Đại Ca cũng không phải là thần thánh vô tri vô giác. Hắn có thể như vậy chính là nhờ món quà cuối cùng Văn Hoàng Liên tặng.
Mẹ sớm biết hắn luôn già dặn trước tuổi như vậy. Giây phút Đại Ca mở quà ra, đi kèm đôi dép cao su vịt con màu vàng chính là dòng chữ nắn nót của mẹ trên tờ giấy ghi chú nhỏ: "Chúc con luôn vui vẻ và hạnh phúc. Cảm ơn con đã hiểu cho mẹ.".
Cho nên để mỗi giây mỗi phút của cuộc đời này mẹ đều ở bên, thấy được mọi người trong gia đình đều tốt, hắn luôn đi kèm phụ kiện hết sức trẻ con ấy, lớn lên lại đặc biệt tìm người chế ra một đôi giống y hệt là được...
Nhiều năm sau, khi ba Hoắc tìm được người phụ nữ khác có thể đem lại cho ông hạnh phúc, khiến ông quên đi nỗi đau trong quá khứ, hắn cũng rất vui lòng chấp nhận. Không phải tình yêu lớn lao nào sẽ chắc chắn đi đến một kết thúc viên mãn, nếu như Lê Lan thật sự xứng đáng với tình cảm của Hoắc Kình thì chẳng có lý do để phản đối anh gọi bà một tiếng 'mẹ'.
- ----
@BL: Cái ngoại truyện văn phong tồi tệ nhất đời hoàn thành sau khi tác giả vừa cắt tóc về...????