quân muốn giải khai phong ấn huyết mạch của Tiên Thiên Cấm Quân Nhân Tộc, hành động này chẳng khác nào chơi đùa với lửa. Mà Chung Nhạc dung nhập vào trong thế lực của tồn tại tà ác, so với chơi đùa với lửa còn cao hơn một bậc, nguy hiểm tầng tầng, không thể có bất kỳ sơ thất nào.

o0o

Tiên Thiên Cung, Tử Quang Quân Vương trở về, bẩm báo lại Tiên Thiên Đế Quân:

- Đế Quân, Thiên Đế Bệ hạ nhìn thấy thi thể của Hí Chí Ngôn, than tiếc một phen, trách cứ ngươi trừng phạt quá mức rồi. Nói là Văn Xương điện hạ làm quá đáng, Hí Chí Ngôn giết chết hắn cũng là chuyện đương nhiên, hẳn cũng không nên vì chuyện này mà tổn thương tình cảm huynh đệ…

- Lão hồ ly này rất giảo hoạt a!

Tiên Thiên Đế Quân khẽ cười một tiếng, sau đó nói lại một lần chuyện chính mình trao đổi với Chung Nhạc, dự định mở ra phong ấn huyết mạch của Tiên Thiên Cấm Quân, cuối cùng mới hỏi:

- Tử Quang, ngươi xưa nay túc trí đa mưu, ngươi nói cử động này như thế nào?

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương kịch biến, thất thanh nói:

- Đế Quân, việc này ngàn vạn lần không thể!

Sắc mặt Tiên Thiên Đế Quân khẽ trầm xuống. Tử Quang Quân Vương vội vàng nói:

- Phục Hy Thần Tộc là năm xưa vị lão gia kia trải qua trăm cay ngàn đắng mới phong ấn được. Vì chuyện này đã chết mất bao nhiêu đồng đạo? Đã chết mất bao nhiêu Tiên Thiên Thần Ma mới hoàn thành? Nếu không khống chế được Tiên Thiên Cấm Quân…

- Tử Quang, ngươi lo lắng quá mức rồi!

Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:

- Nhân Tộc sẽ không có chuyện không khống chế được! Có Lê Dương Thần Quân giúp ta, sao có thể không khống chế được?

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ biến:

- Đế Quân tin tưởng gã Lê Dương Thần Quân này sao? Gã Lê Dương Thần Quân này vừa nhìn liền biết lòng dạ khó lường, là một đại gian thần. Mở ra phong ấn của Tiên Thiên Cấm Quân cũng có thể, nhưng Tiên Thiên Cấm Quân ngàn vạn lần không thể do hắn chưởng khống, bằng không tất sinh sự đoan!

Tiên Thiên Đế Quân có chút không vui, nói:

- Nói như vậy, Tiên Thiên Cấm Quân hẳn là để cho ngươi chưởng khống a?

Tử Quang Quân Vương khẽ rùng mình một cái, không dám nhiều lời nữa. Tiên Thiên Đế Quân hừ lạnh một tiếng, phất tay áo nói:

- Ta đi gặp sư tôn, nhờ hắn mở ra năm thành phong ấn huyết mạch của Tiên Thiên Cấm Quân!

Khóe mắt Tử Quang Quân Vương nhảy lên một cái, đột nhiên cắn răng nói:

- Nếu Đế Quân một lòng muốn cởi bỏ phong ấn của Tiên Thiên Cấm Quân, cũng không phải không thể! Bất quá, Đế Quân đi gặp lão gia, còn phải nói một tiếng với lão gia chuyện tình của Lê Dương Thần Quân. Ta đối với gã Lê Dương Thần Quân này cực kỳ không yên lòng, mời lão gia quan sát một chút lai lịch của hắn, nhìn rõ xuất thân của hắn!

o0o

Tiên Thiên Đế Quân rời đi, không bao lâu đã đi tới địa phương vị lão gia kia cư trú. Hắn khom người cầu kiến, nói rõ chuyện tình chính mình muốn mở ra phong ấn huyết mạch của Tiên Thiên Cấm Quân, cũng nói thẳng ra kế hoạch của chính mình. Hắn thoáng chần chờ một chút, lại nói một lần những sầu lo của Tử Quang Quân Vương, cuối cùng nói:

- Tử Quang muốn mời sư tôn thay ta nhìn một chút, nhìn xem gã Lê Dương Thần Quân này có gì mờ ám hay không!

- Mở ra phong ấn huyết mạch Nhân Tộc, chuyện tình quan hệ trọng đại, quả thật không thể không cẩn thận!

Thanh âm vị tồn tại kia vang lên, nói:

- Ngươi hãy dẫn hắn tới đây gặp ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.