Lại có không ít Luyện Khí Sĩ cứ cách mỗi mấy trăm dặm lại có một người đâm đầu của chính mình vào trong lòng đất, cái mông và hai chân lộ ra trên mặt đất, lắng nghe động tĩnh dưới lòng đất, tránh cho Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi bỏ chạy dưới lòng đất. Còn có không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ thỉnh thoảng lại quan sát không trung, càn quét trong tầng mây, tránh cho Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi ẩn nấp trên tầng mây. Lại có cường giả Trọng Lê Thần Tộc thông tri trọng trấn Biên cương Nam Hoang, báo cho tướng sĩ trấn thủ Biên hoang lưu ý tung tích của hai người này.
Hỏa Thánh Cung trong Hỏa Đô Thành, trên pháo đài bạch cốt, rất nhiều thiếu nữ Ma Tộc quần áo diêm dúa, ăn mặc vô cùng mỏng manh, chỉ đủ miễn cưỡng che lại những chỗ xấu hổ, quay quần xung quanh Thiên Ma Phi oanh ca yến hót. Một nàng Ma nữ cười duyên hỏi:
- Ma Phi nương nương, Trọng Lê Thần Tộc và đám Thần Tộc này vội vàng tới vội vàng đi, bọn họ đang chơi đùa cái gì vậy? Chúng ta vừa mới tiến vào nơi này, đã bận rộn đi xử lý cặn thuốc, tìm mua Linh dược mới, còn không biết đã phát sinh chuyện gì. Nhìn bộ dáng đám Luyện Khí Sĩ này hung thần ác sát như vậy, tình hình tựa hồ rất nghiêm trọng a?
Thiên Ma Phi cười nói:
- Đám Luyện Khí Sĩ này chính là muốn đuổi giết một gã Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc, lo lắng để cho hắn chạy thoát!
- Luyện Khí Sĩ Nhân Tộc? Chính là đám Linh dược của phu nhân sao?
Đám Ma nữ xung quanh vô cùng kinh ngạc, nhao nhao cười nói:
- Chỉ một tên Linh dược bỏ chạy, lại hưng sư động chúng tới như vậy, phái ra nhiều cường giả đuổi theo như vậy?
- Kẻ này không tầm thường, chính là nhân vật đã leo lên Thần Thoại Bảng, ngay cả ta cũng từng bại trong tay hắn, ở trong Tiểu Hư Không bị hắn đánh chết một lần!
Thiên Ma Phi giải thích một phen. Sắc mặt đám Ma nữ xung quanh khẽ động. Ánh mắt một nàng Ma nữ sáng ngời, vỗ tay cười nói:
- Nếu chúng ta bắt giữ được tên Linh dược này, đem hiến cho phu nhân, phu nhân nhất định sẽ vô cùng vui vẻ. Ma Phi nương nương, phu nhân đang thương lượng với đám Cự bá kia, chúng ta cũng đi tìm một chút vui vẻ a?
Thiên Ma Phi lắc đầu, nói:
- Không được làm càn! Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Thần Tộc. Tuy nói Hoa Trân phu nhân đáp ứng lời mời tới đây, thương lượng với Nam Hoang và Tây Hoang. Nhưng Ma Tộc ta và Thần Tộc dù sao cũng là kẻ thù truyền kiếp. Ở trên địa bàn Thần Tộc, chúng ta chi bằng an phận một chút…
Đám Ma nữ xung quanh nhao nhao cười nói:
- Ma Phi nương nương từ khi nào lại cẩn thận như vậy?
- Không phải cẩn thận, mà là Chung Sơn thị quả thật rất hung mãnh!
- Đã tìm được tung tích của Chung Sơn thị!
Bên ngoài đột nhiên truyền tới thanh âm huyên náo. Một nàng nữ Tông sư Võ đạo đi tới, khom người nói:
- Ma Phi nương nương, Trọng Lê Thần Tộc ta đã xác định được phương vị của Chung Sơn thị, không biết nương nương có hứng thú hay không…
- Có hứng thú! Có hứng thú!
Đám Ma nữ xung quanh nhao nhao lôi kéo Thiên Ma Phi tuôn ra Hỏa Thánh Cung, mỉm cười nói:
- Nương nương thật là, chúng ta vượt biển xa xôi tới đây liên thủ với các Thần Tộc, hành trình vất vả như vậy, sao có thể không tìm chút vui vẻ chơi đùa một phen? Lại nói, Nam Hoang có nhiều cường giả như vậy, cũng không tới phiên chúng ta xuất thủ a!
Thiên Ma Phi bất đắc dĩ, chỉ đành đáp ứng.
Đám Ma nữ nhao nhao bay lên, thân thể diêm dúa, quần áo tung bay. Không biết bao nhiêu Luyện Khí Sĩ phía dưới ngẩng đầu nhìn lên, nhìn tới mức không chớp mắt.
- Đúng là một đám vô liêm sỉ! Ngay cả quần lót cũng không mặc một cái, tung bay giữa không trung cũng không sợ lộ sạch sao? Một đám nữ Ma đầu Ma Tộc, cẩn thận các ngươi tới kỳ, từ trên trời rớt xuống máu dơ a!
Có nàng nữ Luyện Khí Sĩ tức giận quát lớn.
Mà thời gian nửa ngày này, Khâu Cấm Nhi đã chạy đi được tám ngàn dặm. Tốc độ của Đằng Nhân mặc dù không thể so được tốc độ phóng chạy của Đại Nhật Kim Ô của Chung Nhạc, nhưng nàng dù sao cũng là cường giả Linh Thể Cảnh, Đằng Nhân phóng chạy như bay, tốc độ cũng không chậm chút nào.
Trên đường đi, Khâu Cấm Nhi rất nhiều lần chuyển hướng, hành tẩu theo hình chữ Z, dọc đường lại bố trí mấy đạo Chủng Kiếm Thuật. Nàng lo lắng bố trí một đạo không thể giết sạch đám Luyện Khí Sĩ Hiếu Mang Thần Tộc, cho nên bố trí nhiều thêm mấy đạo. Chung Nhạc vẫn như cũ chưa tỉnh lại, chỉ có một mình thiếu nữ này nghĩ mọi cách rời khỏi Nam Hoang. Cũng may nàng là Mộc Diệu Linh Thể, pháp lực so với những Luyện Khí Sĩ khác hùng hồn hơn rất nhiều, ngược lại vẫn có thể kiên trì được.
Lúc này Khâu Cấm Nhi đang đi ngang qua một cái thôn nhỏ, chỉ thấy trong thôn, không ít tộc nhân Trọng Lê Thần Tộc nhao nhao nhìn về phía nàng. Trong lòng Khâu Cấm Nhi có chút buồn bực, sau đó từ một bên thôn đi qua.
- Không tốt!
Đi được một đoạn, sắc mặt nàng khẽ biến, vội vàng vòng trở lại, bấm tay búng một cái. Cây Đồ Đằng Trụ đứng sừng sững tại trung tâm cái thôn kia đột nhiên nổ tung, hóa thành vô số vụn gỗ. Đám thôn dân bốn phía kêu gào sợ hãi, vội vàng bỏ chạy tứ tán.
- Nguy rồi! Nguy rồi!
Khâu Cấm Nhi vội vàng thôi động Đằng Nhân, xoay người phóng chạy như điên:
- Lần này nguy rồi! Dọc đường ta tận lực lựa chọn thâm sơn mà đi, tránh né thôn làng, bất quá trên đường đi vẫn đi ngang qua mấy cái thôn nhỏ trong núi sâu. Trong mấy cái thôn này đều có Đồ Đằng Trụ, chỉ sợ sẽ tiết lộ tung tích của ta và sư ca!
Nàng dừng bước lại, thả người nhảy xuống khỏi Đằng Nhân, hai tay đánh mạnh lên trên mặt đất một cái, sau đó lại bay lên không trung, hạ xuống trên một phiến lá dây leo. Đằng Nhân lại tiếp tục vượt núi băng đèo bão táp lao đi.
Tôn Đằng Nhân kia phóng đi hơn trăm dặm, Khâu Cấm Nhi đẩy Chung Nhạc phiêu nhiên hạ xuống. Tâm niệm nàng khẽ động, lại có thêm hơn mười tôn Đằng Nhân nữa xuất hiện xung quanh nàng. Đám Đằng Nhân này liền phân tán ra bốn phương tám hướng phóng đi.
- Tinh thần lực của ta chỉ có thể khống chế Đằng Nhân đi ra hơn năm trăm dặm, không thể vượt qua phạm vi này. Cũng tức là nói, ta chỉ có thể kéo dài thời gian năm trăm dặm mà thôi. Thừa dịp trong khoảng thời gian này, nhanh chóng lên đường!