Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1613: Chương 1613: Vương tọa trải bằng xương trắng




Văn Nguyệt công chúa kinh hãi, vội vạng bay ra khỏi Phá Thiên Quan, biến thành đạo lưu quang bay về đại doanh Thiên Hà.

Chung Nhạc ném đao lên, đao bay lơ lửng trên bầu trời Phá Thiên Quan, phía dưới là vỏ đạo. Thanh thần đao từ từ hạ thấp, sau môt canh giờ thần đao sẽ được tra vào vỏ đao.

Xung quanh Thiên Thần Tế Đàn tĩnh lặng như tờ.

Làn sóng chấn động này liên tục hết đợt này tới đợt khác, khiến họ không nói nên lời.

Thất Đạo Luân Hồi!

Giết Tiên Thiên Thần Hoàng!

Thách thức Thiên Đế, định ra sinh tử nguy kiếp cho Văn Nguyệt công chúa!

Cho dù là cuồng đồ vô pháp vô thiên dám đại náo thọ yến của Thiên Đế như Dương Quan Viễn lúc này cũng cảm thấy chấn kinh. Ba việc Chung Nhạc đã làm, việc nào hắn cũng không làm nổi, mà việc dùng thần thông thách thức Thiên Đế càng là việc ngông cuồng không gì sánh nổi!

Hắn vừa tới là đắc tội quần hùng của vũ trụ cổ và Tử Vi, như vậy đã đủ ngông cuồng rồi. Nhưng giờ Chung Nhạc lúc này còn ngông cuồng hơn!

Các Thiên Đình Đế Quân như Lâu Chính Sư, Đình Ngọc Cực, Bàn Kê nhìn nhau trầm mặc không nói, trên trán thì thấp thoáng có mồ hôi lạnh.

Dịch Quân Vương giấu một đạo thần thông trong cơ thể Văn Nguyệt công chúa, thách thức Thiên Đế. Họ là thần tử theo lý mà nói lúc này phải lao tới bắt kẻ vô pháp vô thiên Dịch Quân Vương, áp giải tới Thiên Đình xử tội. Nhưng họ không động thân nổi, ở đây dù sao cũng là địa bạn của Chung Nhạc, họ nằm trong Phá Thiên Quan, ngoài cường giả đế cấp ra thì có ai dám mạo phạm Chung Nhạc?

Hơn nữa, lần này hành động của Chung Nhạc là có lý do chính đáng. Văn Nguyệt công chúa bày mưu trước, muốn thích sát Chung Nhạc, trước bao nhiêu người giấu Tiên Thiên Thần Hoàng, khiến danh dự của Thiên Đình bị tổn hại.

Nếu họ gây khó dễ cho Chung Nhạc thì sẽ đuối lý, cho dù Chung Nhạc có đánh một mẻ tóm gọn hết cũng chẳng nói gì được.

- Xem ra các vị thần ma đã quên tồi, Dịch Quân Vương chưa bao giờ là thiện nam tín nữ.

Thiên Huyền Tử đột nhiên lên tiếng, phá vỡ sự yên lặng khiến người ta bức bối, nói:

- Chắc phải có tới trăm triệu thần ma các tộc chết dưới tay đại quân của hắn nhỉ?

Hỗn Độn Vũ lấy ra một tấm gương nhìn một lúc, nói:

- Một trăm hai mươi sáu triệu người, nhưng trong đó có vài triệu là mất tích, không phải chết dưới tay đại quân Trấn Thiên Quan ta.

Xung quanh Tế Đàn, nghìn vạn thần ma nhìn Chung Nhạc, có người lộ sự sợ hãi, Chung Nhạc ngồi dưới đao đợi thần đao vào bao, đó rõ ràng là một lão ma đầu ngồi trên xương cốt của hàng trăm triệu thần ma!

Dịch tiên sinh ôn nhuận tựa ngọc, xử thế hiền hòa, lịch lãm lễ độ, gương mặt thật sự chính là như thế này.

Hắn đi tới ngày hôm nay, sau lưng là huyết hải, xương trắng ngập trời!

Kim Trọng Vũ rùng mình, hắn vừa rồi coi Chung Nhạc là đối tượng khiêu chiến, giờ đang nghĩ đúng là may mắn.

Thời gian dần trôi, thanh thần đao phía trên đầu Chung Nhạc cũng từ từ hạ thấp, càng ngày càng gần vỏ đao.

Lúc này, Văn Nguyệt công chúa đã vào trong đại doanh Thiên Đình, dáng vẻ hốt hoảng, kêu lên:

- Phụ thần, mẫu hậu, mau cứu con!

Trong đại doanh Thiên Đình, các vị thần tường hạy ra, thấy Văn Nguyệt công chúa lao thẳng vào trong hành cung Thiên Đế, chư tướng không dám ngăn cản.

Đế Minh Thiên Đế và Đế Hậu nương nương nghe thấy tiếng nàng, vội chạy ra. Văn Nguyệt công chúa quỳ dưới đất dập đầu liên hồi:

- Phụ thần mẫu hậu cứu con!

Nói rồi kể lại sự tình.

Đế Minh Thiên Đế sắc mặt biến đổi, quát:

- Ai cho phép con làm việc này? Con thật to gan! Dịch Quân Vương là ai? Giết hàng trăm triệu thần ma thần tướng, thôn tính nửa giang sơn của trẫm, giết chết Quỷ Sư! Con dám dùng kế vớ vẩn đó ám toán hắn, con ăn gan hùm gan báo à! Ai bày cho con chủ ý này?

Văn Nguyệt công chúa run rẩy, cúi đầu nói:

- Là một người tự xưng Vô Kỵ tiên sinh, nói như này như kia là có thể giết Dịch Quân Vương!

Đế Hậu nương nương khuyên:

- Dù sao cũng là con chúng ta, không thể nhìn nó chết trong tay Dịch Quân Vương được. Bệ hạ, hai ta cùng loại bỏ thần thông của Dịch Quân Vương là được.

Đế Quân Thiên Đế vẫn còn đại nộ, hừ lạnh, thần thức bay ra, chui vào cơ thể Văn Nguyệt công chúa kiểm tra một lượt, sắc mặt đại biến, trầm ngâm một lúc, lắc đầu nói:

- Trong cơ thể Nguyệt nhi không có đao quang, chỉ có tu vi hỗn loạn, ta không tìm được bất cứ thần thông nào của Dịch Quân Vương.

Đế Hậu nương nương kinh ngạc, cũng thích phóng thần thức kiểm tra, không thấy trong cơ thể Văn Nguyệt công chúa có bất cứ đại thần thông hay đạo văn dị chủng nào, cũng không có bất cứ dao động thần thông gì.

Theo tình hình này thì Chung Nhạc không để lại thần thông nào trong cơ thể nàng để lấy mạng nàng, nhưng một đao của Chung Nhạc chém xuống người Văn Nguyệt công chúa chắc chắn không phải hư vô, chắc chắn là có sát thủ!

Hai vị cường giả đế cấp nhìn nhau, sắc mặt nặng nề. Đế Minh Thiên Đế lập tức thắp một nén nhang, tính thời gian rồi bẻ một đoạn.

Văn Nguyệt công chúa từ khi trúng đao tới giờ cũng đã qua một khoảng thời gian, thời gian còn lại không nhiều.

Nén nhang đó lặng lẽ cháy, tuy tốc độ rất chậm nhưng khiến sắc mặt ai vị đế cấp càng ngày càng nặng nề.

Thần thông của một vị Thần Hầu lại khiến hai vị đế cấp như họ không tìm được cách phá giải. Việc này đối với họ mà nói là đả kích không nhỏ!

Chung Nhạc đây rõ ràng là thách thức họ kiến thức về đạo!

- Thiên nhãn, mở!

Con mắt trên mi tâm Đế Hậu nương nương mở ra, chiếu lên mọi bí cảnh trong cơ thể Văn Nguyệt công chúa, vẫn không tìm được bất cứ thần thông nào của Chung Nhạc để lại.

Một dải đại đạo của Đế Minh Thiên Đế bay ra, giống như giao lòng chui qua tai Văn Nguyệt công chúa, bay qua bay lại trong tất cả các bí cảnh của Văn Nguyệt công chúa, hắn không khỏi chau mày, không tìm được đạo thần thông tất sát của Chung Nhạc.

- Trụ Quang đại đạo!

Đế Minh Thiên Đế thở ra hơi khí đục, trầm giọng nói:

- Giống hết như khi hắn giết Chư Tà sư đệ. Muốn phá giải loại thần thông này đúng là rất khó. Chỉ có vài ngừi tu thành Trụ Quang đại đạo, phải tìm người luyện thành Trụ Quang đại đạo mới tìm được thần thông của hắn.

Đế Hậu nương nương nghĩ ngợi rồi nói:

- Trụ Quang đại đạo, tu thành loại đại đạo này không nhiều, có thành tựu cực cao lại càng ít. Nghe nói thời viễn cổ có Trụ Quang Thần Vương, nhưng hắn đã chiến tử lâu rồi. Nổi danh từ cổ chí kim về Trụ Quang đại đạo chính là Phục Hy thời địa Địa Kỷ.

Mắt nàng sáng lên, gấp gáp nói:

- Bệ hạ, trong thế ngoại chi địa ở Thiên Hà Chi Châu chắc vẫn còn người có truyền thừa của Phục Hy thị, chưa biết chừng có người tu luyện Trụ Quang đại đạo.

Đế Minh Thiên Đế trầm giọng:

- Tử Đồng, nàng ở lại đây trấn áp mọi dao động dị thường trong cơ thể Nguyệt nhi, bảo vệ nguyên thần nhục thân của nó. Quan trọng nhất là bảo vị linh hồn! Ta tới thế ngoại chi địa, phải tìm được một Phục Hy tinh thông Trụ Quang đại đạo tới cứu con gái ta!

Đế Hậu nương nương gật đầu.

Đế Minh Thiên Đế đột nhiên biến mất, ngay sau đó, không gian tách ra, hắn đã xuất hiện ở ngoại vi thế ngoại chi địa, tế lên một tấm phù văn, lao vào trong thế ngoại chi địa.

Một lúc sau Đế Minh Thiên Đế tới thế ngoại chi địa, thần thức cuồng bạo quét bốn phương tám hướng, hét lớn:

- Thế ngoại chi địa tội thần nghe lệnh, ta là đương kim Thiên Đế, tìm một ội thần tinh thông Trụ Quang đại đạo!

Tiếng nói và thần thức của hắn chấn động cả thế ngoại chi địa, một lát sau đông đảo Phục Hy thần tộc cổ xưa bay ra, thấy Đế Minh Thiên Đế vội quỳ xuống dập đầu:

- Tội thần bái kiến Thiên Đế bệ hạ, bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Đế Minh Thiên Đế chau mày, quát:

- Ai tinh thông Trụ Quang đại đạo?

Một vị lão giả ngẩng lên cười:

- Tội thần Phong Kế Tổ, có nghiên cứu về Trụ Quang đại đạo, tu luyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh tàn phiến của Phục Hy thị.

Đế Minh Thiên Đế không nói không rằng, lập tức nhấc hắn lên, vù một tiếng bỏ đi, để lại một đám lão giả Phục Hy thần tộc ở đó nhìn nhau, không biết tại sao Thiên Đế bệ hạ lại vội vàng như vậy, cũng không để họ quỳ cho xong.

Đế Minh Thiên Đế nhanh như chớp, chỉ trong vài nhịp thở là đưa Phong Kế Tổ về đại doanh Thiên Đình, vào hành cung, thấy Đế Hậu nương nương mở toàn bộ lục đại bí cảnh, giống như sáu tòa Thiên Hà, bao quanh Văn Nguyệt công chúa, chấn áp mọi dị động trong cơ thể nàng.

Bên cạnh Đế Hậu nương nương là hàng nghìn Thần Hoàng Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ và Đế Quân tế thần binh ma thần binh mạnh nhất của mình, tế ra các tòa động thiên bảo vệ bên cạnh Văn Nguyệt công chúa!

Còn có chín mươi lăm vị Tiên Thiên thần ma, dùng các đạo Tiên Thiên đại đạo chui vào cơ thể Văn Nguyệt công chúa, thậm chí còn cắt cổ tay, Tiên Thiên thần huyết chảy vào cơ thể công chúa bảo vệ tính mạng cho nàng.

Tiên Thiên thần thuyết là thần dược tốt nhất ngoài thánh dược, chín mươi chín vị Tiên Thiên thần ma dùng thần huyết của bản thân kéo dài thọ mệnh cho nàng, để tránh sinh cơ của nàng đứt, có thể thấy sự việc vô cùng khẩn cấp!

Bên cạnh còn có một người tế một cái tế dàn, chính là đang làm phép, Phong Kế Tổ có thể nhận ra đây là duy trì khí vận cho Văn Nguyệt công chúa!

Phong Kế Tổ khựng ngươi, cường giả đế cấp toàn lực chấn áp, gần như toàn bộ năng lượng của Lục Đạo Giới đều dùng để bảo vệ Văn Nguyệt công chúa, cộng với nhiều cường giả như vậy, thậm chí có cả Tiên Thiên thần ma, vẫn còn phải làm phép duy trì khí vận, rốt cuộc là thương thế như nào mà phải long trọng như vậy?

- Bệ hạ, chúng thần đã kiểm tra thương thế của công chúa nhưng không ra.

Hắn không dám chậm trễ, vội tiến lại, kiểm tra kỹ lưỡng, bỗng nhìn thấy một mảng sáng, cười:

- Bệ hạ, nương nương, đây là đao quang tương lai. Chắc là một cao thủ tu luyện Trụ Quang đại đạo và Không Gian đại đạo đã để lại đao quang trong cơ thể công chúa. Hắn không chỉ chém một đao mà là vài vạn đao! Số đao này đã chém lên người công chúa ở thời khắc nào đó ở tương lai. Giờ tuy chúng ta không thấy đao quang nhưng trong thời gian nào đó trong tương lai đao quang sẽ đột nhiên xuất hiện, giết chết công chúa.

Đế Minh Thiên Đế sắc mặt tối sầm, lạnh băng nói:

- Nếu ngươi cứu được con ta ta sẽ cho ngươi vinh hoa phú quý. Nếu ngươi không cứu được nó thì phải bồi táng cùng con ta!

Phong Kế Tổ rùng mình, thận trọng nói:

- Người đã bày ra sát cục này thật bất phàm. Đao quang của hắn không phải từ bên ngoài chém công chúa mà là bạo phát từ bên trong. Chỉ cần đao quang xuất hiện là công chúa sẽ chết. Nhưng cho dù thành tựu có cao nhưng tu vi căn cơ cũng không bằng ta. Phá giải Trụ Quang đại đạo của hắn không khó. Nếu không thành, bệ hạ nương nương cứ chặt đầu ta!

Sáu quầng sáng sau đầu hắn hiện lên, tế lên Không Gian đại đạo và Trụ Quang đại đạo, đan xen vào nhau biến thành Song Giang Giản, giống như hai con giao long quấn vào nhau.

Phong Kế Tổ tế Song Giao Giản, nhằm trán Văn Nguyệt công chúa chém mạnh xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.